Không để Từ Vĩnh Hạo lên tiếng, Andre bỗng tung ra một cú đánh, người phụ nữ trẻ tuổi bất kính với Tiêu Chính Văn lúc nãy bỗng chốc biến thành một vũng máu.
“A?”
Đám người đi theo Từ Vĩnh Hạo hoảng sợ quỳ xuống, đâu còn dáng vẻ uy phong lẫm liệt lúc nãy.
Thấy người phụ nữ mình yêu bị Andre đánh thành tro bụi, Từ Vĩnh Hạo hoảng hốt, mồ hôi vã ra như tắm.
“Được… tôi… tôi quỳ! Tôi quỳ!”
Từ Vĩnh Hạo vội vàng gật đầu với Andre, sau đó quỳ xuống dưới chân Tiêu Chính Văn.
“Tiêu… Tiêu Chính Văn, anh… anh dám bắt tôi quỳ à?”
Cho đến lúc này gã vẫn cảm thấy không cam lòng.
“Có gì mà không dám?”
Tiêu Chính Văn lạnh lùng nhìn Từ Vĩnh Hạo.
Với thân phận và tính cách với Tiêu Chính Văn, anh không hề để tâm đến một Từ Vĩnh Hạo nhỏ bé.
Sở dĩ làm thế là vì muốn tuyên bố với mọi người rằng dù có là cường giả ngoài lãnh thổ cũng không thể động đến căn cơ của Hoa Quốc.
Nếu không dù có liều mạng, anh cũng không bao giờ nhượng bộ.
Từ Vĩnh Hạo nghiến răng vang lên tiếng ken két, nhưng bị ép buộc đến tình cảnh này, gã chỉ đành đè nén cơn thịnh nộ trong lòng xuống, dập đầu ba cái với Tiêu Chính Văn.
Andre khinh thường liếc nhìn Từ Vĩnh Hạo, xoay người nói với Tiêu Chính Văn: “Cậu Tiêu, xin cậu hãy tha thứ cho đám người không biết này, họ… cũng bị ép buộc”.
Nói xong, ông ta chỉ vào đám quý tộc Âu Lục đang quỳ ở đằng sau.
Tiêu Chính Văn khoát tay, giết đám người này chỉ khiến Âu Lục rơi vào cảnh loạn lạc.
Một Âu Lục hỗn loạn cực kỳ cũng không có lợi gì cho Hoa Quốc.
Nếu cường giả ngoài lãnh thổ quay về sẽ lật đổ hệ thống quân chủ của các nước, chỉ với điều này cũng đã khiến Âu Lục và Hoa Quốc có điểm tương đồng.
Kẻ thù của kẻ thù chính là bạn.
“Ngoài vương thất Lý Tâm thì Âu Lục còn có người nào lên tiếng quyết định toàn cục không?”
Tiêu Chính Văn lạnh nhạt hỏi.
“Có! Gia tộc đứng đầu Âu Lục, Alpha!”
Andre cung kính nói.
“Dẫn tôi đi gặp tộc trưởng của họ”.
Tiêu Chính Văn sải bước xuống núi tuyết đi đến trước mặt Andre, cũng lười liếc nhìn Từ Vĩnh Hạo.
“Vâng!”
Andre đáp rồi vội dẫn Tiêu Chính Văn xuống núi.
Đến khi họ hoàn toàn khuất bóng khỏi tầm nhìn của mọi người, lúc này người của mười gia tộc lớn mới thở phào nhẹ nhõm.
Các ông lớn đến từ các nước cũng đồng loạt lau mồ hôi lạnh trên trán.
Vừa nãy, tất cả họ đều cảm nhận được hơi thở chết chóc.
Dù họ có già đi mười mấy tuổi, nhưng vẫn tốt hơn chết ở đây rất nhiều.
“Haizz! Xem ra tôi vẫn xem thường Tiêu Chính Văn quá”.
Elkant nhìn bóng lưng dưới chân núi của Tiêu Chính Văn, cực kỳ hối hận nói.
