Mục lục
Chiến Thần Bất Bại - Tiêu Chính Văn - Khương Vy Nhan
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Thương Nguyệt cười nói: “Muốn chiếm lợi từ gia tộc Russell Rowland chắc chắn không đơn giản như thế, tên Emmanuel đã chạy trốn chính là một cái đinh, chúng ta phải nghĩ cách tìm ra hắn rồi giết chết!”

“Hoặc chỉ đành nghĩ cách với thằng ranh này thôi!”

Thương Nguyệt vừa nói vừa rút con dao găm ra vờn hai nhát trên mặt Jason.

Tiêu Chính Văn khẽ lắc đầu, nói: “Truy sát Emmanuel không phải cách hay, sớm muộn gì hắn cũng sẽ chủ động tìm tới cửa, sáng mai bảo cậu chủ Jason này gọi một cuộc điện thoại về nhà!”

Nguyệt Ảnh lạnh lùng liếc nhìn Jason lúc này đang hôn mê, nói: “Tên này là kẻ đầu sỏ bên ngoài của gia tộc Asia Lanci, muốn lợi dụng hắn thì tốt nhất đừng nên thái quá, nếu không sẽ chọc giận con sư tử già kia!”

Tộc trưởng của gia tộc Asia Lanci có biệt hiệu là Hùng Sư Vương, cũng là một nhân vật thâm sâu khó lường, nghe nói đã có thực lực ở cảnh giới Thiên Thần.

Chỉ là đến tận bây giờ vẫn chưa có ai từng giao đấu với cụ ta.

Chỉ biết là trong Âu Lục, sau lưng mấy gia tộc lớn đều có thế lực vô cùng lớn mạnh chống đỡ.

Hơn nữa, giữa giới võ thuật và giới thế tục cũng có một quy định bất thành văn.

Cường giả ở cảnh giới Thiên Thần không thể tuỳ tiện can thiệp vào chuyện thế tục, càng không thể tuỳ ý ra tay với người bình thường!

Thế nhưng nếu đã chọc giận bọn họ, kết quả thế nào thì không một ai có thể bảo đảm được!

“Rạch hai nhát dao, có lẽ hắn sẽ không cảm thấy đau đâu!”

Dứt lời, Thương Nguyệt dùng con dao ngắn vô cùng sắc bén đang cầm trong tay rạch hai nhát rất sâu lên trên mặt Jason.

Máu tươi men theo góc mặt Jason chảy xuống dưới.

Mặc dù lúc này Jason vẫn đang chìm trong hôn mê, nhưng gương mặt dữ tợn của hắn vẫn vô thức co giật mấy lần.

Nguyệt Ảnh giẫm lên vũng máu tươi trên mặt đất, lấy ra một cái bình sứ nhỏ màu hồng, rắc thuốc bột bên trong lên trên những cái xác.

Chẳng mấy chốc, những xác chết nằm la liệt trên nền đất đều biến thành mủ máu.

Cuối cùng, mủ máu lại biến thành dòng nước trong veo.

Cứ như thể tất cả những chuyện ở nơi này đều chưa hề xảy ra.

“Ném tên này lên trên xe, chúng ta cố gắng ở lại nơi này một đêm vậy!”

Thương Nguyệt vừa nói vừa nhấc Jason lên rồi bước về phía cửa chính.

Thương Nguyệt đạp tung cánh cửa của một chiếc xe việt dã duy nhất còn sót lại, rồi tiện tay ném Jason vào bên trong.

Tiêu Chính Văn dựa trên chiếc ghế dài, quay đầu nói với Nguyệt Ảnh: “Rốt cuộc quan hệ hợp tác giữa mấy người và gia tộc Russell Rowland có liên quan đến phương diện gì? Nhắm vào Hoa Quốc sao?”

Nguyệt Ảnh lắc đầu nói: “Anh cho rằng Đông Hoàng ngu ngốc đến mức làm trâu làm ngựa cho mấy tên da trắng này sao?”

Nguyệt Ảnh vừa nói vừa lấy ra một bức ảnh chụp một mỏ dầu từ trên không.

“Mỏ dầu này là quân cờ đàm phán của gia tộc Russell Rowland, chúng tôi chỉ tới vì dầu mỏ mà thôi, những thứ khác không liên quan gì tới chúng tôi!”

Nguyệt Ảnh bình thản nói.

Nguồn tài nguyên của Vy Hào quá nghèo nàn.

Đối với các thế lực lớn của Vy Hào mà nói, dầu mỏ là một quân cờ quan trọng không thể thiếu!

Ai nắm giữ nguồn dầu mỏ trong tay thì người đó có quyền lên tiếng!

Đông Hoàng là một người có dã tâm, đương nhiên cũng không ngoại lệ!

“Điều kiện của bọn chúng thế nào?”

Tiêu Chính Văn nhíu mày hỏi.

Mỏ dầu đó, chỉ riêng giếng dầu đã lên tới con số hàng trăm, có thể nói đây là mỏ dầu tốt nhất tại Phi Lục!

“Âu Lục dự định thành lập một học viện võ thuật, tới lúc đó sẽ mời cường giả từ khắp nơi trên thế giới tới học viện học tập, nói là học tập, thực tế là muốn sắp xếp lại thứ bậc!”

Một trong những kẻ cầm đầu chuyện này chính là trưởng lão của gia tộc Russell Rowland! Bên phía Vy Hào, ngoài Đông Hoàng thì những gia tộc giàu có khác cũng đều từ chối thẳng thừng rồi. Mất đi Vy Hào thì không thể gọi nó là học viện võ thuật thế giới!”

“Hoa Quốc cũng như vậy, nhưng có lẽ anh không có trong danh sách khách mời đâu!”

Nguyệt Ảnh khẽ cười nói.

Học viện võ thuật thế giới?

Trong lòng Tiêu Chính Văn thấy chợt rét lạnh, anh biết rõ hơn ai hết về diện mạo của mấy gia tộc nổi tiếng lâu đời ở Âu Lục.

Bọn chúng tuyệt đối không hề có ý tốt muốn sáng lập một học viện võ thuật để mọi người cùng tiến bộ!

Ý đồ bên trong tuyệt đối không đơn giản!

“Mục đích của bọn chúng là…”

Tiêu Chính Văn quan sát Nguyệt Ảnh, điềm nhiên nói.

“Hoa Quốc!”

Nguyệt Ảnh khẽ cười nói: “Võ tông của Hoa Quốc, hoặc là liên minh võ thuật đều là mục đích sau cùng của bọn chúng, quốc gia của mấy người quá thần bí, quá lâu đời rồi!”

“Mấy nghìn tông môn, nơi nào cũng có lịch sử lâu năm, cụ thể có bao nhiêu nhân tài, có bao nhiêu cấp Thiên Thần, không một ai dám khẳng định. Nếu như không đoàn kết tất cả võ sĩ trên thế giới cùng nhắm vào Hoa Quốc, anh cho rằng Âu Lục có dũng khí đối diện với Hoa Quốc hay sao?”

Vẻ mặt của Nguyệt Ảnh càng trở nên nghiêm túc. Đọc nhanh nhất ở trang Viet Writer

Rõ ràng bất luận đối với Hoa Quốc hay đối với Vy Hào và các nước khác xung quanh, những quốc gia có quan hệ vô cùng mật thiết với Hoa Quốc thì đều coi đây là một chuyện lớn.

“Quả nhiên!”

Tiêu Chính Văn hít sâu vào một hơi, những gia tộc lâu năm ở Âu Lục này thật sự đang tính toán trăm phương nghìn kế!

“Vậy thì theo cách nói của cô, trong số những người được bọn chúng mời tới nhất định sẽ có rất nhiều người bị bọn chúng mua chuộc!”

Tiêu Chính Văn bình thản hỏi.

Những người có thể được mời tới tuyệt đối không phải là người dễ đối phó.

Nếu không thì học viện võ thuật này vĩnh viễn không có ngày yên bình!

“Cũng chưa chắc, dù sao chuyện gì cũng không thể làm quá lộ liễu, có điều học viện võ thuật này rất đáng để đi sâu nghiên cứu, thầy Đông Hoàng của chúng tôi từng nói học viện võ thuật không chỉ đối phó với mình Hoa Quốc thôi đâu!”

“Có thể, bọn chúng muốn dựa vào danh nghĩa võ thuật toàn thế giới để sửa đổi một quy ước quan trọng nào đó!”

Nguyệt Ảnh vừa nhớ lại vừa nói với Tiêu Chính Văn.

“Hừ! Sửa đổi quy ước gì chứ? Chẳng qua là muốn thông qua thủ đoạn hoà bình, cho cường giả cảnh giới Thiên Thần có thể tự do gia nhập thế tục! Âu Lục tự tin áp đảo tất cả mọi thế lực trên toàn thế giới với cảnh giới cao hơn là cảnh giới Thiên Thần!”

“Đương nhiên cũng bao gồm Hoa Quốc!”

Thương Nguyệt nhếch mép cười nói.

“Cái gì?”

Nghe thấy vậy, Tiêu Chính Văn cũng không khỏi kinh ngạc.

Hiện nay, các nước đều e sợ Hoa Quốc chẳng qua là vì dưới cảnh giới Thiên Thần thì thực lực của Hoa Quốc mạnh nhất.

Vả lại, dựa theo tư liệu cơ mật nhất thì cường giả cao hơn ngưỡng Thiên Vương bốn sao chỉ có mấy chục người!

Ở trước mặt một Hoa Quốc hùng mạnh như vậy, các nước chỉ có thể nhẫn nhịn!

Nếu như cho phép cảnh giới Thiên Thần nhúng tay vào tranh chấp trong thế tục, vậy thì hậu quả rõ ràng không thể lường trước được!

Tất cả ưu thế của Hoa Quốc đều sẽ tan thành mây khói chỉ trong một ngày!

“Ngoài gia tộc Russell Rowland ra thì Âu Lục còn có những gia tộc nào tham gia vào nữa?”

Tiêu Chính Văn tiếp tục hỏi.

“Bảy gia tộc lớn đều tham gia, chỉ là người đưa ra đề xuất này là trưởng lão của gia tộc Russell Rowland, mục đích của bọn chúng không nói ra cũng quá rõ ràng!”

“Phân chia lại thế giới!”

Tiêu Chính Văn trầm giọng nói.

Hai người Nguyệt Ảnh và Thương Nguyệt đưa mắt nhìn nhau, cũng không nói gì thêm nữa.

Tiêu Chính Văn khẽ nhắm hai mắt, cẩn thận tính toán bàn cờ của mấy gia tộc lớn ở Âu Lục, tay anh đang soạn thảo một tin nhắn vô cùng quan trọng, thuật lại chi tiết một lượt những tin tình báo mà mình có được để gửi cho Thiên Tử.

Lúc Thiên Tử nhận được tin nhắn này của Tiêu Chính Văn cũng kinh ngạc tới mức ngay cả đôi đũa trong tay cũng rớt xuống đất!

“Thiên Tử,…”

Không đợi cấp dưới nói xong, Thiên Tử vội vàng đứng dậy nói: “Mau, mau gọi Tần Vũ và đại trưởng lão võ tông Đường Quốc Hào tới đây gặp tôi! Nhanh!”

Thấy sắc mặt của Thiên Tử thay đổi, cấp dưới đó sợ khiếp hồn, vội vàng lao như bay ra ngoài.

Thiên Tử vừa nhìn tin nhắn Tiêu Chính Văn gửi về vừa đi qua đi lại bên trong Thiên Tử Các.

Nửa tiếng đồng hồ trôi qua, một ông cụ tóc bạc trắng mới đẩy cửa đại điện, sải bước tiến vào bên trong và nói: “Thiên Tử, Đường Quốc Hào kính chào Thiên Tử!”

“Đại trưởng lão, mời ngồi!”

Thiên Tử giơ tay chỉ vào chiếc ghế phía đối diện, nói với vẻ mềm mỏng.

“Thiên Tử, không biết đêm hôm cho gọi tôi tới…”

“Đại trưởng lão, ông là người quản lý võ tông, vậy nên ông cần phải xem đoạn tin nhắn này!”

Nói xong, Thiên Tử đưa điện thoại cho Đường Quốc Hào.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK