Black Rose nhìn thời gian, sau đó hạ lệnh cho thuộc hạ ra tay.
Trong nháy mắt, hơn một trăm người xông thẳng về phía biệt thự.
“Thời gian săn mồi đã tới!”
Tiêu Chính Văn đứng trên sân thượng, chậm rãi lấy súng bắn tỉa ra, sau đó bóp cò một cách không thương tiếc.
Pằng!
Những người khác vừa nghe âm thanh trầm thấp xẹt qua trong không khí thì đã thấy ba người trước mặt bị viên đạn xuyên qua!
Người đứng đầu tiên, đầu của hắn đã biến mất chỉ còn lại một vũng máu, người thứ hai bị bắn xuyên bụng, còn người thứ ba bị bắn đứt một chân ngay tại chỗ!
Chỉ một đường đạn, đã tiêu diệt được ba người!
Ngay sau đó, lại có vài tiếng súng vang lên trong không khí, những người xung quanh liên tiếp bị biến thành vũng máu, cái chết vô cùng đáng sợ!
Hơn nữa cái chết khủng bố này đã dọa những kẻ còn lại sợ đến mức chân mềm nhũn ngã phịch xuống đất!
“Trời ạ! Chết rồi!”
“Xin lỗi, đại ca, tôi muốn rút khỏi nhiệm vụ lần này, thực sự quá đáng sợ rồi!”
“Barrett! Loại súng bắn tỉa uy lực như thế này nhất định là Barrett! Đối phương không chỉ là xạ thủ chuyên nghiệp, mà trong tay còn sở hữu loại vũ khí mạnh gấp trăm lần vũ khí của chúng ta!”
Barrett là vua của các loại súng bắn tỉa!
Bởi vì những loại súng bắn tỉa khác kém xa nó, sức công phá của nó cũng cực kì lớn, thậm chí còn được gọi là pháo trong súng!
Loại vũ khí đáng sợ này vốn không được dùng để nhắm vào người mà là vào các xe bọc thép, là một loại vũ khí bắn tỉa chiến lược.
Loại đạn khủng khiếp này, chỉ cần va chạm với cơ thể, đều sẽ đục một lỗ lớn đáng sợ trên người!
Đồng thời, loại súng này cũng là loại súng khó điều khiển nhất, bởi vì độ giật của nó rất lớn, thậm chí có thể làm bay người, do đó, khi sử dụng loại súng này, buộc phải nằm cả người xuống đất mới đủ để không bị bay.
Nhưng Tiêu Chính Văn lại không cần phải nằm, anh đỡ giá súng phía trước mình, dùng ống ngắm để nhắm chuẩn từng thành viên của thế lực hắc ám đang muốn chạy trốn.
Mỗi một phát súng, sẽ lấy đi vài sinh mạng.
Như một lưỡi kiếm tử thần, đang thu hoạch từng sinh mạng dám cả gan xâm phạm quyền uy của tử thần!
Thế nào gọi là cảm giác bất lực?
Chính là nhìn thấy đồng đội của mình chết ngay trước mắt, không biết khi nào sẽ tới lượt mình. Đồng thời, bản thân lại không có cách nào ẩn náu trước kẻ địch đang mai phục kia.
Trong tay bọn chúng đều cầm theo súng revolver, đâu thể sánh được với súng bắn tỉa trong tay Tiêu Chính Văn!
Hơn nữa, tài bắn súng của Tiêu Chính Văn không chỉ chuẩn xác, mà còn cực kỳ nhanh!
Mới chưa đến vài phút, một trăm tên trong đội hình liên quân của ba thế lực hắc ám đã bị chết và bị thương hơn nửa.
Black Rose lớn tiếng kêu lên: “Lui về lui về! Toàn bộ lui về cho tôi!”
“Đây căn bản không phải một trận đấu, mà là tàn sát!”
Sword che hai mắt mình, không dám nhìn nữa.
“Trời ạ, tôi dám chắc đối phương không chỉ có một người! Đối phương ít nhất có mười súng bắn tỉa trong tay, mới có thể đủ để giết được nhiều người trong thời gian ngắn như vậy!”
Angel nhìn thấy cảnh tượng này cũng trừng lớn hai mắt.
“Phải mau chóng tìm ra vị trí của tên xạ thủ, phái người đi ngăn cản hắn! Nếu không một trăm năm mươi người sẽ bị tiêu diệt hoàn toàn!”
Bọn chúng đột nhiên bừng tỉnh, sau đó lập tức đưa mắt về phía Tiêu Chính Văn đang đứng trên tầng thượng của tòa cao tầng.
“Chúng ta mỗi người phái ra hai mươi sát thủ, tấn công từ ba vị trí khác nhau, nhất định phải giết chết hắn! Nếu không khó mà trút được nỗi hận trong lòng tôi!”
Bọn chúng chỉ cho rằng trận đầu tiên thất bại là do Tiêu Chính Văn tập kích.
Mà không hề biết rằng, Tiêu Chính Văn đã phải trải qua hàng trăm trận chiến sinh tử càn quét quân địch để tồn tại, với những tên giặc cỏ như bọn chúng vốn dĩ đã có sự khác biệt!
Lúc này, Tiêu Chính Văn đứng trên tầng thượng, liếc nhìn kẻ địch đang xông lên, miệng nhếch lên nụ cười khinh bỉ.
Ánh mắt đó, như thể đang nhìn loài kiến hôi!