Cung Thiên Kinh hoàn toàn không để ý đến cánh tay bị đứt lìa của Hề Vũ Triều, khinh thường nói: “Cậu cho là cậu đột phá “Bán bước Truyền Kỳ” là có thể có tư cách đánh nhau với tôi sao? Sai hoàn toàn, tu vi của tôi bây giờ đã sắp đến gần Truyền Kỳ hậu kỳ rồi, việc đánh bại cậu dễ như trở bàn tay, cái cậu gọi là “Con bài chưa lật” kia ở trong mắt tôi không đáng một đồng.”
“Vậy sao?”
Khóe miệng Trần Gia Bảo thoáng hiện lên một nụ người, bỗng nhiên tấn công về phía Hề Vũ Triều, giống như một trận lốc xoáy, tốc độ nhanh hơn trước đây rất nhiều.
Con mắt của Hề Vũ Triều trợn to, cắn răng chịu đựng sự đau đớn từ chỗ tay bị đứt, xoay người bỏ chạy về phía sau.
Bất thình lình, ông ta cảm thấy tóc mình đau đớn, Trần Gia Bảo ra tay nhanh như chớp, tay trái nắm lấy tóc của Hề Vũ Triều, cố gắng đem ông ta kéo lại, sự lạnh lùng lóe lên, kiếm đã đâm thủng bụng của Hề Vũ Triều, phía sau lưng còn xuất hiện một nửa thân kiếm, máu tươi văng khắp nơi, hơn nữa còn bắn không ít màu lên người của Trần Gia Bảo, nhìn qua giống như một chiến binh cả người đầy máu.
“Tôi đã nói rồi, nếu như là cáo mượn oai hùm vậy thì không nên quá ra vẻ, nếu không thì rất dễ dàng gặp chuyện, dù gì đi nữa ông cũng đâu phải là con cọp thật đâu.”
Sau khi nói xong, Trần Gia Bảo khẽ quát một tiếng: “Thiên Tế Kiếm” thì trên thâm kiếm đã tỏa ra kiếm khí mạnh mẽ, nội tạng của Hề Vũ Triều bị kiếm khí phá nát chỉ trong chớp mắt, con ngươi ông ta co lại, sau đó thì không còn biểu cảm nào nữa.
Ở phía bên kia, Terai Chika kinh ngạc nói: “Đầu tiên là đánh bại bốn Tông Sư, sau đó lại dùng kiếm chém chết Hề Vũ Triều, được lắm… thật là quá giỏi, chẳng lẽ Trần Gia Bảo đã đột phát đến cánh giới Truyền Kỳ rồi sao?”
Takashima Seira lắc đầu nói: “Không phải Truyền Kỳ, mà là Bán bước Truyền Kỳ, mặc dù cũng có hai chữ Truyền Kỳ nhưng mà sai một ly đi một dặm, so sánh với cường giả Truyền Kỳ thật sự thì còn chênh lệch rất lớn, hơn nữa thực lực của Cung Thiên Kinh ở trong cảnh giới Truyền Kỳ cũng được coi như là một cường giả bậc trung, bậc cao. Trận đấu này của Trần Gia Bảo có tỉ lệ thắng được không cao.”
“Vậy thì tốt rồi, vậy thì tốt rồi.” Terai Chika vỗ ngực mấy cái, thở phào nhẹ nhõm nói: “Chỉ cần Trần Gia Bảo có thể chết ở đây là được.”
Ở trong sân, Trần Gia Bảo dùng kiếm chém chết Hề Vũ Triều, sau đó rút kiếm ra, Hề Vũ Triều không còn gì chống đỡ nữa cho nên mềm nhũn ngã xuống.”
Ngay sau đó, Trần Gia Bảo không hề do dự mà ngay lập tức cầm kiếm tấn công về phía nhóm người của Quế Việt Nhiên.
Chiến lược của anh vẫn không thay đổi, chém chết mấy Tông Sư trước cuối cùng mới sử dụng “Liệt Địa Kiếm” để giải quyết Cung Thiên Kinh.
Sắc mặt của Quế Việt Nhiên cùng với hai người tông sự còn lại thay đổi, không muốn chết giống như Hề Vũ Triều, cho nên nhanh chóng nhảy về phía sau, muốn tránh khỏi sự tấn công của Trần Gia Bảo, nói đùa hả, lúc Trần Gia Bảo ở cảnh giới Tông Sư hậu kỳ bọn họ còn không đánh lại thì nói gì đến bây giờ Trần Gia Bảo đã đến được “Bán bước Truyền Kỳ”, bọn họ càng không phải là đối thủ của anh.
Lúc còn cách nhóm người của Quế Việt Nhiên khoảng năm mét thì Trần Gia Bảo đã chém xuống một kiếm, kiếm quang to lớn màu trắng bỗng nhiên xuất hiện sau đó nhanh chóng bắn về phía trước, chỉ trong chớp mắt đã đuổi kịp Quế Việt Nhiên, kiếm ý mạnh mẽ chặn đứng Quế Việt Nhiên.
Vẻ mặt Quế Việt Nhiên thay đổi, phối hợp cùng với hai vị Tông Sư bên cạnh cùng nhau ra chiêu ngăn chặn cho nên mới có thể ngăn chặn kiếm quang này, nhưng mà bọn họ cũng bị kiếm quang ảnh hưởng: “Đăng.. đăng..đăng” lùi về phía sau mấy bước, quần áo xốc xếch nhìn hết sức thảm hại.
Chỉ một cái kiếm mạng đã có thể đẩy lui ba cường giả Tông Sư hậu kỳ, hơn nữa kiếm quang lần này không phải do Trần Gia Bảo hấp thụ nội lực của đối phương để tiến hành, thậm chí còn không sử dụng “Trảm Nhân Kiếm”, đây hoàn toàn lại cho thực lực của bản thân anh.
Trần Gia Bảo hít một hơi thật sâu, cảm nhận nội lực mênh mông của cơ thể, sự tự tin trong lòng cũng tăng lên nhiều!