Mấy người Võ Nhuận Nguyệt và Vũ Liên mới thở phào nhẹ nhõm, lần này Trần Gia Bảo coi như an toàn.
Giờ phút này, đối diện với lời chất vấn của Sầm Kính Cung, Vũ Vô Song cười nói: “Lời này cậu nói không đúng rồi, tất cả mọi người đều nhìn thấy Sầm Khiếu Uy đã bị thương nặng đến nỗi hôn mê bất tỉnh, đã sớm thua dưới tay của Trần Gia Bảo, nói cách khác là trận chiến thật sự đã diễn ra xong.
Mà ước định của nhà họ Võ và nhà họ Long cũng đã mất hiệu lực khi Sầm Khiếu Uy bị hôn mê bất tỉnh, bây giờ nhà họ Võ chúng tôi ra tay tương trợ thì cũng không tính là làm trái với ước định.”
“Không sai.” Phương Liên Uất gật đầu nói: “Ý kiến của nhà họ Phương cũng giống như vậy, Trần Gia Bảo thắng Sầm Khiếu Uy, nhà họ Phương chúng tôi không cho phép nhà họ Sầm gạt bỏ sự thật này.”
Sắc mặt của tất cả mọi người xung quanh đều thay đổi, cùng nhau đồng loạt đứng lên. Gia tộc Thanh Long đúng là không hổ danh là gia tộc đã có từ nghìn năm, rõ ràng là đứng về phe Trần Gia Bảo nhưng hết lần này đến lần khác đều bày ra bộ dáng công bằng, quả nhiên là kẻ vừa ăn cướp vừa la làng!
“Được, được, được…” Sầm Kính Cung phẫn nộ thiếu chút nữa là sôi máu nói: “Thế nhưng chúng tôi có bốn người, hơn nữa tôi còn là cường giả Truyền Kỳ Trung Kỳ, Trần Gia Bảo bị thương nặng, cho dù có thêm hai người các ông thì cũng chỉ là châu chấu đá xe, đừng mơ tưởng đến chuyện cứu Trần Gia Bảo!”
Mọi người xung quanh liên tục gật đầu, cả Vũ Vô Song và Phương Liên Uất đều đang ở cảnh giới Truyền kỳ sơ kỳ, cùng lắm là chỉ có thể ngăn được Giang Hải Triều và Đoan Phi Ca mà thôi, thế nhưng còn lại hai người Sầm Kính Cung và Xà Dược Quang, Trần Gia Bảo đang bị thương nên chắc chắn sẽ không thể ngăn cản được hai người họ.
Tình cảnh hiện tại của Trần Gia Bảo vẫn như lúc trước, không có chút nào lạc quan hơn.
“Nếu như có thêm tôi thì sao?”
Đột nhiên xuất hiện một ông già chắp tay ở sau lưng bước ra từ đám đông.
Đó chính là Ân Thập Phương!
Một lần nữa, mọi người lại bất ngờ, Ân Thập Phương cũng là một vị cường giả kỳ cựu cùng thời đại với Sầm Kim Thượng, tuy thực lực kém xa Sầm Kim Thượng nhưng cũng đã đạt đến cảnh giới Truyền Kỳ Trung Kỳ, nếu muốn ngăn Sầm Kính Cung thì hoàn toàn là chuyện nhỏ. Như vậy nhà họ Sầm chỉ còn một mình Xà Dược Quang, cho dù thế nào đi nữa thì anh ta cũng không phải đối thủ của Trần Gia Bảo.
Nhưng mà trước đây nhà họ Ân chưa từng tranh giành quyền thế, quan hệ với nhà họ Sầm cũng tốt, tại sao ở trong tình huống nguy cấp này nhà họ Ân lại ra tay tương trợ Trần Gia Bảo?
Tất cả mọi người đều hoài nghi trong lòng.
“Ân Thập Phương.. .Ông…” Sầm Kính Cung vô cùng khiếp sợ, duỗi ra một ngón tay chỉ vào Ân Thập Phương, không thể tin nổi nói: “Ông… Ông cũng muốn đối đầu với nhà họ Sầm sao?”
Ân Thập Phương đi đến trước mặt Sầm Kính Cung, vừa cười vừa nói: “Vài ngày trước, Trần Gia Bảo đã đến nhà tôi làm khách, tôi cùng cậu ấy mới quen mà như đã thân, kết thành bạn thân, bây giờ cậu ấy đang gặp nguy hiểm, đương nhiên tôi phải ra giúp một tay.”
Trần Gia Bảo hoàn toàn thở phào nhẹ nhõm, khóe miệng nở một nụ cười, lúc trước anh chủ động đến nhà họ Ân liên minh. Một nước cờ này đi đúng rồi, rốt cuộc ngay tại thời khắc mấu chốt nó đã phát huy tác dụng, hiện tại đã không còn gì phải nghi ngờ nữa, nhà họ Sầm đã hoàn toàn thua cuộc!
Tất cả mọi người đều xôn xao, Ân Thập Phương nói cái gì mà “vừa quen mà như đã thân”, chắc chắn đây chính là đang diễn, có lẽ nguyên nhân chính là Trần Gia Bảo và nhà họ Ân cùng liên minh để chống lại nhà họ Sầm.
Khuôn mặt của Sầm Kính Cung biến sắc, anh ta hoảng sợ, đột nhiên có một cảm giác vô cùng tuyệt vọng dâng lên trong đáy lòng, bầu trời của Trung Thiên có lẽ sẽ thật sự thay đổi!
Trên thực tế, với sự khôn khéo của Ân Thập Phương, nếu như ông ta không nhìn thấy nhà họ Sầm đang trong tình thế bất lợi thì cho dù ông ta có thật sự liên minh với Trần Gia Bảo cũng sẽ không vạch rõ giới hạn với nhà họ Sầm như vậy.