“Ông Kính, đối tượng liên hôn mà nhà họ Đoạn đã sắp xếp cho Khánh Tân rốt cuộc là ai vậy?”
Trần Gia Bảo thắc mắc hỏi.
Diệp Kính thở dài một tiếng, rồi ông ta nói: “Anh nghe tôi tiếp tục nói, vài năm gần đây thế lực của nhà họ Đoạn ở Hà Nội đã có chút suy yếu, chủ gia đình vì suy nghĩ cho lợi ích của cả gia đình, vậy nên mới quyết định cho tiểu thư mối liên hôn này, dựa vào đó mà tăng thêm sức ảnh hưởng của nhà họ Đoạn, còn đối tượng liên hôn mà nhà họ Đoạn sắp xếp đó chính là một vị đại thiếu gia của nhà họ Minh ở Hà Nội, có lẽ anh chưa từng nghe qua nhà họ Minh, nhà họ Minh ở Hà Nội cũng là một trong những gia tộc có máu mặt nhất ở đây, thực lực cũng rất mạnh, thậm chí còn mạnh hơn cả nhà họ Đoạn.”
“Nhà họ Minh sao?”
Trần Gia Bảo không nhìn được mà chau mày lại, nếu như anh không nhớ nhầm thì gia tộc lớn mà Nguyên Lễ Phi muốn báo thù chính là nhà họ Minh ở Hà Nội, mà bây giờ gia tộc muốn liên hôn với Đoạn Khánh Tân lại chính là nhà họ Minh ở Hà Nội, trên đời lại có chuyện trùng hợp đến như vậy, lần này anh và nhà họ Minh thật sự phải đối đầu với nhau rồi!
“Khánh Tân là người phụ nữ của tôi, tôi tuyệt đối sẽ không cho phép Khánh Tân gả cho người khác, vả lại tôi đã từng đồng ý với Nguyên Lễ Phi, giúp cô ấy đối phó với nhà họ Minh ở Hà Nội, xem ra, cuộc chiến với nhà họ minh ở Hà Nội sau này, sẽ là một trận chiến không có cách nào có thể tránh được rồi!”
Trần Gia Bảo nghĩ đến đây, vẻ mặt anh nghiêm túc nói: “Đừng nói nhà họ Minh có là một trong những gia tộc mạnh nhất ở Hà Nội này, cho dù nhà họ Minh có là gia tộc mạnh nhất trên thế giới này, Trần Gia Bảo tôi nhất định cũng sẽ ngăn cản việc Khánh Tân gả đến nhà họ Minh!”
“Người trẻ có lòng quyết đoán, rất tốt, không tồi chút nào.” Trong mắt của Diệp Kính lóe lên một tia sáng thể hiện sự tán thưởng rồi tiếp tục nói: “Nhưng mà, nếu như muốn ngăn cản mối liên hôn giữa nhà họ Đoạn và nhà họ Minh này, vậy thì anh phải tranh thủ thời gian rồi, bởi vì theo như sắp xếp trước đó của nhà họ Đoạn, vào khoảng mùa xuân năm nay, tiểu thư sẽ đính hôn với nhà họ Minh, cho dù tiểu thư có phản đối quyết liệt cũng chỉ có thể miễn cưỡng lùi buổi lễ đính hôn đến đầu năm sau mà thôi.”
“Chậm nhất là đầu năm sau sao?” Trần Gia Bảo có chút do dự rồi nói: “Mặc dù thời gian gấp rút, nhưng từng ấy thời gian cũng đủ rồi.”
“Người trẻ có lòng tự tin là một chuyện tốt.” Diệp Kính đứng dậy, ông nhìn vào một bức vẽ được treo trên tường có tên là “Thanh Minh Thượng Hà Đồ”, ông khoanh hai tay ra sau nói: “Thực ra tiểu thư có nói chuyện của anh với nhà họ Đoạn, nhà họ Đoạn cũng biết tiểu thư thích anh, nhưng mà, sau khi nhà họ Đoạn điều tra được lai lịch của anh, thì không đồng ý để tiểu thư đến với anh, anh có biết nguyên nhân là gì không?”
Trần Gia Bảo có chút do dự, rồi nói: “Nhà họ Đoạn nghĩ tôi không sánh bằng nhà họ Minh?”
“Không sai.” Diệp Kính quay người lại nói: “Nói thật, cho dù anh có võ công cao cường, nắm giữ vốn kinh doanh trong tầm kiểm soát, tất cả đều là những ưu điểm đáng để lựa chọn, anh cũng xem như là một người trẻ có bản lĩnh và tài năng, nhưng có duy nhất một điểm chính là điểm yếu của anh, đó chính năng lực là chính trị!
Về mặt chính trị anh hoàn toàn không có chút kinh nghiệm nào, còn thứ mà hiện tại nhà họ Đoạn cần nhất trước mắt lại chính là sức ảnh hưởng về mặt chính trị, đây cũng chính là nguyên nhân gốc rễ mà nhà họ Đoạn loại anh ra, vậy nên, nếu như có thể giúp đỡ được nhà họ Đoạn về mặt chính trị, vậy thì nhà họ Đoạn sẽ không còn có lý do gì để ngăn cản anh và tiểu thư đến với nhau nữa.
Vậy nên, tôi hi vọng anh có thể tham gia chính trị, đây cũng coi như là một phiếu biểu quyết tỏ ý sự ủng hộ của anh với nhà họ Đoạn, khiến cho nhà họ Đoạn thấy được thành ý của anh, như vậy thì tiểu thư có thể dễ dàng ra mặt, để nhà họ Đoạn cho anh một cơ hội, thuyết phục gia đình tạm thời hoãn lại ý định liên hôn với nhà họ Minh.
Anh yên tâm, khi anh có được sự giúp đỡ của nhà họ Đoạn, cộng thêm sự tài năng của anh, cậu ở trong lĩnh vực chính trị nhất định sẽ như cá gặp nước, không bao lâu anh có thể có được nhiều thành tựu trong lĩnh vực này, lại thêm có thể cùng với tiểu thư bên nhau trọn đời, cũng coi như trong chuyện vui có chuyện mừng. Tôi cho anh thời gian ba ngày, cậu hãy suy nghĩ cho thật kỹ, tôi hi vọng có thể nghe được đáp án mà tôi kì vọng từ cậu.”