Mục lục
Chiến Thần Bất Bại - Tiêu Chính Văn - Khương Vy Nhan
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 2265: Phải cẩn thận

“Chí ít Khổng Khâu cũng được coi là một vị hiền triết vĩ đại!”

Thanh Liên nghe vậy liền cười khinh thường: “Thật ra, những sử sách đó đều là do đệ tử của Khổng Khâu viết nên, nhưng những người không có tài đức gì cả. Dù nói dối cũng đầy khuyết điểm!”

“Người ta nói Khổng Khâu đi khắp nơi để học thuật, nhưng cậu đã gặp vị hiền triết nào đi khắp nơi để giảng đạo chưa?”

“Nếu có người thật sự muốn nhập môn, thì nên đi đâu tìm ông ta?”

“Ngay cả Mạnh Tử, đệ tử Khổng Khâu hài lòng nhất, cũng dạy học ở học viện Tế Hạ ở nước Tề mà thôi, tại sao hắn không đi chu du?”

Hả?

Tiêu Chính Văn liền nói: “Mọi chuyện chỉ là cái cớ!”

“Đúng vậy! Nếu không chu du tứ phương, sao có thể có được bản đồ phòng ngự của nước Lỗ. Lấy được bản đồ phòng ngự, không đi khắp nơi thì sao có thể bán được nước Lỗ với giá tốt?”

“Mãnh Tử đã có tước vị quan lại rồi, còn cần bán nước Tề sao?”

“Vậy mới nói, một người bán nước cầu vinh sao có thể điều khiển thiên hạ thông qua đệ tử môn sinh? Trời không biết nói, nhưng trên thời có thánh đạo, sao có thể để cho một tên phản đồ hại cả thiên hạ!”

Lời này của Thanh Liên khiến Tiêu Chính Văn tỉnh ngộ.

“Vậy tiền bối thì sao?”, Tiêu Chính Văn đột nhiên quay đầu lại nhìn Thanh Liên.

“Thành Thiên Đô chúng tôi đương nhiên không muốn phản đồ khống chế thiên hạ! Cho nên tôi mới đặc biệt tới đây để gặp cậu!”

“Thành Thiên Đô cũng là nơi quy tụ khí vận. Cái gọi là thánh hội Vạn Tông, thực ra cũng chỉ là để tranh giành khí vận mà thôi!”

“Ai có được khí vận của thành Thiên Đô thì người có sẽ có được Thiên Vận. Nếu cậu Tiêu có hứng thú, thành Thiên Đô chúng tôi sẽ cố hết sức giúp đỡ!”

“Sau này, cậu muốn sử dụng khí vận này như thế nào thì tùy cậu. Thành Thiên Đô chúng tôi chỉ có một yêu cầu, đó là dù thế nào đi nữa, cũng không thể để Thiên Đạo Minh Ước và nhà họ Khổng đạt được ý đồ!”

Cho đến cuối cùng, Thanh Liên cũng nói thẳng ra những điều trong lòng.

Nghe vậy, Tiêu Chính Văn thấy hơi động lòng.

Không cần biết trước đây anh có quen biết Thanh Liên hay không, nhưng ít nhất bọn họ có mục tiêu giống nhau.

“Cảm ơn sự xem trọng của tiền bối. Lẽ nào tiền bối đến tìm tôi chỉ vì tôi có thể sử dụng gương Bát Quái?”, Tiêu Chính Văn nhìn Thanh Liên, hỏi.

“Cũng không hoàn toàn là như vậy. Thực ra, ngay từ lần cậu tiến vào vùng ngoài lãnh thổ, thành Thiên Đô chúng tôi đã âm thầm theo dõi cậu rồi!”

Thanh Liên nói thẳng.

Dù sao, mối bất hòa giữa thành Thiên Đô cũng quá sâu đậm, vì vậy người kế thừa thật sự thành Thiên Đô cũng không hy vọng Thiên Đạo Minh Ước kiểm soát thiên hạ.

Nhưng bây giờ, nhân tài trong thành Thiên Đô đang lụi tàn, ở vùng ngoài lãnh thổ, khắp nơi đều là tay sai của nhà họ Khổng, chỉ có Tiêu Chính Văn như đóa sen trong sáng, gần bùn mà chẳng hôi tanh mùi bùn.

Thành Thiên Đô đương nhiên sẽ không bỏ lỡ cơ hội này.

Trước đây, cuộc chiến giữa Tiêu Chính Văn và vùng ngoài lãnh thổ chỉ là cuộc chiến nhỏ, đương nhiên sẽ không thu hút sự chú ý của mọi người. Nhưng với sự gia nhập điện Thần Long của Đế Khư, tất cả sẽ không còn là cuộc chiến nhỏ nữa.

“Nếu không phải Tần Lương Ngọc quá cứng nhắc thì hôm nay sẽ không đến mức độ này!”

“Cậu Tiêu không cần lo lắng về Đại Đế sau lưng nhà họ Tư Mã và nhà họ Khổng, trong mắt thành Thiên Đô chúng tôi, hắn chỉ như một con kiến mà thôi!”, Thiên Liên nói với vẻ đầy sát ý.

Không phải thành Thiên Đô không có cao thủ, mà là xuất hiện đoạn tầng, trong số thế hệ lão luyện, cao thủ nhiều như mây, nhưng trong thế hệ trẻ, cao thủ lại chẳng tài giỏi gì!”

Đây chính là điều mà Thanh Liên đang lo lắng. Sau một trăm năm nữa, thành Thiên Đô sẽ có nguy cơ đổi chủ.

Vì vậy, Thanh Thiên mới đặt hy vọng của mình vào Tiêu Chính Văn, hy vọng thông qua Tiêu Chính Văn, xoay chuyển được sự suy tàn của thành Thiên Đô.

“Tiền bối yên tâm, tôi nhất định sẽ nhanh chóng đến thành Thiên Đô!”

Tiêu Chính Văn nghiêm nghị nói.

Chưa nói đến ân oán cá nhân, chỉ riêng vì khí vận của thành Thiên Đô, Tiêu Chính Văn cũng sẽ không bao giờ khoanh tay đứng nhìn.

“Vậy tôi xin cảm ơn cậu Tiêu trước!”

“À, sau khi đến thành Thiên Đô, cậu nhất định phải cẩn thận với đệ tử nhà họ Khổng, còn nữa, Mạnh Phi Vũ không phải là hậu duệ của nhà họ Mạnh, thậm chí còn không liên quan gì đến nhà họ Mạnh!”, Thanh Liên trầm giọng dặn dò.
Chương 2266: Cảm giác ưu việt

Tiêu Chính Văn chắp tay với Thanh Liên, nói: "Cám ơn tiền bối đã nói cho tôi biết sự thật!"

Thanh Liên mỉm cười, nói: "Vậy tôi sẽ tạm thời về thành Thiên Đô, cung kính chờ đợi cậu Tiêu!"

Nói xong, bà ta đứng dậy đi về phía ngoài đại điện.

Trên đường trở về Trung Đô, Nguyệt Nhu khẽ cau mày, nói với Thanh Liên: "Bà ơi, sao bà lại tiếp đãi nồng hậu một cách đặc biệt với tên Tiêu Chính Văn kia như vậy!"

"Anh ta chẳng qua chỉ là một kẻ quê mùa từ thế tục đến mà thôi, có thể, ở thế tục anh ta còn được coi là một nhân vật gì đó, nhưng ở vùng ngoài lãnh thổ, anh ta là gì chứ! So với Mạnh Phi Vũ, anh ta còn không xứng xách giày cho người ta!"

Rõ ràng, Nguyệt Nhu vô cùng bất mãn với Tiêu Chính Văn.

Thanh Liên lắc đầu cười nói: "Đạo lý huyền diệu trong này, mấy đứa căn bản không hiểu được, còn có, mấy ngày nữa, Tiêu Chính Văn sẽ đến thành Thiên Đô, đến lúc đó, bà sẽ tìm một bên thế lực lớn, sắp xếp cậu ấy vào đó! "

"Có điều, lần này không chỉ là cơ hội của cậu ấy, mà cũng là cơ duyên của mấy người mấy đứa, có nắm bắt được hay không đều phụ thuộc vào bản thân mấy đứa!"

Thanh Liên căn bản không để ý đến Nguyệt Nhu mà là giải thích với mấy người tỳ nữ.

Một khi Tiêu Chính Văn có được vận khí của thành Thiên Đô, khi có thêm vận khí, tiền đồ của Tiêu Chính Văn sẽ càng vô hạn!

Đến lúc đó, sẽ không phải là Tiêu Chính Văn thỉnh cầu thành Thiên Đô nữa mà là thành Thiên Đô phải nhìn sắc mặt của Tiêu Chính Văn!

Mối quan hệ mạnh mẽ trong này, Thanh Liên sao có thể giải thích với mấy người tỳ nữ?

"Bọn cháu hiểu rồi!"

Tử Doanh là người đầu tiên đáp lại lời Thanh Liên, còn Nguyệt Nhu và những tỳ nữ khác lại không mở miệng.

Thậm chí Nguyệt Nhu còn liếc nhìn Tử Doanh với vẻ mặt chế giễu!

Suy cho cùng, thân phận hiện tại của Nguyệt Nhu là thánh nữ, đã khác hẳn với những người tỳ nữ bình thường rồi, chỉ cần cô ta không chấp nhận Tiêu Chính Văn hoặc cố ý làm khó Tiêu Chính Văn, ai dám không nghe theo?

Nhưng chỉ có Tử Doanh, cô nhóc không biết sống chết này dám đứng ra làm trái ý cô ta!

"Cho dù anh ta có không tầm thường đến đâu, cũng không thể so sánh được với một ngón chân của Mạnh Phi Vũ!"

"Tử Doanh à Tử Doanh, nếu cô đã muốn tìm tới cái chết, vậy tôi sẽ vui vẻ cho cô được toại nguyện”.

Nguyệt Nhu thầm lẩm bẩm trong lòng một câu.

Thánh nữ của thành Thiên Đô từ xưa đến nay đều là do tỳ nữ có sắc đẹp xuất chúng nhất đảm nhiệm, vốn dĩ chỗ ngồi của Nguyệt Nhu đã ngồi rất vững rồi, thế nhưng sự xuất hiện của Tử Doanh lại khiến cô ta lờ mờ cảm nhận được một chút nguy cơ!

Nếu không phải Tử Doanh tiến vào thành Thiên Đô muộn hơn cô ta hơn trăm năm thì hôm nay vị trí thánh nữ này, cô ta nhất định phải thoái vị nhường ngôi!

Vì vậy, từ trước đến nay, Tử Doanh chính là cái gai trong mắt, cái dằm trong thịt cô ta!

Cộng thêm chuyện về Tiêu Chính Văn, Tử Doanh lại công khai làm ngược lại với mình, cô ta càng hận không thể bắt lỗi của Tử Doanh và đưa cô ấy vào chỗ chết!

Lúc này, Tiêu Chính Văn và Bạch Ngọc Trinh đã trở về Nguyệt Hoa Các.

Sau khi nghỉ ngơi, tình trạng của Tần Lương Ngọc đã dần được cải thiện.

"Long Ngao, cậu lập tức trở về điện Thần Long, sắp xếp một chút, bảo Long Hình và Long Nguyệt cùng cậu đi đến thành Thiên Đô một chuyến!"

Tiêu Chính Văn trở lại Nguyệt Hoa Các bèn bắt đầu bày binh bố trận.

Lần tới thành Thiên Đô này là cực kỳ quan trọng đối với điện Thần Long và giới thế tục, vận khí của Trung Đô nhất định phải đoạt về tay, hơn nữa, thành Đại Phong hiện tại thực sự đã ngả về phía thế tục rồi!

Cũng không cần phí nhiều thời gian ở thành Đại Phong nữa, vì vậy, Tiêu Chính Văn mới đặt mục tiêu tiếp theo ở thành Thiên Đô!

"Anh Tiêu, Nguyệt Nhu dường như rất có thành kiến với anh. Vừa rồi khi anh nói chuyện với tiền bối Thanh Liên, Nguyệt Nhu đã nói rất nhiều lời bất kính!"

