Bạch Ngọc Thanh tò mò hỏi, đồng thời trong lòng cảm thán, lúc trước vì đối phó nhà họ Hoàng, chủ động tìm Trần Gia Bảo để kết minh, không nghĩ đến, Trần Gia Bảo hoàn toàn không cần lực lượng của nhà họ Bạch, một mình liền giẫm nát nhà họ Hoàng xuống, quả thực chính là yêu nghiệt!
“Giết bọn họ?” Trần Gia Bảo lắc đầu cười nói: “Anh không phải chưa từng nghĩ tới, nhưng nhà họ Hoàng , nhà họ Hề, nhà họ Quế, nhà họ Cảnh vân vân, bọn họ chính là bảy dòng tộc khổng lồ, trong dòng tộc thành viên còn rất đông đảo, hơn nữa còn có chi thứ, chi hệ, toàn bộ cộng lại mà nói, ít thì cũng có gần một ngàn người.
Duy trì nguyên tắc nhổ cỏ không nhỏ tận gốc, khi gió xuân thổi chúng lại sinh ra, nếu anh giết hết bọn họ, chỉ sợ thủ phủ tỉnh Phú Thọ đầu người sẽ cuồn cuộn, máu chảy thành sông, trong xã hội gây ra chấn động cực lớn, chỉ sợ ngay cả chính phủ ra mặt cũng không đè xuống được, một khi trọng tâm xã hội đem mũi nhọn nhắm vào người anh, tuy rằng anh không sợ, nhưng cũng sẽ cực kỳ bất lợi cho tập đoàn Gia Vy. Bây giờ chính là giai đoạn phát triển nhanh chóng của Tập đoàn Gia Vy, loại tình huống này không phải là điều anh vui khi nhìn thấy “
Ngoài ra còn có một nguyên nhân khác Trần Gia Bảo không nói, đó chính là mục đích anh tới tỉnh Phú Thọ, chủ yếu là vì “Truyền quốc ngọc tỷ”, anh không thể kéo theo quá nhiều sự chú ý, đem đặt ở trên người mấy cái gia tộc sắp chết như nhà họ Hoàng.
Sau khi đưa thi thể đám người Cung Thiên Kinh về các đại gia tộc, Trần Gia Bảo lập tức tiếp tục để cho đám người Vương Hạo dẫn đội lục soát tung tích của Terai Chika, nhưng đến bây giờ, vẫn không có bất kỳ thu hoạch nào.
“Chẳng khác nào, Terai Chika đã mang theo ‘Truyền Quốc Ngọc Tỷ’ chạy về Nhật Bản?”
Trần Gia Bảo âm thầm nghĩ, vậy thì thật sự muốn đuổi theo đến Nhật Bản, thuận tiện đem nước Nhật nháo cho trời đất lật đổ sao? Dù sao Nhật Bản và Việt Nam có mối thù truyền kiếp, cho dù làm quá trớn, cũng không cần phải bó tay bó chân như ở Việt Nam.
Trong khoảng thời gian ngắn, Trần Gia Bảo vậy mà lại có chút động tâm.
“Nếu như anh không định không giết bọn họ, vậy anh tính toán đối phó với người nhà họ Hoàng bọn họ như thế nào?”
Lời nói của Bạch Ngọc Thanh kéo tâm tư Trần Gia Bảo quay trở về.
một đôi bàn tay của Trần Gia Bảo chậm rãi đi lên thân thể trắng nõn mềm mại của Bạch Ngọc Thanh, đột nhiên cười nói: “Hiện tại trăng sáng lên cao, giai nhân đang nằm trong lòng, nói những việc nghiêm túc này làm gì, không bằng chúng ta làm một ít chuyện lãng mạn kích thích.”
“Chuyện… Làm chuyện gì vậy?”Bạch Ngọc Thanh bị Trần Gia Bảo vuốt ve toàn thân mềm nhũn, thanh âm cũng trở nên run rẩy.
Trần Gia Bảo yêu thương hôn lên trán Bạch Ngọc Thanh, đùa giỡn nói: “Ngọc Thanh thanh tao thoát tục, làn da trắng như hoa tuyết, làm cho người ta nhìn liền nhịn không được mà lòng rung động , hiện tại Ngọc Thanh đang nằm trong ngực, anh tất nhiên nhịn không được, muốn làm một ít chuyện cần làm giữa vợ chồng.”
Nguyên bản Trần Gia Bảo nói những lời này chỉ là nói giỡn, cũng không có ý muốn thật sự đem Bạch Ngọc Thanh ăn.
Tuy nhiên, Bạch Ngọc Thanh lại coi lời Trần Gia Bảo là thật, trong lòng vừa khẩn trương vừa chờ mong, run giọng nói: “Chồng, đừng… Đừng ở đây, đi vào phòng em, em sẽ cho anh…”
Nói xong, khuôn mặt tinh xảo xinh đẹp của Bạch Ngọc Thanh, đã đỏ bừng đến có thể nhỏ giọt ra nước, xấu hổ đến mức nhắm chặt mắt lại.
Trần Gia Bảo sửng sốt, chẳng lẽ đêm nay thật sự muốn ăn sạch Bạch Ngọc Thanh?
Nghĩ đến đây, trong lòng anh một trận nóng bỏng, không nói thêm điều gì, ôm Bạch Ngọc Thanh đứng lên.
Đúng lúc này, Nhậm Mộng Vũ cùng với Thượng Tiếu Vi cũng tay nắm tay, đi tới trong hoa viên, đi về phía ao nước.