Nhìn thấy quân cờ mà nhà họ Mạnh bồi dưỡng bao nhiêu năm nay bị Tiêu Chính Văn xóa sổ, lồng ngực Mạnh Hồng Nho phập phồng dữ dội, nhưng cuối cùng ông ta vẫn phải nhẫn nhịn.
Bởi vì ông ta không thể thắng được!
Chỉ cần ông ta dám ra tay, đám người Viên Thiên Canh chắc chắn sẽ hợp lực giết ông ta ngay lập tức.
Lúc nãy ông ta dám bao vây tấn công Tiêu Chính Văn, thì bây giờ Tiêu Chính Văn cũng có thể hợp lực tấn công một mình ông ta.
Hơn nữa, cả Thanh Phong và Thanh Liên đều sẽ không ra mặt giúp ông ta, càng không muốn đắc tội với Tiêu Chính Văn vào lúc này.
“Xem ra nhà họ Mạnh chỉ có vậy! Miệng thì nói lời nhân từ, chính trực nhưng thực chất lại đầy mưu mô xảo trá!”
Tiêu Chính Văn khinh thường nhìn Mạnh Hồng Nho, đi lên giữa võ đài, lạnh lùng nhìn xuống dưới nói: “Còn ai dám khiêu chiến với tôi không? Tôi sẵn sàng ứng chiến bất cứ lúc nào!”
Giọng nói ngang ngược của Tiêu Chính Văn vang lên, tất cả mọi người đều chết lặng.
Lúc này Nguyệt Nhu đứng ở vị trí Mạnh Phi Vũ vừa đứng, lúc Tiêu Chính Văn nhìn cô ta, cô ta sợ đến mức ngã khuỵu xuống đất, váy ướt đẫm một mảng lớn.
Cảnh tượng Tiêu Chính Văn giết Mạnh Phi Vũ thật đáng sợ. Mạnh Phi Vũ là người mạnh nhất trong số ba người bọn họ, nhưng còn không có sức lực chống trả dưới tay Tiêu Chính Văn, lập tức hóa thành sương máu.
Bây giờ mọi người cũng hiểu rõ Tiêu Chính Văn muốn giết Mạnh Hồng Nho là muốn đáp lễ nhà họ Mạnh.
Trận chiến giữa ông lão Trục Nhật và Tiêu Chính Văn không liên quan gì đến nhà họ Mạnh, nhưng Mạnh Hồng Nho lại muốn xen vào. Chính vì muốn nhân cơ hội này trấn áp danh tiếng của Tiêu Chính Văn ở thành Thiên Đô.
Chuyện đã đến bước này, đều là do Mạnh Hồng Nho tự làm tự chịu.
Hơn nữa, hôm nay chính vì sự xuất hiện của nhà họ Mạnh và ông lão Trục Nhật mà danh tiếng của Tiêu Chính Văn đã được đẩy lên một tầm cao chưa từng có.
Bởi vì thánh hội Vạn Tông ở thành Thiên Đô luôn nhận được sự chú ý của cả Đông Vực, cho nên mọi chuyện xảy ra hôm nay nhất định sẽ lan rộng ra toàn bộ vùng bên ngoài lãnh thổ.
Tiêu Chính Văn cũng vì chuyện này mà trở nên nổi tiếng hơn.
Đệ tử cốt cán của nhà họ Mạnh và cao thủ đến từ vùng ngoài vũ trụ gần như bị Tiêu Chính Văn giết trong tức khắc.
Ngay sau đó, ông lão Trục Nhật, người đứng đầu trong tam lão Nhật Nguyệt Tinh, cũng chết dưới tay Tiêu Chính Văn.
Tiếp theo là đến Mạnh Hồng Nho - hậu nhân của nhà họ Mạnh, cũng là đại diện mạnh nhất của nhà họ Mạnh ở Đông Vực, cũng bị Tiêu Chính Văn dọa đến mức không dám ứng chiến.
Điện Thần Long phía sau Tiêu Chính Văn không chỉ có cao thủ Đế Cảnh, mà còn có hai vị Đại Đế Đế Cảnh cấp năm, một vị thành chủ thành Đại Phong, đồng thời còn có Tần Lương Ngọc - Đại Đế đỉnh cao cùng trấn thủ.
Tất cả những gì xảy ra với Tiêu Chính Văn ngày hôm nay đủ để làm rung chuyển cả thế giới!
Thậm chí những chuyện này cộng lại càng thêm dễ đoán hơn.
“Nếu không đích thân chứng kiến, thì ai có thể tin điện Thần Long đến từ giới thế tục lại hùng mạnh đến vậy!”
“Xem ra trên đời này thật sự có rồng!”
“Kể từ trận chiến hôm nay, e rằng điện Thần Long sẽ chính thức ngang hàng với hoàng tộc!”
Không ít nhân vật lão làng thở dài ngao ngán.
Lúc trước, bọn họ chỉ nghe nói đến điện Thần Long, nhưng không hề quan tâm nhiều.
Trong hàng vạn năm qua, có bao nhiêu thế lực trong giới thế tục chuyển ra vùng ngoài lãnh thổ?
Nhưng sau khi đến vùng ngoài lãnh thổ, có thế lực nào tử tế đâu?
Cho dù có khuấy động bao nhiêu sóng gió trong giới thế tục thì cũng chẳng thể khơi dậy bất kỳ làn sóng nào ở vùng ngoài lãnh thổ.
Tuy nhiên, trận chiến hôm nay của điện Thần Long và khí thế có một không hai của Tiêu Chính Văn đã làm thay đổi nhận thức của họ về giới thế tục.
Cho tới bây giờ, mọi người mới hiểu ra rằng từ khi Tiêu Chính Văn dẫn đầu điện Thần Long tiến vào vùng ngoài lãnh thổ, nhất định sẽ có một trận cuồng phong đẫm máu!
Mà nhân vật cốt lõi của tất cả những điều này là Tiêu Chính Văn, Vua Bắc Lương của Hoa Quốc trong giới thế tục.
Giờ phút này, tất cả các thế lực lớn đều phái người trở lại thông báo cho môn phái của mình biết chuyện hôm nay xảy ra, đồng thời nghiêm cấm xích mích với người trong điện Thần Long.
“Quay về báo cho ngài Hachiki Orochi rằng kế hoạch trở lại giới thế tục và trả thù Hoa Quốc của Vy Hào sẽ bị hủy bỏ vĩnh viễn!”
Một người đàn ông trung niên đứng trong đám người thấp giọng nói với nam thanh niên bên cạnh.
Kể từ khi Tiêu Chính Văn chặt đứt truyền thừa của Vy Hào, các thế lực của Vy Hào ở vùng ngoài lãnh thổ đã thực hiện một kế hoạch trả thù lớn.
Hơn nữa, bọn họ còn định dùng trận chiến này để tiêu diệt hoàn toàn và thay thế Hoa Quốc!
Dù sao cũng có cao thủ nhà họ Âm Dương ở vùng ngoài lãnh thổ, nếu núi Poni phun trào, đến lúc đó toàn bộ Vy Hào sẽ biến thành biển lửa và hồ dung nham!
Nhưng bây giờ, bọn họ phải xua tan mọi ảo tưởng, bởi vì trả thù Hoa Quốc sẽ chỉ khiến Vy Hào sụp đổ nhanh hơn.
Một lúc lâu sau, thấy không ai dám bước ra khiêu chiến, Tiêu chính Văn mới bước về chỗ cũ rồi ngồi xuống.
“Tôi nhớ hình như lúc nãy có người muốn khiêu chiến với tôi?”, Tiêu Chính Văn quay đầu nhìn xuống dưới.
Chương 2379: Miễn tội chết
Khiêu chiến với Tiêu Chính Văn?
Mọi người dưới khán đài nhíu mày, sau đó có người nhớ ra cách đây không lâu, ở cổng phủ thành chủ, có người lớn tiếng thư khiêu chiến với Tiêu Chính Văn!
Khổng Thiên Tường sợ đến mức hai chân run cầm cập, còn mặt mũi Hứa Tinh Nhi đã tái mét.
Khiêu chiến với Tiêu Chính Văn? Trừ khi bọn họ điên rồi!
Cao thủ Đế Cảnh là nhân vật bọn họ không dám nghĩ tới. E rằng một ánh mắt hay một luồng khí tức của cao thủ Đế Cảnh cũng có thể đánh tan bọn họ.
Khổng Thiên Tường còn chưa kịp rút lui khỏi đám đông, đã bị Tử Doanh vươn tay lôi ra khỏi đám người.
Hứa Tinh Nhi cũng bị một tỳ nữ của phủ thành chủ kéo đến ném dưới chân Tiêu Chính Văn như ném rác.
“Anh Tiêu, lúc nãy bọn họ chủ động ký vào chiến thư, nói muốn khiêu chiến với anh!”, Tử Doanh hơi cúi người, cung kính nói với Tiêu Chính Văn.
Khổng Thiên Tường sợ tới mức mồ hôi nhễ nhại như mưa, quỳ rạp xuống đất, cúi đầu van xin: “Anh Tiêu, mong anh tha cho tôi, tôi... tôi biết sai rồi!”
Hứa Tinh Nhi bên cạnh hắn còn không dám lên tiếng. Những người xung quanh đều là cao thủ Nhân Hoàng cấp bảy cấp tám, cao thủ Đế Cảnh, thậm chí có cả cao thủ Đại Đế đỉnh cao.
Một ánh mắt của bọn họ cũng khiến cô ta sợ đến mức không còn dũng khí ngẩng đầu nhìn Tiêu Chính Văn.
Khổng Thiên Tường lúc này đang vô cùng hối hận.
Lúc gặp Tiêu Chính Văn, hắn còn tưởng tu vi của Tiêu Chính Văn đã bị phế bỏ, biến thành một người bình thường.
Nhưng đến lúc này hắn mới biết, đó là bởi vì khác biệt giữa hắn và Tiêu Chính Văn quá lớn, cho nên hắn mới không thể nhìn thấu được tu vi của Tiêu Chính Văn.
Đừng nói một tên Nhân Hoàng cấp một nhỏ bé như hắn, mà ngay cả cao đủ Đế Cảnh, cao thủ Đại Đế cũng bị Tiêu Chính Văn giết như thái rau.
Hắn còn chẳng bằng con kiến.
Đế Cảnh là cảnh giới mà đời này hắn không dám mơ tới.
Dù sao không phải ai cũng có thể đạt tới trình độ này. Từ xưa đến nay, rất ít người có thể đạt tới cấp bậc Đế Cảnh.
Vương Vũ và Mạnh Phi Vũ đã là nhân tài hiếm có rồi!
Nhưng cho dù hắn mở mang linh trí, ngộ tính đột nhiên tăng cao, thật sự có thể đột phá lên Đế Cảnh thì đã sao?
Hắn vẫn sẽ bị Tiêu Chính Văn giết chết bằng một chiêu như Vương Vũ mà thôi!
Cảnh giới Đại Đế đối với hắn khó như lên trời, cho dù nằm mơ hắn cũng không dám mơ tới.
Ông lão Trục Nhật là Đại Đế, hơn nữa còn là Đại Đế đỉnh cao.
Nhưng kết quả thì sao?
Chẳng phải cũng chết không toàn thây sao?
Còn Mạnh Hồng Nho của nhà họ Mạnh trơ mắt nhìn Tiêu Chính Văn giết Mạnh Phi Vũ trước mặt mọi người, nhưng chỉ có thể nuốt cơn hận xuống mà chẳng thể làm gì.
“Bọn họ muốn khiêu chiến với tôi à?”, Tiêu Chính Văn liếc nhìn Khổng Thiên Tường và Hứa Tinh Nhi.
“Anh Tiêu, chúng tôi không dám, tôi... lúc nãy là do tôi mất đi lý trí, mong anh Tiêu đừng so đo với kẻ tầm thường như tôi! Anh cứ coi tôi như không khí đi!”
Khổng Thiên Tường quỳ trên mặt đất, đau khổ van xin.
“Bản soái không phải là người hẹp hòi, cũng không muốn tính toán với các người. Nhưng trước đây các người đã khiêu chiến với giới thế tục, rồi coi thường người Hoa Quốc ở Huyền Thiên Đạo Cung...”
Tiêu Chính Văn vừa nói vừa quay lại nhìn Trương Lăng Phong và Đông Phương Tuyết Ngưng.
Không cần bọn họ nói, Tiêu Chính Văn cũng có thể tưởng tượng ra Khổng Thiên Tường chèn ép bọn họ như thế nào ở Huyền Thiên Đạo Cung.
“Anh Tiêu... Chúng tôi không dám nữa!”
Khổng Thiên Tường và Hứa Tinh Nhi liên tục quỳ lạy Tiêu Chính Văn.
“Được rồi, tội chết có thể miễn!”, Tiêu Chính Văn phất tay áo nói.
Một luồng gió lập tức bay ra, đánh bay Khổng Thiên Tường và Hứa Tinh Nhi ra ngoài, sau khi cả hai tiếp đất, bọn họ mới nhận ra tu vi của mình đã bị Tiêu Chính Văn phế bỏ hoàn toàn.
“Nếu các người không phục thì có thể về báo tin cho nhà họ Khổng, tôi có thể nghênh đón bất cứ lúc nào!”, Tiêu Chính Văn lạnh lùng nói.
Chương 2380: Nườm nượp không dứt
Nhìn mấy người Khổng Thiên Tường lặng lẽ chuồn đi, Trương Lăng Phong và Đông Phương Tuyết Ngưng gần như nhìn về phía Tiêu Chính Văn cùng một lúc, sau đó lại nhìn mấy người Long Hình, cuối cùng không khỏi cảm thấy hơi hụt hẫng!
Trước đây bọn họ vẫn còn cảm thấy đáng tiếc khi Tiêu Chính Văn không thể vào trong Huyền Thiên Đạo Cung, thế nhưng bây giờ thì sao?
Ở trước mặt Tiêu Chính Văn, Huyền Thiên Đạo Cung rõ ràng chỉ là một trò cười!
Dù là cung chủ của Huyền Thiên Đạo Cung thì cũng chỉ có cảnh giới Nhân Hoàng cấp năm mà thôi, ở trước mặt Tiêu Chính Văn, thậm chí ngay cả tư cách tiến lên trước kính ly rượu cũng không có!
Lúc này ngay cả những người tới kính rượu Long Hình, Long Nguyệt ít nhất cũng là cường giả Đế Cảnh, còn những cao thủ ở cảnh giới Nhân Hoàng thì ngay cả tư cách lại gần một bước cũng chẳng có, cứ thế bị mấy tỳ nữ của phủ thành chủ ngăn ở bên ngoài.
Tiêu Chính Văn được mấy người thành chủ Thanh Liên và ông lão Thiên Tinh coi như khách quý, trong tình cảnh này, ngay cả niềm tin của Trương Lăng Phong cũng bị đả kích nghiêm trọng!
Đông Phương Tuyết Ngưng cũng thầm chúc mừng bản thân năm đó đã đưa ra lựa chọn sáng suốt nhất, không đối địch với Tiêu Chính Văn mà lựa chọn đứng về phía anh!
Nếu không thì bây giờ đâu còn có gia tộc Đông Phương nữa?
“Mấy ngày nữa, công trình bên phía Đế Khư hoàn tất, nhà họ Đông Phương và nhà họ Trương đều có thể rời tới đó sinh sống, từ giờ về sau, nơi đó chính là căn cứ địa của thế tục chúng ta!”
Tiêu Chính Văn quay đầu nói với Đông Phương Tuyết Ngưng và Trương Lăng Phong.
Nghe thấy lời này, Đông Phương Tuyết Ngưng và Trương Lăng Phong lập tức nước mắt lưng tròng.
Đế Khư!
Đó là một trong số những thánh địa lớn ở vùng ngoài lãnh thổ!
Dù là Huyền Thiên Đạo Cung thì cũng không có tư cách lại gần thánh địa, nhà họ Đông Phương và nhà họ Trương bọn họ lại có thể vào ở trong đó luôn?
“Anh Tiêu…”
“Anh Tiêu…”
Hai người đồng loạt đứng dậy, quỳ một chân trên mặt đất, nhất thời nghẹn giọng không thốt nổi nên lời.
Dù là nhà họ Trương hay nhà họ Đông Phương thì đều từng đối địch với Tiêu Chính Văn, thậm chí còn nhất quyết muốn dồn Tiêu Chính Văn vào chỗ chết!
Thế nhưng bây giờ thì sao?
Tiêu Chính Văn không những không truy cứu mà còn đưa nhà họ Đông Phương và nhà họ Trương vào nhóm gia tộc đầu tiên có thể vào ở tại vùng ngoài lãnh thổ, trong lòng bọn họ sao có thể không chấn động cơ chứ?
“Đứng dậy đi, sau khi hai nhà mấy người vào ở thì cũng phải chịu trách nhiệm sát hạch võ tông thế tục, chào đón nhóm người vào ở tiếp theo!”
Tiêu Chính Văn bình thản nói.
“Vâng! Chúng tôi nhất định sẽ hoàn thành sứ mệnh!”
Hai người Trương Lăng Phong và Đông Phương Tuyết Ngưng cùng chắp tay nói với Tiêu Chính Văn.
Nghe nói Tiêu Chính Văn sắp sửa chuyển toàn bộ thế lực võ tông của thế tục tới vùng ngoài lãnh thổ, mấy ông lớn bên cạnh cũng ý thức ra được gì đó!
Có lẽ tất cả những chuyện phát sinh ngày hôm nay cũng chỉ mới là bắt đầu mà thôi!
Sau này không chỉ là điện Thần Long, ngay cả võ tông của thế tục cũng sắp bén rễ ở vùng ngoài lãnh thổ, vậy nên mới đồng loạt nâng ly tiến lên trước.
Mặc dù tuyệt đại đa số trong số họ đều không có tư cách kính rượu Tiêu Chính Văn, thế nhưng ít nhất cũng có thể tiến lên trước tạo quan hệ tốt với những người khác của điện Thần Long trước.
“Cậu Long Hình, tôi là Từ Diên Niên, xin kính cậu một ly!”
Một ông lão tóc trắng sải bước tiến lên trước nói với Long Hình.
“Được! Hy vọng sau này chúng ta có thể chung sống hoà bình, đừng có thêm mâu thuẫn gì nữa, nếu không thì mọi người cũng không tiện nhìn mặt nhau!”, Long Hình nâng ly rượu lên, bình thản nói.
Những lời này của Long Hình có thể nói vừa thể hiện sự hữu nghị, cũng vừa đang uy hiếp!
Với thực lực bây giờ của điện Thần Long, ai dám tranh chấp gì với điện Thần Long?
Ý của anh ta cũng đã quá rõ ràng rồi!
Nhìn thấy cảnh tượng này, Thanh Liên cũng không nén được liếc nhìn Tiêu Chính Văn.
Có điều tất cả những chuyện này cũng đều rất thường tình, dẫu sao Tiêu Chính Văn đã không còn giống với khi trước nữa, trận chiến ngày hôm nay không chỉ có một mình Tiêu Chính Văn được vinh danh khắp thiên hạ mà ngay cả địa vị của điện Thần Long cũng đang được nâng cao nhanh chóng!
Từ cổ chí kim, có được mấy người có thể giống như Tiêu Chính Văn, từ thế tục đánh vào vùng ngoài lãnh thổ, lại chiếm cứ luôn vị trí số một ở vùng ngoài lãnh thổ chỉ trong một khoảng thời gian rất ngắn?
Từ Diên Niên đương nhiên cũng hiểu rõ điểm này, bây giờ, điện Thần Long có thế lực rất lớn, thậm chí đã đủ để bao trùm các môn phái võ tông tới từ trong thế tục, mở rộng cũng là một chuyện hợp với lẽ thường!
Chẳng mấy chốc, Tiêu Chính Văn đã trở thành nhân vật chính của thánh hội Vạn Tông, người tới kính rượu và nịnh nọt nườm nượp không dứt!
Thế nhưng đúng vào lúc này, rất nhiều ánh hào quang cực kỳ chói mắt đột nhiên rạch ngang bầu trời!