Bạch Ngọc Trinh vội vàng nhắc nhở Tiêu Chính Văn một câu!

Lúc nãy ở ngoài miếu, Nguyệt Nhu đã nói rất nhiều lời chống lại Tiêu Chính Văn, thậm chí còn phao tin rằng Tiêu Chính Văn sẽ bị nhấn chìm trong biển người khi đến thành Thiên Đô!

Nhưng hàm ý trong lời nói của cô ta tuyệt đối không phải là thành Thiên Đô người tài vô số, Tiêu Chính Văn đến đó cũng giống như người bình thường, mà là lời nói ngoài môi, không có ý gì sâu xa!

“Cô đang nói đến tỳ nữ áo trắng bên cạnh Thanh Liên sao?” Tần Lương Ngọc đột nhiên chen lời.

“Đúng vậy, chính là cô ta!” Bạch Ngọc Trinh gật đầu lia lịa.

"Người phụ nữ này cực kỳ khó đối phó, thậm chí nhiều cao thủ cảnh giới Đại Đế đều không dám tùy tiện đắc tội với cô ta! Hơn nữa, ta còn nghe nói, mấy năm trước, Thanh Liên đã thăng cấp cho cô ta lên thánh nữ Thiên Đô!"

“Kể từ đó, cô ta càng trở nên kiêu ngạo, không coi ai ra gì!”, trên mặt của Tần Lương Ngọc cũng mang theo chút sợ hãi, nói.

Tần Lương Ngọc thân là Đại Đế một phương, cũng nắm giữ thành Đại Phong, mặc dù trên danh nghĩa không phải là thành chủ, nhưng ở thành Đại Phong, tuyệt đối là sự tồn tại nhất ngôn cửu đỉnh!

Ngay cả Tần Lương Ngọc cũng e sợ cô ta như vậy, điều đó đủ để cho thấy Nguyệt Nhu không hề đơn giản!

“Bà cũng biết cô ta à?” Tiêu Chính Văn kinh ngạc, hỏi.
Chương 2267: Không thèm bận tâm

"Chỉ gặp mấy lần thôi, người phụ nữ này trời sinh đã rất khó ưa. Dù đi đến đâu, cũng đều mang một cảm giác ưu việt, tự cho mình tài trí hơn người!"

"Hơn nữa, do địa vị của cô ta đặc biệt, là tỳ nữ bên cạnh tiền bối Thanh Liên, vì vậy, những thế lực lớn trong thành Thiên Đô gần như đều có chút dây mơ rễ má với cô ta!"

"Ở thành Thiên Đô mà nói, cô ta có thể coi là một nhân vật khôn khéo, thậm chí rất nhiều cuộc tranh đấu giữa các thế lực lớn cũng có thể được hóa giải thông qua cô ta!"

"Ngay cả nhiều lãnh đạo cấp cao trong thành Thiên Đô cũng đều phải đối xử nhã nhặn với cô ta!"

"Tuy nhiên, người phụ nữ này lại không biết tự trọng giữ mình. Nghe nói cô ta có bê bối tai tiếng với nhiều thế tử của các thế lực lớn!"

"Hơn nữa, bởi vì ngoại hình xuất chúng, có không ít thế tử đã không từ thủ đoạn, giở mọi mánh khóe để có thể giành được niềm vui của cô ta, cùng cô ta trải qua đêm xuân!"

"Từng có thế tử của hai phía thế lực lớn, bởi vì cô ta nên đã đánh nhau tàn nhẫn, mà một người trong đó còn chết thảm tại trận, lúc đó, hai thế lực lớn đã suýt chút nữa xung đột bạo lực, có điều, cuối cùng được nhà họ Khổng áp chế lại!"

Tần Ngọc Lương nói với vẻ đăm chiêu.

"Ồ? Nhà họ Khổng cũng có sức ảnh hưởng lớn như vậy ở thành Thiên Đô sao?” Tiêu Chính Văn tò mò nói.

