Thiên Tử khẽ lắc đầu nói: “Không vội, bây giờ vẫn không phải là lúc ra quân, đợi đến rạng sáng ngày mai rồi phát động tấn công. Đó là lúc con người buồn ngủ nhất, chúng ta sẽ ra sức đánh chiếm thành”.
Từ Kiêu Long kìm nén sự nôn nóng của mình, gật đầu nói: “Tuân mệnh!”
Dứt lời, Từ Kiêu Long sải bước rời khỏi Long Các.
Lúc này ánh mắt ông Lạc thoáng qua vẻ lo lắng.
Xem ra lần này Long Kinh đã không còn nguy hiểm nữa.
“Chết tiệt!”
Ông Lạc nghiến răng, nhìn về phía cửa Vọng Kinh xa xa.
Thiên Tử đảo mắt khóe mắt liếc nhìn sang bên cạnh quan sát ông Lạc, thầm cười khẩy.
So với Cẩm Quan, tình hình ở Vũ Quan tốt hơn một chút, chỉ có vài ngôi nhà dân bị phá hỏng, nhưng vẫn chưa bị tàn sát, đây là điều khiến mấy người Tiêu Chính Văn cảm thấy an ủi nhất.
“Dặn dò mọi người, trong vòng ba ngày này bất kỳ ai đến trước cửa thách thức đều không được ứng chiến, mọi người cứ nghỉ ngơi cho khỏe, đợi đến lúc quân ta bị bao vây thì cũng chính là lúc mọi người có thể báo thù!”
Tiêu Chính Văn lớn giọng nói với các chỉ huy bên cạnh.
Cái gì?
Ngày bị bao vây mới là lúc để báo thù rửa nỗi nhục!
Mấy người Hoa Hồng Đỏ đều vô cùng ngạc nhiên, mặc dù trong lòng không hiểu nhưng lại không dám lên tiếng hỏi.
Bởi vì người truyền đạt mệnh lệnh này là chủ soái, từ trước đến nay chủ soái chưa một lần bại trận!
Mãi tới khi mọi người rời đi hết, Hoa Hồng Đỏ mới nhỏ giọng nói với Tiêu Chính Văn: “Chủ soái, ngày quân ta bị bao vây, mới là… mới là lúc để rửa nhục là sao ạ? Chuyện này… thuộc hạ không hiểu lắm!”
“Nếu như quân ta bị bao vây trong thành, không có chi viện, e rằng sẽ…”
Hoa Hồng Đỏ không dám nói nốt những lời phía sau.
Tấn công Vũ Quan chặn họng quân địch, quả thực có thể chắn ngang và chia cắt quân địch ra làm hai ngả.
Thế nhưng đồng thời, đây cũng là một nước cờ nguy hiểm đối với quân Phá Long.
Nếu như quân địch được chi viện toàn diện, hoặc đánh mạnh vào Vũ Quan, cố thủ bên trong thành thì quân Phá Long cũng có khả năng sẽ bị tiêu diệt toàn bộ.
“Đại quân của Từ Kiêu Long đã tới Long Kinh, chỉ cần quân địch ở thành Vọng Kinh ra khỏi thành, Từ Kiêu Long có thể chiếm được thành Vọng Kinh bất cứ lúc nào, tới lúc đó, bên ngoài nhìn vào thì thấy quân ta bị bao vây, thực tế là quân ta đã bao vây lấy quân chủ lực của quân địch!”
“Việc liên quân năm nước điều động tổng cộng bảy long soái năm sao không phải là giả, thế nhưng đã chết mất ba người, bốn long soái năm sao còn lại đều nằm trong vòng vây của chúng ta, quân địch tuyệt đối không dám bỏ mặc không quan tâm bốn tên đó mà tuỳ tiện rút quân!”
“Quân ta chỉ cần chia ra làm hai đường, một đường trấn giữ Vũ Quan, một đường khác tiêu diệt kẻ thù ngoan cố ở phía Bắc, vậy là có thể giữ toàn bộ đại quân hai trăm nghìn người ở lại Hoa Quốc!”
Tiêu Chính Văn điềm nhiên cười nói.
Nghe hết những lời này của Tiêu Chính Văn, cuối cùng Hoa Hồng Đỏ cũng cảm thấy thông suốt.
Cô ấy hành quân lễ với Tiêu Chính Văn rồi nói: “Bây giờ thuộc hạ sẽ đi bố trí phòng ngự ngay!”