Nếu bảo ông ta tuyên bố Trương Lăng Phong đã thắng cuộc quả thật còn khó chịu hơn cả giết ông ta.
Nhưng nếu cứ kéo dài như thế, rất có thể sẽ xuất hiện cảnh tượng như Tiêu Chính Văn nói, ngộ nhỡ Tiêu Linh Nhi chết thảm trên võ đài, họ sẽ mất sạch thể diện.
“Trương Lăng Phong thực lực cao cường hơn, trận này Trương Lăng Phong… thắng!”
Bạch Chiến Sinh như nghiến chặt răng nói ra một chữ cuối cùng.
“Ông Khổng, chi bằng để tôi ra trận tiêu diệt uy phong của hắn”, Hứa Văn Long quay sang nhìn Khổng Vạn Thắng bên cạnh.
Nếu lại để Trương Lăng Phong thắng ba trận nữa thì hắn có thể sẽ tiến vào trong top mười người mạnh nhất.
Đến lúc đó tình thế mà các thế lực ngoài lãnh thổ tốn công bày ra hoàn toàn mất tác dụng.
Lúc này hắn chủ động mời đánh, một phần là vì muốn chứng minh thực lực của mình cho mọi người biết, mặt khác cũng không muốn nhìn thấy Trương Lăng Phong đại diện thế tục bước chân vào top mười.
Chỉ cần đánh bại được Trương Lăng Phong thì Hứa Văn Long không chỉ giành được vị trí đầu bảng mà còn trở thành tiêu điểm chú ý của các thế lực ngoài lãnh thổ, như thế sẽ mang đến rất nhiều lợi ích với tương lai của hắn.
Khổng Vạn Thắng trầm ngâm một lúc lâu mới khẽ gật đầu nói: “Được rồi, nhất định phải cẩn thận, không được sơ suất”.
Nói rồi Khổng Vạn Thắng vứt một tờ giấy ra nhanh như chớp đã bay đến trong tay Bạch Chiến Sinh.
Bạch Chiến Sinh cúi đầu xuống đọc, sau đó nhíu mày nhìn Hứa Văn Long.
Thật ra để Tiêu Linh Nhi lên võ đài đánh với Trương Lăng Phong lúc nãy đã không ổn lắm, nếu lại để Hứa Văn Long cao hơn Trương Lăng Phong một bậc cảnh giới đánh với hắn thì đồng nghĩa với việc rõ ràng đang chèn ép thế tục.
Nhưng nghĩ đến dáng vẻ ngông cuồng vừa rồi của Trương Lăng Phong, Bạch Chiến Sinh lại thầm cân nhắc.
Dù sao Tiêu Chính Văn cũng tung hoành xuất thế đã khiến các cường giả quay về từ ngoài lãnh thổ họ mất mặt mặt mũi rồi, nếu thêm một Trương Lăng Phong nữa, thì không cần nghĩ cũng biết danh tiếng của thế tục ở ngoài lãnh thổ sẽ như thế nào.
Cách tốt nhất hiện giờ là mượn dao giết người, mượn tay Hứa Văn Long để tiêu diệt Trương Lăng Phong, cùng lắm là đổ lỗi cho một chiêu của Hứa Văn Long đã giết hắn, cho dù người trong thế tục có bất mãn gì cũng không có chỗ trút giận.
Nghĩ đến đây, Bạch Chiến Sinh nghiến răng tiến đến phía trước, cao giọng nói: “Trận tiếp theo, Trương Lăng Phong của nhà họ Trương Thiên Sơn sẽ đấu với Hứa Văn Long của nhà họ Khổng tỉnh Nam”.
Gì cơ?
Lúc này tất cả mọi người đều ngây ngốc nhìn Bạch Chiến Sinh.
Hứa Văn Long là cảnh giới Nhân Vương cấp bốn đấy, theo lý thì trận đấu này chỉ có những người cùng cảnh giới đánh với nhau, không cho phép khiêu chiến vượt cảnh giới.
Tiêu Chính Văn quay sang nhìn Bạch Chiến Sinh nở nụ cười khinh bỉ, không lên tiếng ngăn cản, chỉ nhìn Trương Lăng Phong, cho hắn một sự khẳng định.
Trương Lăng Phong vẫn còn chưa hoàn hồn lại từ kinh ngạc, Hứa Văn Long đã nhanh chóng đến gần Trương Lăng Phong, sau đó vung một quả đấm lên đánh vào ngực Trương Lăng Phong.
“Ầm!”
Trương Lăng Phong chỉ lùi về sau mấy bước theo bản năng rồi né được một đòn này của Hứa Văn Long.
Cùng lúc đó, mặt đất trên võ đài lại bị cú đấm của Hứa Văn Long làm cho nứt toạc ra một đường dài mấy trăm mét.
“Trương Lăng Phong, đừng nương tay, để tôi học hỏi một chút tuyệt học của nhà họ Trương các người”.
Hứa Văn Long cười gằn nhìn Trương Lăng Phong, vẻ mặt hiện lên sự kiêu ngạo.
Hứa Văn Long nghĩ cảnh giới của hắn cao hơn Trương Lăng Phong một bậc, chỉ cần hắn thận trọng một chút, Trương Lăng Phong sẽ không có chỗ đánh trả.
Đối mặt với Hứa Văn Long từng bước ép sát, trán Trương Lăng Phong ướt đẫm mồ hôi.
Dù sao cảnh giới của đối phương cũng cao hơn mình một bậc.
“Sấm chớp!”
Sau khi hét lên một tiếng, Trương Lăng Phong chủ động tung ra đòn tấn công.
“Hừ, cái gì mà sấm với chớp, chẳng qua chỉ là chút bản lĩnh nhỏ, mấy kỹ thuật thấp kém này mà cũng dám bày ra trước mặt tôi à?”
Chỉ thấy Hứa Văn Long vung tay lên, một tia sấm chớp đánh xuống bỗng chốc tan biến.
Trương Lăng Phong rất kinh ngạc, cũng biết bản thân mình không có đường lui, chỉ cần cho đối phương có khoảng trống thì chắc chắn mình sẽ bị áp đảo.
Thế nên không để Hứa Văn Long tấn công, Trương Lăng Phong đã liều mạng lao về phía Hứa Văn Long.
“Sao vậy, còn muốn đánh theo kiểu bình thường với tôi à? Anh mà cũng xứng”, Hứa Văn Long chắp một tay sau lưng, nhấc chân lên đá một cú vào ngực Trương Lăng Phong.
Chương 1867: Đánh tiếp
Trương Lăng Phong không chút phòng bị, bị Hứa Văn Long tung ra một cú đấm trúng ngực, cơ thể bay ngược ra xa mấy trăm mét, nặng nề ngã xuống đất.
Không đợi Trương Lăng Phong bò từ dưới đất lên, chỉ thấy Hứa Văn Long tiến lên trước một bước, chỉ trong nháy mắt đã tới ngay trước Trương Lăng Phong, giơ tay túm lấy cổ hắn, lại ấn mạnh xuống đất thêm lần nữa.
Nhìn Trương Lăng Phong khổ sở vùng vẫy nhưng căn bản chẳng thể cử động được, Hứa Văn Long đắc ý cười lạnh lùng một tiếng.
“Đừng nói tôi cao hơn một bậc cảnh giới, dù tôi có ở cùng bậc cảnh giới với anh, dựa vào thể chất của người trong thế tục mấy người cũng tuyệt đối không thể đánh bại được tôi với mấy trò đánh giáp lá cà!”
“Người của vùng ngoài lãnh thổ chúng tôi, có ai không từng chinh chiến hàng trăm trận đấu, có ai là không xuất thân cao quý? Ở trong mắt chúng tôi, mấy người vĩnh viễn đều chỉ như con kiến!”
“Tôi khuyên anh một câu, tốt nhất đừng vùng vẫy trong vô vọng nữa, nếu không thì anh sẽ chỉ chết thảm hơn mà thôi!”
Vào khoảnh khắc gương mặt của Hứa Văn Long ngập tràn vẻ đắc ý, trong mắt Tiêu Chính Văn cũng loé lên một tia sáng!
Cùng lúc này, khắp người Trương Lăng Phong đột nhiên loé lên một tia sáng trắng, cùng với đó là một lực kéo vô cùng mạnh mẽ!
Trong cỗ sức mạnh này ẩn chứa khí lực đất trời!
Ở trong mắt mọi người, ngoại trừ Tiêu Chính Văn ra, gần như tất cả mọi người đều chưa thể nhận ra được sự biến hoá này của Trương Lăng Phong.
“Người ở vùng ngoài lãnh thổ thì rất ghê gớm sao? Tôi thấy chưa chắc!”
Cùng với một tiếng gầm phẫn nộ của Trương Lăng Phong, gần như tất cả hung thú ẩn nấp trong cơ thể hắn đều được đánh thức ngay tức khắc.
Mà cơ thể của Trương Lăng Phong cũng phát sinh sự biến hoá rất nhỏ, làn da vốn trắng nõn lại biến thành màu đồng cổ chỉ trong nháy mắt!
Mà cơ thể của Trương Lăng Phong cũng bị Hứa Văn Long ép chặt trên mặt đất, vậy nên mọi người xung quanh đều không chú ý tới chi tiết nhỏ này.
Mọi người càng chú ý tới việc Trương Lăng Phong có thể đứng dậy thêm lần nữa hay không, hoặc là nói, vận mệnh của Trương Lăng Phong cũng sẽ dừng lại ở đây!
Mấy người Bạch Chiến Sinh cười lạnh lùng chờ đợi Trương Lăng Phong bị Hứa Văn Long giết chết!
Chỉ cần Trương Lăng Phong chết đi, vậy thì kế hoạch của bọn họ vẫn có thể tiến hành từng bước!
Dù gì trong trận đấu lần này, Hứa Văn Long cũng đã được nội bộ đoán định sẵn là số một rồi, chỉ cần những thế tử ở cảnh giới Nhân Vương cấp năm kia không xuống sàn thi đấu thì sẽ chẳng có ai lay chuyển được địa vị của Hứa Văn Long!
Thế nhưng trước lúc đó, các phương ở vùng ngoài lãnh thổ đã đạt được sự nhất chí, cao thủ ở cảnh giới Nhân Vương cấp năm nhiều nhất chỉ có thể quan sát trận chiến chứ không thể tham gia.
Điều này chủ yếu là để đề phòng Tiêu Chính Văn sẽ đột ngột ra tay, như vậy thì cục diện sẽ hoàn toàn không được kiểm soát!
Lúc này, Hứa Văn Long lạnh lùng nhìn về phía Trương Lăng Phong bị bản thân áp chế đến mức không thể đánh trả, trên mặt lộ ra một nụ cười chế giễu!
Một chiêu đã bị ép cho không ngóc đầu lên nổi, Trương Lăng Phong còn có tư cách gì để ăn nói ngông cuồng ở nơi này cơ chứ?
Thật sự coi bản thân là kiểu nhân vật giống như Tiêu Chính Văn hay sao?
Thật ra dù là Tiêu Chính Văn thì Hứa Văn Long cũng chưa buồn coi ra gì, với tốc độ tiến bộ hiện tại của hắn, chẳng bao lâu nữa sẽ có thể bỏ xa Tiêu Chính Văn ra phía sau lưng!
Mà Trương Lăng Phong, e rằng ngay tới hoàng hôn ngày hôm nay cũng chẳng còn được nhìn thấy nữa.
Nhà họ Trương quả thực từng xuất hiện cao thủ tuyệt thế, thế nhưng đã là chuyện từ mấy nghìn năm trước rồi, một trong số những hào kiệt thời đầu Hán năm đó - Trương Lương cũng xuất thân từ nhà họ Trương ở Thiên Sơn!
Thậm chí sau này còn từng được phong làm đế sư!
Có thể thấy được thực lực của Trương Lương năm đó cường hãn tới độ nào?
Ngay cả Hàn Tín nổi danh một thời cũng phải nể mặt Trương Lương vài phần, nếu không sau này Hàn Tín cũng sẽ không cam tâm bó tay chịu trói, chết thảm ở trong Thái Cực Cung!
Thế nhưng gần như mọi người trong nhà họ Trương khi đó đều từng chinh chiến cả trăm trận, ai ai cũng là cường giả từng trải qua vô số khảo nghiệm đại chiến sinh tử, thậm chí đã có thể đại diện cho chiến lực đỉnh cao của cả một thời đại rồi!
Mà nhà họ Trương hiện tại sao có thể so bì với nhà họ Trương của thời kỳ đó?
“Tôi thấy anh đang tự tìm đường chết! Dám coi khinh cao thủ ở vùng ngoài lãnh thổ chúng tôi, tôi cũng không ngại tiễn anh đi một đoạn đường!”
Vừa nói dứt lời, Hứa Văn Long đột nhiên bừng bừng sát khí, trong mắt lộ ra vẻ hung hãn!
Chương 1868: Muốn chết à?
Lúc này, thực lực ở cảnh giới Nhân Vương cấp bốn của Hứa Văn Long cũng bộc lộ ra toàn bộ, ngay cả không khí xung quanh người hắn cũng phát ra từng trận âm thanh hung bạo!
Khí thế càng áp chế cả không gian, mạnh mẽ như một phán quan có thể định đoạt sự sống chết của người khác.
Cùng lúc Hứa Văn Long đang âm thầm đọ sức để ra tay giết Trương Lăng Phong, khí tức cả người Trương Lăng Phong cũng đột nhiên biến đổi, rõ ràng giống như biến thành người khác vậy!
Chỉ thấy Trương Lăng Phong khi trước vẫn bị Hứa Văn Long ép chặt trên mặt đất đột nhiên một tay chống đất, cơ thể vụt dậy mạnh mẽ, thoát khỏi sự kiểm soát của Hứa Văn Long, cứ thế đứng thẳng lên trên mặt đất.
Đối diện với khí tức khủng bố bao trùm cả không gian của Hứa Văn Long, trong mắt Trương Lăng Phong không có chút sợ hãi nào, ngược lại còn bình tĩnh như thường, thậm chí trên mặt còn mang theo một nụ cười lạnh lùng đầy khinh thường.
Vào khoảnh khắc Hứa Văn Long đang hết sức kinh ngạc, chỉ thấy Trương Lăng Phong đột nhiên giơ tay, một tay chỉ điểm, lạnh lùng hô lên một tiếng: “Hoả Chí!”
“Ầm!”
Trên bầu trời đột nhiên ngùn ngụt lửa đỏ, vô số hạt mưa lửa cứ thế từ trên trời rơi xuống!
Cả ngọn núi chính thứ hai của Thiên Sơn đều bị bao vây trong ánh lửa!
Hứa Văn Long lúc này cũng phát giác ra biến hoá dị thường, vội vàng tung nắm đấm đánh về phía Trương Lăng Phong!
Dù gì Hứa Văn Long cũng từng chinh chiến cả trăm trận, kinh nghiệm chiến đấu và năng lực ứng biến rất mạnh, hơn nữa lúc này đã là trận quyết đấu sinh tử, mỗi một đòn hắn tung ra đều mang theo khí tức khủng bố, dường như mỗi một chiều đều muốn dồn Trương Lăng Phong vào chỗ chết!
Thế nhưng Trương Lăng Phong đứng ở vị trí cũ, đối diện với cú đấm thô bạo như thế của Hứa Văn Long lại tỏ ra hết sức bình thản!
Chỉ thấy nắm đấm đó mạnh mẽ đánh thẳng lên trên lồng ngực của Trương Lăng Phong!
Thế nhưng cảnh tượng tiếp theo lại khiến cho mọi người đang có mặt đều hết sức kinh ngạc!
Rõ ràng bị Hứa Văn Long đánh trúng một đòn rất mạnh, thế nhưng Trương Lăng Phong lại không hề nôn ra máu ngã lăn xuống đất như bọn họ nghĩ mà cơ thể lại hết sức uyển chuyển bay ngược ra sau.
Giống như đang mượn sức mạnh trong cú đấm này của Hứa Văn Long để kéo ra một cự ly an toàn!
Cùng lúc cơ thể bay ngược ra sau, Trương Lăng Phong một tay chỉ trời, một tay chỉ vào vị trí mà Hứa Văn Long đang đứng, khoé miệng nhếch lên nụ cười lạnh lùng.
“Không Gian Định Thân Trận?”, Tiêu Chính Văn nhìn thấy cảnh tượng này thì trong mắt không khỏi loé lên tia sáng.
Xem ra Tam Tuyệt Trận của Trương Lăng Phong quả thực có điều huyền diệu, Trương Lăng Phong mới vừa lĩnh hội được điều ảo diệu bên trong Tam Tuyệt Trận đã có thể vận dụng trận pháp không gian thoải mái như thế, điều này đã có thể nói lên rất rõ vấn đề rồi!
Nếu như lúc này không có những cao thủ ở vùng ngoài lãnh thổ khác nhúng tay vào thì Hứa Văn Long chắc chắn sẽ bại trận!
Giữa các trận pháp vốn dĩ chính là cùng kìm hãm và khắc chế!
Giống như trận pháp không gian của Tiêu Chính Văn có thể khắc chế tất cả trận pháp công kích, có tác dụng tuyệt chiêu bảo vệ bản thân, phản đòn đối phương.
Mà trận pháp thời không càng khiến cho người ta già đi nhanh hơn, thậm chí còn trực tiếp hoá thành cát bụi!
Mặc dù Hứa Văn Long có thực lực không tầm thường, thế nhưng lại không hề tinh thông trận pháp không gian, vậy nên tiếp theo đây bất luận Trương Lăng Phong có ra tay thế nào thì đều sẽ chiếm ưu thế tuyệt đối!
“Vút!”
Vô số hạt mưa lửa dội thẳng xuống vị trí mà Hứa Văn Long đang đứng, cùng lúc này, trên bầu trời giống như bị xé toang ra thành một cái hố lớn, rất nhiều tia lửa cứ thế không ngừng giáng xuống!
Dù Hứa Văn Long có dồn toàn lực giải thuật, thế nhưng tới cuối cùng vẫn không thể trốn được đòn công kích mãnh liệt này của Trương Lăng Phong!
Vô số tia lửa hình thành nên một mũi tên lửa cực lớn, nháy mắt đã đâm thẳng lên trên lồng ngực của Hứa Văn Long, Hứa Văn Long vẫn chưa kịp kêu lên thảm thiết thì đã phun ra một ngụm máu tươi!
“Khụ!”
Sau khi Hứa Văn Long bị đánh bay ra xa mấy trăm mét thì ngửa mặt ngã lăn xuống đất!
Nhìn thấy cảnh tượng này, ngay cả Bạch Chiến Sinh và Triệu Kế Hồng đều không khỏi ngẩn ra!
“Chuyện này…chuyện này rốt cuộc là sao vậy chứ?”
Khổng Vạn Thắng trên khán đài lúc này đã khó giữ được bình tĩnh, đứng bật dậy từ trên ghế, kinh ngạc nhìn về phía Hứa Văn Long!
“Cao thủ vùng ngoài lãnh thổ? Đứng dậy đi!”, Trương Lăng Phong chắp một tay sau lưng, khẽ móc tay về phía Hứa Văn Long đang nằm trong vũng máu.
Không đợi Hứa Văn Long đứng dậy, chỉ thấy Trương Lăng Phong sải bước tiến tới, ngay sau đó giơ chân lên đạp thẳng lên trên mặt Hứa Văn Long.
“Bộp!”
May là Hứa Văn Long tránh được kịp thời nên mới né được một cú đá của Trương Lăng Phong!
Thế nhưng, mảnh đất mà hắn đang đứng bên trên khi trước lại xuất hiện một kẽ nứt sâu tận mấy mét!
Phải biết rằng bên dưới võ đài này là lớp nham thạch Thiên Sơn còn cứng hơn cả kim cường cả mấy trăm lần!
Trương Lăng Phong chỉ dựa vào sức mạnh xác thịt đã có thể khiến mặt đất nứt ra tận mấy mét, không khó để tưởng tượng, nếu như cú đạp chân này trúng lên trên mặt Hứa Văn Long thì sẽ có kết quả như thế nào!
“Anh không phải là cao thủ ở vùng ngoài lãnh thổ sao? Sao lại hộc máu thế kia? Hay là anh định nằm thắng vậy?”, Trương Lăng Phong liếc mắt nở một nụ cười châm biếm nhìn Hứa Văn Long đang nằm trên mặt đất.
“Muốn chết à?”
Hứa Văn Long lập tức nổi điên, khí thế khắp người đột nhiên biến đổi, ánh lửa màu xanh lam xuất hiện trong mắt hắn!
Chương 1869: Không thể bị bôi nhọ
Nhìn thấy tia sáng xanh trong mắt Hứa Văn Long, Khổng Hựu Bang thầm nhủ không ổn rồi!
Đây là một trong số trận pháp bí mật của nhà họ Khổng - Tuyệt Thi Đại Trận!
Nhưng Hứa Văn Long chỉ mới quy phục nhà họ Khổng được vài ngày? Dù hắn có tài giỏi hơn người, cũng không thể hoàn toàn lãnh hội được sự bí ẩn huyền diệu của Tuyệt Thi Đại Trận được?
“Tuyệt đối không thể!”
Khổng Vạn Thắng cũng vội đứng dậy hét lên!
Tuyệt Thi Đại Trận là một trong những võ thuật bí mật của nhà họ Khổng, có uy lực vô song!
Nhưng tương tự như thế, nếu thực lực của người thi triển võ thuật chưa đủ hay điều khiển không đúng cách, thì lực phản đòn của nó cũng đủ biến người thi triển võ thuật hóa thành tro tàn!
Hứa Văn Long sao có thể quan tâm nhiều như thế vào lúc này chứ, có hàng vạn người ở hiện trường đã tận mắt chứng kiến hắn bị chà đạp trên mặt đất bởi một Nhân Vương cấp ba, chẳng lẽ hắn không cần thể diện?
Lẽ ra Hứa Văn Long còn định lợi dụng cuộc thi đấu này để phô trương sức mạnh của mình trên võ đài, rửa mối nhục trước đó!
Nhưng không thể ngờ rằng, hắn chẳng những không thể rửa lại nỗi nhục, mà ngược lại còn thêm nỗi nhục mới, hơn nữa thiếu chút còn bị người mà hắn xem thường nhất - hậu bối của thế tục nhà họ Trương giẫm lên mặt mình!
Điều khiến hắn không thể chịu nổi nhất là ở trước mặt nhiều cô gái nhà giàu của vùng ngoài lãnh thổ như vậy, mà vừa rồi hắn đã lăn lộn dưới mặt đất để tránh đòn đối diện của Trương Lăng Phong!
Nỗi nhục của cú lăn lộn đó còn hơn cả sự khinh miệt và giễu cợt của Tiêu Chính Văn đối với hắn lúc đầu!
Làm sao Hứa Văn Long có thể chịu đựng được cơn tức giận này?
Cho dù có tan xương nát thịt, cũng phải trút giận.
Lúc này, Hứa Văn Long đành sử dụng Tuyệt Thi Đại Trận của nhà họ Khổng, định giết Trương Lăng Phong bằng một đòn!
Nhưng cùng với lúc những tia sáng xanh rơi xuống, thì Hứa Văn Long bỗng phun một ngụm máu tươi.
Hơn nữa có một tia sáng xanh yếu ớt lại đột nhiên phóng thẳng vào Hứa Văn Long, Hứa Văn Long không khỏi tái mặt vì kinh sợ, vội giơ tay lên chặn lại!
Kết quả, cùng với tiếng xé nát vang lên, trên cánh tay của Hứa Văn Long cũng xuất hiện một lỗ to sâu đến tận xương!
Máu phun ra ngay lập tức!
Nhìn thấy cảnh này, Tiêu Chính Văn ở trên khán đài không khỏi khẽ lắc đầu.
Trước mắt đã là cuộc chiến sinh tử, Trương Lăng Phong làm sao có thể để hắn có cơ hội từ từ phát huy Tuyệt Thi Đại Trận gì chứ?
Cuộc quyết đấu sinh tử, cho dù là một tia hơi thở cũng liên quan đến sự sống chết của chính mình!
Cho dù là Trương Lăng Phong cũng hiểu được đạo lý dễ hiểu “thừa lúc hắn bệnh lấy mạng hắn”!
Hứa Văn Long còn chưa kịp phản ứng lại, Trương Lăng Phong đã bước đến trước mặt Hứa Văn Long.
“Bùm!”
Trương Lăng Phong tung ra một cú đá trúng bụng dưới của Hứa Văn Long, cú đá này của hắn vô cùng mạnh, đá bay Hứa Văn Long lên không trung rồi rơi mạnh xuống đất, nảy lên mấy lần rồi cuối cùng mới đáp đất.
Chân lý đơn giản, thường thường chiêu thức hiệu quả nhất cũng chính là chiêu thức trực tiếp nhất, mỗi chiêu thức của Trương Lăng Phong lúc này đều không có gì là hoa mỹ cả, đơn giản và trực tiếp.
Đây cũng là lý do tại sao Tiêu Chính Văn có thể đưa đối thủ của mình đi vào chỗ chết chỉ bằng một cú đấm và một nhát kiếm.
Dẫu sao sức mạnh trời đất cũng được mà chân khí nguyên khí cũng được, những vật chất này thực ra luôn trôi nổi giữa đất trời và đã hòa vào một thể với thế giới này.
Muốn vận dụng thoải mái thì cách tốt nhất là điều động trực tiếp mà hiệu quả.
Hứa Văn Long gắng gượng chống tay trên mặt đất rồi bò dậy, còn chưa kịp đứng vững thì cú đấm của Trương Lăng Phong lại giáng vào mặt.
