Morita Right mặt biến sắc, dưới sự chất vấn liên tục của Iga Tsuki, ông ta không dám che giấu, liền kể lại toàn bộ đầu đuôi ngọn ngành câu chuyện trước đây.
Cuối cùng, ông ta lấy trong túi ra một chiếc thẻ ngân hàng, đặt lên bàn, buồn bã khóc: “Cô ơi, đây là thẻ ngân hàng mà Yumi Nagai đưa, tổng cộng là 5 triệu yên.”
“Năm triệu yên cũng không là bao nhiêu, nhưng ông dám nhận tiền làm việc cho Yumi Nagai và không nói cho tôi biết, ông thật sự càng ngày càng to gan đấy.” Iga Tsuki nói với vẻ mặt lạnh lùng, nhưng càng lạnh lùng thì lại càng lộ rõ vẻ tươi tắn của cô. Sau đó cô ta quay sang Trần Gia Bảo và nói: “Chuyện xảy ra lần này là do phái Iga chúng tôi quản người không nghiêm, anh nói đi, anh muốn xử lý như thế nào thì tuỳ ý anh.”
Trần Gia Bảo nhìn Morita Right, trong mắt anh ta hiện lên vẻ nan giải.
Tần Thi Vân từ từ trừng mắt nhìn ông ta, lại còn dám nhận tiền để địch lại anh rể, quả thật là không muốn sống nữa đây mà!
Lòng Morita Right đột nhiên run lên, đây là người mà ngay cả Akemi Kawamoto cũng dám giết, nêu như Trần Gia Bảo muốn giết thì thật sự trưởng lão cũng không còn cách nào khác, ông ta liền tỏ vẻ thương hại: “Cậu Gia Bảo à, tôi dám đảm bảo về chuyện này trước kia tôi không hề hay biết rằng người mà Yumi Nagai muốn đối phó là cậu, tôi thề nếu như tôi nói sai nửa lời sẽ bị trời tru đất diệt, tôi cũng không nhận tiền của Yumi Nagai.”
“Vẫn còn muốn sống à?”
“Muốn muốn muốn, đương nhiên là muốn.” Morita gật đầu lia lịa như gà mổ thóc, nói lời thỉnh cầu: “Xin cậu Bảo giơ cao đánh khẽ.”
“Nếu ông muốn sống thì hãy nghe lời tôi.” Trần Gia Bảo khóe miệng cong lên, nở một nụ cười: “Tôi muốn ông giúp tôi đối phó với Yumi Nagai.”
Morita Right gật đầu lia lịa, lúc này, đừng nói đến việc đối phó với một Yumi Nagai, dù cho là mười nghìn Yumi Nagai ông ta cũng cam tâm.
“Rất tốt.” Trần Gia Bảo gật đầu cười, rồi sau đó nói kế hoạch với ông ta.
“Cậu Bảo yên tâm, tôi nhất định sẽ xử lí gọn gàng cho cậu.” Morita Right gật đầu lia lịa rồi quay người, đi về phía Nakamoto Chiri.
Iga Tsuki nghĩ về kế hoạch của Trần Gia Bảo, không thể không che miệng cười:”Anh chơi ác thật, tôi đoán là lần này Yumi Nagai… à không, phải là cả gia tộc họ Yumi chẳng biết phải giấu mặt ở đâu để mà khóc.”
“Lần trước, người đứng đầu đưa Akemi Kawamoto qua là bởi vì muốn cho phái Iga các người biết việc hợp tác với Trần Gia Bảo tôi thật sự không phải là một ý hay, và lần này đối phó với gia tộc Yumi là muốn cho các người biết…” Trần Gia Bảo bưng cốc cà phê lên uống một hơi, nói: “Đi theo Trần Gia Bảo tôi mau, sẽ có thịt để ăn!”
Đôi mắt của Iga Tsuki ngập sắc màu.
Trong quán cà phê, Nakamoto Chiri vẫn đang ghi màn hình, chợt nhìn thấy Morita Right tiến đến, kinh ngạc nói: “Ông Morita Right, ông không phải đang dạy dỗ Trần Gia Bảo sao, sao ông lại đến đây?”
Morita Right cười nham nhở, nói: “Đừng ghi nữa, qua đây, tôi có chuyện này muốn nói với cậu Nagai của các người.”
“Hả?” Nakamoto Chiri vừa tắt màn hình vừa hỏi: “Rốt cuộc là có chuyện gì?”
“Đừng có hỏi nhiều, cứ đi theo tôi rồi sẽ rõ.”
“Được… Được.” Nakamoto Chiri cầm lấy chiếc điện thoại, khuôn mặt đầy vẻ hoài nghi đi theo sau.
Lại nói, Yumi Nagai cùng hai người em khác đều đang ở ngoài quán cà phê hút thuốc, ánh mắt thỉnh thoảng lại liếc nhìn về phía cửa quán cà phê, nôn nóng muốn nghe thấy tin tức bi thảm về Trần Gia Bảo.
Đột nhiên, cửa quán cà phê bị đẩy ra, Morita Right và Nakamoto Chiri cùng đi ra.