“Cháu tự xem đi.” Tang Ngọc Hoàng liếc mắt chế nhạo và đưa điện thoại cho Bùi Thanh Phong, Vũ Quang Bình cũng nhanh chóng bỏ cần câu xuống và chạy lại xem cùng Bùi Thanh Phong.
“Tôn Trường Đông thua?” Làm sao có chuyện này được, chẳng lẽ bọn Trọng Văn Nam vừa lấy tiền mà không có tác dụng? Sau khi Bùi Thanh Phong đọc tình hình trận chiến do zalo gửi đến, một cơn tức giận hiện lên trong mắt anh ta, anh ta liền lấy điện thoại di động ra sau đó cho Trọng Văn Nam. Sau khi cuộc gọi được kết nối, Bùi Thanh Phong nhếch khóe miệng nhưng giọng điệu vẫn bình thường, anh ta cười nói: “Anh Trọng, trò chơi chắc đã kết thúc rồi, tôi đoán, Trần Gia Bảo chắc hẳn đã thua rồi đúng không?”
Trong điện thoại di động, phát ra giọng nói bất lực và xấu hổ của Trọng Văn Nam truyền đến:” Anh Bùi, thật ra thì … thật ra là Trần Gia Bảo đã thắng. Chúng tôi đã làm không tốt, chúng tôi rất xấu hổ, và thực sự xấu hổ.”
Bùi Thanh Phong chế nhạo: “Ồ? Tại sao lại thế này? Tôi nhớ rõ, khi anh lấy tiền của tôi ngày hôm qua, anh đã vỗ ngực và hứa với chắc chắn rằng người chiến thắng phải là Tôn Trường Đông. Tại sao người chiến thắng bây giờ lại là Trần Gia Bảo? Tôi cần một lời giải thích hợp lý, nếu không thì … “
Sau này anh ta còn chưa nói hết những gì, nhưng trong lời nói của Bùi Thanh Phong Trọng Văn Nam đã cảm thấy lạnh sống lưng. Nghĩ đến những chiêu thức bá đạo của Bùi Thanh Phong trong truyền thuyết, anh ta không thể không rùng mình, ngay lập tức nói: “Anh Bùi, tôi sẽ cho anh xem một đoạn video. Sau khi xem nó, anh sẽ biết lý do.”
“Được, vậy tôi sẽ đợi.” Bùi Thanh Phong cười một tiếng chế nhạo và trực tiếp cúp điện thoại. Anh ta rất muốn xem video đó là video gì, có thể hiệu quả hơn 105 tỷ của anh ta không, vậy mà lại cho phép Trần Gia Bảo giành được chiến thắng cuối cùng.
Lập tức, một video hiển thị trên điện thoại của anh ta.
Ngay sau khi video được bật lên, ba người họ nhìn thấy khung cảnh bất ngờ ở Hải Đông Thanh, từ trên trời xuyên qua những đám mây.
Tang Ngọc Hoàng thốt lên: “Con chim gì mà to thế này? Có chắc là chúng ta đang không xem phim không?”
Bùi Thanh Phong giật mình vì đã nhận ra con chim lớn trong đoạn video là ai, anh ta trầm giọng nói: ” Có thể giống như Liêu Đông, người ta gọi với một cái tên đẹp nhất là Hải Đông Thanh, con ưng này là Hải Đông Thanh, hơn nữa còn là Hải Đông Thanh của Trần Gia Bảo. “
“Chim Hải Đông Thanh của Trần Gia Bảo? Hả, có người ngồi trên lưng nó. Có phải Trần Gia Bảo không?”
Tang Ngọc Hoàng ngạc nhiên, ngay sau đó ông ta đã nhìn thấy Trần Gia Bảo đứng ngược gió trên lưng Hải Đông Thanh, ông ta lại còn bất ngờ hơn.
Ngay sau đó, trong đoạn video mà mọi người đang xem xuất hiện Trần Gia Bảo nhảy xuống từ Hải Đông Thanh và vẽ ra một khung cảnh cảnh gây chấn động Vạn Lý Giang Sơn Đồ trên không trung.
“Cái này … Trần Gia Bảo quả thực vô cùng tài giỏi. Anh ta vẽ ở độ cao một trăm mét. Tác phẩm còn đẹp hơn cả Tôn Trường Đông, Trần Gia Bảo này có còn là người không?” Tang Ngọc Hoàng và Vũ Quang Bình lại dụi mắt và một lần nữa, nghĩ rằng họ đã nhìn nhầm.
Sắc mặt Bùi Thanh Phong ảm đạm, nói: “Khó trách là cuối cùng Trần Gia Bảo lại thắng. Cho dù giám khảo cuộc thi bị mua chuộc, Trọng Văn Nam và những người khác cũng không thể kiên quyết tuyên bố Tôn Trường Đông chiến thắng dưới sự chênh lệch thực lực như vậy. Đáng trách, chúng ta chỉ có thể đổ lỗi cho Trần Gia Bảo có kỹ năng tài giỏi như vậy. “
Sau đó, anh ấy cho Trọng Văn Nam tiếp tục gọi điện thoại.
Ngay sau khi điện thoại được kết nối, giọng nói ngại ngùng của Trọng Văn Nam phát ra từ bên trong: “Anh Bùi, tôi biết chuyện này thật xấu hổ vì anh đã rất tin tưởng chúng tôi, nhưng đừng lo lắng, ngày mai tôi sẽ đến thăm anh, gửi lại anh khoản tiền 35 tỷ này. “
Bùi Thanh Phong thở dài và nói: “Chuyện này không đáng trách. Tôi chỉ có thể trách bản thân mình không biết đối phương mạnh như vậy. Không ngờ tay nghề vẽ tranh của Trần Gia Bảo lại tốt đến vậy mới dẫn đến thất bại này.”
Tang Ngọc Hoàng và Vũ Quang Bình đã choáng váng khi nghe điều này, nhưng họ không ngờ rằng Bùi Thanh Phong lại nhận tất cả các lỗi về chính mình.
Trọng Văn Nam cũng sửng sốt, nói: “Cậu Bùi nói chuyện gì vậy? Chuyện này… làm sao có thể trách cậu được, đối với 35 tỷ này…”
Lời ông ta còn chưa nói xong, Bùi Thanh Phong đã nói cướp lời: “Ông không cần phải trả lại 35 tỷ, coi như qua chuyện này chúng ta đã kết giao bạn bè.”