Mục lục
Chiến Thần Bất Bại - Tiêu Chính Văn - Khương Vy Nhan
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1849: Không thể tha

Không chỉ là ông cụ Quý ngay lập tức chạy đến chúc mừng Tiêu Chính Văn mà ngay cả Sở Hồng Thiên cũng chạy đến Long Kinh, dù sao trận chiến này của Tiêu Chính Văn cũng là một trận vang danh.

Cho dù là ngoài lãnh thổ hay thế tục đều có nhận thức hoàn toàn mới về Tiêu Chính Văn.

Dù trước đây rất nhiều tông môn võ tông đứng về phía đối lập với Tiêu Chính Văn, giờ cũng đều bảo người đến chúc mừng.

Mặc dù Bạch Chiến Sinh không muốn làm thế, nhưng dù sao Tiêu Chính Văn cũng có công lớn với Hoa Quốc nên ông ta cũng chỉ đành cử đại diện đến chúc mừng Tiêu Chính Văn chiến thắng trở về.

Nhưng nhà họ Khổng, nhà họ Ngụy và năm đại danh sơn lại không có động thái gì.

Lúc này trong trang viên nhà họ Khổng, Khổng Phi Nhĩ lo lắng nói: “Tộc trưởng, có phải chúng ta cũng nên bảo người đến Long Kinh không?”

“Dù sao Tiêu Chính Văn cũng đã lập công lớn với Hoa Quốc, huống gì Pháp Thiên và Đồ Thiên đến nhằm vào nhà họ Khổng, nếu không tỏ thái độ gì e là sẽ bị người đời chê cười”.

Nghe nói thế, Khổng Vạn Thắng hừ một tiếng rồi nói: “Hừ! Chuyện này vốn dĩ là Tiêu Chính Văn gài bẫy với nhà họ Khổng, lẽ nào còn muốn nhà họ Khổng đi cảm ơn cậu ta?”

“Hơn nữa chuyện trong khách sạn đó đã chọc giận Tiêu Chính Văn rồi, nếu lúc này mà đến chẳng phải sẽ bị cậu ta chê cười sao?”

Khổng Phi Nhĩ lắc đầu nói: “Dù sao Tiêu Chính Văn cũng là vua Bắc Lương, dù nhà họ khổng có làm gì không đúng, con tin anh ta cũng sẽ tha thứ, suy cho cùng nhà họ Khổng không đắc tội nổi với huyết tộc, anh ta cũng biết được điều này”.

“Con còn quá trẻ, bây giờ vẫn chưa phải lúc chúng ta đi nịnh nọt Tiêu Chính Văn, con nghĩ trận chiến hôm nay của Tiêu Chính Văn đã rõ như ban ngày rồi sao?”

“Nào có đơn giản như thế. Trước tiên không nói các gia tộc lớn quay về thế tục đều tổn thất nghiêm trọng vì hành động của cậu ta. Dù là huyết tộc cũng bị tổn thất hai nhân vật tầm cỡ cấp hầu tước, huyết tộc sẽ để yên sao?”

“Con đừng xem thường huyết tộc quá, từ xưa đến nay có mấy người có thể chiếm lợi được từ huyết tộc đâu?”

Khổng Vạn Thắng cười khẩy nói.

“Nhưng hiện giờ cao thủ của huyết tộc cũng đều ở chiến trường ngoài lãnh thổ, ngay cả ngoài lãnh thổ cũng rất khó tìm được cao thủ có thể đánh với Tiêu Chính Văn, ít nhất trước mắt, Tiêu Chính Văn đang có sức mạnh vô hạn”.

“Hơn nữa bây giờ nhà họ Khổng vẫn không thể tách biệt với anh ta, phải duy trì mối quan hệ giữa cả hai”.

Khổng Phi Nhĩ cố gắng giải thích.

Ngay lúc này hai bóng người một già một trẻ cũng xuất hiện trong trang viên nhà họ Khổng.

“Ông Khổng nói không sai, bây giờ Tiêu Chính Văn chỉ nhất thời huênh hoang, nhưng không ra vẻ ta đây được mấy ngày đâu”.

Nói rồi Bạch Chiến Sinh và Ngụy Nguyên Cát một trước một sau đi vào sảnh lớn.

“Ông Bạch, tôi không hiểu mấy lời ông nói lắm, bây giờ còn ai có thể khống chế được Tiêu Chính Văn?”, Khổng Phi Nhĩ nhíu mày nói.

Cho dù Tiêu Chính Văn lập mưu hay muốn bẫy nhà họ Khổng, nhưng bây giờ Tiêu Chính Văn là đỉnh cao về sức chiến đấu ở thế tục, đây là sự thật không thể chối cãi.

Bất kỳ một gia tộc hay tông môn nào muốn phát triển lớn mạnh hoặc muốn bình yên vô sự, hòa bình với giới chính trị Hoa Quốc thì phải vượt qua được cửa ải mang tên Tiêu Chính Văn này.

