Giờ phút này Tiêu Chính Văn tiến hành tấn công tất cả mọi người bằng đòn tấn công gần như không có gì khác biệt.
Bỗng chốc Errdogan xông về phía Tiêu Chính Văn, đồng thời, sự phản kích điên cuồng của Điền Văn cũng theo sát!
Errdogan còn chưa định thần lại, đã bị một đòn nặng ký của Điền Văn đánh trọng thương máu me be bét!
Giờ phút này, Ngụy Vinh Kỳ và Hồng Ấn cũng nhận ra tình thế không ổn!
Nhưng họ còn chưa kịp phòng vệ, công kích của Tiêu Chính Văn đã lao đến!
Ngụy Vinh Kỳ mới vừa tránh được một đòn tấn công trí mạng của ông già áo đen, công kích của Tiêu Chính Văn đã tới trong chớp mắt!
Còn không chờ Ngụy Vinh Kỳ rảnh tay, sau lưng đã lạnh buốt!
"Ai?"
Ngụy Vinh Kỳ tức giận hét lớn, đồng thời, bộ quần áo trắng của hắn đột nhiên bị xé toạc, lộ ra một bộ giáp màu xanh!
Ánh sáng xanh óng ánh giống như có thể chiếm đoạt trời sao, khiến người ta nhìn mà sợ hãi!
Nhưng một cú đấm của Tiêu Chính Văn vẫn đánh tới không hề kiêng kỵ!
Cú đấm mạnh mẽ cứng rắn, xuyên thẳng qua ánh sáng xanh quỷ dị kia, nặng nề đánh vào sau lưng Ngụy Vinh Kỳ!
"Phụt!"
Cùng một tiếng rên truyền tới, Ngụy Vinh Kỳ lập tức phun ra một ngụm máu tươi.
Nhưng hắn còn chưa kịp đứng vững, một đòn tấn công trí mạng của ông già áo đen đã lao đến với tốc độ ánh sáng!
Ngụy Vinh Kỳ bị dọa sợ đến nỗi đổ mồ hôi lạnh đầm đìa, không kịp suy nghĩ nhiều, hắn bỗng rơi xuống từ hư không, dùng cách này để né tránh đòn tấn công nặng nề của ông già áo đen!
Trông thấy Ngụy Vinh Kỳ bị thương nặng, Hồng Ấn cũng vội vàng rút lui, duy trì khoảng cách an toàn với ông già áo đen, dốc hết sức đề phòng Tiêu Chính Văn đánh lén!
Đúng như ông ta dự đoán, Ngụy Vinh Kỳ vừa bị thương rơi xuống, cú đấm như sắt thép của Tiêu Chính Văn đã lao về phía ông ta!
Hồng Ấn lạnh lùng hừ một tiếng, cũng dốc hết sức tung ra một cú đấm, thẳng tay nghênh đón Tiêu Chính Văn!
Hai cú đấm va vào nhau trên cao, lại không phát ra bất kỳ tiếng vang nào, chỉ có một điểm sáng mắt thường miễn cưỡng có thể thấy được, từ giữa hai cú đấm phát ra một tia sáng rực rỡ nhỏ bé!
Giây kế tiếp, đột nhiên điểm sáng đó giống như nước gợn sóng, lan ra xung quanh!
"Không ổn! Mọi người mau lui lại!"
Trong đám người, một cường giả thế hệ trước đột nhiên hét lớn một tiếng, đồng thời chân đạp lên ánh sáng, bay thẳng ra ngoài cách đó trăm dặm!
Những người còn chưa kịp chạy trốn lập tức bị ánh sáng mạnh kia biến thành tro bụi!
Lực đạo này bùng nổ quá mạnh mẽ, chỉ khi đất trời va vào nhau mới có thể xuất hiện sự bùng nổ như thế!
Cũng chỉ có người đích thân trải qua đại chiến vùng ngoài vũ trụ, mới có thể hiểu, lực đạo đó gần như không thua gì sao trời nổ tung!
Cho dù là cao thủ cảnh giới Đế Quân cũng sẽ bị chấn động đến mức trọng thương!
Cùng lúc đó, ông già áo đen kia cũng quay người lại, lao thẳng về phía Hồng Ấn chỉ với một bước chân!
