"Phù!"
Ông lão vừa nhấp một ngụm trà cũng lập tức phun ra.
Trong lòng cụ ta càng thêm nổi sóng, không còn giữ được bình tĩnh như ban đầu!
"Sao có thể chứ? Tiêu Chính Văn... Tiêu Chính Văn có thể tiến thẳng vào cảnh giới Nhân Vương? Chẳng lẽ... cậu ta cũng là Thế Tử của một thế gia lớn nào đó?"
Lý Chính Đạo vẻ hoài nghi nói.
"Không thể nào! Nếu cậu ta cũng là Thế Tử, bên cạnh không thể không có hộ vệ, nhưng cho tới nay, cậu ta vẫn là một mình, có nghĩa là cậu ta nhất định không phải Thế Tử!"
Giọng của ông lão vô cùng trầm thấp!
Vừa rồi ông lão còn tưởng rằng Tiêu Chính Văn đạt tới bước này đã là tạo nên kỳ tích rồi.
Nhưng lại không ngờ, cuối cùng vẫn đánh giá thấp Tiêu Chính Văn!
Một thanh niên không có thế gia cũng không theo một môn phái nào lại vượt hẳn qua cảnh giới Bán Bộ Nhân Vương, tiến thẳng vào cảnh giới Nhân Vương.
Hơn nữa cảnh giới còn vô cùng ổn định!
Điều này chỉ có thể nói lên rằng, Tiêu Chính Văn đã có thực của cảnh giới Nhân Vương từ lâu, nhưng luôn áp chế cảnh giới!
Cảnh giới Nhân Vương đấy!
Thể xác của cảnh giới Thiên Thần làm sao có thể chịu nổi!
Rốt cuộc Tiêu Chính Văn đã làm như thế nào!
Lúc này ông lão như bị sét đánh, dù trong lòng vô cùng không cam tâm, nhưng cũng chỉ có thể đối mặt với sự thực!
Phía dưới chỉ có Tần Vũ hết sức vui mừng.
"Cậu... cậu Tiêu đột phá rồi! Ha ha ha... Tiêu Vương đã đạt được cảnh giới Nhân Vương!"
Hai mắt Tần Vũ phát sáng lấp lánh, còn vui sướng hơn khi mình đột phá gấp vạn lần!
Ông cụ Quý và mọi người trong nhà họ Quý đều vô cùng xấu hổ đứng ngây người tại chỗ, vừa nãy là ai nói rằng Tiêu Chính Văn không thể đột phá?
Ai nói anh sẽ nổ tan xác rồi chết?
Lúc này, Tiêu Chính Văn không chỉ đột phá cảnh giới Bán Bộ Nhân Vương, còn một bước tiến vào cảnh giới Nhân Vương!
Tiêu Chính Văn nổ tan xác mà chết sao?
Làm gì có!
"Sợ là trong võ tông, sắp xảy ra chuyện lớn!"
Ông cụ Quý tự lẩm bẩm.
Đầu tiên không nói tới việc cảnh giới Nhân Vương đã là bất khả chiến bại trong giới thế tục ngày nay, mà đến cả năm đại danh sơn cũng phải cúi đầu trước Tiêu Chính Văn!
Chuyện Tiêu Chính Văn phá vỡ quy tắc ngàn năm cũng đủ khiến thiên hạ chấn động!
Chuyện từ cảnh giới Thiên Thần thiên cấp bốn sao lên thẳng cảnh giới Nhân Vương, nhất định sẽ khiến vô số người bắt chước.
Nhưng có mấy ai chịu được nguy hiểm như vậy?
Có thể tưởng tượng, không bao lâu nữa Tiêu Chính Văn sẽ trở thành kiểu mẫu trong võ tông!
Sẽ là một ngôi sao mới từ từ mọc lên của võ tông Hoa Quốc!
"Không ngờ, chúng ta đều đánh giá thấp cậu ấy!"
Ông cụ Quý thở dài bất lực!
Một người có thể bất chấp cả quy tắc ngàn đời, thì còn có gì mà cậu ta không làm được nữa?
Nếu ngay từ đầu, cụ ta không để mặc Quý Sương Nhi châm biếm Tiêu Chính Văn thì hôm nay nhà họ Quý đã kết thân được với một cao thủ cảnh giới Nhân Vương rồi!
