Sau một màn hôn nhau nóng bỏng, Lục Bảo Ngọc thì thầm vào tai của Trần Gia Bảo vài câu nói ngọt ngào, quay người bước lên máy bay.
Trần Gia Bảo lắc đầu cười, chuyện bây giờ anh muốn làm là nhanh chóng giải quyết hết chuyện nhà họ Tả, sau đó đi tới Thanh Xuyên ân ái với Lục Bảo Ngọc.
Có điều việc cần làm trước tiên, anh cần xử lý xong chuyện tại tỉnh Ngọc Vân này, hơn nữa việc quan trọng nhất hiện giờ là vẫn chưa tìm thấy Ngọc Tỷ Truyền Quốc.
“Chuyện phải làm mặc dù rất nhiều, nhưng cứ từ từ xử lý từng việc là xong, tóm lại cuối cùng cũng sẽ xử lý hết toàn bộ, cứ bình tĩnh làm theo trình tự là mọi việc sẽ tốt đẹp.”
Tâm trạng của Trần Gia Bảo hiện giờ rất tốt, lái xe rời khỏi sân bay, trước tiên đi đến nhà họ Ngụy một chuyến, Ngụy Phong Lăng đã nói cách đây không lâu, Lý Hải Quân đã mang hai vợ chồng nhà Quách Thành Công cùng 3.5 tỷ tới xin lỗi.
Thời điểm mới bắt đầu, Ngụy Phong Lăng còn chưa biết rõ chuyện gì đã xảy ra, nghe được lời giải thích của Lý Hải Quân, mới biết rõ thực hư mọi chuyện, vợ chồng nhà Quách Thành Công ở bên ngoài làm nhiều việc đen tối, chẳng những ảnh hưởng tới danh tiếng nhà họ Ngụy, còn đắc tội với Trần Gia Bảo!
Ngụy Phong Lăng hiện tại vô cùng giận, ngay lập tức điều tra rõ ràng gia cảnh của Quách Thành Công, biết được Quách Thành Công có mở một công ty tương đối lớn, lập tức gọi một cuộc điện thoại, chặn toàn bộ nguồn hàng của công ty đó, để cho Quách Thành Công từ giờ trở đi hết cơ hội làm ăn ở thành phố Thái Bình.
Còn về việc Lý Hải Quân mắt nhắm mắt mở che chở cho vợ chồng Quách Thành Công, liên lụa nhà họ Ngụy, xét công lao của Lý Hải Quân cống hiến cho nhà họ Ngụy trước đây, cũng không xử phạt nghiêm khắc gì nhiều, chỉ cắt chức đuổi về quê, nhân viên như vậy, Ngụy Phong Lăng cũng không dám thuê tiếp.
Đối với kết quả xử lý của Ngụy Phong Lăng, Trần Gia Bảo chỉ cười một tiếng cho qua, sau đó thương lượng một chút công việc tổ chức tiệc hai ngày sau, Trần Gia Bảo lái xe về biệt thự ở ngoại ô.
Trần Gia Bảo vừa lái xe vừa hát, tâm trạng tương đối tốt, rất nhanh đã đi tới ngoại ô, theo con đường nhỏ chạy về hướng tây.
Bỗng nhiên, trong khu rừng mé bên phải con đường một cổ kiếm ý kinh khủng phóng vút lên trời cao, đậm đà thực chất như một thanh kiếm sắc bén!
Cổ kiếm khí xuất hiện rất khó hiểu, mạnh mẽ lạ thường, sắc mặt Trần Gia Bảo lập tức biến đổi, kiếm ý thuần túy hung hãn như vậy, từ bé tới giờ anh mới thấy lần đầu, người phát ra kiếm ý trong khu rừng đó, có tu vi tuyệt đối kinh thế hãi tục!
Giờ phút này? Người này đến cùng là ai?
Trong đầu Trần Gia Bảo lướt qua mười mấy khả năng, đầu tiên chắc chắn không thể nào là phía Ngô Uyển Tông, Đạm Đài Thái Vũ cũng không có khả năng, trước đây cô ta cũng đã cùng nhau chiến đấu với mình, thực lực ra sao anh nắm rõ như lòng bàn tay, như vậy thì cũng loại luôn Tôn Khai Sơn, bởi vì Tôn Khai Sơn còn mời mình với Lưu Ly với chơi tông môn của ông ta.
“Chẳng lẽ là Cung Thiên Kinh tới tìm mình báo thù?”
Tâm lý Trần Gia Bảo nháy mắt trầm trọng xuống, nhìn tình hình trước mắt, cũng chỉ có cách giải thích này là đáng tin nhất, thực lực đối phương mạnh như vậy, nếu thật sự tìm anh báo thù, cho dù anh có thể bình yên vô sự vượt qua, nhưng Hàn Đông Vy, Liễu Ngọc Phi cùng mọi người, chắc chắn sẽ gặp nguy hiểm to lớn!”
“May mắn là Bảo Ngọc đã lên máy bay rồi, nếu không việc sẽ càng khó giải quyết, cho dù thế nào đi chăng nữa, mọi nguy hiểm có khả năng xảy ra đều phải được bóp chết từ trong trứng nước!”
Trần Gia Bảo nhanh chóng ra quyết định, đạp phanh xe, đẩy cửa bước ra ngoài, nhìn về phía kiếm ý, chỉ nhìn thấy được trong khu rừng rậm sâu hun hút đó, một đạo kiếm ý như thực chất phóng lên cao, toàn bộ khu rừng yên tĩnh lạ thường, đến một tiếng côn trùng kêu cũng không có.
“Kiếm ý thật đáng sợ, cách xa như vậy cũng làm ta cảm giác hồi hộp trong lòng.”
Trần Bảo Ngọc tập trung tinh thần, đối phương nhả ra kiếm ý trên đường, rõ ràng là nhắm vào anh.