“Chúng tôi đã nhận được tin tức đáng tin cậy, bên phía huyết tộc sẽ không buông tha chuyện này, Tiêu Chính Văn quả thật quá đáng, trước tiên là giết Lục Tiểu Thiến, rồi liên tiếp giết Pháp Thiên và Đồ Thiên”.

“Lẽ nào cậu ta còn nghĩ mình là chiến thần vô địch thiên hạ sao? Trước đó huyết tộc không so đo tính toán với cậu ta là nể tình cậu ta tuổi trẻ không hiểu biết, mà Lục Tiểu Thiến cũng hơi quá đáng trước, nhưng lần này từ đầu đến cuối đều do Tiêu Chính Văn lên kế hoạch”.

“Trước tiên là giết bá tước của huyết tộc, chủ động khiêu khích gây chuyện, sau đó lại ra tay độc ác liên tiếp giết chết hai vị hầu tước, còn không cho phép huyết tộc đi vào thôn bản của Hoa Quốc, rõ ràng đang muốn đối đầu với cả huyết tộc”.

“Mọi người nghĩ huyết tộc là bùn cát có thể tùy tiện bóp nắn sao?”

Ông Bạch cười khẩy, nở nụ cười đắc ý.

Nghe thế, Khổng Phi Nhĩ sửng sốt, nhưng Bạch Chiến Sinh nói không sai, Tiêu Chính Văn quả thật đã vả mấy cái thật đau vào huyết tộc, dù là nhà họ Khổng khi gặp phải chuyện này cũng không thể tha cho Tiêu Chính Văn chứ đừng nói là huyết tộc.

“Nhưng… nhà họ Chu và nhà họ Lý đều đang âm thầm ủng hộ Tiêu Chính Văn, huyết tộc muốn truy cứu chuyện này e là không dễ dàng”, Khổng Phi Nhĩ hơi ngờ vực nói.

“Nhà họ Chu? Nhà họ Lý?”

Ông Bạch cười nhạo nói: “Các người cũng ngây thơ quá, hiện giờ Tiêu Chính Văn đang ở cảnh giới nào? Nhân Vương cấp năm mà thôi, nhưng cậu ta lại giết liên tiếp hai vị cao thủ Nhân Vương cấp sáu”.
Chương 1853: Sở Tư Pháp

“Mặc dù điều này chứng tỏ Tiêu Chính Văn có tố chất hơn người, tiềm năng vô hạn, nhưng còn chứng tỏ một vấn đề, Tiêu Chính Văn chắc chắn có bí mật động trời”.

“Nghĩ thử mà xem, cả ngoài lãnh thổ ai mà không muốn có được công pháp có thể nghịch thiên như vậy? Thế nên nói cậu ta tự chuốc họa vào thân”.

Nghe ông ta nói thế Khổng Phi Nhĩ càng khó hiểu hơn, lắc đầu nói: “Tiền bối Bạch, sao tôi càng nghe càng mơ hồ thế?”

“Ha ha!”

“Tiềm năng chỉ là thứ đối với thế hệ trẻ có chỗ dựa sau lưng, nếu không có nơi chống lưng thì ngược lại sẽ trở thành mối họa nguy hiểm”.

“Thật ra thế lực ở khắp nơi đều rất có hứng thú với Tiêu Chính Văn, nhưng dĩ nhiên nguyên nhân không phải là vì sức mạnh của cậu ta mà là vì cậu ta mỗi lần đều có thể khiến người khác rất kinh ngạc”.

“Cảnh giới Thiên Vương là thế, cảnh giới Thiên Thần vẫn thế, đến cảnh giới Nhân Vương lại càng như thế. Chứng tỏ công pháp của Tiêu Chính Văn không giống chúng ta”.

“Nếu ai lấy được công pháp của Tiêu Chính Văn, có phải cũng có thể đào tạo ra một nhóm đệ tử có sức chiến đấu khủng khiếp không? Có phải cũng có thể lớn mạnh ở ngoài lãnh thổ không?”

Bạch Chiến Sinh vuốt râu cười nói.

Nghe thế Khổng Phi Nhĩ không khỏi sửng sốt, nói cách khác cho dù là nhà họ Chu hay nhà họ Lý đều có thể trở thành ý đồ giết người thầm lặng phía sau Tiêu Chính Văn.

Ngoài lãnh thổ gần như đều thực hiện mấy điều luật rừng này nọ, không có ý nghĩa pháp lý và nhân nghĩa.

Mấy thế lực lớn mà dạo gần đây Tiêu Chính Văn chọc phải như Ngọc Khuyết Cung, huyết tộc, nhà họ Khổng, nhà họ Tư Mã, có gia tộc nào không phải là thế lực mạnh một phương đâu?

Mà mấy thế lực này rất có khả năng sẽ chung tay đối phó với Tiêu Chính Văn.

“Đằng sau Tiêu Chính Văn hoàn toàn không có chỗ dựa, nhà họ Chu hay nhà họ Lý gì đó chỉ là một thành viên trong các gia tộc ngoài lãnh thổ, dù sao họ cũng là người dễ nói chuyện”.

“Nếu trong lúc này cách Tiêu Chính Văn quá gần, ngược lại có thể sẽ trở thành cái gai trong mắt các thế lực lớn khác”.

Bạch Chiến Sinh nghiêm túc nói.

Cùng lúc đó Chu Chấn Long nhìn về hướng Âu Lục lẩm bẩm nói: “Thời gian cũng sắp đến rồi, sao còn chưa đến?”

Trong phòng làm việc ở tập đoàn Vy Nhan, ông cụ Quý liên tục chúc mừng Tiêu Chính Văn, ông ta và Sở Hồng Thiên đều thật lòng đến chúc mừng Tiêu Chính Văn, dù sao một ngày Tiêu Chính Văn còn tồn tại trên thế gian này chỉ có lợi chứ không có hại với họ.

“Cậu Tiêu có sức chiến đấu quả thật rất tuyệt, trận chiến hôm nay đủ để làm cho cậu Tiêu vang danh khắp ngoài lãnh thổ rồi”, Sở Hồng Thiên chắp tay với Tiêu Chính Văn.

“Nào có, chỉ là chuyện nhỏ thôi, Hoa Quốc này cho dù ở bất kỳ nơi nào, giờ phút nào cũng không phải là nơi họ có thể tự tung tự tác”.

Tiêu Chính Văn xua tay, dửng dưng nói.

Ông cụ Quý im lặng một hồi lâu sau, muốn nói lại thôi: “Cậu Tiêu, thật ra lần này đến đây, chúng ta có một việc muốn nhờ cậu, mong cậu Tiêu có thể giúp đỡ”.

Tiêu Chính Văn nhìn ông cụ Quý, gật đầu nói: “Ông nói đi!”

“Không lâu sau thế lực lớn ở các nơi quay về, đến lúc đó sẽ có một Sở Tư Pháp của võ tông, nhưng người nhà họ Lý mới bị tổn thất về người, nhà họ Lý tôi không còn một ai có thể đạt đến cảnh giới Thiên Thần”.

“Thế nên chúng tôi không thể tham gia Sở Tư Pháp, nhưng không thể để mất vị trí này, nếu cậu Tiêu có thể giành thời gian trở thành thành viên của Sở Tư Pháp thay tôi thì tôi đây có chết cũng nhắm mắt”.

Nói rồi ông cụ Quý mong mỏi nhìn Tiêu Chính Văn.

Nhà họ Lý và Lý Thị của Lý Khang vốn dĩ cùng một gia tộc, những các hoàng tộc lớn ở ngoài lãnh thổ đều có thể rút số thành viên gia nhập vào Sở Tư Pháp.

Sở Tư Pháp của võ tông này có quyền lợi cực lớn, thậm chí có thể quyết định ai mới là người xứng đáng được bồi dưỡng trọng điểm và tài nguyên của các gia tộc.

“Ồ? Sở Tư Pháp?”, Tiêu Chính Văn cau mày, lần đầu tiên anh nghe nói đến cơ quan này.

“Tóm lại lần này bên phía Hoa Quốc chúng ta là nhà họ Lý và học viện kiếm thuật Thiên Sơn phụ trách chọn ứng viên, nhưng người nhà họ Lý thấp cổ bé họng, khó bảo vệ được Thiên Sơn không xảy ra chuyện”, ông cụ Quý lo lắng nói.

“Được, nếu đã là việc trọng đại thì tôi chắc chắn sẽ ra sức giúp đỡ”, Tiêu Chính Văn gật đầu cũng không quá để ý đến chuyện này.

“Cảm ơn cậu Tiêu!”, nói rồi ông cụ Quý lại chắp tay với Tiêu Chính Văn lần nữa.
Chương 1851: Thần tiên hạ phàm

Chính vào đêm hôm đó, trên bầu trời Bắc Cực đột nhiên xuất hiện hiện tượng cực quang, bên cạnh Bắc Cực, Hoa Quốc, Mỹ Lục, Âu Lục cũng lần lượt xuất hiện hiện tượng cực quang!

Hiện tượng thiên văn tự nhiên này rất không bình thường, cực quang thường thường chỉ xuất hiện ở Bắc Cực hoặc Nam Cực trên trái đất!

Mà một ngày sau, hiện tượng thiên văn này cùng trở nên dị thường hơn, có lúc vào giữa trưa, bầu trời đột nhiên tối sầm lại như đang giữa đêm khuya.

Lại có lúc, đang nửa đêm mặt trời lại đột nhiên sáng bừng lên như giữa ban ngày.

Hơn nữa, thời điểm thủy triều dâng lên cũng hoàn toàn bị đảo lộn, rất nhiều xác cá chết và chim chết nổi lềnh bềnh trên mặt biển!

Tất cả những việc này đều cho thấy rằng trái đất này không còn được yên bình nữa!

Đến cả Thiên Tử Hoa Quốc cũng nhận được báo cáo về những hiện tượng kỳ lạ này!

"Anh Tiêu, không biết anh có suy nghĩ gì về những hiện tượng kỳ lạ này?”

Thiên Tử bỏ tấu chương trong tay xuống, vô cùng lo lắng nói.

Loại hiện tượng thiên văn này tuyệt đối không phải là điểm lành, thậm chí còn có khả năng là điềm báo về một đại họa sắp đổ xuống đầu hậu thế!

"Thiên Tử, đây là dấu hiệu các cao thủ vùng ngoài lãnh thổ sắp sửa quay về! Cũng chính là không bao lâu nữa sẽ có cao thủ cảnh giới Nhân Hoàng quay về giới thế tục!"

Tiêu Chính Văn thản nhiên nói.

Nhân Hoàng?

Nghe tới hai chữ này, sắc mặt Thiên Tử lập tức trở nên nghiêm trọng hơn.

"Chỉ là cao thủ cảnh giới Nhân Hoàng đã có thể gây nên những hiện tượng thiên văn như vậy sao?", Thiên Tử nhíu mày hỏi.

Tiêu Chính Văn khẽ gật đầu nói: "Không sai! Sợ là Thiên Tử còn chưa hiểu thế nào mới là Nhân Hoàng, Nhân Hoàng thật ra là người đã bước qua bức tường chắn của trời đất!"

"Nói cách khác, bọn họ đã siêu thoát khỏi vòng luân hồi sinh tử, trên lý thuyết, bọn họ có thể cùng tồn tại với đất trời, trường sinh bất lão!"

"Vì vậy, trời đất đương nhiên sẽ gạt bỏ họ, bởi vì họ tới vùng ngoài lãnh thổ nên hiện tượng thiên văn cực đoan như vậy mới không nhiều!"

"Hiện tượng thiên văn cực đoan?", Thiên Tử nhíu mày nhìn Tiêu Chính Văn.

"Đúng vậy, tại sao khủng long lại tuyệt chủng? Nếu nói chúng bị lạnh cóng mà chết, vậy tại sao có một số hóa thạch khủng long lại ngẩng đầu lên trời?”

"Nếu thật sự là chết vì lạnh, bọn chúng không phải là nên cúi đầu xuống cố gắng co ro lại sao?"

Nếu thật sự là có một tiểu hành tinh khác và vào trái đất, vậy càng không có cách nào lý giải được, bọn chúng hẳn là phải từ từ chết đi trong đau khổ, không thể nào ngay lập tức chết đi được!”

"Chỉ có một nguyên nhân có thể giải thích được tất cả việc này, đó chính là đột nhiên xảy ra một trận đại hồng thủy! Mà muốn tạo ra được loại hiện tượng này thì thủy triều cần phải đột ngột thay đổi!"

Tiêu Chính Văn vừa nói ra những lời này, Thiên Tử không thể không ngẩn người!

"Anh Tiêu, ý của anh là sau khi Nhân Vương quay về, loại hiện tượng thiên văn này sẽ trở thành hiện tượng bình thường à? Nếu thật sự là như vậy thì thế giới này nhất định sẽ rơi vào hỗn loạn!”

"Không hẳn, ít nhất Hoa Quốc chúng ta thì không, Hoa Quốc được bảo vệ bởi vận khí đế vương, không giống với các quốc gia khác, nhưng Mỹ Lục và Phi Lục thì không dễ nói!"

Tiêu Chính Văn nói đến đây cũng nhìn ra bầu trời tối đen ngoài cửa sổ!

Lúc này, không chỉ có giới chính bàn tán xôn xao chuyện này, mà đến cả năm đại danh sơn cùng với các môn phái của võ tông đều rất quan tâm hiện tượng thiên văn gần đây!

Bây giờ hai mắt Ngụy Nguyên Cát kích động nhìn phía chân trời, là thiên tử thế gia, gã đương nhiên hiểu được hiện tượng thiên văn này đồng nghĩa với việc gì!

Chỉ cần cao thủ Nhân Hoàng quay trở về thì những ngày tháng yên bình của Tiêu Chính Văn cũng kết thúc!

Từ nay về sau, những thế tử như bọn họ, dưới sự bảo vệ của các cường giả cảnh giới Nhân Hoàng, có thể thích làm gì thì làm!

Tiêu Chính Văn thì sao? Thiên Tử thì thế nào?

Khi bầu trời giữa trưa đen tối như mực mọc lên một ngôi sao mai, tất cả đồ đệ của Tung Sơn đều quỳ xuống dưới đất như đang chờ đợi điều gì đó!

"Rẹt rẹt!"

Một tiếng sấm sét vang lên, vô số ánh sao đột nhiên vụt sáng lên!

"Họ tới rồi!"

Chưởng giáo của Tung Sơn vô cùng kích động nhìn lên bầu trời.

Chỉ nhìn thấy trên không trung, một ngôi sao mai càng phát sáng chói mắt, gần như đã làm lu mờ đi cả ánh sáng của mặt trăng và mặt trời!

Mà trên trời lúc này có một ông lão áo trắng tiên phong đạo cốt bước ra từ trong ánh sao, chầm chậm thả bước trong không trung.

"Mẹ, mau nhìn kìa, thần tiên!"

"Đó là tiên nhân sao?"
Chương 1852: Chuyển biến lớn

"Trời ơi, việc này... việc này không khoa học tý nào!"

Không chỉ mọi người ở Tung Sơn nhìn thấy cảnh này mà người trên toàn bộ thế giới đều thấy cảnh này!

Cường giả cảnh giới Nhân Hoàng, chính thức quay trở lại!

Không chỉ trên bầu trời Tung Sơn xuất hiện cảnh tượng kỳ lạ mà hầu như ở khắp nơi trên thế giới đều xuất hiện hiện tượng như vậy!

Vô số cường giả cảnh giới Nhân Hoàng quay về thế tục giống như thần tiên hạ phàm!

Thậm chí còn có một vài người Âu Lục còn nhầm tưởng cho rằng mình nhìn thấy chúa Jesus!

Lúc này, tất cả các quốc gia đều đang bận đón tiếp cường giả cảnh giới Nhân Hoàng mới quay về, bọn họ cho rằng, từ hôm nay trở đi, đất nước của bọn họ không còn phải nhìn vẻ mặt của Hoa Quốc mà hành động nữa!

Thậm chí rất nhiều quốc vương Âu Lục còn mừng rơi nước mắt!

Cao thủ cảnh giới Nhân Hoàng trở về, thế giới này không còn phải là thiên hạ của một mình Tiêu Chính Văn nữa!

Cả Âu Lục của bọn họ sẽ không còn bị Tiêu Chính Văn giẫm dưới chân nữa!

"Kỷ nguyên mới cuối cùng cũng tới rồi, có thể thế giới này còn có thể viết tiếp truyền kỳ ở thời thượng cổ!"

Một ông lão râu tóc bạc phơ kích động nhìn ánh sáng trên không trung chiếu xuống lâu đài Versailles!

Cuộc chiến tranh Á Âu lần cuối đã là chuyện của hơn năm nghìn năm trước, lúc đó đại quân của Âu Lục đã bị Đế Tân của triều Thương giết chết toàn bộ!

Vì vậy, Âu Lục mới rơi vào mấy nghìn năm đen tối!

Mà lần này, bọn họ cuối cùng cũng chờ được một cơ hội trở mình!

Lần này trung tâm thế giới sẽ có thể chuyển từ phía Đông sang phía Tây!

Lúc này, sức sống dồi dào tràn ngập mọi nơi trên thế giới, mỗi vị cường giả cảnh giới Nhân Vương quay về đều sẽ mang lại một sức sống mới cho thế giới này!

Đến cả những người Âu Lục bị tước đoạt tuổi thọ cũng lại sục sôi sức sống!

Bây giờ, Thiên Sơn, Tung Sơn, Hằng Sơn, Huệ My cùng với nhà họ Trương Thiên Sơn đều bừng lên sức sống, thậm chí ở nhiều nơi còn xuất hiện cảnh tượng muôn hoa đua nở, trăm hương ngàn sắc!

Đến cả người bình thường cùng vì cơ hội sống dồi dào này mà trở nên phấn chấn hơn hẳn, dường như trẻ lại vài tuổi!

Hiện tượng thiên văn này kéo dài gần một tuần mới hoàn toàn chấm dứt!

Nhưng điều kỳ lạ là tất cả những cường giả cảnh giới Nhân Vương quay về, cho dù là người của những thế gia có thù với Tiêu Chính Văn cũng không hề tới tìm anh tính sổ!

Mà là đi chuẩn bị lựa chọn người tài trong lớp thế hệ trẻ, hơn nữa việc tuyển chọn người trong võ tông cũng chính thức được tổ chức lại.

Cho dù là Hoa Quốc hay là các quốc gia khác trên thế giới cũng có không ít những người trẻ tuổi vừa bước chân lên con đường luyện võ chưa đến năm năm cùng lũ lượt đăng ký!

Dù sao trước đây những vị cường giả cảnh giới Nhân Hoàng này thi triển thực lực quá mức huyền diệu, ai mà không muốn sẽ có một ngày mình cũng có thể như tiên hạ phàm như vậy?

Hơn nữa, cường giả cảnh giới Nhân Hoàng có thể bất tử cùng đất trời, trường sinh cùng nhật nguyệt, tuổi thọ vĩnh hằng luôn là khao khát mà mỗi người hướng về!

Đối với người bình thường mà nói, để có thể đạt được trình độ như vậy họ sẵn sàng bỏ ra tất cả!

Sau vài ngày, Tiêu Chính Văn mới nhận được điện thoại của Tần Vũ, tất cả mọi chuyện đều đúng như dự liệu của Tiêu Chính Văn, sau khi cường giả cảnh giới Nhân Hoàng quay trở lại, tất cả mọi nơi trên thế giới đều xuất hiện những hiện tượng kỳ lạ, chỉ có mỗi mình Hoa Quốc là vẫn bình yên!

Tiêu Chính Văn đang uống trà với Tần Vũ ở Hắc Băng Đài thì nhận được lời mời đi ăn cơm trưa cùng với Đông Phương Tuyết Ngưng của nhà họ Đông Phương, một trong bốn gia tộc lớn trước đây.

Khoảng thời gian này, tu vi của Đông Phương Tuyết Ngưng cũng đã có rất nhiều tiến bộ, đã đạt tới trạng thái đỉnh cao của cảnh giới Nhân Vương cấp một!

Mà trải qua khoảng thời gian rèn luyện dài như vậy, Đông Phương Tuyết Ngưng cũng trở nên khiêm tốn đi nhiều, cô ta chỉ mặc một bộ quần áo màu trắng, nếu là người không biết sẽ cho rằng cô ta chỉ là một cô gái xinh đẹp nổi tiếng trên mạng thôi!

Nhìn đôi chân thon dài, nước da trắng ngần như trứng gà bóc cùng với khuôn mặt xinh xắn, trên đường hàng loạt những cậu thanh niên đều dừng chân quay đầu lại nhìn!

"Anh Tiêu, lâu rồi không gặp!"

Đông Phương Tuyết Ngưng vô cùng lịch sự đưa tay về phía Tiêu Chính Văn.

Mặc dù mấy năm nay cô ta luôn nỗ lực, nhưng cô ta lại phát hiện ra rằng, sự chênh lệch giữa mình và Tiêu Chính Văn càng ngày càng lớn, thậm chí hiện tại cô ta chỉ có thể coi Tiêu Chính Văn là mục tiêu mà tương lai bản thân sẽ cố gắng theo đuổi!

"Ừ, cũng không phải lâu lắm, có điều dạo gần đây cô tiến bộ rất lớn!", Tiêu Chính Văn mỉm cười gật đầu.

Đông Phương Tuyết Ngưng cắn môi mỉm cười với Tiêu Chính Văn, sau đó đi nhanh lên, kéo lấy tay Tiêu Chính Văn, sánh vai bước đi với anh trên đường.
Chương 1850: Xếp hàng

Đôi kim đồng ngọc nữ Tiêu Chính Văn và Đông Phương Tuyết Ngưng bước đi trên đường không chỉ là tâm điểm của sự chú ý mà cũng khiến cho không ít người đổ dồn ánh mắt đố kỵ về phía Tiêu Chính Văn, lúc này, nếu như ánh mắt cũng có thể giết người thì e rằng Tiêu Chính Văn đã bị ghim cho thủng lỗ chỗ rồi!

Kỳ thực nói rõ ra thì Đông Phương Tuyết Ngưng quả thật cũng coi như là một đại mỹ nữ hiếm thấy, nếu không ban đầu cũng không thể trở thành con dâu tương lai của gia tộc Kanter được!

Chỉ là chuyện hôn sự đó cuối cùng cũng không thành bởi vì sự xuất hiện của Tiêu Chính Văn!

“Tên này đúng là đen như cứt chó!”

Vừa nói, một nam thanh niên vừa xắn ống tay áo muốn tiến lên trước ngăn Tiêu Chính Văn và Đông Phương Tuyết Ngưng lại.

“Lý Ngũ, cậu mở to mắt ra mà nhìn đi, xem xem hai người đó là ai!”, một nam thanh niên mặc hoa phục bằng gấm đứng bên cạnh ngăn cản.

Lý Ngũ nghe thấy mấy lời này thì thoạt tiên hơi ngẩn ra, đợi sau khi ông ta nhìn rõ tướng mạo của hai người này thì sợ tới mức ớn lạnh.

“Hi hi…tôi…tôi muốn đi chúc phúc cho bọn họ mà!”, Lý Ngũ lau mồ hôi lạnh, nói.

Đừng nói là Tiêu Chính Văn, dù là Đông Phương Tuyết Ngưng thì cũng không phải là người mà bọn họ có thể động tới được!

Dù hào quang của bốn gia tộc lớn không còn nữa, thế nhưng một người dân bình thường vẫn chẳng thể khiêu chiến được với nhà họ Đông Phương!

Chứ chưa nói tới chuyện người đàn ông đứng bên cạnh Đông Phương Tuyết Ngưng còn là vua Bắc Lương Tiêu Chính Văn tiếng tăm lừng lẫy.

Thế nhưng hắn vừa mới nói dứt lời, nam thanh niên mặc hoa phục lập tức giơ tay giáng xuống một cái tát!

“Khốn nạn! Vua Bắc Lương đã có vợ rồi, cậu còn chúc phúc cái rắm gì nữa!”

“Vâng vâng vâng!”, Lý Ngũ ôm lấy một bên má, gật đầu lia lịa.

Mặc dù ai cũng biết vợ của Tiêu Chính Văn là Khương Vy Nhan – chủ tịch tập đoàn Vy Nhan tiếng tăm lẫy lừng, thế nhưng dẫu sao người ta cũng là vua Bắc Lương, dựa theo luật pháp của Hoa Quốc, tới cấp bậc vương hầu thì có thể tam thê tứ thiếp được rồi.

“Xem ra làm người vẫn phải giống như vua Bắc Lương, bên cạnh không chỉ có vợ đẹp như thiên thần mà có nhiều mỹ nữ chủ động đeo bám như thế!”

“Hừ? Chỉ dựa vào cậu ư? Đời sau sau nữa cũng không thể trở thành người giống như vua Bắc Lương được đâu!”

“Dẫu sao vua Bắc Lương chỉ có một, chúng ta vẫn nên mau chóng trở về thôi!”

Không ít người đi đường đồng loạt lắc đầu bất lực, đây đã không còn là độ cao mà bọn họ có thể với tới rồi, dẫu sao thì với người đàn ông giống như Tiêu Chính Văn, đừng nói là Đông Phương Tuyết Ngưng chủ động nhào vào lòng, dù là những cô gái gọi là tiên nữ của năm đại danh sơn thì cũng phải ngước nhìn!

Lúc này, cũng có không ít cô gái đang dạo phố nhận ra Tiêu Chính Văn, mặc dù bọn họ cũng rất muốn tiến tới chào hỏi, thế nhưng lúc nhìn thấy ánh mắt lạnh lùng kia của Đông Phương Tuyết Ngưng thì đều đồng loạt từ bỏ ý định này.

Rất nhiều kẻ giàu có cũng đồng loạt đổ dồn ánh mặt nể sợ về phía Tiêu Chính Văn, bọn họ đương nhiên sẽ không vì Đông Phương Tuyết Ngưng mà đố kỵ với Tiêu Chính Văn.

Mà đó là sự kính nể phát ra từ trong nội tâm đối với Tiêu Chính Văn!

Hai người đi tới trước cửa một cửa hàng bán hoa quả ở góc đường, mẫu bánh ngọt hoa quả mà cửa hàng hoa quả này mới ra mắt gần đây bán rất chạy, trước cửa đã có hàng dài người đứng xếp hàng từ lâu.

“Anh Tiêu, tôi muốn mua một cái bánh ngọt hoa quả mang về cho cháu gái ăn, anh sẽ không phản đối chứ?”, Đông Phương Tuyết Ngưng trước giờ luôn chẳng có hứng thú gì với đồ ngọt!

Thế nhưng vừa nghĩ tới chuyện hiện tại con gái lớn của Tiêu Chính Văn sắp sửa lên tiểu học rồi thì mới nhanh chí nghĩ tới một cách rất hay để kéo gần mối quan hệ với Tiêu Chính Văn.

Tiêu Chính Văn khẽ gật đầu, thế nhưng khi anh quay đầu liếc nhìn hàng dài người kia thì cười khổ nói: “E rằng chúng ta ít nhất cũng phải xếp hàng nửa tiếng!”

“Sao vậy, vua Bắc Lương mua đồ mà cũng phải xếp hàng à?”, Đông Phương Tuyết Ngưng che miệng cười nói.

Thế nhưng trong lòng lại đang thầm khâm phục Tiêu Chính Văn!

Nếu như đổi lại là Đông Phương Tuyết Ngưng của năm xưa, thân là con gái lớn của một trong số bốn gia tộc lớn thì không đời nào có chuyện phải tuân thủ quy tắc giống như những người dân bình thường này!

Cảm giác ưu việt sinh ra đã có này khiến cho tất cả con cháu của mấy gia tộc lớn có một loại bản năng coi đặc quyền trở thành thứ kéo xa khoảng cách với người bình thường!

Tiêu Chính Văn giờ có thể nói là nhân vật dưới một người nhưng trên cả vạn người tại Hoa Quốc, nhưng anh trước sau vẫn như thế, thật sự quá là đáng quý!

“Chỉ là xếp hàng mà thôi, thời gian của nhân dân cũng rất đáng quý, chúng ta qua đó đi!”

Nói xong, Tiêu Chính Văn sải bước tiến về phía cuối hàng.

Nhìn thấy Tiêu Chính Văn và Đông Phương Tuyết Ngưng cùng nhau đứng xếp hàng, không ít người rút điện thoại ra điên cuồng chụp ảnh Tiêu Chính Văn.

Phải biết rằng bản thân đang cùng xếp hàng mua bánh ngọt với vua Bắc Lương đấy, chỉ cần đăng bức ảnh này lên mạng thôi đã đủ để khoe khoang lấy vài năm rồi!

“Chị dâu nhìn thấy những bức ảnh này sẽ không nghĩ nhiều đấy chứ?”, Đông Phương Tuyết Ngưng quay đầu liếc nhìn Tiêu Chính Văn một cái, hỏi đầy thâm ý.

“Đương nhiên là không rồi, giữa chúng ta hoàn toàn trong sạch, chỉ là kết giao bạn bè, có gì mà phải nghĩ nhiều cơ chứ!”, Tiêu Chính Văn bình thản nói.

Không làm chuyện hổ thẹn với lòng thì không sợ ma tìm tới cửa, anh chẳng buồn quan tâm người khác nghĩ thế nào, chỉ cần bản thân không thấy hổ thẹn với lòng mình là được rồi!

Mà vào khoảnh khắc ông chủ của cửa hàng bánh ngọt này nhìn thấy Tiêu Chính Văn, thoạt tiên hơi ngẩn ra, sau đó cả người đều không tự chủ được mà run lên.

“Mau…mau lên một chút! Mở thêm một cửa sổ bán nữa ở bên kia, mau!”

Ông chủ không chỉ kích động mà còn cảm động tới độ nước mắt lưng tròng, vua Bắc Lương rõ ràng quá gần dân rồi, nếu như để cho vua Bắc Lương trăm công nghìn việc phải đứng xếp hàng mười mấy phút thì trách nhiệm này ông ta gánh không nổi!

Đúng vào lúc này, một chiếc Aventador đỗ lại bên đường, hai nam thanh niên luyện võ từ trên xe bước xuống.

Hai người này vừa đi vừa khinh thường nói: “Hừ! Long Kinh thì làm sao? Ai nói người trong võ tông chúng ta không thể tới Long Kinh, không phải ông đây đã tới rồi đây sao!”

Nam thanh niên vừa nói có dáng người cao to, bên dưới nước da ngăm chính là những bắp thịt rắn chắc!

Hơn nữa quanh người hắn cũng toả ra một luồng khí tức hết sức mạnh mẽ chỉ cường giả ở cảnh giới Nhân Vương mới có!

Không khó để nhận ra hắn nhất định là một trong số những đệ tử trọng điểm của thế lực lớn một phương nào đấy!

Mà nam thanh niên đứng bên cạnh hắn lại liếc nhìn về phía hàng dài người, sải bước đi tới trước cửa sổ bán hàng, nói: “Lấy một miếng bánh ngọt hoa quả của chỗ mấy người ra đây, cậu chủ nhà chúng tôi muốn thưởng thức ngay và luôn!”

Nam thanh niên có ánh mắt rất hung hãn, hơn nữa khí thế lại bức người, doạ cho ông chủ cửa hàng suýt thì ngồi bệt luôn xuống đất.

“Thưa cậu, thật sự xin lỗi, khách của cửa hàng chúng tôi thật sự quá nhiều, hơn nữa mọi người đều đang xếp hàng, phiền cậu cùng đứng vào xếp hàng đi ạ!”

Ông chủ khuyên nhủ hết sức khách khí.

Hai người liếc nhìn hàng dài người kia, sau khi hít sâu vào một hơi thì chỉ đành ngoan ngoãn bước xuống cuối hàng.

Thế nhưng vào lúc hai người họ vừa mới đi tới cuối hàng, một nam thanh niên mặc hoa phục, đeo kính râm nhảy xuống từ trên một chiếc xe đua khác, chỉ vào hai người mà mắng chửi: “Ông đây bảo hai người mua bánh ngọt, ai bảo mấy người đi xếp hàng hả?”

Hai nam thanh niên mặc đồ luyện võ liếc nhìn đám người xung quanh, do dự một lúc, thế nhưng cuối cùng vẫn sải bước đi tới trước cửa sổ bán hàng.

Nam thanh niên chỉ vào bọn họ mắng chửi có tên là Triệu Thiên Vũ, là con riêng của một cao thủ ở cảnh giới Nhân Hoàng của Tung Sơn!

Hơn nữa, hôm qua cũng mới từ vùng ngoài lãnh thổ trở về thế tục.

Đừng nói là ở thế tục, dù là ở vùng ngoài lãnh thổ thì hắn cũng vẫn luôn hưởng thụ đặc quyền, hơn nữa Tung Sơn cũng có thực lực nhất định ở vùng ngoài lãnh thổ, mặc dù không bằng những thế gia hoàng tộc kia nhưng cũng chẳng thể xem thường được!

Ngay cả không ít môn chủ tông chủ trong võ tông khi thấy Triệu Thiên Vũ thì cũng phải tôn kính gọi hắn một tiếng tiền bối!

Cũng chính vì như vậy mà từ ngày Triệu Thiên Vũ sinh ra đã ngông nghênh cao ngạo, trước giờ chưa từng coi bất cứ ai ra gì!

Hai nam thanh niên mặc đồ luyện võ rõ ràng đều chỉ là hộ vệ của hắn mà thôi!

Mặc dù hiện tại cường giả ở cảnh giới Nhân Hoàng đã trở về, thế nhưng có cậu chủ nhà giàu nào dám để cho cường giả ở cảnh giới Nhân Vương làm hộ vệ của bản thân?

E rằng những gia tộc lớn trong thế tục kia ngay cả mép ngoài của cường giả ở cảnh giới Nhân Vương cũng không chạm tới được!

Đây cũng là một trong những nguyên do khiến cho Triệu Thiên Vũ điên cuồng như vậy!

Nhìn thấy hai người đàn ông luyện võ lại đi tới trước cửa sổ bán hàng, mặc dù rất nhiều người đều oán thán trong lòng thế nhưng lại không dám nói ra!

Dẫu sao khí thế xung quanh hai người họ cũng hết sức bức người, vừa nhìn đã biết là cao thủ võ thuật!

“Hai người, trở về xếp hàng!”, giọng nói của Tiêu Chính Văn không lớn nhưng lại truyền vào trong tai mỗi người cực kỳ rõ!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK