Ngay cả bầu trời cũng trở nên u ám tĩnh mịch, một đạo phù văn rơi xuống, Hoa Phi Thiên suýt chút nữa bị thương bởi phù văn đó!
Nhìn thấy khí tức của những phù văn này đang tăng lên theo cấp số nhân, những người còn lại cũng đề cao cảnh giác, cẩn thận quan sát xung quanh!
Đám người Tiêu Chính Văn vẫn nhàn nhã uống rượu và nói chuyện phiếm, Lý Bạch thậm chí còn uống rượu, làm thơ, thỉnh thoảng được mọi người vỗ tay khen ngợi.
Trong nháy mắt, một ngày trôi qua, khi màn đêm buông xuống, đám người Đông Hoàng Thái Nhất trở lại trên mặt đất với tình trạng chật vật.
Đám người Hoa Phi Thiên đâu còn phong thái của thiếu cung chủ và thiếu tông chủ nữa, ai nấy đều trông như ăn mày, quần áo rách rưới, cả người be bét máu!
Thậm chí hai người Lãnh Hàn Thiên và Liệt Diệm cũng bị thương nặng, được hai người thiếu cung chủ và Kiếm Ma cõng về.
Không phải là thực lực của bọn họ không mạnh, mà là phù văn trong Huyết Cốc quá mạnh, dù sao trước đó, vô số cao thủ đến từ Chư Thiên Thần Giới cũng chết ở chỗ này, mà bọn họ có thể sống sót trở về đã là kỳ tích rồi!
Trong tay mỗi người đều có một khối tinh hoa như hổ phách, đỏ tươi như máu, trong suốt như pha lê, như có sinh mệnh đang chảy trong đó!
Chỉ là trên mặt mọi người không hề vui mừng, mà tất cả đều trầm mặc như nước!
Thậm chí họ có thể cảm nhận được rằng tinh hoa này đều là bảo vật vô giá, nhưng vậy thì sao?
Cuối cùng, những tinh hoa này chỉ có thể thuộc về Tiêu Chính Văn, không liên quan gì đến họ!
Điều khiến họ muốn khóc nhất là họ đã liều mạng mới có được những tinh hoa này, nhưng họ lại phải giao chúng ra khi chưa kịp làm gì, không ai có thể cười nổi trong hoàn cảnh này!
“Chúc mừng các vị đã có được những tinh hoa này, thực lực của các vị nhất định có thể tăng lên một bậc!” Đông Hoàng Thái Nhất cười lớn nói.
Da thịt trên mặt Hoa Phi Thiên nhăn nhúm, lúc này, hắn chỉ muốn lột da Đông Hoàng Thái Nhất!
“Chúc mừng mọi người bội thu trở về!” Võ Anh Hào nâng ly rượu lên, đám người Lý Bạch cũng nâng ly chúc mừng!
Nhưng cảnh tượng này, dù nhìn như thế nào đều thấy hơi kỳ lạ!
“Cảm ơn!”
Lãnh Hàn Thiên ôm quyền với đám người Võ Anh Hào, trên mặt nở nụ cười, nhưng nụ cười đó còn khó coi hơn cả khóc. Đọc nhanh tại TruyenOnl.com
Đông Hoàng Thái Nhất nhìn cảnh tượng này thì không khỏi khẽ nhíu mày!
Bầu không khí vô cùng không hài hòa, những người thực sự được hưởng lợi thì mặt đầy chán nản, ngược lại đám người Võ Anh Hào lại hớn hở chúc mừng.
Hơn nữa, dù là Võ Anh Hào hay đám người Lý Bạch, nụ cười trên mặt đều chân thành như thật!
“Các vị, theo tôi thấy, còn phải kiên trì nỗ lực, mới có thể lấy được toàn bộ tinh hoa!” Đông Hoàng Thái Nhất đề nghị.
“Đông Hoàng, mọi người vừa mới trải qua một trận khổ chiến, theo tôi thấy nên nghỉ ngơi một đêm, ngày mai nói sau cũng không muộn!”
Sắc mặt Hoa Phi Thiên cực kỳ khó coi nói.
Trong bọn họ đã có hai người bị trọng thương, nếu còn tiếp tục liều mạng đi tiếp thì nói không chừng sẽ có người mất mạng ở chỗ này!
“Trời không còn sớm, thời gian không chờ đợi một ai!” Tiêu Chính Văn vừa uống rượu vừa nhẹ giọng nhắc nhở một câu.
Tiêu Chính Văn vừa dứt lời, đám người Hoa Phi Thiên gần như ngất xỉu tại chỗ!
Giận lắm nhưng sao bọn họ dám làm trái lệnh?
Lãnh Hàn Thiên và Liệt Diệm thiếu chút nữa cắn nát răng, hung ác lườm Đông Hoàng Thái Nhất, trong lòng âm thầm thề thốt chỉ cần bọn họ có thể sống sót rời khỏi hành lang thời không lần này, họ nhất định sẽ trả lại nỗi uất hận ngày hôm nay!
Bọn họ không hận Tiêu Chính Văn, cũng không dám hận Tiêu Chính Văn, bọn họ chỉ căm hận Đông Hoàng Thái Nhất lắm mồm lắm miệng đến tận xương tủy. Nếu không phải tên khốn này lắm lời thì bọn họ đâu đến nỗi mấy lần vật vờ trên bờ vực sống chết?
Cùng lúc đó, kết giới vũ trụ bên kia, vô số khí tức đáng sợ lần lượt tập trung tới chỗ khe nứt, uy lực đáng sợ đã sớm khiến kết giới vũ trụ trở nên tràn ngập nguy cơ!
Dưới sự thiêu đốt của vô số ngọn lửa, kết giới vũ trụ đã phát ra những tiếng vỡ vụn!
“Liệt Diệm Tông quả nhiên danh bất hư truyền!”
Lúc này, Liệt Diệm Tông giới Thiên Diệm cũng gia nhập chiến đoàn, một ông lão tóc trắng trong số đó có phong thái uy nghiêm, ánh mắt sâu thẳm nhìn về phía kết giới vũ trụ.
Khí thế của ông ta không hề kém hơn Thiên Kiếm Thánh Quân và giới Vạn Cổ!
Ông lão này chính là một trong bốn trưởng lão của Liệt Diệm Tông, cụ tổ Diệm Thiên!
Tương truyền Diệm Thiên đã từng sử dụng thiên hỏa để thiêu đốt một ngôi sao thành tro bụi, thực lực của ông ta cực kỳ đáng sợ!
Lúc này, không chỉ có ông ta, giới Vạn Cổ và Thiên Kiếm Thánh Quân đã tề tựu ở đây, ở phía xa còn có một người đàn ông trung niên mặc chiến bào màu bạc, lao về phía kết giới vũ trụ!
Thực lực của người này thậm chí đã đạt tới trên Chuẩn Thánh cấp chín!
Xa xa nhìn thoáng qua người đàn ông áo bào bạc, trên mặt Thiên Kiếm Thánh Quân nở nụ cười nhạt.
Trên thực tế, với thực lực của ba người bọn họ cũng đủ phá vỡ kết giới vũ trụ, hơn nữa, dù vùng ngoài lãnh thổ hay giới thế tục, đều không có khả năng chống lại đội quân Chư Thiên Thần Giới xâm lược!
Dù sao trên toàn bộ địa cầu, người ở cảnh giới Chuẩn Thánh không nhiều, huống hồ là cao thủ Chuẩn Thánh cấp bảy?