"Đương nhiên, thành Thiên Đô chính là kinh đô phụ của Đông Vực, nhà họ Khổng làm sao có thể từ bỏ ở đó? Môn phái lớn nhất ở thành Thiên Đô – Tề Thiên Thư Viện chính là thế lực của nhà họ Khổng!"

"Nghe nói, trong Tề Thiên Thư Viện còn có cao thủ Đế Quân cấp một trấn giữ! Nhưng cho dù như vậy, quyền hành của thành Thiên Đô cũng không nằm trong tay nhà họ Khổng!"

"So với thành Đại Phong, thế lực của nhà họ Khổng ở thành Thiên Đô yếu hơn rất nhiều, chỉ là mọi người đều để bọn họ có chút thể diện, không muốn trở mặt mà thôi!"

Tần Lương Ngọc lại giải thích.

"Ừ, tôi hiểu rồi! Các người cố gắng ở đây dưỡng thương, tôi đến thành Thiên Đô một chuyến!", Tiêu Chính Văn lại căn dặn đơn giản mấy câu với mọi người, sau đó đứng dậy và nhanh chóng đến thành Thiên Đô.

Lúc này, hai người Khổng Thế Phương và Tư Mã Huy đang không ngừng đuổi về phía thành Đại Phong.

“Khi đến thành Đại Phong, tuyệt đối không được xảy ra tranh chấp nữa, chỉ cần mời cậu ta về, việc này sẽ kết thúc!” Khổng Thế Phương nói với vẻ mặt cực kỳ khó coi.

Thành Thiên Đô bắt đầu xây dựng vào năm nào tháng nào, đã không có cách nào khảo chứng!

Nhưng trong toàn bộ Đông Vực, đây là một thành trì cực kỳ cổ xưa!

Thậm chí còn có tin đồn rằng, năm đó, khi Đế Tuấn làm Thiên Đế, kinh đô chính là vùng đất này!

Vì vậy, cho đến nay, ở Đông Vực mà nói, thành Thiên Đô luôn là một thành trì lớn cực kỳ phồn hoa!

Cũng chính vì vậy mà các thế lực khác nhau đều lập chi nhánh ở đây,cho dù là mấy thế gia hoàng tộc lớn hay là nhà họ Khổng, đều lựa chọn và cử không ít đệ tử tinh anh đến thường trú ở vùng đất này.

So sánh với nó, thành Đại Phong quả thực nhỏ bé và đổ nát như một vùng nông thôn!

Lúc này, Nguyệt Nhu đang đứng trước cổng phía đông của thành Thiên Đô, sốt ruột nhìn về phía xa.

Hôm nay, cô ta cố ý thay một chiếc váy dài bằng vải voan mỏng, hơn nữa còn đeo mạng che mặt màu trắng.

Thánh nữ Thiên Đô xuất hiện ở đây, đương nhiên sẽ thu hút ánh mắt của vô số người.

Phía sau cô ta, Tử Doanh hệt như trước, vẫn mặc một chiếc váy dài màu tím, nhưng nhìn có vẻ dịu dàng hơn Nguyệt Nhu mấy phần!

Hai đại mỹ nữ cực phẩm của cả thành Thiên Đô cùng đồng thời xuất hiện ở cửa phía Đông, điều này cũng đã gây ra không ít chấn động trong thành Thiên Đô!

"Hừ! Thật sự không hiểu nổi tại sao bà lại yêu mến tên Tiêu Chính Văn kia như vậy!" Nguyệt Nhu nghiến chặt răng bạc, nói với vẻ vô cùng bất mãn.

Cô ta là thánh nữ của thành Thiên Đô, ngay cả lãnh đạo cấp cao của nhiều thế lực lớn đều phải đối đãi đặc biệt với cô ta, vậy mà bây giờ lại đứng đây đợi Tiêu Chính Văn, quả thực khiến cô ta không thể chấp nhận nổi!

Nếu không phải bị Thanh Liên khiển trách trên đường trở về thì cô ta đã không thèm bận tâm đến Tiêu Chính Văn!

Ngược lại, Tử Doanh ở bên cạnh lại mang vẻ mặt khá lãnh đạm, nhìn về phía thành Đại Phong không chút vội vàng sốt ruột.

