Vũ Nhược Uyên lại càng kinh ngạc hơn, chẳng lẽ Trần Gia Bảo định nửa đường giết chết cường giả truyền kỳ của nhà họ Tô? Anh ta điên rồi sao?
Phương Hàn Diệc trợn to hai mắt, sững sờ đứng đó không đáp lại, Trần Gia Bảo muốn biết lộ trình của cường giả truyền kỳ nhà họ Tô làm gì, không lẽ đêm nay anh ta còn muốn giết một cường giả truyền kỳ nữa hay sao?
Anh ta sửng sốt trước suy đoán của mình, càng không nói nên lời.
Đột nhiên, Trần Gia Bảo hơi nhíu mày, mặt hiện lên vẻ không hài lòng.
Phương Hàn Diệc giật mình phản ứng lại ngay, nhanh chóng cúi đầu nói: “Anh Trần, theo tôi biết, vị truyền kỳ trung kỳ này của nhà họ Tô tên là Tô Kim Vũ, đã hơn 120 tuổi. Trước đây đã từng bế quan tu luyện. Muốn đột phá “Truyền kỳ Hậu kỳ” để kéo dài tuổi thọ của mình.
Lần này khi nhà họ Tô nghe tin anh Trần và cô Lưu Ly đều ở tỉnh Trung Thiên, họ đã mời Tô Kim Vũ đến để trả thù cho Tô Thiên Tùng, gia chủ nhà họ Tô. Nếu như tin tình báo tôi thu thập được ở nhà họ Tô là chính xác, Tô Kim Vũ sẽ rời khỏi Quốc lộ 108, đi theo đường phụ đến thành phố Ba Ninh, sau đó đi đường tắt dọc theo Thủy Lâm Lộ dọc theo sông Thiên Lan để tới.
Thủy Lâm Lộ rất hẻo lánh, bình thường cũng không có nhiều người, nếu anh Trần muốn giết Tô Kim Vũ ở giữa đường, chọn Thủy Lâm Lộ là thích hợp nhất.”
Phương Hàn Diệc cũng là một người ưu tú được đào tạo bởi một gia tộc lớn, mặc dù không thể so sánh với Trần Gia Bảo, nhưng anh ta thực sự là một người thông minh và khôn ngoan. Không chỉ kể ra được tình hình cơ bản của Tô Kim Vũ, anh ta còn giúp Trần Gia Bảo phân tích ra vị trí tốt nhất để giết người, từ đó muốn giành được sự tin tưởng của Trần Gia Bảo, để sau này không đến nổi phải giết anh at.
Trần Gia Bảo sau khi nghe nhiều địa danh xa lạ, cảm thấy choáng váng nói: “Tôi không quen với điều kiện đường xá ở tỉnh Trung Thiên. Anh lái xe đưa tôi đi và chặn ông ta lại trước, chỉ có giết được vị cường giả đạt tới cảnh giới Truyền Kỳ Trung Kỳ này thì đêm nay mới coi như ngủ ngon được.” Tải áp Hola để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.
Trong mắt Trần Gia Bảo, ngay cả Sầm Thôi Kiên và Xà Dược Quang kết hợp lại cũng không uy hiếp được anh bằng một cường giả Truyền Kỳ Trung Kỳ, vậy nên, Tô Kim Vũ tối nay nhất định phải chết!
Phương Hàn Diệc sững sờ, nếu như Trần Gia Bảo không hạ được Tô Kim Vũ, thậm chí còn bị Tô Kim Vũ đánh bại, chẳng phải anh ta sẽ tai bay vạ gió hay sao? Anh ta do dự nói: “Anh Trần, tôi… tôi có thể không đi được không?”
“Không.” Trần Gia Bảo nói như đinh đóng cột không cho Phương Hàn Diệc bất kỳ đường nào để rút lui, vừa đi ra ngoài khách sạn, anh vừa nói: “Khách sạn sẽ tiếp tục mở cửa vào ngày mai. Anh dọn dẹp thi thể của Sầm Thôi Kiên, sau đó nhanh chóng đến Thủy Lâm Lộ, đợi khi tôi giết Tô Kim Vũ rồi, anh có thể trở về nhà họ Phương.”
“Cảm ơn anh Trần đã có lòng tốt.” Hai mắt Phương Hàn Diệc sáng lên rồi lại cười khổ, cho dù trở về nhà họ Phương, anh ta vẫn bị trúng độc “Hóa Thủy Đan”, vẫn không thể thoát khỏi của sự khống chế của Trần Gia Bảo.
“Tôi cũng muốn đến Thủy Lâm Lộ”, Vũ Nhược Uyên lập tức đi theo Trần Gia Bảo nói: “Mấy ngày này tôi sẽ đi theo anh, nghiêm túc đánh giá xem anh có xứng đáng bắt tay với nhà họ Vũ hay không.”
“Vậy thì tôi sẽ cho cô xem xem, Trần Gia Bảo tôi có thể làm mưa làm gió như thế nào,khiến cả tỉnh Trung Thiên này phải loạn lên vì tôi.” Trần Gia Bảo ngước mặt lên cười rồi sải bước ra ngoài.
Vũ Nhược Uyên cong môi nói nhỏ: “Bây giờ đã tự tin như vậy, cẩn thận lát nữa không giết được Tô Kim Vũ rồi muối mặt đấy, Phương Hàn Diệc, anh thấy có đúng không?”
Phương Hàn Diệc làm sao dám đáp lại lời nói của cô ta, giả vờ như không nghe thấy, đi xử lý thi thể của Sầm Thôi Kiên.
Vũ Nhược Uyên lắc đầu nguầy nguậy, Phương Hàn Diệc dù sao cũng là người thừa kế của nhà họ Phương, nói đúng ra thì ở Quỷ Y Môn địa vị của anh ta còn cao hơn cô ta, vậy mà trước mặt Trần Gia Bảo, anh ta như chuột thấy mèo vậy. Thậm chí còn không dám nói xấu sau lưng Trần Gia Bảo, đúng là làm mất mặt Quỷ Y Môn.