Vẻ mặt Hồng Ấn hoàn toàn thay đổi, giống như chim sợ ná, hoảng loạn tung một chiêu rồi chạy trốn theo hướng Tây Bắc trong nháy mắt!
Tiêu Chính Văn chỉ liếc mắt nhìn Hồng Ấn, sau đó, đánh về phía ông già áo đen ngay tức thì.
Khoảnh khắc Tiêu Chính Văn và ông già áo đen sắp chạm mặt, anh đột nhiên tung ra một đòn, tia sáng u ám phóng ra từ lòng bàn tay Tiêu Chính Văn!
"Ong!"
Tịnh Châu Đỉnh từ lòng bàn tay Tiêu Chính Văn bay thẳng lên trời, tạo nên trận gió lớn!
"Ầm!"
Tịnh Châu Đỉnh đột nhiên đập xuống ông già áo đen với khí thế như thiên quân vạn mã!
Giờ khắc này, ánh sáng rực rỡ chói lóa trên Tịnh Châu Đỉnh thu hút ánh mắt mọi người, khiến họ khiếp sợ, ngay cả những người vây quanh xem cuộc chiến cũng vội vàng quay đầu, không dám nhìn thẳng!
"Ầm!"
Ông già áo đen dốc hết sức nghênh đón Tịnh Châu Đỉnh, còn Tiêu Chính Văn lại mượn cơ hội này, bay thẳng tới cạnh bức tượng rồng vàng. Anh đưa tay ra thẳng thừng bỏ bức tượng rồng vàng vào trong túi!
Ngay sau đó, Tịnh Châu Đỉnh cũng hóa làm một tia sáng, biến mất cùng Tiêu Chính Văn!
"Khốn kiếp!"
Lúc này, Ngụy Vinh Kỳ hét lên đầy giận dữ khi thấy bảo vật mà mình liều mạng giành giật, lại bị người ta cướp ngang.
"Gào!"
Nhưng ngay sau đó, trên núi Bách Long, đột nhiên truyền đến một tiếng rồng gầm chấn động đất trời!
Một khí tức kinh khủng đến từ thời viễn cổ, giống như đang nhanh chóng tỉnh lại, cảnh vật xung quanh núi Bách Long, cũng xảy ra biến đổi lớn long trời lở đất!
Chỉ thấy một vầng trăng máu chậm rãi bay lên không trung, bên trong nó, một con Thương Long chậm rãi lộ ra dáng vẻ thật sự, khí tức của rồng mạnh mẽ, bao phủ khắp nơi!
Một vị cao thủ cảnh giới Đế Quân cũng bị khí tức của rồng đánh trúng biến thành tro bụi ngay tại chỗ trong lúc không đề phòng!
"Rồng thức tỉnh! Mọi người chạy mau!"
Chương 2442: Thổi bùng ngọn lửa giận
Không biết là ai trong đám người hô to, tất cả mọi người đều lập tức cảm thấy nguy hiểm cực độ, vô số người bỏ chạy ngay tức khắc!
Cho dù đám người Ngụy Vinh Kỳ và Điền Văn, vào giờ phút này, cũng chỉ có thể ôm hận chạy trốn!
Trong chốc lát mà trên núi Bách Long đã xảy ra biến đổi cực lớn như vậy, mọi người ở bên ngoài lại càng xôn xao!
Nhất là người giới thế tục, bọn họ có thể thấy rõ ràng thông qua ti vi truyền tin, một người che mặt với quần áo đen, chém giết khắp nơi, cuối cùng còn cướp đi bức tượng rồng vàng!
Còn khiến rồng tỉnh lại trên núi Bách Long, dưới mặt trăng máu, vô số cường giả đã biến thành tro bụi trong chớp mắt!
Bốn cậu chủ cũng rối rít không để ý đến thể diện mà chật vật chạy trốn!
"Rốt cuộc xảy ra chuyện gì vậy?"
"Người bịt mặt kia là ai?"
"Vậy mà lại có người làm hỗn loạn cảnh tượng người áo đen bao vây giết cả đám người?"
Giờ phút này, trong thành Thiên Đô, ông lão Thiên Tinh và Thanh Liên cũng thấy rõ cảnh này!
"Không ổn! Mau mở trận pháp phòng ngự!", Thanh Liên lập tức dặn dò.
