Bạch Ngọc Thanh thiếu chút nữa phun ra một búng máu, trong lòng vừa vội vừa thẹn, dậm chân một cái, vội vàng đi vào phòng, mới vừa muốn mở miệng giải thích, đột nhiên không biết nghĩ tới cái gì, lời vừa đến bên miệng lại nuốt trở vào, khóe miệng nhếch lên một ý cười khó hiểu, hoàn toàn là một bộ cam chịu thừa nhận.
Nhìn thấy phản ứng của Bạch Ngọc Thanh, Hà Tử Lan càng thêm kiên định với suy nghĩ của mình, nhìn Trần Gia Bảo càng thêm thân thiết.
Trần Gia Bảo ngồi trên ghế sô pha, trước tiên chớp chớp mắt cười với Bạch Ngọc Thanh, tiếp theo cười nói: “Dì nói đúng á, Ngọc Thanh bề ngoài xinh đẹp, thái độ làm người ổn trọng, tao nhã hào phóng, tuyệt đối là người phụ nữ ưu tú của thời đại mới, hơn nữa cái gọi là mẹ nào con nấy, dì đây bộ dạng thùy mị, hiểu biết, lễ độ, chỗ nào cũng thể hiện phong phạm quý tộc, dưới sự dạy dỗ của ngài, Ngọc Thanh sao có thể là cô nhóc lỗ mãng được?”
Bạch Ngọc Thanh trợn trắng mắt, vẻ mặt khinh thường, bất quá vẫn có chút hưởng thụ đối với lời khen của Trần Gia Bảo.
Hà Tử Lan nghe được mặt mày hớn hở, nói: “Đúng đúng đúng, Gia Bảo thật biết nói chuyện, miệng ngọt như vậy, khó trách đến cả Ngọc Thanh mắt cao nhà dì cũng bị con bắt cóc.”
Bạch Ngọc Thanh sợ mẹ cô càng nói càng quá phận, vội vàng ho nhẹ hai tiếng, nói: “Mẹ, mẹ vẫn nên gọi bố ra đây trước đã, con dẫn Gia Bảo về nhà vì có việc chính.”
“Đúng đúng, con xem mẹ kìa, chỉ lo tiếp đãi Gia Bảo, mẹ đi gọi bố con liền.” Hà Tử Lan nói xong, liền đi tới phòng ngủ sau viện.
Trong phòng khách, chỉ còn lại hai người Trần Gia Bảo và Bạch Ngọc Thanh.
Trần Gia Bảo nhìn quanh bốn phía, chỉ thấy diện tích phòng khách rất lớn, hoàn toàn được trang hoàng theo phong cách dân quốc, nhìn qua cổ kính, giống như xuyên về thời đại trước, trong miệng đồng thời nói: “Không ngờ được dì lại nhiệt tình như vậy.”
Bạch Ngọc Thanh cắt ngang một tiếng, ngồi bên cạnh Trần Gia Bảo, cười nhạo nói: “Đừng nói với tôi là anh không nhìn ra, bà ấy đỗi đãi anh như con rể tương lai, có thể không nhiệt tình được à?”
Trần Gia Bảo nhướn mi cười nói: “Vậy sao cô lại không lập tức giải thích?”
“Vì sao phải giải thích?” Bạch Ngọc Thanh hỏi lại, tiếp đó ý giảo hoạt liền hiện lên trong mắt, nói: “Hồi nãy anh cũng nghe mẹ tôi nói rồi đi, Hề Vân Lâm của nhà họ Hề cũng đến đây, anh ta theo đuổi em nhiều năm rồi, như âm hồn không tan, vừa vặn, hiện tại mẹ em hiểu lầm anh là bạn trai em, đợi một lát khi Hề Vân Lâm tới, để anh ra mặt, làm cho anh ta biết khó mà lui, không bao giờ muốn dây dưa với tôi nữa. Mặt khác, sau khi bố mẹ tôi coi anh là bạn trai tôi, tỉ lệ hợp tác giữa anh với nhà họ Bạch chắc chắn sẽ càng lớn hơn nhiều, cho nên chuyện một mũi tên trúng hai con chim này tôi sẽ không cự tuyệt đâu.”
Trần Gia Bảo thở dài, nói: “Lại bị cô tính kế, hừ, hợp tác cùng cô tôi chẳng thấy đạt được lợi ích gì cả, chẳng những phải chữa bệnh cho ông nội cô, còn phải giả dạng là bạn trai cô, giúp cô đuổi cổ người theo đuổi cô đi, mặc kệ thế nào, dường như đều là tôi chịu thiệt.”
Bạch Ngọc Thanh cười đỏ cả mặt, cũng có chút chột dạ, mạnh miệng nói: “Biết bao nhiêu người muốn có cơ hội giả dạng thành bạn trai tôi đều không được, anh chiếm được hời như thế, vậy mà còn không vui, thế nào, chẳng lẽ anh sợ Hề Vân Lâm, cho nên muốn trật tự rút lui?”
“Phép khích tướng của cô không có tác dụng với tôi đâu.” Trần Gia Bảo lắc đầu mà cười.
Bạch Ngọc Thanh nhíu mày nói: “Anh thật sự muốn giải thích rõ ràng với mẹ tôi?”
Trong lòng cô một trận thất vọng, cảm thấy Trần Gia Bảo có chút nhát gan sợ phiền phức, trong lòng hoài nghi có phải tìm Trần Gia Bảo hợp tác là sai lầm rồi?
Trần Gia Bảo nói tiếp: “Tôi đồng ý giả dạng thành bạn trai cô, chẳng qua là bởi vì tôi vừa nhìn thấy người nhà họ Hề liền không thích.”
Bạch Ngọc Thanh sửng sốt, lập tức hai tròng mắt lóe sáng, lúm đồng tiền như hoa, nói: “Trùng hợp rồi,tôi cũng không vừa mắt nhà họ Hề kia, vậy chúc chúng ta hợp tác vui vẻ.”
Khoảng thời gian trước, Trần Gia Bảo từng cá cược ở công ty khiến Hề Như Kiên bị kéo xuống, vốn là có thù oán với nhà họ Hề, hơn nữa, anh có biết được từ phía Bạch Ngọc Thanh là nhà họ Hề đã liên thủ với những gia tộc khác bắt đầu nhắm vào anh hành động rồi.