Không lâu sau, bóng dáng của Tiêu Chính Văn cuối cùng cũng xuất hiện trong tầm mắt của mọi người.

Tử Doanh là người đầu tiên tiến lên đón, chắp tay lại chào Tiêu Chính Văn và nói: “Tiểu nữ Tử Doanh chào anh Tiêu! Chào mừng anh Tiêu đến thành Thiên Đô!"

Nguyệt Nhu cau mày, lạnh lùng ra lệnh với Tử Doanh: "Tử Doanh, cô đưa anh ta đến Thiên Cung Bắc Cực! Tôi còn có việc phải làm, thứ lỗi không thể đi cùng!"
Chương 2268: Phẫn nộ

Thấy Nguyệt Nhu phất ống tay áo quay người định rời đi, Tử Doanh vội vàng tiến lên trước, cười nói: “Anh Tiêu, sư tỷ Nguyệt Nhu là một người nóng vội, anh tuyệt đối đừng chấp nhặt!”

Tiêu Chính Văn xua tay nói: “Không sao!”

Lúc này Tử Doanh mới chậm rãi bước tới trước mặt Tiêu Chính Văn, nói: “Anh Tiêu, thế lực bên trong thành Thiên Đô rắc rối phức tạp, ý của bà là bảo anh ở lại Thiên Cung Bắc Cực tạm đã!”

“Mời anh Tiêu đi theo tôi!”

Rất rõ ràng, Thanh Liên đã sắp xếp ổn thoả hết tất cả từ trước.

Tiêu Chính Văn cũng không nói gì nhiều, đi theo Tử Doanh tiến về phía Thiên Cung Bắc Cực.

“Anh Tiêu, sau này ở thành Thiên Đô, vẫn mong anh giúp đỡ nhiều ạ!”

Tử Doanh có nhãn lực hơn người, hơn nữa tâm tư cũng tỉ mỉ!

Theo lý thường mà nói, cô ta mới là chủ nhân của thành Thiên Đô, nên chăm sóc cho Tiêu Chính Văn mới phải!

Thế nhưng cô ta vừa mở miệng đã nhờ cậy Tiêu Chính Văn giúp đỡ, điều này vô hình trung vừa đề cao giá trị của Tiêu Chính Văn, cũng vừa chuẩn bị trước cho sau này!

Người mà ngay cả Thanh Liên cũng phải đối đãi lịch sự sẽ là một nhân vật bình thường hay sao?

Thanh Liên trải qua nghìn năm, có nhân vật lớn nào là chưa từng được gặp, dù là Bạch Khởi tới thành Thiên Đô thì cũng phải tới hành lễ chào hỏi Thanh Liên trước!

Thế nhưng ở bên ngoài thành Đại Phong, cô ta đã tận mắt chứng kiến Thanh Liên chắp tay hành lễ với Tiêu Chính Văn trước!

Mặc dù đây chỉ là một hành động rất nhỏ, thế nhưng lại thu hút sự chú ý của Tử Doanh, người giống như vậy thì sao lại không bằng Mạnh Phi Vũ cơ chứ?

Nếu đổi lại là Mạnh Phi Vũ, Thanh Liên không những không chủ động chào hỏi mà thậm chí còn chẳng buồn bận tâm tới hắn!

Mặc dù ngoài miệng Tiêu Chính Văn không nói gì, thế nhưng trong lòng cũng đang thầm kinh thán, người phụ nữ trước mắt có bụng dạ sâu không thể lường!

“Mặc dù Thiên Cung Bắc Cực không được coi là thế lực gì quá lớn ở vùng ngoài lãnh thổ, thế nhưng bởi vì dựa hơi nhà họ Khổng, vậy nên cũng có thể sống yên ổn hơn một chút!”

“Hơn nữa, không chỉ có một mình anh Tiêu tạm thời ở lại Thiên Cung Bắc Cực, còn có không ít thế tử từ các nơi cũng lựa chọn tạm thời nghỉ lại trong Thiên Cung Bắc Cực!”

Vừa nói, Tử Doanh vừa giải thích với Tiêu Chính Văn.

Dù gì thì vùng ngoài lãnh thổ cũng quá ư rộng lớn!

Các thế gia và tông môn lớn nhỏ cũng phải lên tới hàng chục triệu.

Không phải tông môn và thế gia nào cũng đều có thể có được một chỗ đứng ở thành Thiên Đô, vậy nên mỗi khi tới thánh hội của đô thành thì những thế gia và tông môn không có chỗ dựa ở thành Thiên Đô kia sẽ chỉ có thể ở nhờ dưới trướng những thế lực khác ở thành Thiên Đô!

Suốt đường đi, mỗi một nơi đi qua đều có phong cách kiến trúc cổ xưa, hơn nữa diện tích của thành Thiên Đô còn rất rộng, vậy nên giữa các kiến trúc đều có khoảng không gian rộng rãi để làm bãi cỏ!

Về điểm này thì không biết còn mạnh hơn bao nhiêu lần so với thế tục.

“Những cửa hàng buôn bán ở nơi này phần lớn đều là sản nghiệp của nhà họ Phương, rất ít khi có thế lực khác kinh doanh ở đây!”, Tử Doanh chỉ vào những quán rượu quán trà hai bên đường, giới thiệu cho Tiêu Chính Văn.

“Ồ? Nhà họ Phương rất có tầm ảnh hưởng ở thành Thiên Đô à?”, Tiêu Chính Văn nhíu mày hỏi.

“Không đến mức có tầm ảnh hưởng gì, chẳng qua những thế lực bản địa của thành Thiên Đô đều chẳng thèm kinh doanh những thứ này, vậy nên nhà họ Phương mới có cơ hội này mà thôi!”

“Nhưng mà, mỗi năm nhà họ Phương đều sẽ phải cống nộp không ít bảo vật cho thành Thiên Đô, nếu không thì cửa hiệu của bọn họ có thể bị bà thu hồi bất cứ lúc nào!”

Tử Doanh khẽ cười nói.

Tiêu Chính Văn khẽ gật đầu, so với việc nói nhà họ Phương nhúng tay vào thành Thiên Đô, chi bằng nói là thành Thiên Đô cố ý để trống một số sản nghiệp và giao cho một số thế lực bên ngoài.

Nhân cơ hội này thu phí bảo hộ từ những thế lực bên ngoài này!

Mà tới cuối cùng những thế lực bên ngoài này có thể ở lại thành Thiên Đô không thì vẫn chỉ cần một câu nói của Thanh Liên mà thôi!

Lại đi qua mười mấy con phố, Tiêu Chính Văn và Tử Doanh mới tới được trước cổng của Thiên Cung Bắc Cực.

Tiêu Chính Văn không phải mới lần đầu tiếp xúc với Thiên Cung Bắc Cực, trước đây mặc dù đôi bên cũng từng có xung đột, thế nhưng sau này cũng dần hoá giải cả rồi.

Đây mới là lần đầu anh tới Thiên Cung Bắc Cực, chỉ riêng cảnh tượng trước cổng chính đã có khí thế phi phàm rồi!

Chỉ thấy từng tầng mây tím lượn lờ trên không, cánh cổng cao lớn như thể tiến vào trong mây!

“Anh Tiêu, nơi này chính là Thiên Cung Bắc Cực, có điều, nơi này…”

Tử Doanh mới nói được một nửa thì bị một giọng nói phẫn nộ cắt lời!

“Cút!”

Cùng với một tiếng gầm đầy bực dọc, mấy thanh niên lập tức bay vút ra từ phía trước cổng chính của Thiên Cung Bắc Cực.

Người ra tay tung đòn rất mạnh, mấy người bị đánh cơ mạch khắp người dường như đều đứt hết cả!

“Cũng không tự nhìn xem bản thân có tài cán gì!”

Bên trong cổng truyền với một tiếng quát lạnh tanh.

“Còn có thêm lần nào nữa, tôi bảo đảm mấy người sẽ không còn được thấy ánh mặt trời ngày hôm sau!”

Ngay sau đó lại là một tiếng quát lạnh lùng.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK