Tất cả mọi người chung quanh đều nóng hết cả mắt. Ôi mẹ ơi! Thật đúng là yêu tinh hấp dẫn chết người mà. Đến như bọn họ là chỉ đứng ngoài nhìn còn chịu không nổi phải ngả mũ chào thua. Có thể tưởng tượng được, nếu cùng người phụ nữ như vậy trải qua một đêm, thì đúng là sướng như tiên.
Tay phải của Trần Gia Bảo nhẹ nhàng xoa nắn da đùi của Yoshimura Miyu, giọng điệu ám muội: “Nói như vậy là, tôi muốn làm gì em cũng được đúng không?”
“Vậy còn phải xem anh muốn làm gì người ta nữa!” Yoshimura Miyu cười khúc khích, mắt long lanh như nước mùa xuân. Cô ôm lấy cổ Trần Gia Bảo, chủ động nâng môi, chuẩn bị tặng cho Trần Gia Bảo một nụ hôn ngọt ngào.
Cùng lúc đó, bảy tên sát thủ người Nhật Bản từ bên ngoài đang tiến vào trong sòng bạc. Bọn chúng bắt đầu chậm rãi đi về phía Trần Gia Bảo, càng lúc càng gần.
Vũ Nhược Uyên khịt mũi một cái, tỏ vẻ khinh thường. Người không biết còn tưởng cô ấy thể hiện thái độ bất mãn về Yoshimura Miyu.
Furuta Hiroshi nhìn chằm chằm Trần Gia Bảo một cách dữ dội, trong mắt lóe lên sát khí. Có vẻ như anh ta đang tức giận vì cô gái đi cùng mình phải tặng cho Trần Gia Bảo. Trên thực tế, anh ta đang muốn giết Trần Gia Bảo.
Nhìn đôi môi đỏ mọng của Yoshimura Miyu tiến đến càng lúc càng gần, một mùi thơm hấp dẫn xông lên mũi Trần Gia Bảo. Mọi thứ đều rất mờ ám nhưng đẹp đẽ.
Chỉ là trong miệng cô ta có một mảnh dao bén. Chỉ cần Trần Gia Bảo nhận nụ hôn của cô ta, cô ta sẽ nhân cơ hội đó đấy lưỡi dao qua miệng của Trần Gia Bảo, để khi nuốt xuống nó sẽ cắt nát yết hầu anh. Nói cho cùng, dù Trần Gia Bảo có lợi hại hơn thế này đi nữa, những bộ phận bên trong cơ thể cũng chỉ là thịt mềm.
Trong mắt Trần Gia Bảo hiện ra ý trêu đùa, tiếp tục nói: “Nếu vậy tôi muốn giết cô cũng được phải không?”
Yoshimura Miyu mặt biến sắc, chẳng lẽ bị Trần Gia Bảo phát hiện được rồi?
Vài tiếng nói trong đầu vang lên, hành động của cô đối với Trần Gia Bảo đột nhiên trở nên cứng ngắc. Cô lập tức chống chế để che đậy, nở nụ cười ngọt ngào nói: “Đáng ghét, chỉ cần là ở trên giường, em tự nguyện để bị anh giết trăm lần cũng được”
Nói xong, Yoshimura Miyu một lần nữa lại muốn hôn Trần Gia Bảo.
Những người chung quanh đã nóng ran cả người. Mẹ ơi! Thật đúng là yêu nghiệt quyến rũ mà!
Đột nhiên, mọi chuyện bất ngờ bẻ lái.
Trần Gia Bảo ra tay nhanh như chớp, tay phải bóp chặt lấy cằm của Yoshimura Miyu, ngăn lại hành động của cô ta. Anh cười đen tối: “Vậy để tôi giết cô tại đây, cũng như nhau cả thôi?”
Gương mặt đẹp của Yoshimura Miyu đã tái nhợt. Cô ta bị Trần Gia Bảo bóp chặt đến thở không nổi, đỏ mặt tía tai: “Anh… Anh nói vậy… là có ý gì?”
Mọi người xung quanh sửng sốt, bắt đầu la hét chửi bới. Một cô gái xinh đẹp như hoa như ngọc thế kia, nhóc con nhà ngươi sao lại có thể ra tay nặng như vậy, có còn là đàn ông không vậy?
Trần Gia Bảo: “Cô biết rõ còn hỏi làm gì? Cô cho rằng các người đã che giấu rất kỹ sao. Thật ra tôi đã nhìn thấy rất nhiều sơ hở rồi. Nhất là khi cô dụ dỗ tôi, càng làm lộ ra sự ngu xuẩn của cô thôi. Tôi phải ráng nhịn lắm mới không bật cười đó.”
Ngay sau lời nói này, mọi người xung quanh đều sững sờ, nhưng Furuta Hiroshi và Yoshimura Miyu thay đổi sắc mặt. Bị phát hiện thật rồi ư!
Hai người họ không hổ là sát thủ được huấn luyện của Nhật Bản. Thấy mọi chuyện đã lộ, nhưng vẫn bình chân như vại.