Bởi vì bốn cậu chủ Chiến Quốc đều bị người quần áo đen kia đánh lén thành công không một ai ngoại lệ, hơn nữa, đám người Ngụy Vinh Kỳ cũng bị thương nặng, sườn núi này đã hoàn toàn bị công kích!
Không ít thế lực vùng ngoài lãnh thổ chú ý trận chiến, lúc này mới định thần lại sau nỗi khiếp sợ!
"Ngay cả bốn cậu chủ Chiến Quốc mà cũng dám đánh lén?"
"Còn khiến mấy người bị thương, giết nhiều thế tử Âu Lục như vậy, quả là tự tìm cái chết!"
"Đây là muốn khơi mào đại chiến ngút trời sao?"
Mọi người rối rít bàn luận, nhưng đồng thời cũng đang suy đoán thân phận người áo đen kia!
Một bên khác, hai anh em Điền Văn gần như lập tức trốn ra khỏi phạm vi núi Bách Long!
Nhưng ở sau bọn họ, Ngụy Vinh Kỳ và Triệu Thắng ngùn ngụt lửa giận đuổi theo đòi chém giết!
Nhất là Ngụy Vinh Kỳ, hai mắt hắn gần như sắp phun ra lửa, hoàn toàn là dáng vẻ liều mạng đuổi giết!
"Tại sao các người lại muốn đuổi giết hai anh em chúng tôi?"
Điền Khải nghiêng đầu nhìn về phía đám cậu chủ và thế tử sau lưng, vẻ mặt lạnh lùng rống to.
Nhưng hắn vừa dứt lời, đáp lại hắn là Khổng Tề Thiên tung ra Tinh Không Sát Trận!
Không sai, đó chính là trận pháp bí mật thượng cổ mà Mạnh Hồng Nho đã từng dùng để vây giết Tiêu Chính Văn!
Chỉ là trận pháp mà Khổng Tề Thiên thi triển ra mang uy lực tăng cường không chỉ gấp đôi!
May mà lúc Điền Khải chất vấn cũng không dừng bước, nếu không, ắt sẽ bị kẹt chết trong trận!
Giờ khắc này, Hồng Ấn đã sớm chờ sẵn, chém tới không gây ra chút tiếng động nào!
Điền Văn vội vàng vung kiếm nghênh đón, nhưng lúc này, Điền Văn đã bị thương nặng đâu còn sức chống đỡ đòn tấn công dốc toàn lực của Hồng Ấn!
Suýt nữa hắn đã bị Hồng Ấn chém thành hai khúc!
Mấy người họ đều là cảnh giới Đế Quân, hơn nữa cũng là cậu chủ thời kỳ Chiến Quốc, thủ đoạn và con át chủ bài của ai cũng nhiều vô số kể. Nếu không, Điền Văn đã sớm chết dưới nhát kiếm của Hồng Ấn!
Tin tức đám người Ngụy Vinh Kỳ bắt tay nhau đuổi giết hai anh em Điền Văn được truyền đi nhanh chóng mặt!
"Cái gì? Anh em Điền Văn đang bị những cậu chủ Chiến Quốc khác đuổi giết ư?"
"Anh em Điền Văn đã không rõ tung tích, hơn nữa, dưới cơn thịnh nộ, Ngụy Vinh Kỳ đã phá đi phủ của hai anh em Điền Văn!"
"Tề Thiên Thư Viện cũng đã bị người ta tắm trong máu, trước khi Hồng Ấn rời thành Thiên Đô, lại tự tay hủy Tề Thiên Thư Viện thành gạch vụn!"
Trong lúc nhất thời, thế lực khắp nơi dưới trướng nhà họ Ngụy, nhà họ Triệu cũng đằng đằng sát khí dồn ép nhà họ Khổng!
Có thể thấy một trận đại chiến ngút trời sắp mở màn!
Chuyện đã hoàn toàn vượt ngoài dự liệu của tất cả mọi người!
Người áo đen kia gần như đã thổi bùng ngọn lửa giận trong lòng tất cả cậu chủ Chiến Quốc, hơn nữa ngay cả Hồng Ấn cũng thề sẽ bằm thây người này thành nghìn mảnh!
