Mục lục
Chiến Thần Bất Bại - Tiêu Chính Văn - Khương Vy Nhan
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 700: Kim châm khống chế huyệt đạo


Giờ phút này trong cơ thể Đồ Hiêu lại lần nữa xuất hiện một luồng hơi thở còn hùng mạnh hơn trước đó.


Không chỉ Tiêu Chính Văn cảm nhận được khí thế của Đồ Hiêu lúc này vô cùng mạnh, ngay cả ba vị Long Tôn của điện Thần Long cũng cảm nhận được bầu không khí đè nén xung quanh mình.


Viên thuốc cấm sinh học lần thứ hai thức tỉnh, không ngờ lại còn mạnh mẽ hơn trước.


Có thể nói, lần này khí thế của Đồ Hiêu đã triệt để biến thành cường giả.


Đồ Hiêu cảm thấy được nguồn sức mạnh vô hạn đang xâm chiếm trong cơ thể, chìm đắm một lúc, ông ta nở nụ cười ác độc nhìn Tiêu Chính Văn, hung tợn nói: “Tiêu Chính Văn, sáu sao thì đã sao chứ. Hôm nay Đồ Hiêu tao sẽ trở thành người giết chết long soái sáu sao đầu tiên của Hoa Quốc”.


Tiêu Chính Văn nhướng mày, lạnh lùng nói: “Xích Diệm Vương không xứng, ông càng không xứng!”



Đồ Hiêu như bị kích thích, đứng dậy, từng bước bước về phía Tiêu Chính Văn.


Đột nhiên, khí thế cuồn cuộn cuốn lấy Tiêu Chính Văn.


Một bước!


Hai bước!


Ba bước!


Đồ Hiêu bất chấp vết thương trên người, bước lên phía trước, sau đó tung cú đấm về phía Tiêu Chính Văn lần nữa.


Dưới cú đấm nhanh như gió, mang theo khí thế không gì sánh kịp, tựa như ác ma nuốt chửng mọi thứ.


Tiêu Chính Văn rút con dao quân đội năm cạnh ra, con dao bay xẹt về phía Đồ Hiêu, va chạm với nắm đấm của ông ta.


Chuyện bất ngờ đã xảy ra!


Trong ánh mắt kinh ngạc của Long Lân và Long Hình, nắm đấm bao trọn khí thế khủng bố của Đồ Hiêu lại va chạm với con dao quân đội năm cạnh, không có bất kì âm thanh chói tai hay hình ảnh chói mắt nào, luồng khí thế khủng bố đó bao bọc lấy con dao quân đội năm cạnh.


Leng keng!


Con dao quân đội năm cạnh rơi dưới đất, còn dây xích Tiêu Chính Văn cầm trên tay cũng bị đứt đoạn, bẻ gãy hoàn toàn.


Đồ Hiêu trừng lớn hai mắt nói với Tiêu Chính Văn bằng giọng điệu trào phúng: “Sao nào, Tiêu Chính Văn, mày chỉ có chút bản lĩnh này thôi à? Con dao quân đội năm cạnh của mày thất bại rồi, mày còn có thể lấy cái gì để kiêu ngạo với tao!”


Năm!


Bốn!


Tiêu Chính Văn âm thầm đếm trong đầu, mặc niệm cho tính mạng của Đồ Hiêu.


Ba!


Hai!


Một!


Thời gian đếm ngược kết thúc, khí thế khủng bố trên người Đồ Hiêu cũng đến cực hạn.


Thế là cảnh tượng đó lại lần nữa xuất hiện trước mặt ba vị Long Tôn của điện Thần Long.


Ngay lúc đó, khí thế khủng bố trên người Đồ Hiêu đột nhiên biến mất.


“Chuyện gì thế này?”


Long Lân mở to mắt kinh ngạc khi nhìn thấy cục diện xoay chuyển.


Long Hình cũng không thể tin được: “Long Vương căn bản không hề triển khai khí thế sáu sao, sao khí thế của Đồ Hiêu lại biến mất lần nữa?”


Long Nguyệt trầm tư một lúc, mới hiểu ra vấn đề: “Có lẽ, khí thế của Đồ Hiêu biến mất vốn dĩ không liên quan gì tới khí thế sáu sao của Long Vương”.


Long Lân hình như nghĩ ra điều gì đó: “Chẳng lẽ, đây mới là con át chủ bài cất giữ bấy lâu của Long Vương”.


Long Nguyệt gật đầu, đồng ý với ý kiến của Long Lân.


Phụt!


Đồ Hiêu phun ra máu tươi.


Không chỉ khí thế trên người biến mất, ngay cả ánh mắt hung ác đỏ ngầu của Đồ Hiêu cũng dần dần tan rã.



Đồ Hiêu ôm ngực, cố gắng cảm nhận khí thế đang cuộn trào trong cơ thể, nhưng trong chốc lát đã không còn bất kì sức mạnh nào. Nguồn sức mạnh vô song mà thuốc cấm sinh học mang tới cũng đã biến mất, một lúc sau đã không còn chút gì sót lại.


“Không, không thể nào!”


Ánh mắt Đồ Hiêu thất vọng không thể tin được.


Đột nhiên, Đồ Hiêu ngẩng đầu nhìn Tiêu Chính Văn, gầm lên: “Rốt cuộc mày đã làm gì tao, mày đã làm gì tao, tại sao tao không cảm nhận được sức mạnh trong người nữa, tại sao?”


Chuyện bi thương nhất đời người, không phải chỉ là thất bại, mà là không biết lý do vì sao mình bị thất bại.


Ba!


Hai!


Một!


Tiêu Chính Văn bước tới chỗ Đồ Hiêu, nhặt con dao quân đội năm cạnh lên.


Đồng thời, Đồ Hiêu không ngừng phun ra máu!


“A!”


Đồ Hiêu bất ngờ cảm nhận được luồng sức ép cực kì mạnh, từ bên ngoài lồng ngực ông ta.


Luồng sức mạnh này từ mọi phía đang cuồn cuộn trong cơ thể Đồ Hiêu.


Đồ Hiêu ngã xuống đất, lăn qua lộn lại.


“Nhìn kĩ đi, hai người hãy chú ý trên người Đồ Hiêu, giống như có thứ gì đó đang làm loạn tại các huyệt đạo trên người ông ta”.


Long Lân như nhìn ra gì đó, lớn tiếng nói với Long Hình và Long Nguyệt.


Long Hình và Long Nguyệt nhìn kĩ Đồ Hiêu, tập trung quan sát.


Không sai, thực sự xuất hiện rồi.


Dưới ánh sáng lấp lánh, một thứ nhỏ bé như kim châm mang theo ánh sáng trắng đang làm loạn trên người Đồ Hiêu, vừa nhỏ vừa tinh vi.


Chính là kim châm!


Hóa ra, tuyệt chiêu mà Tiêu Chính Văn cất giấu chính là thuật kim châm giết người.


Những chiếc kim châm nhỏ bé đang đâm vào từng huyệt trên người Đồ Hiêu, nó chính là kẻ đầu sỏ khiến cho khí thế trên người Đồ Hiêu biến mất.


Thực tế, ngay từ lúc đầu giao đấu, Tiêu Chính Văn đã cắm kim châm lên huyệt của Đồ Hiêu, mặc dù không phải đòn trí mạng nhưng điều đáng nói là, nhắm chuẩn vị trí huyệt đạo từ xa, có thể thấy được rằng, Tiêu Chính Văn có khả năng điều khiển được kim châm và huyệt đạo.


Dưới cơn đau đớn quằn quại, trên trán Đồ Hiêu đã chảy rất nhiều hạt mồ hôi to như ngọc trai.


Nếu bây giờ đến trước mặt Đồ Hiêu, nhất định có thể nhìn thấy, trên mặt Đồ Hiêu đã tái nhợt không còn giọt máu, cả người biến thành lão già nhợt nhạt.


Ánh mắt Tiêu Chính Văn lạnh như băng: “Đồ Hiêu, ông đã từng hối hận khi động tới vợ con tôi, thậm chí là đã ra tay với tôi chưa?”


“Ha ha ha!”


Đồ Hiêu lạnh lùng nói: “Chủ soái Bắc Lương thì đã sao, Long Vương điện Thần Long thì thế nào, mày có biết thời khắc hạnh phúc nhất đời này của tao là gì không? Đó là khi phái Phi Tiêu đi giết mày! Tao không hối hận vì đã ra tay với mày, tao chỉ hối hận đã không giết được mày. Nếu cho tao thêm cơ hội, nhất định tao sẽ đích thân đi giết mày, ngoài ra, người vợ đẹp như hoa của mày, đứa con gái ngây thơ của mày, mỗi người bọn họ đều sẽ chạy không thoát, sẽ trở thành món đồ chơi của tao!”


Tiêu Chính Văn nhíu chặt mày, bước nhanh về phía trước, một chân đạp mạnh lên người Đồ Hiêu.


Rắc!


Xương sống lưng của Đồ Hiêu bị gãy, vỡ nát.


“A!”


Cơn đau dữ dội từ sau lưng ập đến, trong phút chốc đã đau tới thấu tim Đồ Hiêu.


Đồ Hiêu trợn tròn mắt, suýt ngất ngay tại chỗ.


Trước đó Đồ Hiêu không dám ra tay với anh, đến giờ không những ra tay hung tợn, mà thậm chí còn sử dụng thuốc cấm sinh học không được lưu truyền.


Có thể nói, sau lưng Đồ Hiêu nhất định có thế lực không tầm thường.


Một sát thần Đồ Hiêu, không có bất kì tác dụng nào, bắt buộc phải tóm được kẻ chủ mưu sau lưng Đồ Hiêu, mới có thể tiêu diệt được đối thủ của anh ngay từ đầu.


Tiêu Chính Văn lại bước tới trước, ánh mắt lạnh lẽo nói: “Cho ông thêm một cơ hội, nói, rốt cuộc là ai đã chỉ thị cho ông đến đối phó với tôi?”


Đồ Hiêu mở miệng, lộ ra hàm răng nhuộm đầy máu tươi, hung ác nói: “Cả đời này của mày e là vĩnh viễn cũng không biết đối thủ của mày là ai, mày không đoán được đâu, ông ấy ẩn nấp trong hồi ức của mày, ông ấy ẩn nấp trong cuộc sống của mày, ẩn nấp bên cạnh người nhà mày. Mày thua rồi, tao nhất định sẽ đợi mày trước cửa địa ngục!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK