Mục lục
Chiến Thần Bất Bại - Tiêu Chính Văn - Khương Vy Nhan
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ngày đó Tiêu Chính Văn một chiêu đánh bại cao thủ Đế Cảnh nhà họ Phương không phải là giả, thế nhưng lúc này, Tiêu Chính Văn lại phải đối diện với sự bao vây công kích của năm cao thủ Đế Cảnh!

Hiện tại, không ai muốn nói tới chuyện đánh đơn với anh, một thằng nhãi ranh ở cảnh giới Nhân Hoàng cấp chín, dù có bản lĩnh ngút trời thì cũng chẳng thể cùng lúc đối diện với sự liên thủ công kích của năm cao thủ Đế Cảnh.

Vả lại, hai người Viên Thiên Canh và Trần Huy Tổ vẫn ở bên ngoài Nguyệt Hoa Các, hai người này càng mập mờ không rõ, thế nhưng nếu nói bọn họ sẽ ủng hộ Tiêu Chính Văn thì ngay cả quỷ cũng không tin!

“Tôi khuyên cậu một câu, không cần phản kháng nữa, hôm nay đại cục đã định!”, Phương Vạn Vũ quả quyết lên tiếng.

“Cậu Tiêu, cậu đi trước đi, tôi sẽ chặn bọn họ lại!”

Thần Toán Tử nghe vậy thì tiến lên trước một bước, chắn trước người Tiêu Chính Văn, nói với giọng điệu kiên quyết.

Với chiến lực của Thần Toán Tử, nhiều nhất chỉ có thể trì hoãn được trong khoảnh khắc, đối diện với năm cao thủ Đế Cảnh, ông ta căn bản chẳng đủ sức để xoay chuyển đất trời!

Thế nhưng ít nhất có thể tạo dựng một tia hy vọng sống sót cho Tiêu Chính Văn!

Còn Lưu Vũ Ôn lại mang dáng vẻ ngồi trên núi xem hổ đấu đá, im lặng lui sang một bên.

Đám người Nguyệt Hoa Các đều ngập tràn vẻ phẫn nộ, ai nấy đều tay cầm kiếm dài, cùng với mấy người đại trưởng lão đứng thành một bức tường người, nhìn mấy người Phương Vạn Vũ bằng ánh mắt tức tối!

Đối diện với năm cao thủ Đế Cảnh, bọn họ đã không còn cơ hội sống sót gì nữa, chỉ có thể liều chết một phen!

Tất cả mọi người đang có mặt đều có thể từ bỏ Nguyệt Hoa Các để đứng về phía nhà họ Phương, duy chỉ có bọn họ là không thể, chỉ có thể cùng sống chết với Nguyệt Hoa Các và Tần Lương Ngọc!

Bọn họ căn bản không tin với sức lực của một mình Tiêu Chính Văn thì có thể bảo vệ được cho Nguyệt Hoa Các, càng không tin Tiêu Chính Văn sẽ chiến đấu vì Nguyệt Hoa Các!

Dù Tiêu Chính Văn có thiên phú hơn người, thế nhưng chung quy anh cũng chỉ là Nhân Hoàng mà thôi, đồng thời đối diện với năm cao thủ Đế Cảnh thì chẳng có chút cơ hội thắng nào!

Một khi đôi bên ra tay, uy lực long trời lở đất đó sẽ có thể lập tức nghiền cho Tiêu Chính Văn và Nguyệt Hoa Các ra bã!

Mặc dù mấy người Phương Vạn Vũ chỉ là Đế Cảnh cấp một, thế nhưng vẫn là cao thủ Đế Cảnh, ở trước mặt cảnh giới Nhân Hoàng thì vẫn là ngọn núi cao không thể vượt qua!

Càng giống như thiên thần hạ phàm, không thể ngăn cản được!

Trừ phi có Viên Thiên Canh và Trần Huy Tổ bên ngoài cửa viện trợ, nếu không hôm nay sự huỷ diệt của Nguyệt Hoa Các sẽ chỉ là vấn đề thời gian mà thôi!

Thế nhưng Viên Thiên Canh và Trần Huy Tổ sẽ ra tay vì Nguyệt Hoa Các, thậm chí là kết nên mối thù máu với nhà họ Phương hay sao? Rõ ràng đáp án là không!

Lúc này, bọn họ chỉ có thể giậu đổ bìm leo mà thôi!

“Cậu bạn, Nguyệt Hoa Các chúng tôi xin nhận ý tốt của cậu, có điều ngày hôm nay chúng tôi đã không còn sức lực để xoay chuyển trời đất rồi, cậu vốn dĩ không có liên quan gì tới chuyện này, còn không mau đi đi!”

Đại trưởng lão của Nguyệt Hoa Các bất lực thở dài một hơi.

“Đi? Cậu ta đi đâu!”

Phương Vạn Vũ cười khẩy, sải bước tiến về phía Tiêu Chính Văn, nói: “Tôi lại muốn nhìn xem cậu ta có bản lĩnh lớn tới độ nào, ngày đó không phải cậu ta nói sẽ chờ đợi nhà họ Phương chúng tôi bất cứ lúc nào hay sao?”

“Vậy thì hôm nay, vừa khéo kết thúc ân oán với cậu ta!”

“Chỉ có điều, nơi này không phải võ đài, sẽ không có ai nói chuyện quy tắc với cậu ta, tôi thật sự rất muốn biết cậu ta có thủ đoạn mạnh tới độ nào, có thể đồng thời đánh bại năm cao thủ Đế Cảnh hay sao!”

Phương Vạn Vũ cười châm biếm nhìn về phía Tiêu Chính Văn, cực kỳ tự tin lên tiếng nói.

“Hừ! Được, nếu như nhà họ Phương của ông đã nằng nặc muốn chết, vậy thì cũng không trách tôi được đâu! Mấy người lui xuống đi!”

Tiêu Chính Văn nói xong thì tiến lên trước một bước, đi tới phía trước mấy người đại trưởng lão.

“Làm sao, cậu còn muốn một mình khiêu chiến với năm cao thủ Đế Cảnh à? Một Nhân Hoàng cấp chín như cậu thật sự coi bản thân là vô địch thiên hạ rồi sao?”

Phương Vạn Vũ cười lạnh lùng chế nhạo.

“Tôi không có hứng thú gì với mấy người, đương nhiên sẽ có người tới giết mấy người!”, Tiêu Chính Văn nói rồi bước thẳng về phía Phương Vạn Vũ.

Nghe thấy lời này, không chỉ có Phương Vạn Vũ bật cười mà mấy người Azig còn cười lớn hơn.

Trong số những người đang có mặt này, có ai là đối thủ của năm người bọn họ? Thần Toán Tử sao?

“Cậu sẽ không cho rằng với sức lực của một mình mình là có thể giống như khi trước giết chết cao thủ Đế Cảnh và cả tôi trong nháy mắt đấy chứ? Vậy thì cậu quá ngây thơ rồi!”

Tiêu Chính Văn không hề để ý tới Phương Vạn Vũ mà đi lướt qua người ông ta, đi về phía Tần Lương Ngọc.

“Ông mà cũng xứng để cho tôi tự mình ra tay ư, hơn nữa, tôi cũng có thể nói cho ông biết, tại sao tôi lại có cái bản lĩnh này!”

“Ông đã nghe nói tới vua Bắc Lương của thế tục hay chưa?”, Tiêu Chính Văn lạnh lùng lên tiếng.

Vua Bắc Lương Tiêu Chính Văn?

Chỉ nhắc tới một trong số hai cái tên này thì sẽ không khiến cho mọi người chú ý, dẫu sao cao thủ ở vùng ngoài lãnh thổ cũng quá nhiều, người trùng tên cũng không phải là ít!

Thế nhưng nếu như ghép hai cái tên này lại với nhau thì chính là một truyền thuyết giống như thần thoại!

Khoảnh khắc này, tất cả mọi người đang có mặt, dù là Phương Vạn Vũ hay là Thần Toán Tử, Lưu Vũ Ôn và cả mấy người trưởng lão của Nguyệt Hoa Các cũng đều đồng loạt lộ ra vẻ không thể tin nổi, đờ đẫn nhìn về phía Tiêu Chính Văn.

Vua Bắc Lương của thế tục – Tiêu Chính Văn!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK