Nghe thấy ba chữ phái Quang Minh, ông lão nâng ly trà, khẽ run lên, rồi sau đó cau mày, đậy nắp tách trà, liếc nhìn Linh Nhi đang đứng một bên quan sát Tiêu Chính Văn, nói: “Linh Nhi, cháu ra ngoài trước đi, ông và cậu Tiêu nói vài chuyện”.
Linh Nhi mím môi, “ồ” lên một tiếng không vui, xoay người rời khỏi phòng.
Sau đó, ông lão mới mở miệng nói: “Cậu Tiêu, cậu biết được phái Quang Minh từ đâu?”
Tiêu Chính Văn nói: “Tình báo của tôi”.
Ông lão gật đầu, sau đó nói: “Nếu cậu đã nói như vậy thì lão già này cũng không che giấu cậu nữa. Phái Quang Minh chính là tổ chức mà ông nội cậu đang làm việc. Là một tổ chức đã vượt qua giới thế tục, hầu như rất ít xuất hiện ở giới thế tục. Mà tin tức giới thế tục có liên quan đến phái Quang Minh cũng rất ít. Cho dù Hội đồng mạng lưới tình báo ngầm lớn mạnh nhất của Tây Phương cũng không thể tra được tin tức gì của phái Quang Minh”.
Tiêu Chính Văn gật đầu nói: “Ông nói đúng, cho nên, tôi đặc biệt nhờ ông chỉ dạy, phái Quang Minh này, rốt cuộc là tổ chức gì?”
Ông lão gật đầu, ánh mắt sâu xa, giống như đang nhớ lại chuyện xưa, đáp: “Phái Quang Minh này không phụ thuộc vào quy tắc và khuôn khổ của thế giới, là một tổ chức áp đảo cả quy luật của thế gian. Trong phái Quang Minh có mười vị cao thủ, được gọi là Thập Tôn Quang Minh! Thấp nhất cũng là cảnh giới Thiên Vương địa cấp ba sao!”
Nghe nói như vậy, mắt Tiêu Chính Văn khẽ giật!
Thập Tôn Quang Minh?
Chẳng lẽ, ông nội cũng là một trong số đó?
“Vậy ông nội tôi thì sao? Cũng là một vị trong Thập Tôn Quang Minh à?”, Tiêu Chính Văn nôn nóng hỏi.
Ông lão gật đầu rồi lại lắc đầu, nói: “Phái Quang Minh nói với bên ngoài chỉ có Thập Tôn Quang Minh, nhưng tôi biết, trên Thập Tôn Quang Minh còn có sáu vị cường giả, được đặt tên là Lục Tôn Hạo Thiên, áp đảo trên cả Thập Tôn Quang Minh, tự xưng là Hạo Thiên”.
Vãi chưởng!
Tiêu Chính Văn không khỏi hít sâu một hơi!
Lấy tên gọi là Hạo Thiên, đây là sự tự tin và sức mạnh to lớn dường nào!
“Mà Lục Tôn Hạo Thiên này còn có thực lực mạnh mẽ hơn, đều là cường giả cảnh giới Thiên Thần!”
Ông lão nói, đôi mắt sáng rực như bắn ra lửa.
Ù ù!
Những lời này khiến cả người Tiêu Chính Văn run rẩy!
Lục Tôn Hạo Thiên đều là cường giả cảnh giới Thiên Thần sao?
Quả kinh khủng!
Dưới cảnh giới Thiên Thần thì tất cả đều là con kiến hôi, đây không phải lời nói đùa!
Dựa theo mảnh giấy cũ ghi lại trong cuốn Thiên Sơn Thư Lục, chỉ một cường giả Thiên Thần đã đủ để hủy diệt lãnh thổ vạn dặm!
Sự phẫn nộ của Thiên Thần tựa như trời phạt, chẳng khác gì ngày tận thế!
Mà phái Quang Minh này lại có tới sáu vị cường giả cảnh giới Thiên Thần, thật sự quá khủng khiếp!
Từ bao giờ mà cường giả cảnh giới Thiên Thần lại nhiều đến thế?
Tiêu Chính Văn cau mày.
“Ông à, ý của ông là ông nội tôi chính là một trong Lục Tôn Hạo Thiên?”, Tiêu Chính Văn hỏi.
Ông lão gật đầu, nói: “Không sai! Năm đó ông nội cậu gia nhập phái Quang Minh, một mình đấu với Thập Tôn Quang Minh mà toàn thắng, lúc này mới có tư cách trở thành một trong Lục Tôn Hạo Thiên! Ông nội cậu là một sự tồn tại vô địch trước nay chưa từng có! Rốt cuộc ông ấy mạnh nhường nào thì tôi không biết. Nhưng tôi từng tận mắt nhìn thấy ông ấy đánh bại một vị Quang Minh cảnh giới Thiên Vương địa cấp ba sao chỉ với một đòn đánh! Thậm chí, ngay cả Sáng Thế Chủ của phái Quang Minh cũng rất tôn kính ông nội cậu”.
“Sáng Thế Chủ?”, Tiêu Chính Văn nắm bắt được tin tức nhạy cảm.
Ông lão gật đầu, nói: “Trên Lục Tôn Hạo Thiên, còn có một người tự xưng là Sáng Thế Chủ, mà người này chưa bao giờ xuất hiện ở thế gian, cũng chưa từng để lộ ra dung mạo. Ông ta là người đứng đầu của phái Quang Minh, tự xưng là Sáng Thế Chủ, đủ để thấy thực lực của người này mạnh mẽ đến nhường nào!”
“Ông nội cậu và vị Sáng Thế Chủ kia đã từng có duyên gặp gỡ một lần từ rất rất lâu rồi, ông nội cậu có đánh giá rất cao về ông ta, thực lực trên cả ông nội cậu, rất có thể là một cường giả Nhân Vương!
Cái gì?
Cường giả Nhân Vương!
Giờ phút này, Tiêu Chính Văn vô cùng kinh hãi!
Dựa theo giải thích lần trước của ông nội, cường giả Nhân Vương chỉ có thể đếm được trên đầu ngón tay!
Ngàn năm qua, người có thể đạt tới cảnh giới cường giả Nhân Vương đều là những bậc hiền triết!
Ngay cả cường giả Thiên Thần đứng trước mặt cường giả Nhân Vương cũng chẳng đáng sợ là bao!