Mục lục
Chiến Thần Bất Bại - Tiêu Chính Văn - Khương Vy Nhan
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Vừa dứt lời, sắc mặt Dupand lập tức trở nên u ám.

Thế nhưng cụ ta còn chưa nổi nóng, điện thoại của Quân Thích đã được kết nối: "Tôi là Quân Thích, trong vòng mười giây, đưa điện thoại cho tổng thống nước Lý các người, nếu không nội trong ba ngày nước Lý sẽ đảo chính!"

Giọng Quân Thích như sấm truyền tới khiến cho mọi người trong phòng kinh hãi tột độ!

Nước Lý đảo chính!

Đây là sự uy hiếp quá lớn, hắn đang uy hiếp tổng thống một nước sao?

Nhưng người tổng phụ trách Phi Lục của điện Thần Long có năng lực này, cũng có tư cách này!

Không tới năm giây, đầu điện thoại bên kia lại truyền tới giọng nói của một người đàn ông trung niên: "Cậu Quân Thích! Xin chào cậu xin chào cậu, tôi là Castro! Cậu tìm tôi có việc gì sao?"

Cuộc điện thoại này đang được mở loa ngoài, tất cả mọi người trong phòng đều nghe thấy rõ mồn một.

Chỉ vài câu ngắn ngủi, tổng thống nước Lý đã nói chuyện hết mực cung kính.

"Tôi chỉ cho ông năm phút, nhanh chóng tới phòng số 412 khách sạn Deckla! Muộn một phút thì chúng ta không cần nói thêm gì nữa!"

Quân Thích nói xong thì tắt luôn điện thoại.

Tất cả mọi người có mặt đều không dám phát ra một tiếng động!

Ngay lúc này, La Quốc Hoa vô cùng hối hận nhìn Tiêu Chính Văn!

Vừa nãy, người mà ngay cả tổng thống nước Lý cũng phải cung kính như một tên đầy tớ, lại là một tên thuộc hạ của Tiêu Chính Văn!

Sớm biết như vậy, bản thân ông ta đã không lật mặt với Tiêu Chính Văn rồi!

Mayer?

So với Tiêu Chính Văn thì ông ta cũng chẳng là cái thá gì!

Nhưng cho dù ông ta có hối hận thế nào, thì chuyện cũng đã rồi!

Chưa đến hai phút sau, xung quanh khách sạn đã bị hơn trăm chiếc máy bay trực thăng bao vây!

Mấy trăm chiếc xe quân đội các loại, kéo theo bụi vàng bay khắp trời, vây quanh khách sạn Deckla!

Một chiếc máy bay trực thăng vũ trang mang số hiệu 001 hạ cánh trên tầng thượng của khách sạn với tốc độ nhanh nhất!

Nhiều vệ sĩ mặc quần áo đen bảo vệ một người đàn ông mặc một bộ vest màu trắng, nhanh chóng chạy xuống tầng bốn!

"Tổng thống!"

"Ôi, đó là tổng thống!"

Không ít người nước Lý nhìn thấy cảnh tượng này đều kinh ngạc trợn tròn mắt!

Nhưng điều khiến bọn họ kinh ngạc còn ở phía sau.

Chỉ thấy Castro như phát điên, vừa nhanh chóng lao về phía trước, vừa cúi đầu nhìn đồng hồ trên cổ tay.

"Tôi... Tôi đến rồi! Bốn phút... bốn phút... bốn phút hai mươi tám giây!"

Castro thở hồng hồng xông vào phòng 412, thậm chí còn không kịp lau mồ hôi trên trán, vội vàng tới trước mặt Quân Thích, đưa hai tay bắt lấy tay Quân Thích.

"Đừng vội bắt tay, tôi có chuyện muốn hỏi ông Castro!"

Vẻ mặt Quân Thích lạnh như băng, hai tay chắp ra sau lưng, lạnh lùng nhìn Castro.

"Ồ..”.

Hai tay Castro cứng đờ trên trên không trung, trên trán mồ hôi toát ra như mưa.

Ông ta là tổng thống một nước không sai, nhưng Phi Lục không phải là một vùng đất mạnh, còn trên cả đại lục thì khói lửa chiến tranh tán loạn khắp nơi!

Sở dĩ nước Lý còn có thể có được sự hòa bình, hoàn toàn là bởi vì nhiều năm trở lại đây họ luôn cúi người quỳ gối xu nịnh điện Thần Long!

Điện Thần Long là một tổ chức thế nào ông ta cũng không rõ lắm.

Thế nhưng, trên cả Phi Lục này, chỉ cần trên tường thành cắm cờ của điện Thần Long, thì dù đó là quân đoàn nước ngoài cũng phải đi đường vòng!

Mất đi sự bảo vệ của điện Thần Long, nước Lý sẽ lập tức rơi vào cảnh khói đạn liên miên!

Cái chức tổng thống của ông ta, e là không làm nổi đến mười ngày!

Vì vậy, trước mặt Quân Thích, ông ta chỉ có thể cúi người, cho dù người ta không hề nể mặt ông ta trước mặt nhiều người, ông ta cũng chỉ có thể nhẫn nhịn!

"Người tên Mayer này là quan chức của nước Lý các ông sao?"

Quân Thích chỉ tay vào Mayer, lạnh lùng hỏi.

Castro quay đầu tức giận trừng mắt nhìn Mayer, chỉ đành bất chấp gật đầu nói: "Đúng đúng đúng, là một người phụ trách quan trọng của thành phố Carlo chúng tôi!"

"Người này nói rằng, nếu Long Vương của điện Thần Long không kính rượu ông ta thì đừng hòng sống sót ra khỏi đây, tôi muốn hỏi nước Lý các ông có thái độ thế này với điện Thần Long chúng tôi sao?"

