“Cho nên, cũng không phải nhà họ Bạch chúng tôi không muốn kết minh với mọi người, mà thật sự là không thể kết minh, mong mọi người thông cảm, hiện tại thời gian cũng không còn sớm, mời mọi người hãy sớm trở về đi.”
Đám người Hề Kim Thanh, Cảnh Chí Kiệt hai mặt nhìn nhau, một khắc trước còn lấy lý do Trần Gia Bảo muốn tiêu diệt nhà họ Bạch làm lý do cự tuyệt kết minh, một khắc sau liền nói nhà họ Bạch còn có cơ hội cùng Trần Gia Bảo cải thiện quan hệ, lão hồ ly Bạch Hải Hồng này, da mặt thật sự rất dày!
“Đã như vậy, vậy chúng tôi cũng xin cáo từ, chờ lần sau gặp lại ở yến hội, hy vọng đến lúc đó nhà họ Bạch cùng với Trần Gia Bảo quan hệ đã tốt trở lại, sau đó có thể đứng lên xây dựng quyền lực tối cao ở tỉnh Phú Thọ!”
Hề Kim Thanh đứng lên đi ra ngoài, sắc mặt rất khó coi, gia chủ của ba vị gia tộc đích thân đến, lại ở chỗ Bạch Hải Hồng đụng phải một cái mũi tro, muốn nói trong lòng không tức giận, đó khẳng định là giả, nhưng hiện tại tình huống khẩn cấp, hơn nữa thực lực gia tộc bọn họ đã kém xa nhà họ Bạch, trong lòng tức giận, đành phải ném ra một câu châm chọc không đau không ngứa.
Bạch Hải Hồng cười ha ha, đối với sự châm chọc của bọn họ hoàn toàn không thèm để ý, thậm chí đứng dậy nhiệt tình đưa tiễn họ, cười nói: “Đa tạ miệng vàng lời ngọc của mọi người , nếu nhà họ Bạch thật sự có thể cùng Trần Gia Bảo quan hệ tốt trở lại, quyền lực đỉnh cao đứng trên tỉnh Phú Thọ thì không dám nghĩ, chỉ cần có thể bảo tồn nhà họ Bạch, lão Bạch tôi đã rất hài lòng, đúng rồi, bây giờ sắc trời đã muộn, các vị trên đường cẩn thận lái xe chậm một chút.”
Đám người Hề Kim Thanh trong lòng khó chịu, ông cũng biết sắc trời đã muộn, ông lại không biết mời người ta ở lại một đêm? Đừng nói nhà họ Bạch lớn như vậy ngay cả mấy gian phòng trống cũng không có.
Nghĩ thì nghĩ, bọn họ cũng sẽ không nói ra để tự tìm mất mặt.
Sau khi đám người Hề Kim Thanh đi ra ngoài, Cao Triết cũng gọi điện thoại thông báo cho Nhậm Mộng Vũ, không bao lâu, Nhậm Mộng Vũ cùng Thượng Tiếu Vi đã bước nhanh tới.
Nhậm Mộng Vũ phát hiện bầu không khí không đúng, trực tiếp đi tới trước mặt bố mình là Nhậm Tông Quang, nhỏ giọng chờ mong hỏi: “Bố, cùng với gia chủ nhà họ Bạch thương lượng thế nào rồi ạ?”
“Chuyện này trở về rồi nói sau.” Nhậm Tông Quang lắc đầu, sắc mặt không đẹp lắm.
Nhậm Mộng Vũ lập tức hiểu, việc liên minh đã thất bại!
Mặt mày của cô hơi biến đổi, không có sự ủng hộ của nhà họ Bạch, mấy ngày sau tại yến hội, nhà họ Nhậm làm sao có thể ngăn cản được sự trách móc của ngài Trần?
Nhậm Tông Quang âm thầm thở dài, giữa lông mày hiện lên vẻ mệt mỏi, mở cửa xe đi vào, nói: “Trở về lại từ từ tìm kế thương nghị.”
“Vâng.” Nhậm Mộng Vũ trả lời một tiếng, vừa chuẩn bị cùng với Thượng Tiếu Vi ngồi vào trong xe, đột nhiên nhớ tới cái gì, giương mắt nhìn lại, chỉ thấy chiếc Maybach vẫn còn đậu ở bãi đậu xe, tò mò hỏi: “Bố, hôm nay nhà họ Bạch còn có vị khách khác sao?”
“Khách khác?” Nhậm Tông Quang sửng sốt, lập tức lắc đầu nói: “Không có, làm sao vậy?”
“Không có gì, chỉ là con tò mò hỏi một chút.”
Nhậm Mộng Vũ ngồi vào trong xe, chỉ là không biết vì sao, lại nhớ tới hình ảnh vừa mới nhìn thấy ở trong hoa viên, nhìn thấy bóng dáng mơ hồ của Trần Gia Bảo.
Lập tức, cô lắc đầu tự giễu, Trần Gia Bảo làm sao có thể thật sự đến nhà họ Bạch?
Nhậm Tông Quang nhìn con gái bảo bối của mình một cái, theo bản năng phát hiện cô có tâm sự, nhưng mà hiện tại ông cũng có tâm sự nặng nề, lập tức không nghĩ nhiều, trực tiếp lái xe rời khỏi nhà họ Bạch.
Trước khi Hề Kim Thanh rời đi, đột nhiên nhớ tới, Tại Tâm con trai lớn của mình không thấy đâu, hỏi qua nhân viên của nhà họ Bạch, cũng chưa từng nhìn thấy bóng dáng Hề Tại Tâm.
Hề Kim Thanh nào biết Hề Tại Tâm đã bị Trần Gia Bảo cắt đứt hai chân đau đớn ngất xỉu, còn tưởng rằng Hề Tại Tâm một mình rời đi từ sớm, lập tức không để ý, trực tiếp lái xe rời đi.