Nếu gia tộc Kanter vẫn đứng về phía Tiêu Chính Văn như trước thì bây giờ gia tộc Kanter đã có thể trở thành gia tộc sánh ngang với gia tộc Alpha rồi.
Nói đến gia tộc Alpha, đây là một trong các gia tộc lớn và lâu đời nhất ở Âu Lục.
Tương truyền rằng gia tộc này được lưu truyền từ vua Octavian thời La Mã cổ.
Đã trải qua mấy nghìn năm lịch sử nhưng vẫn hiên ngang đứng vững.
Bây giờ là một trong số ít gia tộc lớn lánh đời, có căn cơ, gốc gác sâu hơn mười gia tộc lớn.
“Ông nội, lẽ nào chúng ta không còn cơ hội nữa rồi sao?”
Filkant không cam lòng nói.
Elkant thở dài nói: “Cháu nghĩ cậu Tiêu là người thế nào? Phản bội cậu ta một lần, gia tộc chúng ta bị gạch tên ra khỏi chỗ cậu ta mãi mãi rồi”.
Người cũng đang cảm thấy hối hận còn có Helrod.
Nhưng ai có thể ngờ Tiêu Chính Văn – cảnh giới Thiên Thần một sao lại có thể giết liên tiếp bốn cao thủ cảnh giới Thiên Thần huyền cấp hai sao chứ.
Đây là một giấc mơ không thể thành hiện thực trong mắt bất kỳ một ai.
Một bên khác, gia tộc Alpha cũng đã nhận được thông báo của Andre, kêu gọi tất cả mọi người ra đứng trước cổng nghênh đón Tiêu Chính Văn.
Lão Alpha Merlin nghiêm trang đứng ở cổng chú ý đến một chiếc Roll-Royce đang chạy đến.
Thấy Andre và Tiêu Chính Văn cùng bước xuống xe, Alpha Merlin vội vàng bước đến đón.
“Cậu Tiêu, ông Andre, chào mừng hai người đến đây chơi. Tôi là tộc trưởng thế hệ này, Alpha Merlin, xin chào đón hai người”.
Dứt lời, Alpha Merlin chào Tiêu Chính Văn và Andre theo kiểu quý tộc.
“Ồ? Ông là Alpha Merlin? Thứ tự trong tên gọi của gia tộc các ông rất giống Hoa Quốc”.
Tiêu Chính Văn vừa bước vào tòa thành cổ vừa quay đầu hỏi.
“Cậu Tiêu, gia tộc chúng ta bắt nguồn từ Octavian thời La Mã cổ, thứ tự trong tên gọi của Âu Lục hoàn toàn giống với Hoa Quốc”.
“Nhưng sau đó Mãn tộc đánh bại đế quốc La Mã, mà bọn họ vốn dĩ không có tên, vì thế để tạo ra sự khác biệt trong thống trị với thời La Mã nên mới đổi thứ tự trong tên”.
Ông Alpha giải thích với Tiêu Chính Văn.
Tiêu Chính Văn gật đầu.
Quả thật là họ tên ở thời La Mã cổ giống như ông Alpha nói.
Mọi người đi đến phòng khách trong tòa thành cổ, ông Alpha phất tay với những người còn lại ý bảo tất cả ra ngoài hết.
Tiêu Chính Văn và Andre tuyệt đối không đơn giản chỉ đến gặp cụ ta, chắc chắn là có việc quan trọng cần bàn bạc, những lời này không thể để người ngoài nghe được.
“Cậu Tiêu, cậu đến đây chắc chắn có việc cần tôi giúp sức nhỉ?”
Ông Alpha vừa rót trà cho Tiêu Chính Văn vừa cười nói.
Gia tộc Alpha chưa từng uống cafe chỉ uống trà.
Thói quen này đã có từ thời La Mã cổ và được lưu truyền đến nay.
“Chắc ông cụ đã biết việc cường giả ngoài lãnh thổ về nhỉ, hơn nữa theo tôi được biết một khi họ về thì sẽ xây dựng đất nước bằng võ thuật, dù là vương thất Âu Lục cũng sẽ bị ảnh hưởng”.
“Chỉ là không biết vương thất Âu Lục có từng lo lắng về điều này chưa?”
Tiêu Chính Văn mỉm cười hỏi.
Nghe thế vẻ mặt ông Alpha lập tức trở nên nghiêm trọng.
Suy tư một hồi lâu, cụ ta mới nói với Tiêu Chính Văn: “Cậu Tiêu, không giấu gì cậu, lịch sử Âu Lục chỉ có ba lần xảy ra chuyện tương tự”.
“Nhưng lần này khác hẳn với lúc trước”.
Ông Alpha bưng tách trà lên vừa uống vừa nói: “Trước đây chỉ có một bộ phận cường giả có thể quay về là vì năng lượng từ trường của Trái Đất không thể chịu được nhiều cường giả một lúc như thế”.
“Nếu họ quay về cùng lúc thì rất có thể sẽ gây ra rối loạn từ trường, thậm chí thế giới sẽ vì thế mà bị hủy diệt”.
“Nhưng từ khi vũ khí hạt nhân xuất hiện, e là không một ai biết rốt cuộc đã có bao nhiêu quả bị nổ trong thực nghiệm hay chiến tranh, nhưng bề ngoài cho thấy vũ khí hạt nhân không ảnh hưởng gì đến Trái Đất”.
“Thật ra không phải thế, từ trường Trái Đất và từ trường Nam Bắc đã thay đổi, nói cách khác lần này cường giả ngoài lãnh thổ không chỉ quay về mà còn thống trị thế giới một lần nữa”.
Nói đến đây, ông Alpha bất lực lắc đầu thở dài.
Đối mặt với tình thế này, khả năng của một hai người là cực kỳ nhỏ, không thể thay đổi được gì.
“Cái gì? Cường giả ngoài lãnh thổ thống trị thế giới lần nữa?”
Tiêu Chính Văn không khỏi kinh ngạc
“Vốn dĩ họ là người thống trị thế giới này, chỉ là vì thực lực quá mạnh nên trốn đến ngoài lãnh thổ, nếu toàn bộ những người này quay về thì không phải là người mà thế giới chúng ta có thể chống đối”.
“Đến lúc đó, mọi pháp luật của thế giới đều trở nên vô dụng, mọi trình tự đều phải lập lại lần nữa, Hoa Quốc hay Âu Lục cũng chỉ đành chấp nhận vận mệnh này”.
Ông Alpha thở dài, nở nụ cười đau xót với Tiêu Chính Văn.
“Nói cách khác, một khi tòa trận pháp của học viện võ thuật bị thanh trừng thì họ sẽ quay về toàn bộ sao?”
Tiêu Chính Văn nhướng mày trầm giọng hỏi.
“Không, không liên quan đến chuyện này, ngay cả khi tòa trận pháp vẫn còn, họ vẫn có thể quay về thế giới này qua con đường nào đó vì sự ảnh hưởng của từ trường. Thế nhưng họ không thể vào được giới thế tục một lượt trong thời gian ngắn”.
“Từ trường và cường độ của từ trường hoàn toàn không đủ”.
Nghe ông Alpha nói đến đây, Tiêu Chính Văn đảo mắt mấy lần rồi nói: “Nói thế là họ chỉ có thể chia ra thành nhóm về quay về?”
Ông Alpha khẽ gật đầu.
Tiêu Chính Văn đang định lên tiếng hỏi thì điện thoại bên cạnh bỗng đổ chuông.
Thấy là Tần Vũ gọi đến, Tiêu Chính Văn không khỏi nhíu mày rồi bắt máy.
“Cậu Tiêu, bất kể cậu đang ở đâu thì hãy mau chóng về Hoa Quốc, mười một lão già Hoa Sơn đang trên đường đến biệt thự nhà họ Tiêu, Độ Thiên Chân Nhân tuyệt đối không phải là đối thủ của ông ta”.
Tần Vũ sốt sắng nói.