Mục lục
Chiến Thần Bất Bại - Tiêu Chính Văn - Khương Vy Nhan
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Sau khi cuộc họp kết thúc, Bạch Chiến Sinh tổ chức một bữa tiệc rượu để chúc mừng.

Mặc dù Tiêu Chính Văn không có hứng thú với mấy kiểu tiệc rượu này nhưng cũng phải tham gia.

Tiệc rượu qua hơn một nửa, Bạch Chiến Sinh và ông Lý một trước một sau bưng ly rượu đến bàn của Tiêu Chính Văn liên tục mời rượu anh.

“Cậu Tiêu, khi còn ở ngoài lãnh thổ, tôi đã nghe danh của cậu rất lâu rồi, hôm nay được gặp quả nhiên không tầm thường”.

Đúng lúc này một người đàn ông trẻ tuổi ở phía sau Bạch Chiến Sinh chắp tay lại mỉm cười nói với Tiêu Chính Văn.

“Trận chiến của anh Tiêu và Tư Mã Minh Húc đúng là khiến cả thế giới kinh ngạc”.

Người đàn ông trẻ tuổi đó vừa dứt lời, một người phụ nữ tuyệt sắc mặc bộ lễ phục cũng bước đến bưng ly rượu nói với Tiêu Chính Văn.

Nghe thế Tiêu Chính Văn khẽ nhíu mày, anh không hề có ấn tượng gì về hai người này.

Hơn nữa nhìn cách ăn mặc và cách nói chuyện của họ chắc không phải là người trong thế tục.

“Cậu Tiêu, hai vị đều là anh tài ngoài lãnh thổ được tôi mời đến thế tục. Vị này được gọi là kỳ tài ngoài lãnh thổ, năm mới bốn mươi ba tuổi bỗng đột phá cảnh giới Nhân Vương, Tiết Hà”.

“Vị bên cạnh chính là Hứa Văn Long, đã đạt đến cảnh giới Nhân Vương cấp hai trước năm mươi tuổi”.

“Hai người bị cũng là anh tài mới vươn lên được Đế Vương Các xem trọng, lần này để thể hiện thành ý của Đế Vương Các, tôi đã mời hai người họ đến xem như là một phần quà tặng cho cậu Tiêu”.

Nói rồi Bạch Chiến Sinh nháy mắt ra hiệu cho hai người ở phía sau, tỏ ý họ mau chào bái sư.

Lúc này không chỉ đám người Tần Vũ để ý đến hai người Tiết Hà, Hứa Văn Long, ngay cả người năm đại danh sơn cũng quay đầu nhìn về phía hai người họ.

Thậm chí ngay cả Sở Hồng Thiên cũng nhìn sang.

Mặc dù hai người này trông có vẻ trẻ tuổi, nhưng tuổi thật ít nhất cũng bốn năm mươi tuổi, ngay cả thế mà có thể đạt được cảnh giới Nhân Vương ở tuổi này, nếu ở ngoài lãnh thổ cũng là nhân tài hiếm thấy.

Thậm chí các cao thủ quay về từ ngoài lãnh thổ trong năm đại danh sơn cũng đều nhìn Tiêu Chính Văn với ánh mắt ngưỡng mộ.

Nếu có thể nhận được hạt giống tốt như vậy, sau này chắc chắn sẽ làm rạng danh sư môn.

Thậm chí ngay cả Lý Chính Đạo cũng không khỏi nhíu mày, Lý Tịnh Tam Nguyên năm đó đột phá cảnh giới Nhân Vương ở độ tuổi bốn mươi mấy.

Với tố chất của hai người họ thế mà lại không thua kém ông tổ nhà mình?

Mà ý của Bạch Chiến Sinh đã quá rõ, không chỉ là tiến cử hai người họ cho Tiêu Chính Văn, mà còn có suy nghĩ tặng hai người làm đệ tử của Tiêu Chính Văn.

Lý Chính Đạo nghĩ đây đều là một biểu hiện cho việc Đế Vương Các đang lôi kéo quan hệ với Tiêu Chính Văn.

Dù sao các thế lực lớn ở ngoài lãnh thổ đều rất xem trọng nhân tài, với tình hình này mà còn có thể đưa nhân tài kiệt xuất đến cho Tiêu Chính Văn đã có thể chứng tỏ vấn đề rồi.

“Ồ? Ý ông là muốn cho hai người này làm đệ tử của tôi sao?”, Tiêu Chính Văn nhíu mày, thậm chí không thèm nhìn hai người một cái.

“Đúng thế, Đế Vương Các quả thật có ý này, nếu cậu Tiêu có thể nhận hai người họ, tôi tin chắc…”

“Xin lỗi nhé”.

Không để Bạch Chiến Sinh nói hết câu, Tiêu Chính Văn đã ngắt lời ông ta.

Hả?

Không chỉ có đại diện của năm đại danh sơn sửng sốt, ngay cả Tiết Hà và Hứa Văn Long cũng khó hiểu nhìn Tiêu Chính Văn.

Điều này tức là đang từ chối đề nghị của Bạch Chiến Sinh trước mặt mọi người.

Mất mặt không chỉ có Bạch Chiến Sinh mà hai người họ cũng trở thành trò cười cho tất cả mọi người.

Tố chất của hai người họ xuất sắc đến mức nào?

Dù là ở ngoài lãnh thổ, cao thủ có thể đột phá cảnh giới Nhân Vương ở độ tuổi của họ cũng chỉ đếm trên đầu ngón tay, Tiêu Chính Văn thì hay rồi, từ chối thẳng thừng?

“Cậu Tiêu, cậu có ý gì?”, Bạch Chiến Sinh khó hiểu nhìn Tiêu Chính Văn, ông ta không ngờ Tiêu Chính Văn lại từ chối ý tốt của mình.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK