“Trời ơi, là Tả Ngọc Lượng, người đàn ông trung niên đứng ở phía đối diện kia chính là Tả Ngọc Lượng gia chủ của nhà họ Tả, nghe đồn thực lực của hắn rất giỏi, năm, mới hơn bốn mươi tuổi thực lực đã đạt đến cảnh giới Nửa bước Truyền Kỳ, là bậc thầy võ học nổi tiếng của tỉnh Trung Thiên chúng ta…
Thế nhưng ngay cả Giang Lưu Thiên gia chủ của nhà họ Giang cũng đến đây, nhà họ Giang đứng thứ mười ở tỉnh Trung Thiên, nghe nói thực lực của Giang Lưu Thiên ngang với Tả Ngọc Lượng và nhà họ Đoan Mộc, đều đạt cảnh giới ‘Nửa bước Truyền Kỳ’, chẳng lẽ nhà họ Giang và nhà họ Tả hợp lực với nhau chống lại nhà họ Văn chúng ta sao?”
Đôi mắt Văn Linh Lan lóe lên tia sợ hãi, nếu Tả Ngọc Lượng và Giang Lưu Thiên hai cường giả lớn hợp lực lại với nhau, cho dù là Đoan Mộc Vĩ An cũng không ngăn cản được, hôm nay nhà họ Văn sợ là không tránh khỏi cái chết!
Đoàn Vinh cũng sợ hãi không kém, anh ta lộ vẻ khó tin nhìn chằm chằm Thu Vũ Liên, anh ta không thể nghĩ rằng Thu Vũ Liên người anh ta ngưỡng mộ đã lâu lại đứng cùng người của nhà họ Tả, chẳng lẽ nhà họ Tả đưa Thu Vũ Liên vào cơ sở ngầm ở thành phố Hà Tĩnh sao? Buồn cười là anh ta một chút cũng không biết điều đó!
Thu Vũ Liên không nhìn về phía Đoàn Vinh, ngược lại đôi mắt đầy lo lắng tìm kiếm bóng dáng Trần Gia Bảo trong đám đông, đột nhiên cơ thể cô ta chấn động, trong đôi mắt hiện lên tia vui mừng nhưng ngay lập tức liền trở lại trạng thái ban đầu, trong người có chút thoải mái.
“Trần Gia Bảo thật sự ở lại nhà họ Văn, xem ra anh ta quyết tâm nhân cơ hội này đứng ra chống lại nhà họ Tả, thật sự quá tốt, theo kết quả điều tra, Trần Gia Bảo đã từng một tay giết chết Phụng Bằng Thanh người đã đạt đến cảnh giới ‘Truyền Kỳ sơ kỳ’, mà Tả Ngọc Lượng và Giang Lưu Thiên tuy mạnh nhưng mới ở cảnh giới ‘Nửa bước Truyền Kỳ’, bọn họ chắc chắn không phải đối thủ của Trần Gia Bảo!”
Thu Vũ Liên cảm thấy nhẹ lòng, tuy rằng lần này nhà họ Tả hành động quá đột ngột khiến cho cô ta không có cơ hội báo tin với Trần Gia Bảo, nhưng may mắn thay, chỉ cần Trần Gia Bảo ở đây thì mọi chuyện đều vẫn ổn.
Cô ta cũng không biết vì cái gì mà từ sau khi điều tra Trần Gia Bảo, cô ta liền tin tưởng Trần Gia Bảo và sự tin tưởng này gần như mù quáng.
Trần Gia Bảo nhìn Thu Vũ Liên một cái, ánh mắt họ chạm nhau, trong lòng ngầm hiểu ý.
Sau đó sự chú ý của anh đổ dồn vào Tả Ngọc Lượng và Giang Lưu Thiên, hai vị cường giả ‘bán bộ Truyền Kỳ’.
Chỉ thấy Tả Ngọc Lượng tướng mạo bình thường nhưng tay chân dài, dáng vẻ cao lớn vạm vỡ phi thường giống một cây đao lớn sắc bén, chỉ cần đứng đơn giản thôi cũng khiến người ta cảm thấy một loại cảm giác thô bạo độc đoán, khiến cho mọi người xung quanh khiếp sợ.
Còn về vị cường giả ‘Nửa bước Truyền Kỳ’ khác là Giang Lưu Thiên, trên mặt có một vết sẹo dài, mười phần đều nhìn thấy được, thoạt nhìn anh ta trạc tuổi Đoan Mộc Vĩ An nhưng trên thực tế, anh ta đã hơn tám mươi tuổi, chỉ là tu vi uyên thâm nên nhìn giống như một người năm sáu mươi tuổi.
Ngoài ra sau khi loại bỏ Bạch Chí Trung người có thực lực bình thường thì còn lại một ông già và hai người trung niên, thực lực lần lượt là ‘Tông Sư hậu kỳ’ và ‘Tông Sư trung kỳ’.
Mặt khác, ngoài Đoan Mộc Vĩ An là cường giả đạt cảnh giới ‘Nửa bước Truyền Kỳ’, còn có Hoa Dân thuộc ‘Tông Sư trung kỳ’ cũng có thể xuất chiêu với đối phương, còn về những người khác bao gồm Đoan Mộc Hiên thì trong tình huống như vậy căn bản không được lên trên.
Trần Gia Bảo thầm nghiêm nghị trong lòng, chỉ cần là hai người Tả Ngọc Lượng và Giang Lưu Thiên cũng đủ để nghiền nát bọn Đoan Mộc Vĩ An, chưa kể ngoài Tả Ngọc Sùng và Giang Lưu Thiên còn có ba vị Tông Sư cường giả, nếu không có gì bất ngờ xảy ra như trong lời nói, đám người Đoan Mộc Vĩ An chắc chắn sẽ chết ở đây, nhà họ Văn sẽ bị xóa sổ hoàn toàn!
Đương nhiên điều kiện trước tiên là Trần Gia Bảo không ra tay, bởi vì sự tồn tại của anh là chuyện xấu nhất!