"Bốp!"
Trong lúc cực kỳ lúng túng, Hứa Văn Long không còn cách nào khác đành phải nhận một cú đấm nặng nề từ Trương Lăng Phong.
Hứa Văn Long vốn đã bị thương nặng, lúc này lại phải hứng cú đấm của Trương Lăng Phong, không chịu nổi mà phun ra một ngụm máu.
Thân hình hắn bay nhào ngược, nhưng khi cơ thể hắn còn chưa chạm đất, Trương Lăng Phong lại bước ra, tung một cú đấm vào không trung, từ trên xuống dưới đánh thẳng vào bụng dưới của Hứa Văn Long.
Cú đấm này thậm chí còn mang đến tiếng gió xé trời, năng lượng vô song, nhanh như tia chớp.
Vào lúc này, Trương Lăng Phong gần như đã phát huy bốn chữ ‘chân lý đơn giản’ đến mức tối đa.
"Hứa Văn Long! Danh tiếng của nhà họ Khổng không thể bị bôi nhọ được”.
Đúng lúc này, giọng nói của Khổng Vạn Thắng đột nhiên truyền vào tai Hứa Văn Long.
Mặc dù Hứa Văn Long đang ở giữa không trung, nhưng hắn vẫn vô thức nhìn về phía Khổng Vạn Thắng.
Bấy giờ, Trương Lăng Phong đã phát huy sự truyền thừa của nhà họ Trương đến mức tối đa.
Muốn thắng được Trương Lăng Phong đâu có dễ.
Mặc dù về cảnh giới, Hứa Văn Long đã vượt qua Trương Lăng Phong một bậc, cộng thêm tư chất bẩm sinh hơn người của mình, đáng lẽ hắn phải là nhân vật tâm điểm trong nhóm người này.
Thật tiếc là người hắn gặp phải là Trương Lăng Phong - người cũng giống như Tiêu Chính Văn, đã ngộ ra đạo lý của đất trời.
Mặc dù sự cảm nhận và lĩnh ngộ của Trương Lăng Phong không thể so với Tiêu Chính Văn, nhưng tầm mắt nhìn nhận sự vật của hắn đã sớm không phải ở tầng cấp mà Hứa Văn Long có thể so sánh.
Chương 1870: Mắng chửi
Cho dù cảnh giới của hắn mạnh hơn thì sao chứ? Cảm nhận và lĩnh ngộ của hai bên có khoảng cách rất lớn, thậm chí có sự khác biệt thế hệ. Vì thế, Trương Lăng Phong chỉ cần đánh ra cú đấm này, Hứa Văn Long chắc chắn sẽ chết.
Chỉ là vào lúc này, Hứa Văn Long đột nhiên bỏ vào miệng một viên thuốc màu tím, cùng lúc đó, vết thương trên người hắn liền lành lại trong nháy mắt.
Hơn nữa khí tức của cơ thể cũng được nâng lên.
Cùng với một luồng khí màu tím lóe lên giữa các ngón tay của Hứa Văn Long, giống như vùng đất trời này hoàn toàn không ăn khớp với Trương Lăng Phong.
Nắm đấm đang giơ lên của Trương Lăng Phong rõ ràng đã bị một lực vô hình nắm chặn lại.
Một nụ cười thâm hiểm thoáng qua trên khuôn mặt Hứa Văn Long.
"Cho dù mày có là Trương Lương hồi sinh thì hôm nay cũng phải chết”.
Lúc hắn nói, một lực đạo mạnh mẽ vô song đánh Trương Lăng Phong bay thẳng ra ngoài.
Cú đánh này nhìn có vẻ bình thường nhưng lại mang theo sức mạnh nguyên khí.
Ngay cả Tiêu Chính Văn đang ở trên khán đài cũng buộc phải nhíu mày, lực đạo đó chắc chắn không phải là của Hứa Văn Long.
Nhìn thấy Trương Lăng Phong bị đánh đến máu me tung tóe, lúc này Bạch Chiến Sinh và Triệu Kế Hồng mới thở phào nhẹ nhõm.
Hứa Văn Long chính là con át chủ bài cuối cùng của bọn họ, nếu ngay cả Hứa Văn Long cũng bại dưới tay Trương Lăng Phong thì hậu quả sẽ không thể tưởng tượng nổi.
Cũng không thể để cho các thế tử Nhân Vương cấp năm đích thân xuống đài mà đúng không?
Phá vỡ quy tắc mà chính mình đã định ra trước hàng ngàn người trong thế giới tục, sẽ khiến mặt mũi của bọn họ còn có thể chui vào đâu?
Khổng Hựu Bang và Khổng Vạn Thắng nhìn thấy Trương Lăng Phong nôn ra máu và ngã xuống đất, trên mặt cũng lộ ra một nụ cười xấu xa.
Kết quả cuộc đấu lần này có thể nói là đã được ba bên là nhà họ Khổng bọn họ, Đế Vương Các và Thiên Đạo Minh Ước định sẵn rồi, cuối cùng nhà họ Khổng nhất định phải đoạt được vòng nguyệt quế một cách vinh quang.
Bằng cách này, thanh thế của các thế gia lớn ngoài vùng lãnh thổ sẽ càng lớn mạnh.
Vì vậy, cho dù thế nào cũng tuyệt đối không thể để cho Trương Lăng Phong - một con kiến trong thế giới tục này, đạt được thành tựu xuất sắc, phá hỏng việc tốt của bọn họ.
Đó là lý do vừa rồi Khổng Vạn Thắng đột nhiên truyền âm tới Hứa Văn Long, nhắc nhở hắn vẫn còn vũ khí sát thủ cuối cùng, cũng chính là viên thuốc kia.
Tuy nó chỉ có thể khiến Hứa Văn Long sử dụng sức mạnh nguyên khí trong thời gian ngắn, nhưng cho dù chỉ còn một hơi thở, cũng đủ để hắn đánh bại Trương Lăng Phong.
"Dừng tay!"
"Cuộc đấu võ đến đây đã rõ. Hiện tại thắng bại đã định, không cần đả thương đến tính mạng của cậu Trương”.
Ở bên cạnh, Triệu Kế Hồng cũng đã nhìn ra manh mối, vội vàng đứng lên và lớn tiếng thông báo với khán giả dưới khán đài.
Ông ta hiểu rõ hơn ai hết, viên thuốc kia của Hứa Văn Long chỉ có thể khiến hắn phát huy sức mạnh nguyên khi một lần, nếu còn đấu tiếp, hắn chắc chắn sẽ thua cuộc.
Cùng lúc đó, khí tức của mấy chục người Nhân Vương cấp năm lập tức khóa chặt Trương Lăng Phong, đừng nói đến việc đứng lên đánh trả, Trương Lăng Phong lúc này đã bị áp chế đến mức không thể ngẩng đầu lên được.
"Tuy rằng thực lực của Trương Lăng Phong không tốt, nhưng lĩnh hội của cậu ta có thể chấp nhận được, cũng có thể coi như là nhân tài có thể bồi dưỡng, tôi sẽ mở phát hồng ân, thu nhận cậu ta làm đệ tử”.
Triệu Kế Hồng vừa nói vừa nhìn xuống Trương Lăng Phong đang bị đè đến quỳ phịch dưới đất, nói với vẻ oai phong lẫm liệt.
Thật ra đây chỉ là lời nói tốt đẹp của ông ta mà thôi, vừa rồi Trương Lăng Phong phá vỡ hư không, phá tan trận pháp Thiên Hỏa, khiến Triệu Kế Hồng cảm thấy có chút ghen tị.
Triệu Kế Hồng cũng không giỏi trận pháp không gian, vừa hay có thể nhân cơ hội này ép Trương Lăng Phong về Tung Sơn rồi thẩm vấn hắn, ép hắn nói ra những sâu xa huyền bí trong đó.
“Ông Bạch, thông báo kết quả cuộc thi này đi!”, Triệu Kế Hồng liếc nhìn Bạch Chiến Sinh bên cạnh, sau đó ngồi trở lại vị trí ban đầu.
"Không đúng! Vừa rồi chúng tôi rõ ràng nhìn thấy Hứa Văn Long gian lận. Sau khi nuốt một viên thuốc trong tay, thực lực của hắn đột nhiên tăng lên rất nhiều”.
"Đúng vậy, trước khi thi đấu, theo quy định do chính các ông đặt ra, không ai được phép uống thuốc để tăng cường thực lực. Các ông vô liêm sỉ đến vậy sao?”
Lúc này, không chỉ mọi người của nhà họ Trương, mà rất nhiều môn chủ tông chủ của võ tông đều đứng lên mắng chửi.