Thường Tiếu Vi không nói gì, sắc mặt tái nhợt.
Trần Gia Bảo liếc Nhậm Mộng Vũ một cái, không nói gì nhưng ánh mắt đầy suy nghĩ.
Nhậm Mộng Vũ hơi sửng sốt, anh là đang bày tỏ sự không hài lòng với cô ấy sao?
Không đợi Nhậm Mộng Vũ hồi tỉnh lại, đột nhiên Trần Gia Bảo đánh cây cơ một phát, một tiếng “bốp” giòn tan vang lên, đánh trúng bi màu trắng văng ra và toàn bộ các viên bi rơi vào trong túi đựng cầu.
Nhậm Mộng Vũ thấp giọng kêu lên, này là ăn may sao?
Sắc mặt Thượng Tiếu Vi khôi phục một chút.
Cao Triết cười khinh thường: “Cùng lắm cũng chỉ ghi được một bàn mà thôi, tôi không tin một người chưa từng đánh qua bi-a lại có thể liên tục đánh bi vào lỗ được.”
“Vậy thì cậu hãy nhìn cho kỹ.” Trần Gia Bảo liếc anh ta một cái, sau đó đánh thêm một cú nữa và thêm một viên bi vào lỗ.
Nhậm Mộng Vũ lại kêu lên, viên bi này không chỉ vào mà còn rất đẹp, hoàn toàn không giống với bộ dạng chưa từng đánh bi-a, cho dù là ăn may thì cũng không thể ăn may liên tục hai lần như vậy được, chẳng lẽ Trần Gia Bảo heo ăn được hổ sao?
Đôi mắt Thượng Tiếu Vi sáng ngời, khóe miệng cũng nhếch lên mỉm cười.
Cao Triết cau mày khinh thường nói: “Mới chỉ vào hai bi mà thôi, có gì mà hớn hở như vậy, tôi còn ghi được sáu bi một cây.”
“Một cây sáu bi khiến cậu rất tự hào sao?”
Trần Gia Bảo quay đầu nhìn Cao Triết, vẻ mặt như đang cười, có chút châm chọc mỉa mai.
Cao Triết sửng sốt, trong lòng nổi cơn tức giận nói: “Cậu bây giờ chỉ là may mắn mới ăn may được hai bi mà thôi, chờ đến khi cậu ghi sáu bi một cây đi rồi hãy đắc ý.”
“Được, vậy tôi sẽ làm như cậu mong muốn.”
Trần Gia Bảo khẽ cười một tiếng, liên tục ghi bốn bàn trong bốn cú đánh liên tiếp, tính thêm hai bàn trước đó tổng cộng sáu bàn, bằng với Cao Triệt.
Nhậm Mộng Vũ hết sức kinh ngạc, này… Này không còn nói là ăn may nữa rồi, Trần Gia Bảo chắc chắn là cao thủ bi-a nhưng lại giả heo trêu chọc Cao Triệt, đúng, nhất định là vậy rồi!
Thượng Tiếu Vi mặt mày hớn hở, vui vẻ nói: “Gia Bảo lợi hại quá, cố lên!”
Sắc mặt Cao Triết thay đổi, đột nhiên nhận ra mình đã bị Trần Gia Bảo đùa giỡn, tức giận nói: “Được thôi, hóa ra cậu cũng là cao thủ bi-a, thế mà cậu còn nói với Tiếu Vi là mình chưa từng đánh bi-a, cậu đã hạ thấp sự cảnh giác của tôi, nhân phẩm thấp là hiển nhiên, chỉ bằng loại tố chất này, tôi sẽ không để đồng ý để Tiếu Vi và cậu ở cùng nhau!”
Thượng Tiếu Vi lập tức trả lời đầy mỉa mai: “Quân tử không biết lừa gạt, cái này gọi là mưu kế được không?”
Trần Gia Bảo cười lạnh nhạt: “Tôi lừa các người làm gì, trước đây tôi đúng là không đánh bi-a, chỉ xem người ta đánh bi-a mà thôi.”
“Không thể nào!”
Cao Triết lập tức bác bỏ, kích động nói: “Nếu nói không đánh bi-a thì tuyệt đối sẽ không có khả năng lợi hại như vậy, cậu thế mà lại trợn mắt nói dối, Tiếu Vi thích cậu đúng là có mắt như mù!”
Nhậm Mộng Vũ khẽ cau mày, sau khi nhìn thấy màn trình diễn của Trần Gia Bảo, cô ấy cũng không tin Trần Gia Bảo chưa từng chơi bi-a, cho nên cô ấy cũng giống Cao Triết, cho rằng Trần Gia Bảo mạnh miệng, trợn mắt nói dối.