Phương Hàn Diệc nhíu mày càng sâu, hơi sốt ruột nói: “Nhưng mà vũ kỹ của Trần Gia Bảo vô cùng huyền diệu, còn có một Lưu Ly có tu vi càng lợi hại hơn, muốn giết chết Trần Gia Bảo trong thời gian ngắn cũng không phải là chuyện dễ dàng.”
“Anh sai rồi.” Long Trạch Việt chế nhạo, nói: “Hai ngày nay, anh không ở nhà họ Sầm, cho nên mới không biết. Nhà họ Sầm im hơi lặng tiếng mấy ngày nay, nhưng thật ra thì bọn họ đang chuẩn bị bố trí để xử lý Trần Gia Bảo và Lưu Ly.
Mấy ngày nay, có rất nhiều thế lực lớn mạnh lần lượt đến nhà họ Sầm, như nhà họ Tô, nhà họ Xà ở Nam Cương… Nghe nói những gia tộc này đều có thù với Trần Gia Bảo, bọn họ nhân cơ hội này, hợp lực với nhà họ Sầm để đối phó với Trần Gia Bảo, còn có nhà họ Long chúng tôi, cho dù Trần Gia Bảo và Lưu Ly có mạnh hơn thì cũng đủ để nghiền nát bọn họ!”
Nói xong, Long Trạch Việt cười haha một cách điên cuồng.
Phương Hàn Diệc cực kỳ khiếp sợ, nhà họ Sầm, nhà họ Long, nhà họ Tô, cộng với nhà họ Xà ở Nam Cương, chỉ riêng bốn gia tộc này đã là một thế lực rất lớn, đủ để nghiền nát Trần Gia Bảo, mà nghe trong lời nói của Long Trạch Việt, còn ám chỉ rằng những thế lực khác cũng sẽ tham gia. Đến lúc đó, chẳng phải là Trần Gia Bảo sẽ chết chắc sao?
Anh ta không lo lắng cho Trần Gia Bảo, nhưng mà anh ta đã bị trúng độc Hóa Thủy Đan, nếu như Trần Gia Bảo chết, anh ta sẽ phải chôn cùng với anh.
Phương Hàn Diệc không khỏi rùng mình một cái, trong mắt hiện lên một tia hoảng sợ.
Trong phòng, Long Trạch Việt vẫn cười một cách điên cuồng.
Trần Gia Bảo không biết rằng có rất nhiều thế lực lớn sẽ liên hợp để đối phó anh, vào lúc này, anh vẫn còn cảm thấy nuối tiếc vì sự rời đi của Lưu Ly.
Trưa ngày hôm sau, Trần Gia Bảo liền rời khỏi núi Vụ Ẩn, ngồi xe đi đến thành phố Văn Lan.
Từ núi Vụ Ẩn đến thành phố Văn Lan có hơi xa, trên đường đi có một cơn mưa mùa thu kéo dài, thời tiết ảm đạm và hơi se lạnh.
Đến tối, Trần Gia Bảo mới đến nơi, xuống xe liền nhìn thấy một người phụ nữ xinh đẹp, thân hình nóng bỏng đang đứng ở phòng chờ, trên người mặc quần áo hàng hiệu, phong cách chững chạc, khuôn mặt quyến rũ; trên môi nở nụ cười, ánh mắt tràn ngập cảm xúc, so với các ngôi sao nữ thì xinh đẹp hơn rất nhiều, thu hút sự chú ý của hầu hết mọi người trong phòng chờ.
Có một chiếc ô ở dưới chân cô ta.
Mọi người xung quanh đều khẽ động, muốn tiến lại gần, nhưng lại cảm thấy mình không xứng với đối phương, nếu bị từ chối chắc chắn sẽ trở thành trò cười.
Vừa định di chuyển thì đột nhiên bọn họ nhìn thấy một nam thanh niên khoảng hai mươi tuổi đi về phía người đẹp đó.
Người này đúng là Trần Gia Bảo.
Mọi người ở xung quanh cười nhạo, thằng nhóc này đúng là ngông cuồng, người phụ nữ xinh đẹp ở cấp độ này, trên người còn mặc một thân hàng hiệu, ánh mắt nhất định cao hơn trời, muốn lấy được một người phụ nữ như thế này thì người thường không cần phải nghĩ đến.
Nhìn thấy Trần Gia Bảo ngày càng đến gần người đẹp, mọi người đã sẵn sàng chuẩn bị xem trò hề của Trần Gia Bảo.
Đột nhiên, người đẹp kia nhìn thấy Trần Gia Bảo, ánh mắt lộ ra vẻ kinh ngạc, lập tức chạy chậm tiến lên, chủ động lao vào vòng tay của Trần Gia Bảo, nói: “Gia Bảo, nhìn thấy anh bình an vô sự, coi như em yên tâm được rồi.”
Mọi người xung quanh đều tỏ ra kinh ngạc, chết tiệt, một cô gái tuyệt sắc như vậy, lại có người yêu rồi, có còn công lý nữa hay không?
Trần Gia Bảo nhẹ nhàng đẩy người đẹp ở trong ngực ra, cười nói: “Đi thôi, tìm một nơi ở trước rồi nói sau.”