Người đàn ông trung niên rít một hơi nhìn vẻ mặt kỳ lạ của Trần Gia Bảo, ông còn tưởng anh đang chê cười mình nên ngại ngùng nở nụ cười.
Trần Gia Bảo lắc đầu, nở nụ cười thần bí, nói: “Không đâu, không ngây thơ chút nào cả, nói không chừng nguyện vọng đó của anh chẳng mấy chốc sẽ thực hiện được.”
“Chỉ mong là vậy!” người đàn ông trung niên tự giễu lắc lắc đầu.
Đột nhiên, máy bay hạ cánh, người đàn ông trung niên dập tắt điếu thuốc, hưng phấn nói: “Đường Thiến Thiến sắp tới rồi, tôi muốn đến đó tranh giành chữ ký, Ông anh đây không tán dóc với cậu nữa.”
Trần Gia Bảo cũng đứng lên, cười nói: “Tôi cũng nên đến đón người phụ nữ của tôi rồi.”
Sau khi mở khoang máy bay ra, trong đám người ở dưới máy bay, có ba cô gái xinh đẹp nổi bật nhất, thu hút ánh nhìn của mọi người ở đây. Hai cô gái trong số đó chính là Hàn Đông Vy đã lâu không gặp và thư ký Lê Thanh Vân, đương nhiên, trừ Hàn Đông Vy đã xác định là người phụ nữ của Trần Gia Bảo ra, Lê Thanh Vân cũng có quan hệ mập mờ với Trần Gia Bảo. Thậm chí, Lê Thanh Vân còn nợ Trần Gia Bảo một lần ‘thuê phòng’.
Trần Gia Bảo không ngờ Lê Thanh Vân cũng đến, nhìn thấy hai người phụ nữ, khóe miệng anh nở nụ cười mập mờ.
Còn về người phụ nữ xinh đẹp kia, khoảng hai mươi tuổi, vóc dáng cao ráo, khí chất thanh thuần, riêng chỉ dung mạo đã không kém hơn Hàn Đông Vy.
Trần Gia Bảo ước tính chắc người phụ nữ xinh đẹp tuyệt sắc này chính là nữ minh tinh Đường Thiên.
Quả nhiên, sau khi họ bước xuống, fan đông đảo như kiến trong máy bay nhao nhao thét lên, kêu lớn cái tên ‘Đường Thiên’.
Mà Đường Thiên cũng nở nụ cười, vẫy tay cảm ơn các fan.
Lập tức, các fan nhiệt tình hơn nữa, không ngừng có người gọi to ’Đường Thiên em yêu chị’.
Trần Gia Bảo chặc lưỡi, không ngờ độ nổi tiếng của Đường Thiên lại cao như vậy.
Người đàn ông trung niên đó chen tới chen lui ở phía sau đám người, muốn chen đến trước mặt để Đường Thiên ký tên, nhưng xung quanh người đông như kiến, sao có thể chen vào được?
“Anh trai, đi theo phía sau tôi, tôi đưa anh vào trong.”
Người đàn ông trung niên sững sờ, Trần Gia Bảo đã bước vào trong đám người, anh ta không kịp suy nghĩ, trực tiếp theo sau Trần Gia Bảo.
Nói ra cũng lạ, vốn dĩ người đàn ông trung niên không chen được vào trong đám người, chỗ Trần Gia Bảo đi qua, đám người nhao nhao tránh ra hai bên, bước vào phía trước đám người dễ như trở bàn tay.
“Chú em, cảm ơn cậu, tôi tên Đoàn Văn, lần sau có cơ hội tôi mời cậu uống rượu.” Người đàn ông tên Đoàn Văn nói cảm ơn.
“Đừng khách sáo, tôi cũng phải đi gặp người phụ nữ của tôi rồi, chúc anh trai may mắn.”
Trần Gia Bảo mỉm cười, trực tiếp bước về phía Hàn Đông Vy và Lê Thanh Vân, lúc khóe miệng lộ ra nụ cười ôn hòa, anh giang hai tay mình ra.
Dường như Hàn Đông Vy và Đường Thiên quen biết nhau, vốn dĩ nói cười hai câu với Đường Thiên, chợt nhìn thấy Trần Gia Bảo, trong mắt lập tức lóe qua vẻ vui mừng bất ngờ, cô lập tức bước nhanh về phía Trần Gia Bảo, ôm chặt Trần Gia Bảo.
“Gia Bảo, em nhớ anh quá.”
Hàn Đông Vy hưởng thụ cái ôm kéo dài, trong sự vui mừng kích động, cô chủ động tặng một nụ hôn thơm ngát.
Trong lòng Trần Gia Bảo trở nên ấm áp, biết Hàn Đông Vy rất yêu mình, anh ôm chặt Hàn Đông Vy đáp lại một cách mạnh mẽ.
Bây giờ cũng muốn tận hưởng cái ôm và nụ nôn nồng cháy của Trần Gia Bảo, nhưng không thể, cô ta cũng biết chủ tịch Hàn Đông Vy mới là bạn gái chính hiệu của Lê Thanh Vân. Tuy cô ta ghen, nhưng bây giờ cũng chỉ có thể đứng qua một bên với sự ngưỡng mộ tràn đầy.