Lúc này, người chấn động nhất không ai khác chính là Kiếm Tiên Thiên Sơn!
Cho dù thế nào cụ ta cũng không ngờ tới Tiêu Chính Văn sẽ đột phá khi sắp lâm trận, mà còn một bước đột phá cảnh giới ngang hàng với mình!
Hơn nữa, bởi vì trận sấm sét vừa rồi, Thiên Song Kiếm Trận của cụ ta cũng bị phá vỡ, tiếp theo phải chiến đấu như thế nào?
Vừa nãy Tiêu Chính Văn chỉ có cảnh giới Thiên Thần cấp bốn sao, đã bất phân thắng bại với cụ ta.
Bây giờ, Tiêu Chính Văn đã bước lên hai tầng cảnh giới, thắng bại đã không cần nói nữa rồi!
Trước mặt Tiêu Chính Văn, lúc này cụ ta không khác gì một con kiến!
Nghĩ đến đây, sắc mặt của Kiếm Tiên Thiên Sơn cũng trở nên khó coi.
Cụ ta trốn không được, không trốn cũng không xong!
Trốn, mặt mũi của Thiên Sơn sẽ vứt ở đâu?
Không trốn?
Đánh không nổi!
Khi Kiếm Tiên Thiên Sơn còn đang đưa ra lựa chọn khó khăn, thanh giáo dài Liệt Long màu đỏ của Tiêu Chính Văn đã phi thẳng về phía cụ ta!
Kiếm Tiên Thiên Sơn đột nhiên cảm nhận được một trận gió dữ dội phả vào mặt, vội vàng vung kiếm chặn lại!
Nhát kiếm này, cụ ta gần như đã dùng hết sức.
Đủ để coi như một nhát kiếm long trời lở đất, nhưng thanh giáo dài trong tay Tiêu Chính Văn vô cùng kỳ quái, giống như một con rồng lượn, không hề đụng phải kiếm quang của cụ ta!
"Gừ!"
Có tiếng rồng gầm thật sao?
Lúc giáo và kiếm giao nhau, một tiếng rồng gầm rung trời vang lên!
Thật sự là tiếng rồng gầm!
Thanh giao dài Liệt Long màu đỏ ban đầu được do tim rồng biến thành.
Lúc này, Tiêu Chính Văn đã dung nạp được ba trái tim rồng, vậy tiếng rồng gầm sao có thể là giả?
Nhát giáo này như một ngọn núi đập tới, thanh kiếm lớn trong tay Kiếm Tiên Thiên Sơn chỉ chống cự trong chốc lát, sau đó lập tức bị đánh bật trở lại!
"Keng!"
Chỉ thấy trên thanh kiếm lớn, tia lửa bắn tứ tung, Kiếm Tiên Thiên Sơn vội vàng lui về phía sau!
Nhưng thanh giáo dài Liệt Long màu đỏ vẫn công kích không ngừng, nếu như nó có sinh mệnh, thì có lẽ nó đang nhìn chằm chằm vào lồng ngực Kiếm Tiên Thiên Sơn!
Khí thế của nhát giáo này, ngay cả Kiếm Tiên Thiên Sơn cũng không khỏi cảm thấy xấu hổ!
Nếu so sánh với nhau, chút uy thế trước đây của cụ ta quả thật không đáng kể!
Mà thanh giáo dài trong tay Tiêu Chính Văn lại giống như một con rồng thật, rung chuyển đất trời!
"Phụt!"
Lúc Kiếm Tiên Thiên Sơn đang chần chừ, thanh giáo dài Liệt Long màu đỏ đã xuyên qua cơ thể cụ ta!
Tốc độ của Tiêu Chính Văn nhanh đến mức Kiếm Tiên Thiên Sơn không kịp phản ứng!
Thanh giáo dài Liệt Long màu đỏ quá mạnh, mạnh đến mức thanh kiếm lớn của cụ ta không thể nào chống lại được!
Một dòng máu trên không trung bắn xuống, Kiếm Tiên Thiên Sơn rơi từ trên không trung xuống đất!
"Phù phù!"
Kiếm Tiên Thiên Sơn ngã sõng soài, rồi lại bị nảy lên mấy chục mét, sau đó rơi xuống lần nữa!
"Thế nào?"
Tiêu Chính Văn mang trên lưng thanh giáo dài Liệt Long màu đỏ, lạnh lùng liếc nhìn Kiếm Tiên Thiên Sơn!
"Cậu... cậu..."
Không đợi Kiếm Tiên Thiên Sơn mở miệng, ngay lập tức, Tiêu Chính Văn đã xuất hiện trước mặt cụ ta!
"Bốp!"
Không báo trước, Tiêu Chính Văn vung cú đấm vào mặt Kiếm Tiên Thiên Sơn.
Khuôn mặt của Kiếm Tiên Thiên Sơn bị đánh đến mức biến dạng!
"Không phải ông nói tôi không thể phá vỡ cái gọi là quy tắc của ông sao?"
"Bây giờ thế nào?"
Vừa dứt lời, Tiêu Chính Văn lại giáng một cú nữa vào mặt Kiếm Tiên Thiên Sơn!
"Phụt!"
Kiếm Tiên Thiên Sơn chỉ cảm thấy lồng ngực nóng bừng bừng rồi lập tức phun ra một ngụm máu lớn!
Mặc dù rất muốn đứng dậy liều mạng với Tiêu Chính Văn, nhưng cụ ta đã bị thương quá nặng!
Nhát giáo của Tiêu Chính Văn đã xuyên thẳng vào tim cụ ta, nếu không phải cụ ta đã đạt tới cảnh giới Nhân Vương từ lâu, thì bây giờ e là đã trở thành một cái xác!
"Năm đại danh sơn các ông không tuân theo pháp luật ư?"
"Bịch!"
Tiêu Chính Văn đấm vào ngực Kiếm Tiên Thiên Sơn một phát, xương sườn của cụ ta lõm hẳn xuống!
"Năm đại danh sơn các ông có thể coi thường Thiên Tử sao?"
Cứ một câu hỏi của Tiêu Chính Văn, chiếc ủng da lại đạp mạnh vào ngực Kiếm Tiên Thiên Sơn một cái!
Những cú đá này, chẳng khác gì bị đỉnh Thái Cực đè xuống, đau đến nỗi Kiếm Tiên Thiên Sơn phải co giật từng trận!
"Phụt!"
Ngay sau đó, Kiếm Tiên Thiên Sơn lại phun ra một ngụm máu.
Với hơi thở cuối cùng, Kiếm Tiên Thiên Sơn nhìn chằm chằm Tiêu Chính Văn với ánh mắt cực kỳ hung ác!
"Cậu... thằng ranh đáng chết! Tôi... Tôi là đồ đệ của thủ lĩnh Thiên Sơn! Cậu dám giết tôi, đợi lúc thủ lĩnh Thiên Sơn trở về, nhất định sẽ giết cả nhà cậu!"
Kiếm Tiên Thiên Sơn dựa vào hơi thở cuối cùng gầm lên với Tiêu Chính Văn.
"Giết tôi? Hừ, vậy tôi lại muốn xem xem là ai giết ai!"
Khi Tiêu Chính Văn vừa nói, vừa vung thanh giáo dài trong tay lên xuyên qua cổ họng của Kiếm Tiên Thiên Sơn!
"Tiêu Chính Văn! Cậu..."
Trong mắt Kiếm Tiên Thiên Sơn tràn đầy vẻ không cam tâm, nhưng cụ ta không thể làm chủ được sức mạnh trong cơ thể mà cứ thể để nó điên cuồng trôi đi mất!
"Bịch!"
Tiêu Chính Văn vung tay lần nữa, cơ thể của Kiếm Tiên Thiên Sơn hóa thành vô số mảnh thịt vụn nát, rải rác khắp nơi trên mặt đất!
"Kể từ hôm nay trở đi, trong võ tông, kẻ nào dám thách thức với luật pháp của Hoa Quốc, kẻ nào dám coi thường Thiên Tử thì kẻ đó chắc chắn sẽ có kết cục như thế này!"
Giọng nói của Tiêu Chính Văn như tiếng chuông, vang vọng khắp đất trời Hoa Quốc!