Chưa tới nửa ngày, toàn bộ thành Thiên Đô đã bị vô số người vây quanh tầng tầng lớp lớp, thế lực khắp nơi cũng bày ra dáng vẻ tuyệt đối không bỏ qua!
"Thế này... Thế này phải làm sao đây?"
Trong thành Thiên Đô, không ít người cũng phát ra tiếng thở dài tuyệt vọng!
Nhưng Thanh Liên và ông lão Thiên Tinh lại không hề có động thái gì!
Dẫu sao hai anh em Điền Văn mất tích cũng đã nói rõ bọn họ chính là đầu sỏ tập kích Tiêu Chính Văn cùng đám cậu chủ Chiến Quốc!
Nếu họ đã rời khỏi thành Thiên Đô, vậy chuyện này đương nhiên sẽ không ảnh hưởng đến thành Thiên Đô nữa!
Thậm chí Thanh Liên còn không nhịn được mà cười thầm trong lòng, anh em Điền Văn là người nhà họ Khổng, mà ngay cả Khổng Tề Thiên cũng bị hai người họ đánh lén!
Đây có thể là báo ứng của việc nhà họ Khổng hành xử không có chừng mực!
Nhưng đồng thời, cũng không ít người giật mình với chiến lực của hai anh em Điền Văn.
Bất kể người áo đen kia là Điền Văn hay Điền Khải, với chiến lực có thể làm trọng thương liên tiếp mấy người và giết mấy chục người trong lúc hỗn chiến với nhiều cao thủ như vậy thì cũng đã đủ nổi tiếng khắp thiên hạ rồi!
Chương 2443: Người không báo thì trời báo
Đám người bên phía nhà họ Phương đều mừng thầm cho việc hai anh em Điền Văn có thể có chiến lực như thế, dẫu sao hai anh em Điền Văn cũng đại diện cho nhà họ Khổng!
Điều đó cũng nói lên rằng nhà họ Phương bọn họ sau này có thể được nhà họ Khổng bảo vệ, chắc chắn đến một ngày có thể một bước tới trời!
“Trước đây đánh lén Tiêu Chính Văn, bây giờ lại cùng đánh bại bốn cậu chủ Chiến Quốc và mấy người Hồng Ấn, cướp đi tượng rồng vàng ngay trước mặt mọi người, đây là chiến lực ở trình độ nào cơ chứ?”
Phương Tử Tấn cảm thán nói.
“Đúng thế, bọn họ không nên toan tính cả Khổng Tề Thiên, dẫu sao mọi người cũng đều xuất thân từ Khổng Thị!”
Lúc này, nhà họ Phương cũng có người đưa ra quan điểm khác!
Dù gì mọi người cũng ở bên dưới bàn cờ của nhà họ Khổng, Điền Văn và Điền Khải làm như vậy quả thực hơi quá!
“Mấy người đâu hiểu được sự ảo diệu bên trong? Không đánh úp Khổng Tề Thiên thì chẳng phải đang nói cho tất cả mọi người biết người cướp tượng rồng vàng chính là anh em Điền Văn?”
“Thế nhưng bây giờ đã hoàn toàn khác rồi, chỉ cần không tìm ra được tượng rồng vàng từ trong tay của hai người họ thì ai có chứng cứ xác thực nói lên rằng là hai người họ làm?”, Phương Tử Tấn cười khẩy, nói.
Chỉ có điều, bây giờ đám người nhà họ Phương sẽ không công khai thảo luận chuyện này ở trước mặt người khác, mà cả nhà họ Phương thì đã lan truyền chuyện này đi rồi!
Điều khiến cho bọn họ không ngờ tới nhất chính là ngay cả cao thủ vùng ngoài vũ trụ Hồng Ấn cũng phải chịu nhục trong tay hai anh em Điền Văn, việc này nói lên rằng anh em Điền Văn vẫn luôn che giấu thực lực!
Từ đó có thể thấy được trong số bốn cậu chủ Chiến Quốc ẩn trốn cả nghìn năm qua, chỉ có chiến lực của hai anh em Điền Văn là xuất chúng nhất!
Hơn nữa, sau này hai người bọn họ cũng rất có khả năng sẽ trở thành chủ lực trên chiến trường vùng ngoài vũ trụ, như vậy dù là nhà họ Khổng hay là nhà họ Phương thì đều có khả năng đạt được lợi ích vô hạn!
Cộng thêm việc từ sau khi Hồng Ấn tới vùng ngoài lãnh thổ cũng từng mấy lần ra tay với người nhà họ Phương, nhà họ Phương vẫn luôn uất hận mà không dám nói!
Anh em Điền Văn cũng chẳng khác gì trút được cục tức cho nhà họ Phương!
“Chỉ có điều người mặc đồ đen chỉ có một, không biết là Điền Văn hay là Điền Khải! Giữa hai anh em bọn họ, chúng ta buộc phải lựa chọn một trong hai!”
Vào lúc đám người nhà họ Phương đều đang mừng thầm thì lại có người đưa ra thắc mắc!
Đây quả thực là vấn đề mấu chốt, dù sao thì hai anh em Điền Văn ai cũng thần bí khó đoán, lỡ như đứng nhầm đội thì chẳng khác gì nhà họ Phương phung phí mất một quân cờ tốt!
Dù là Phương Tử Tấn thì nhất thời cũng khó mà đoán ra được người mặc đồ đen rốt cuộc là ai, dẫu sao bọn họ cũng hiểu biết quá ít về mấy cậu chủ Chiến Quốc.
“Chỉ đáng tiếc là Tề Thiên Thư Viện cũng bị người mặc đồ đen tiêu diệt sạch sẽ, theo lý mà nói thì dù anh em Điền Văn xuất phát từ mục đích gì thì cũng không nên ra tay quả quyết tới như vậy!”
Cũng có người bắt đầu hoài nghi người mặc đồ đen kia có thật sự là anh em Điền Văn hay không!
“Tề Thiên Thư Viện vốn là địa bàn của Khổng Tề Thiên, loại trừ thế lực của Khổng Tề Thiên cũng là để sau này trên chiến trường vùng ngoài vũ trụ có thể danh chính ngôn thuận thống lĩnh các phương!”
“Có những lúc, để thực hiện được chuyện lớn thì phải có hy sinh mới được!”
Phương Tử Tấn bình thản nói.
Nếu đổi lại là ông ta thì ông ta cũng lựa chọn diệt trừ Tề Thiên Thư Viện!
Dù gì chuyện Khổng Tề Thiên từng nhận được chỉ điểm của cao nhân vùng ngoài vũ trụ đã không còn là bí mật gì nữa, muốn đứng đầu ở chiến trường vùng ngoài vũ trụ thì buộc phải vạch rõ ranh giới với Khổng Tề Thiên mới được!
Chuyện Tề Thiên Thư Viện bị người ta tắm máu, không chỉ có rất nhiều thế lực ở thành Thiên Đô đều đồng loạt vỗ tay cho là hay, thậm chí ngay cả phía Đông Vực cũng có không ít người mừng thầm!
Là một trong số những thế lực nhánh của nhà họ Khổng, Tề Thiên Thư Viện lấy danh nghĩa phổ biến Nho học, không biết đã từng ức hiếp bao nhiêu tông môn và thế gia!
Thế nhưng những người này lại e sợ thế lực nhà họ Khổng, chỉ biết căm hận chứ không dám lên tiếng!
Bây giờ, Tề Thiên Thư Viện bị tiêu diệt sạch sẽ, điều này cũng chẳng khác gì giúp bọn họ báo được một mối thâm thù lớn!
“Hừ, cái đám súc sinh khẩu Phật tâm xà của Tề Thiên Thư Viện đáng chết từ lâu rồi!”
“Nho sinh nỗi gì, đều là một lũ gian manh xảo quyệt!”
“Hừ, ai bảo bọn chúng làm người mà không biết đâu là giới hạn, giờ thì hay rồi, người không báo thì trời báo!”
Chương 2444: Tượng rồng vàng không ở chỗ tôi
Không ít người đồng loạt bàn tán.
Thế nhưng, những người này cũng chỉ dám thì thầm bàn tán mấy câu mà thôi, dẫu sao căn cơ thật sự của nhà họ Khổng cũng không chỉ có một mình Khổng Tề Thiên!
Đám đệ tử của Khổng Khưu năm đó vẫn chưa hiện thân, ví dụ như mấy người Tử Cống, Tử Chi, Tử Dư, Tử Kính,…ai nấy đều là sự tồn tại giống như sát thần!
Mặc dù trong truyền thuyết của thế tục, những người này đều luôn miệng nói mấy lời nhân nghĩa, thế nhưng sự thực thì hoàn toàn trái ngược!
Tử Cống trong số đó thì còn được người đời sau ở vùng ngoài lãnh thổ gọi là Ngọc Diện Nhân Ma!
Không ít nhân vật lão làng vẫn còn nhớ năm đó Tử Cống giết chết cả gia tộc của Thiếu Chính Mão, ngay cả đứa bé còn nằm trong bụng cũng không bỏ qua, không chỉ có tâm địa độc ác mà còn được thừa hưởng cả sự tàn bạo của Khổng Thị!
Tất cả những người tận mắt chứng kiến đại nạn của Thiếu Thị đó đều cảm thấy những ký ức về cảnh tượng tàn sát kia vẫn còn như mới!
Thế nhưng cũng chính từ sau lúc đó, bốn đệ tử lớn dưới trướng Khổng Khưu cũng biến mất theo!
“Tuyệt đối không được gièm pha chuyện của Tề Thiên Thư Viện, mấy người đâu biết sự đáng sợ của Khổng Thị! Năm đó, cháu cố của Thiếu Chính Mão chỉ mới ba tháng tuổi mà đã bị Tử Cống ăn tươi nuốt sống luôn rồi!”
“Cảnh tượng đẫm máu đó, nếu như lặp lại trên người chúng ta thì thật sự khó mà tưởng tượng nổi!”
Một ông lão lộ ra vẻ mặt kinh sợ căn dặn đệ tử môn hạ của mình!
Mà ảnh hưởng của trận chiến này rất lớn, không chỉ có vùng ngoài lãnh thổ mà ngay cả thế tục cũng hết sức chấn động!
Tất cả mọi người đều đang suy đoán vùng ngoài lãnh thổ có một cao thủ đẳng cấp như vậy từ khi nào?
Có thể giết chết bốn cậu chủ Chiến Quốc, lại có thể tiến vào thế tục, khiến cho muôn nơi phải nhuốm máu!
Cùng lúc này, Errdogan của gia tộc Zesis cũng thấy hơi lo sợ, trận chiến đó bản thân suýt thì đã chết trong tay Điền Văn!
Từ đó xem ra người mặc đồ đen đó rất có khả năng chính là Điền Khải, cũng chính vì vậy mà hai anh em bọn họ mới có thể liên thủ giết chết mấy cậu chủ Chiến Quốc và thế tử Âu Lục!
Vậy nên Errdogan càng sợ hãi hai anh em Điền Văn hơn!
Nếu như không phải anh em Điền Văn có thủ đoạn bỉ ổi như vậy thì sao hắn có thể để vuột mất bảo vật cơ chứ?
“Điền Văn! Điền Khải! Tôi không giết chết hai người thì không làm người nữa!”
Errdogan đấm mạnh lên trên bàn đá trước mặt, cái bàn đá đó lập tức vỡ vụn!
Thế nhưng so với hắn thì Khổng Tề Thiên còn phẫn nộ hơn!
Cùng lúc này, ông ta đang trên đường tới tổng viện nhà họ Khổng!
Biệt viện của Tề Thiên Thư Viện ở thành Thiên Đô bị người ta tắm máu, đó là địa bàn của ông ta đấy!
Hơn nữa lại còn giết sạch mấy chục nghìn đồ đệ ngay trong tầm mắt của ông ta, đây rõ ràng là một sự sỉ nhục quá lớn!
Càng khiến cho ông ta phẫn nộ chính là Võ Anh Hào cũng chạy về nhà họ Võ, đây mới là một trong số những nỗi bận lòng lớn nhất của ông ta!
Lỡ như nhà họ Võ lấy chuyện này ra để làm khó nhà họ Khổng thì nhà họ Khổng rất có khả năng sẽ vì bảo toàn cho cả gia tộc mà giao ông ta cho nhà họ Võ xử lý!
Lãnh đạo cấp cao của nhà họ Khổng lúc này đã nhận được tin tức, chắc chắn sẽ trách phạt ông ta nặng hơn!
Lòng đầy nỗi lo trở về tổng viện của nhà họ Khổng, chẳng đợi Khổng Tề Thiên mở cửa, một tia sáng màu vàng đã từ trên trời rớt xuống!
“Ầm!”
Khổng Tề Thiên bị tia sáng màu vàng đó đánh cho đổ máu bay ra xa!
Thực lực của người ta tay cao hơn ông ta rất nhiều, căn bản không phải thứ mà ông ta có thể chống đỡ nổi!
“Khổng Tề Thiên, ông phải cho nhà họ Khổng một lời giải thích thoả đáng!”
Một giọng nói hết sức uy nghiêm cũng vang lên theo!
“Tôi…”
Không đợi Khổng Tề Thiên lên tiếng thì giọng nói đó đã lại ngắt lời thêm lần nữa: “Nếu như không phải ông nói khoác thì sao tôi có thể cho phép ông giam lỏng Võ Anh Hào?”
“Tề Thiên Thư Viện bị giết, ông còn có mặt mũi gì để ăn nói với nhà Khổng nữa? Thể diện của nhà họ Khổng đã bị ông làm cho mất sạch rồi!”
“Còn nữa, giao bức tượng rồng vàng kia ra đây đi!”
“Tượng… tượng rồng vàng không ở chỗ tôi!”, Khổng Tề Thiên khiếp sợ lên tiếng.
“Cái gì? Ông tu hành cả nghìn năm ở vùng ngoài vũ trụ, xưng là vô địch cùng thời, vậy mà ngay cả tượng rồng vàng cũng dâng hai tay cho người khác sao?”
Vừa dứt lời, lại một tia sáng màu vàng giáng xuống, khiến Khổng Tề Thiên phun ra một ngụm máu lớn, lục phủ ngũ tạng đều sắp vỡ nát!
“A!”
Khổng Tề Thiên thực sự không nhịn được nữa mà phát ra một tiếng gào thảm thiết!
“Với hành vi của ông thì vốn dĩ phải chết, tôi chỉ đánh gãy mất khúc xương sườn của ông, ông vẫn còn mặt mũi mà gào nữa à?”
Vừa dứt lời, một bóng dáng đáng sợ xuất hiện ngay trước mắt.
Chương 2445: Nghi ngờ
Một người đàn ông tóc bạc trắng, mặc áo choàng thời Chiến Quốc, xuất hiện trước mặt Khổng Tề Thiên.
Đôi mắt ông ta như thể xuyên thấu trời đất, khí thế mạnh mẽ khiến Khổng Tề Thiên không thở nổi.
Ông ta chắp một tay sau lưng, ngạo nghễ nhìn về phía xa, như thể cả thế giới đều bị giẫm nát dưới chân mình.
Khổng Tề Thiên quỳ xuống trước mặt ông ta, thậm chí còn không dám ngẩng đầu lên nhìn.
“Tôi chỉ muốn biết tại sao Tề Thiên Thư Viện lại bị xóa sổ! Ông có biết nhà họ Khổng đã phải bỏ ra bao nhiêu tiền tài để xây dựng Tề Thiên Thư Viện không!”
Tử Cống lạnh lùng nhìn Khổng Tề Thiên.
Mặc dù ông ta chỉ là một trong ba nghìn đệ tử của Không Khưu, nhưng trong số các đệ tử, Tử Cống vô cùng nổi tiếng.
Trong giới thế tục, ai cũng gọi ông ta là đệ tử của Thánh Nhân, nhưng ở vùng ngoài lãnh thổ, ông ta nổi tiếng là hung hãn tàn độc.
Dù ở ngoài vùng lãnh thổ hay trong giới thế tục thì những đệ tử khác của Khổng Khưu không thể thay thế danh tiếng của Tử Cống.
“Lúc đó tôi… tôi trở về thành Thiên Đô để kiểm tra chi nhánh của Tề Thiên Thư Viện, trong tay đối phương có Cửu Châu Thần Đỉnh, đó là vũ khí thần thượng cổ, cho dù tôi ở Tề Thiên Thư Viện thì cũng không thể chống lại nổi”.
Khổng Tề Thiên cúi đầu, mồ hôi lạnh chảy ròng ròng trên trán!
Cho dù ông ta kiêu ngạo đến đâu thì cũng chỉ có thể cúi đầu trước mặt Tử Cống.
“Chuyện này nhất định phải điều tra rõ ràng. Cho dù là ai thì cũng phải nợ máu trả máu!”, mắt Tử Cống sáng bừng, sát khí tràn ngập khắp cơ thể.
“Nhưng có tin đồn rằng là do anh em họ Điền làm. Chúng ta có rất nhiều giao ước với nhà họ Điền ở nước Tề, nếu ra tay với hai người họ, e rằng sẽ khó giải thích với lãnh đạo cấp cao!”
Khổng Tề Thiên ngẩng đầu lên nói.
Tử Cống lạnh lùng nhìn Khổng Tề Thiên, một lúc lâu sau mới hừ rồi nói: “Ông muốn giết Điền Văn? Ông hãy từ bỏ suy nghĩ ấy đi!”
Nói xong, Tử Cống phất tay áo, đi thẳng vào trong nhà họ Khổng.
Khổng Tề Thiên nhìn theo bóng lưng của Tử Cống, thầm nghiến răng. Lần này, kế hoạch của ông ta lại thất bại.
Đúng lúc này, Hồng Ấn đã trở về ngôi nhà ở Tây Nam Đông Vực, chắp một tay sau lưng, nhìn về phía xa xa.
Lần này bỏ lỡ dịp tốt với tượng rồng vàng, thực sự đã nằm ngoài dự liệu của ông ta.
Theo lý mà nói, tu vi của ông ta không thể thua được, nhưng sự xuất hiện của người đàn ông áo đen đã phá vỡ toàn bộ kế hoạch của ông ta.
Nói cách khác, ông ta căn bản không coi núi Bách Long ra gì. Nơi đây từng là một trong những nghĩa địa của Long Tộc, nhưng nó là nghĩa địa của Long Tộc lúc suy tàn.
Theo điều tra trước đó của ông ta, cho dù gặp phải phản kháng thì cũng không nên quá nóng vội.
Chỉ cần lấy được tượng rồng vàng thì sẽ có thể mở ra khí tức của rồng ở bên trong, từ đó có thể mở các vết nứt trong không gian, đưa đại quân ở vùng ngoài vũ trụ vào vùng ngoài lãnh thổ.
Vừa có thể hạ được vùng ngoài lãnh thổ, vừa chinh phục được giới thế tục.
Nhưng người áo đen đã cướp đi tượng rồng vàng, còn khiến ông ta suýt chút nữa ngã trên núi Bách Long.
Kể từ khi Hồng Ấn đến vùng ngoài lãnh thổ, ông ta luôn coi thường thế lực ở vùng ngoài lãnh thổ, thậm ông ta còn không coi cậu chủ Chiến Quốc ra gì.
Ông ta cũng không quan tâm đến Tiêu Chính Văn.
Thậm chí trong trận chiến với Mạnh Hồng Nho, Tiêu Chính Văn đã thể hiện thực lực hơn người, nhưng Hồng Ấn vẫn không coi Tiêu Chính Văn là đối thủ.
Mặc dù Tiêu Chính Văn đã từng đánh bại cao thủ ở vùng ngoài vũ trụ, nhưng cao thủ ở vùng vũ trụ còn kém xa cấp bậc của ông ta.
Theo ông ta thấy, Tiêu Chính Văn có thể dễ dàng giết đám người Mạnh Hồng Nho đều là do may mắn, vì Mạnh Hồng Nho không hề biết cách phát huy tối đa sức mạnh của trận pháp.
Vì vậy, cho dù trận pháp mạnh đến đâu thì đều phung phí của trời nếu đặt trong tay họ.
Nếu Hồng Ấn đích thân ra tay, Mạnh Hồng Nho còn chưa kịp vây đánh ông ta thì đã bị ông ta giết chết rồi.
Chỉ có người mặc áo đen đánh lén mọi người kia mới cho ông ta cảm giác nguy hiểm.
Cảm giác đó như thể ông ta sẽ chết dưới tay người áo đen kia bất cứ lúc nào.
Đây là lần đầu tiên ông ta cảm nhận được cảm giác chết chóc rõ rệt đến vậy.
Vì vậy, sau khi đánh một đòn với người kia, ông ta đã nhanh chóng rời khỏi chiến trường.