Mục lục
Chiến Thần Bất Bại - Tiêu Chính Văn - Khương Vy Nhan
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 978: Phá cửa biên giới


Hàn Lão Quỷ – một trong tám quỷ soái của điện Ma Vương, ngã xuống trên cát sa mạc, bên ngoài Ngọc Môn Quan!


Cường giả Thiên Vương một sao lại bị hai kiếm chém chết như vậy!


Thậm chí ngay cả chút cơ hội phản kháng cũng không có!


Lúc này tông chủ Kiếm Tông ngạo nghễ đứng một mình ở Ngọc Môn Quan, nhìn xác của Hàn Lão Quỷ ngã trong vũng máu, trong mắt là một vẻ thanh tĩnh!


Nhân kiếm và Địa kiếm trở lại vỏ, tông chủ Kiếm Tông cũng nôn một ngụm máu!


Hai nhát kiếm vừa nãy dường như đã tiêu hao hết toàn bộ sinh lực của ông ấy!


Nhất là Địa kiếm ra khỏi vỏ thì càng tiêu tốn nhiều sức lực hơn.


Không còn cách nào, đại lễ Hoa Quốc đang được tổ chức, không thể đánh lâu, buộc phải tốc chiến tốc thắng!


Cho nên tông chủ Kiếm Tông mới không tiếc tiêu hao sức lực của mình khởi động Địa kiếm kết hợp với Nhân kiếm, hai kiếm chém chết Hàn Lão Quỷ!


Nếu như đổi lại bình thường, hai người sẽ phải đánh hơn một trăm chiêu!


Nhưng bây giờ không được!


Sau khi giết chết Hàn Lão Quỷ, tông chủ Kiếm Tông nhìn về phía bắc!


Ở đó là Bắc Lương, là biên giới phía bắc của Hoa Quốc!


Hơn nữa còn có ba cửa biên giới!


Chia ra thành:


Ngọc Long Quan!


Trấn Bắc Quan!


Và nơi quan trọng nhất cả Bắc Lương là Sơn Hải Quan!


Sơn Hải Quan đối với Hoa Quốc mà nói, vẫn luôn truyền thừa trên dưới năm nghìn năm, là con sông dài của lịch sử Hoa Quốc, nơi hiểm yếu nhất!


Cũng là biên giới thần bí nhất!


Lúc này bên ngoài Ngọc Long Quan và Trấn Bắc Quan có hai bóng người khí thế ngút trời đang giao đấu quyết liệt với cường giả Thiên Vương ngoài biên giới!


Mà duy nhất Sơn Hải Quan lại xuất hiện hai cường giả Thiên Vương!


Hai luồng hơi thở Thiên Vương khủng khiếp, lúc này cuốn sạch toàn bộ Sơn Hải Quan, khiến trời đất đổi màu, bầu trời không mây, mặt đất chấn động!


Tứ quốc lão Hoa Quốc đứng sừng sững bên ngoài Sơn Hải Quan, dáng người hơi gầy, mày kiếm mắt sáng, dù sáu bảy mươi tuổi vẫn khí thế hiên ngang, toàn thân toát ra sát khí lạnh tanh đáng sợ!


Toàn thân cụ ấy mặc áo dài màu xanh, chắp tay ra sau đứng trước Sơn Hải Quan, hai mắt đanh lại, hóa thành ánh sáng thực chất, nhìn chăm chăm vào hai bóng người có khí thế ngút trời lúc này đang bước đi bên ngoài cửa!


Hai Thiên Vương một sao!


Khí thế rất lớn!


Sắc mặt của Tứ quốc lão u ám, không ngờ Sơn Hải Quan lại xuất hiện hai Thiên Vương một sao!


Bản thân cụ ấy là Thiên Vương một sao, giao đấu với một Thiên Vương một sao khác thì vẫn có khả năng giành phần thắng!


Nếu dồn hết sức và mạng sống, cũng có thể giết chết một Thiên Vương một sao!


Nhưng nếu hai Thiên Vương một sao cùng ra tay thì e là không dễ dàng như vậy!


Lúc này hai cường giả Thiên Vương một sao ngoài biên giới đã vượt qua mười mấy kilomet vùng biên giới, đến bên cạnh Tứ quốc lão.


Sắc mặt hai người u ám, áo dài trên người một trắng một đen, khóe miệng và khóe mắt đều hiện lên nụ cười lạnh lùng thấu xương!


Khoảnh khắc nhìn thấy hai Thiên Vương một sao này, sắc mặt Tứ quốc lão trầm xuống, nói: “Không ngờ, quỷ soái Hắc Bạch của điện Ma Vương lại lựa chọn Sơn Hải Quan”.


Hai cường giả Thiên Vương một sao cười khẩy, nói: “Sơn Hải Quan là biên giới quan trọng nhất ở phía Bắc của Hoa Quốc! Hai người tôi đại diện điện Ma Vương, đích thân đến đánh phá là sự tôn trọng lớn nhất đối với Hoa Quốc rồi!”


“Ha ha ha!”


Tứ quốc lão ngửa mặt lên trời cười lớn, nói: “Hay cho một câu tôn trọng! Xâm phạm lãnh thổ Hoa Quốc, khiêu khích Thiên Vương, mà các người lại có thể đường hoàng nói là sự tôn trọng dành cho Hoa Quốc! Nực cười, quá nực cười!”


Quỷ soái Hắc Bạch cười nhạt, đưa mắt nhìn nhau, sau đó nhìn sang Tứ quốc lão, lạnh lùng nói: “Hôm nay, hai người chúng tôi ắt phải phá cánh cửa này! Chúng tôi khuyên ông đừng vùng vẫy vô nghĩa, nhường lại cánh cửa biên giới! Để hai người chúng tôi giành lấy Long Kinh!”


“Hừ!”


Tứ quốc lão lạnh lùng hừ một tiếng, khí thế trên người bỗng nhiên dâng lên, xông thẳng lên chín tầng mây, tức giận quát: “Muốn phá cánh cửa này, giành lấy Long Kinh thì hãy đánh thắng ông đây rồi hẵng nói!”


“Vẫn câu đó, ông đây tiễn hai người về chầu trời! Ở đây là Sơn Hải Quan của Hoa Quốc! Nếu hai người không muốn chết, thì lập tức rút lui!”


“Muốn chết hả?”


Sắc mặt của ông lão mặc áo dài màu đen trong quỷ soái Hắc Bạch vô cùng u ám, tức giận quát một tiếng, khí thế của Thiên Vương một sao đột nhiên lan rộng ra!


Ầm!


Thoáng chốc giữa ba người bùng nổ ý chí chiến đấu và sát khí ngút trời!


Chỉ trong thời gian nháy mắt, ba người đã tung ra đòn đánh!


Hơi thở nóng rát và sát khí khủng khiếp, quét sạch cả Sơn Hải Quan!


Trận chiến ở đây vô cùng mãnh liệt, động tĩnh cũng vô cùng lớn!


Cho dù Ngọc Long Quan và Trấn Bắc Quan cách nhau mười mấy kilomet cũng bị hơi thở điên cuồng tàn phá bừa bãi bên ngoài Sơn Hải Quan làm cho kinh động!


“Không hay rồi! Sơn Hải Quan xuất hiện hai cường giả Thiên Vương một sao! Tứ quốc lão đang gặp nguy hiểm!”


“Tốc chiến tốc thắng! Mau đến Sơn Hải Quan giúp đỡ anh Tứ!”


Hai cường giả Thiên Vương Hoa Quốc của Ngọc Long Quan và Trấn Bắc Quan cũng phóng hết toàn bộ sức mạnh của mình, giao đấu với cường giả Thiên Vương ngoài lãnh thổ một cách mãnh liệt hơn!


Nhưng càng đánh về sau, cảnh tượng của trận chiến càng thêm phức tạp!


Sức mạnh hai bên bằng nhau, đều là Thiên Vương một sao, rất khó phân thắng bại!


Hơn nữa, hai cường giả Thiên Vương ngoài biên giới của Ngọc Long Quan và Trấn Bắc Quan này rõ ràng là muốn kéo dài thời gian, cố ý lôi kéo hai cường giả Thiên Vương của Hoa Quốc!


Lúc này toàn thân cường giả Thiên Vương bên ngoài Ngọc Long Quan bao phủ khí độc màu xám tro, mỗi một chiêu, khí độc đều phóng ra phạm vi mấy trăm mét, hoa cỏ cây cối và côn trùng chim muông đều chết bất đắc kỳ tử!


Ông ta trốn trong khí độc màu xám tro, hai mắt tỏa ra ánh sáng màu lam sâu thẳm, nhìn chăm chăm vào Tam trưởng lão của tông miếu võ tông Hoa Quốc bị khí độc quấy nhiễu, chiến đấu như con thú bị nhốt, miệng nở nụ cười u ám: “Muốn đến chi viện Sơn Hải Quan ư? Mộng tưởng hảo huyền! Đối thủ của ông là tôi!”


“Độc lão quỷ! Ông muốn chết hả?”


Tam trưởng lão của tông miếu võ tông bị vây trong khí độc màu xám tro, gào thét giận dữ!


Lúc này, xung quanh ông ta đều là khí độc mù mịt u tối, còn có côn trùng độc, nếu lơ là thì sẽ bị những khí độc và côn trùng độc này xâm nhập vào cơ thể!


Ông ta đã dốc hết sức lực để chống lại Độc lão quỷ!


Mặc dù muốn chi viện cho Sơn Hải Quan, nhưng căn bản không có cách phân thân!


Cũng như vậy, bên phía Trấn Bắc Quan, Ngũ trưởng lão của Hoa Quốc cũng bị cường giả Thiên Vương bên ngoài biên giới giữ chân.


Cường giả Thiên Vương bên ngoài biên giới cũng là một trong tám quỷ soái của điện Ma Vương, giỏi dùng các loại ám khí!


Vào lúc hai bên chiến đấu đến thời khắc quan trọng, Sơn Hải Quan ngoài mấy chục dặm đột nhiên bùng lên một tiếng vang ngút trời!


Âm thanh rền vang, vọng khắp phạm vi mấy chục kilomet!


Phá cửa!


Tam trưởng lão và Ngũ trưởng lão của tông miếu võ tông đều nhíu chặt mày, nhìn về hướng Sơn Hải Quan!


Tiêu rồi!


Cửa bị phá rồi!


“Anh Tứ!”


Ngũ quốc lão gào lên giận dữ, dốc toàn bộ sức lực nhưng bất lực, đối phương căn bản không muốn đánh với cụ ấy nữa, mà không ngừng sử dụng ám khí và chạy trốn!


Ngũ quốc lão căn bản không thể rời khỏi chỗ này!


Một khi cụ ấy rời đi để chi viện cho Sơn Hải Quan thì Trấn Bắc Quan sẽ thất thủ!


Cũng như vậy, Tam trưởng lão của Ngọc Long Quan cũng gầm lên giận dữ: “Đáng chết! Sao lại như vậy, Sơn Hải Quan bị đánh phá rồi! Ai có thể chi viện cho Sơn Hải Quan?”


Lúc này, Tam trưởng lão ngửa mặt lên trời hét lên giận dữ!


Ông ta không cam lòng!


Trong ba cửa biên giới phía bắc của Hoa Quốc, Sơn Hải Quan quan trọng nhất, lại bị đánh phá!


Tiếp tục như vậy, đại quân nước đối địch ở biên giới sẽ tập trung sức lực, xông qua Sơn Hải Quan, giành lấy Long Kinh!


Không cam lòng!


Căm phẫn!


Cường giả Thiên Vương của Hoa Quốc quá ít!


Biên giới thất thủ, Hoa Quốc lâm nguy!


Lúc này, ở Sơn Hải Quan, khuôn mặt của Quỷ soái Hắc Bạch đanh lại khi nhìn thấy Tứ quốc lão không ngừng nôn máu ôm ngực trước mặt!


Hai người cũng không dễ chịu, đã bị thương.


Vừa nãy Tứ quốc lão này dốc toàn sức muốn dùng mạng của mình để giữ hai người này lại.


Nhưng cuối cùng hai người hợp lực, đánh bại Tứ quốc lão!


Lúc này mặt Tứ quốc lão đầy vẻ dữ tợn, tóc tai rối bù, nhìn hai Thiên Vương bước đến, trong lòng rất không cam tâm và giận dữ, ngửa mặt lên trời gào thét: “Có cường giả nào thay Hoa Quốc giừ biên giới không?”


Quỷ soái Hắc Bạch lạnh lùng liếc mắt, đi đến từ bên cạnh Tứ Quốc lão, bước ra một bước, vượt qua Sơn Hải Quan.


Nhưng khoảnh khắc đó!


Một bóng người bay xuống, đột nhiên xuất hiện bên ngoài Sơn Hải quan, chặn đường đi của quỷ soái Hắc Bạch lại!


Tay người đó cầm kiếm, sát khí trên toàn thân màu trắng mang mạng che mặt vẽ hoa sen trắng, mày lá liễu với một đôi mắt đẹp, mang theo sự lạnh lẽo bức người, nhìn chăm chăm vào hai cường giả THiên Vương bên ngoài biên giới kia.


Môi hồng khẽ mở, răng trắng mắt sáng.


“Rút lui! Nếu không sẽ chết!”


Người mặc áo trắng lạnh lùng nói.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK