“Ừ.” Thu Vũ Liên đáp lại, đứng dậy đi theo Trần Gia Bảo ra ngoài.
“Chờ đã.” Đột nhiên, giọng nói của cậu Tĩnh vang lên, đứng dậy đi tới trước mặt Trần Gia Bảo và Thu Vũ Liên, nói: “Các người vừa vu khống chúng tôi vô cớ vừa bôi nhọ thanh danh của chúng tôi. Bây giờ nói đi là đi, chẳng phải là không để chúng tôi vào mắt sao?”
Thu Vũ Liên khẽ cau mày, cô ta nhận ra mặc dù người này đang nói chuyện với Trần Gia bảo, nhưng đôi mắt vẫn dán chặt vào người cô ta, khiến cô ta rất khó chịu.
“Ồ?” Trần Gia Bảo kéo Thu Vũ Liên vào lòng, nói: “Vậy anh muốn làm gì?”
“Rất đơn giản.” Cậu Tĩnh thu hồi tầm mắt từ trên người Thu Vũ Liên về, cưỡng ép nói: “Đắc tội tôi và cậu Lư, nếu dựa theo tính tình trước đây của tôi, anh ít nhất sẽ phải quỳ xuống xin lỗi, hơn nữa còn phải bẻ gãy một cánh tay để trả giá.”
Từ Như Phương nhất thời thốt lên kinh hãi, phương thức nhận lỗi này thật sự là… Thật sự là rất thô bạo và máu me.
“Còn bây giờ thì sao?” Trần Gia Bảo hỏi. tải áp Hola để đọc miễn phí nhé.
“Bây giờ…” Cậu Tĩnh nhìn Thu Vũ Liên, không che giấu sự nhiệt tình trong mắt, nói: “Hôm nay, tâm tình của tôi rất tốt, chỉ cần anh để người phụ nữ của anh đi cùng chúng tôi uống rượu một buổi tối, tôi sẽ tha thứ cho anh, để anh rời đi.”
Sắc mặt Từ Như Phương lại thay đổi, tuy rằng cậu Tĩnh nói là uống rượu cùng, nhưng ai cũng là người trưởng thành, làm sao có thể không biết đó là ý muốn lên giường chứ? Là một người phụ nữ, cô ta cảm thấy vô cùng khó chịu.
Thu Vũ Liên hừ lạnh, sự khó chịu tràn ngập ra bên ngoài, mặc dù rất tức giận nhưng cô ta vẫn không nói gì, bởi vì cô ta biết có Trần Gia Bảo ở đây, một đám nhà giàu này chỉ là món ăn của anh mà thôi.
“Cùng anh uống rượu? Không thể.” Trần Gia Bảo lắc đầu, giọng nói kiên định, hơi lạnh lùng.
“Vậy là anh từ chối?” Cậu Tĩnh cười nói: “Anh phải suy nghĩ cho thật kỹ, đã đắc tội tôi và cậu Lư, không trả một cái giá nhất định mà muốn rời đi, quả thật là nằm mơ.”
“Ồ? Lai lịch và thân phận của anh và anh ta rất lớn à?” Ánh mắt của Trần Gia Bảo đảo quanh Lư Bảo Quốc và cậu Tĩnh, toàn bộ thành phố Văn Lan, nhà họ Sầm khiến anh kiêng kị ba phần. Về phần mấy người này ở trước mặt anh, còn chưa xứng để anh đặt vào trong mắt.
“Tất nhiên là lợi hại rồi.” Lư Bảo Quốc lên tiếng, cầm ly rượu đứng lên, mỉm cười hả hê: “Nó mạnh hơn anh tưởng tượng rất nhiều, chỉ cần thò ngón tay ra là có thể dễ dàng bóp chết anh.
Để tôi nói cho anh biết, tôi là Lư Bảo Quốc, là người thừa kế thứ nhất của nhà họ Lư. Nhà họ Lư chúng tôi là gia tộc đứng thứ hai, chỉ đứng sau nhà họ Sầm ở thành phố Văn Lan. Trong gia tộc có hai vị bán bước Truyền Kỳ trấn thủ, nắm trong tay hai công ty được niêm yết trên thị trường, tài sản lên tới hàng trăm tỷ.
Còn đây là cậu Tĩnh, tên đầy đủ là Xà Văn Tĩnh, là người của nhà họ Xà ở Nam Cương, có thể mấy người chưa từng nghe qua, nhưng mà thế lực nhà họ Xà vô cùng lớn, là bá chủ số một ở Nam Cương. Thế lực nhà bọn họ không yếu hơn nhà họ Sầm bao nhiêu, có thể nghiền nát anh chỉ trong nháy mắt.
Anh tuyệt đối không nên đắc tội tôi cùng cậu Tĩnh, tôi khuyên anh nên chấp nhận lời đề nghị của cậu Tĩnh đi, để người phụ nữ của mình ở lại uống rượu với chúng tôi, nếu không, chỉ có thể đánh gãy một cánh tay của anh, tự mình chọn đi.”
Từ Như Phương sửng sốt, cô ta không ngờ rằng thế lực gia tộc của Xà Văn Tĩnh lại lớn như vậy, có thể đánh đồng cùng với nhà họ Sầm.
Hữu Lạc Phụng lại càng khiếp sợ, hóa ra bối cảnh gia tộc của Xà Văn Tĩnh lại mạnh như vậy, nếu anh ta đánh chủ ý lên người Từ Như Phương, nghĩ cũng đừng nghĩ, Từ Như Phương nhất định không thể thoát khỏi lòng bàn tay của Xà Văn Tĩnh. Xem ra anh ta phải tìm cơ hội chủ động đưa Từ Như Phương lên giường của Xà Văn Tĩnh mới được, bản thân cũng có thể kiếm được rất nhiều lợi ích.