Vừa dứt lời, quanh người Quân Thích hừng hực sát khí, giống như thực sự có ý định giết người, dọa Castro rùng mình sợ hãi!

"Lăn ra đây, xin lỗi cậu Tiêu nhanh!"

Castro trừng mắt đến nỗi sắp rách cả khóe mắt, Dupand vừa định bước lên nói gì đó đã bị Castro lườm mắt ép phải lui xuống.

"Cậu... cậu Tiêu, tôi... tôi...”

"Quy tắc của ông đâu hết cả rồi?"

Tiêu Chính Văn ung dung hỏi ngược lại.

"Tôi... Tôi sai rồi!"

Mayer khóc lóc quỳ xuống.

"Ông tự sát đi!"

Tiêu Chính Văn hờ hững nói một câu.

Tự sát?

Hai mắt Dupand bừng bừng lửa giận nhìn Tiêu Chính Văn!

"Người đâu! Giúp ông ta tự sát”.

Thậm chí Castro còn không hề chần chừ, hai người vệ sĩ của tổng thống không nói nhiều lời, rút súng ra và bắn một loạt đạn vào thẳng đầu Mayer!

La Quốc Hoa bị dọa sợ không dám mở mắt nhìn, đầu của Mayer lúc này đã bị bắn nát, mấy thứ trắng đỏ chảy đầy mặt đất.

"Cậu Tiêu, không biết giải quyết như vậy, cậu có hài lòng không?"

Castro vừa nói vừa đi tới định bắt tay với Tiêu Chính Văn.

Quân Thích bước ngang sang chặn ông ta lại, nhíu mày nói: "Ông xứng để bắt tay với anh Tiêu sao?"

Cơ mặt Castro giật giật, cắn răng lui lại phía sau.

"Không phải ông nói là sẽ làm lớn chuyện này à? Vậy chúng ta làm lớn thêm chút nữa đi!"

Tiêu Chính Văn liếc mắt nhìn Dupand rồi quay sang nói với Castro: "Kính rượu tôi đi!"

Rầm!

Một tiếng sấm đồng loạt nổ ra trong lòng tất cả mọi người!

Cơ thể Dupand lảo đảo, suýt chút nữa chết đứng tại chỗ!

Mayer bắt Tiêu Chính Văn kính rượu, Tiêu Chính Văn lại bắt tổng thống nước Lý bọn họ kính rượu mình!

"Tổng thống, không... không thể!"

Dupand run rẩy đưa tay ra, sắc mặt trắng bệch nói.

"Không thể ư?"

Mặt Castro cũng tái xanh, chỉ vào Dupand nói: "Với tư cách là trưởng lão hộ quốc, lẽ nào ông không biết nhiều năm nay, nước Lý vì sao không bị khói lửa chiến tranh bao trùm sao?"

"Không thể ư? Vậy ông mau đuổi mấy quân đoàn nước ngoài đi cho tôi!"

Castro chỉ muốn hỏi thăm mấy đời tổ tông nhà Dupand một lượt!

Sau đó, ông ta quay người lại, lập tức đổi vẻ mặt tươi cười, rót đầy một cốc rượu, bước tới trước mặt Tiêu Chính Văn, cung kính dùng hai tay nâng cốc lên nói: "Cậu Tiêu, tôi thay mặt cho nước Lý xin lỗi cậu!"

Thay mặt nước Lý xin lỗi!

Dupand suýt chút nữa phun ra một ngụm máu, nhưng điều khiến cụ ta càng thêm tức giận chính là Tiêu Chính Văn hoàn toàn không nhận ly rượu, mà chỉ vào bàn ăn nói: "Để đó đi, có vài chuyện muốn nhờ ông giúp đỡ”.

Hai tay Castro run rẩy, đặt ly rượu lên bàn, liên tục gật đầu: "Được, cậu nói đi”.

Tiêu Chính Văn chỉ vào phòng bên cạnh nói: "Đi theo tôi!"

Dứt lời, Tiêu Chính Văn chắp hai tay sau lưng, dẫn theo Quân Thích đi ra ngoài cửa.

Castro vội vàng đi theo.

Lúc này, đội bảo vệ tổng thống đứng chật hành lang bên ngoài, tất cả các phòng khác đều đóng chặt cửa, chỉ có một gian phòng mở rộng cửa.

Sau khi tới căn phòng này, Tiêu Chính Văn lập tức ngồi xuống ghế, chỉ vào vị trí đối diện nói: "Mời ngồi!"

Castro rối rít cảm ơn rồi ngồi xuống.

"Tôi muốn đích thân ông ban hành một thẻ thông hành đặc biệt, tôi cần vào bên trong kim tự tháp tìm vài thứ!"

Tiêu Chính Văn thản nhiên nói.

Hả?

Nghe tới đây, khuôn mặt Castro lộ ra vẻ lúng túng: "Cậu Tiêu, không phải tôi không dám giúp, mà là... cho dù có là thẻ thông hành do tôi ban hành cũng không thể vào bên trong kim tự tháp được, chỉ có quyền đi xung quanh bên ngoài thôi!"

"Cái gì?"

Sắc mặt Tiêu Chính Văn lập tức tối sầm lại.

Thẻ thông hành của tổng thống mà không có quyền sao?

"Cậu Tiêu, cậu đừng tức giận, cậu Quân Thích cũng hiểu rõ chuyện này, từ xưa tới nay, chỉ có một loại người có thể đi vào được đó chính là chủ tế! Cho dù đến bây giờ vẫn là như vậy!"

"Tôi là tổng thống không sai, nhưng tôi không phải là chủ tế... Cậu có hiểu ý của tôi không?"

Castro dè dặt nói.

"Long Vương, ông ta nói không sai”.

Quân Thích gật đầu đáp lại.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK