Trần Gia Bảo lại lùi về phía sau ba bước, chỉ nghe thấy bùm một tiếng, bụi đất phía sau anh tung bay mù mịt, Akemi Kawamoto bật khỏi mặt đất, một đao chém về phía cổ Trần Gia Bảo, một tia sáng lạnh lẽo làm nhiệt độ của cả rừng phong đều giảm xuống.
Vũ Nhuận Nguyệt và Thu Vũ Liên nhất thời kêu lên.
Khóe miệng Akemi Kawamoto lộ ra một nụ cười tàn nhẫn, từ phía ông ta, Trần Gia Bảo mới vừa bị bốn người Xà Dược Quang đánh lui, trọng tâm rõ ràng đã không ổn định, nhất định sẽ không tiếp được chiêu này của ông ta.
Nhìn thấy ông ta sắp chặt đầu Trần Gia Bảo, đột nhiên tình huống lại tiếp tục thay đổi!
Trần Gia Bảo cứ như có mắt sau lưng, cúi đầu xoay người tránh được màn ám sát, động tác lưu loát uyển chuyển như nước chảy mây trôi, tay trái tạo thành kiếm quyết, chỉ về gần sát tim Akemi Kawamoto, nhẹ giọng nói: “Bắt được ông rồi.”
Vừa dứt lời, xuy một tiếng, Trảm Nhân Kiếm rút ra, phát ra ánh sáng rực rỡ!
Sắc mặt mọi người thay đổi, Sầm Kính Cung và đám người Xà Dược Quang đều đồng loạt nhảy về phía Trần Gia Bảo.
Đồng tử Akemi Kawamoto trong nháy mắt co rút lại, trong đáy lòng dâng lên cảm giác đây là thời khắc sinh tử, lập tức dùng thuật độn thổ, trốn vào dưới mặt đất.
Động tác của ông ta rất nhanh chóng, tình trạng nguy hiểm ngàn cân treo sợi tóc, chỉ cách bụng dưới 3 cm, tuy rằng không tránh được Trảm Nhân Kiếm, nhưng cũng tránh được chỗ nguy hiểm như vùng tim
Tiếp sau đó, Trảm Nhân Kiếm xuyên qua vai ông ta, sức công phá cực mạnh trực tiếp chặt đứt cánh tay trái của ông ta
Akemi Kawamoto cả người chấn động, máu từ chỗ cụt tay phun ra, cả người bay ngược về phía sau
“Trước mặt Trần Gia Bảo tôi, tôi không cho phép bọn trộm cắp các người lộng hành!” Trần Gia Bảo ngạo nghễ..
Mọi người xung quanh đều bị khí thế của anh làm khiếp sợ, hít một hơi thật sâu.
Ân Thập Phương lại càng lộ ra vẻ tán thưởng, dưới vòng vây trùng trùng, vậy mà Trần Gia Bảo lại còn có thể tiêu diệt Akemi Kawamoto, điều này cho thấy cho dù là thực lực võ đạo, trí tuệ khi đối phó với kẻ địch hay việc khống chế được thời cơ, Trần Gia Bảo đều xuất chúng hơn người!
Ân Thập Phương nghĩ không sai, trên thực tế, những lần liên tục ám sát của Akemi Kawamoto đã gây cho Trần Gia Bảo không ít phiền phức, càng làm cho Trần Gia Bảo biết rõ những điểm đáng sợ của Akemi Kawamoto.
Vừa nãy sở dĩ Trần Gia Bảo bị bốn người Xà Dược Quang liên tục đánh bại thật ra chỉ là cố ý mà thôi, đầu tiên là làm tê liệt Akemi Kawamoto, tiếp đó nhân cơ hội chuyển hóa hấp thu nội lực của đám người Xà Dược Quang, chuẩn bị cho một chiêu Lôi Đình của anh.
Những việc xảy ra sau đó giống như Trần Gia Bảo đã dự tính, Akemi Kawamoto quả nhiên không kiềm chế được, hiện thân ám sát Trần Gia Bảo rồi bị Trần Gia Bảo nắm lấy cơ hội, chặt dứt một cánh tay của Akemi Kawamoto.
Đương nhiên, chặt đứt cánh tay còn chưa đủ, Trần Gia Bảo cầm trong tay Trảm Nhân Kiếm, đuổi theo Akemi Kawamoto đuổi theo, thề rằng phải giết chết ông ta!
Sắc mặt Akemi Kawamoto tái nhợt, nơi cánh tay bị chặt đứt chảy máu ròng ròng, vươn tay điểm vài cái trên đầu vai để cầm máu, nhân cơ hội một tay kết ấn dùng thuật độn thổ, biến mất xuống dưới lòng đất trước mặt bao nhiêu người
Trần Gia Bảo cười lạnh một tiếng, chém ra một luồng kiếm quang màu đỏ, chém vào mặt đất nơi Akemi Kawamoto biến mất.
“Ầm” một tiếng nổ vang lên, trên mặt đất bỗng xuất hiện một cái hố sâu, nhưng cũng không thấy bóng dáng Akemi Kawamoto đâu cả.
Lúc này, Sầm Kính Cung, Xà Dược Quang năm người đã vọt đến trước mặt Trần Gia Bảo, đồng loạt ra quyền, chuẩn bị tiếp đón lượt tấn công của Trần Gia Bảo.
Trong lúc bất đắc dĩ, Trần Gia Bảo chỉ có thể tạm thời từ bỏ Akemi Kawamoto, xoay người cầm kiếm chống đỡ.