Mục lục
Chiến Thần Bất Bại - Tiêu Chính Văn - Khương Vy Nhan
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tin tức gia tộc Buckingho hung hãn xâm lược Hoa Quốc đã truyền ra vùng ngoài lãnh thổ, lúc này, rất nhiều người lại hướng sự chú ý về phía Tiêu Chính Văn.

“Hoa Quốc đang bị đe dọa, vậy mà Tiêu Chính Văn vẫn nhắm mắt nghỉ ngơi?”

“Không nhắm mắt nghỉ ngơi thì hắn còn có thể làm gì nữa? Cho dù hắn trở lại thế tục thì cũng chẳng làm được gì cả. Cardi chỉ là quân tiên phong mà thôi!”

“Giáo Đình phương Tây đã quyết tâm rửa sạch Hoa Quốc bằng máu để trả thù mối hận trước đó!”

“Nếu Tiêu Chính Văn không quá cứng đầu, chỉ cần hắn chịu cúi đầu trước nhà họ Khổng, khuất phục trước các bên ở vùng ngoài lãnh thổ, phái một cao thủ cảnh giới Nhân Hoàng cấp năm ra, thì chuyện này đã được giải quyết dễ dàng!”

Không ít người đang xem trò vui đều lần lượt chế nhạo Tiêu Chính Văn.

Tiêu Chính Văn quả thực đang nhắm mắt nghỉ ngơi, cho đến khi anh em nhà họ Bạch trở về, Tiêu Chính Văn vẫn ngồi ở đó, không hề nhúc nhích.

Bạch Thiên Kiệt liếc nhìn Tiêu Chính Văn, không nói gì nhiều, cho dù hắn là Tiêu Chính Văn thì cũng chẳng thể làm gì vào lúc này.

“Có vẻ như mọi thứ đều bất lợi đối với tôi. Xem ra trong cuộc chiến sinh tử này, tôi không còn lựa chọn nào khác, ngoài việc cúi đầu trước bọn họ!”

Tiêu Chính Văn chậm rãi mở mắt ra, trầm giọng nói.

Bạch Thiên Kiệt và Bạch Ngọc Trinh đều nhìn Tiêu Chính Văn, nhưng không biết phải trả lời thế nào.

Hai anh em bọn họ thực sự đã cố gắng hết sức, nhưng dù sao bọn họ cũng không thể đại diện cho cả nhà họ Bạch, càng không thể vì chuyện này mà chống lại nhà họ Đổng.

“Haiz!”

Bạch Thiên Kiệt khẽ thở dài, thầm đồng ý với Tiêu Chính Văn.

“Nếu đã vậy thì chỉ có thể để bọn họ mời tôi rời đi mà thôi!”

Nói đến đây, Tiêu Chính Văn lại nhắm mắt lại, hơi thở càng ngày càng nặng nề!

Hả?

Bạch Ngọc Trinh sững sờ trước hành động của Tiêu Chính Văn, cô ta không hiểu sao Tiêu Chính Văn vẫn có thể ngồi yên khi Hoa Quốc đang gặp nguy hiểm?

“Anh ta…”, Bạch Ngọc Trinh quay đầu nhìn Bạch Thiên Kiệt, khó hiểu hỏi.

Bạch Thiên Kiệt khẽ lắc đầu, cũng nhìn Tiêu Chính Văn với ánh mắt khó hiểu.

Từng giây từng phút trôi qua, không khí xung quanh dần dạt dào sinh khí.

Hơn nữa, càng ngày càng nhiều sinh khí từ mọi phương hướng về phía Tiêu Chính Văn.

Chỉ một lúc sau, ngay cả Đổng Thừa cũng cảm nhận được sinh khí xung quanh mình nhanh chóng giảm đi.

“Có chuyện gì vậy? Lẽ nào Tiêu Chính Văn đang giở trò?”

Đổng Thừa nhíu mày.

Ban đầu, chỉ có sinh khí trong bán kính trăm kilomet bị hấp thụ, nhưng chưa đầy hai tiếng, cây cả trong bán kính nghìn kilomet đã bắt đầu khô héo.

Hơn nữa, tốc độ khô héo ngày càng nhanh, trong nháy mắt đã mở rộng cả nghìn kilomet.

Lúc mọi người đang vô cùng kinh ngạc, chỉ có ánh mắt của Bạch Thiên Kiệt sáng lên, quay đầu nhìn Tiêu Chính Văn.

Sinh lực ở vùng ngoài lãnh thổ nồng hơn nhiều so với giới thế tục, đó là lý do tại sao người bình thường đến vùng ngoài lãnh thổ có thể sống đến một hai trăm tuổi.

Sinh khí xung quanh Tiêu Chính Văn nghìn kilomet đều tập trung về một điểm, nhưng cùng lắm cũng chỉ có thể khiến cỏ cây khô héo, thậm chí đất đai khô cằn trong thời gian ngắn.

Ngoài ra không còn bất kỳ tác dụng nào nữa.

Đối với cao thủ ở vùng ngoài lãnh thổ, muốn tước đoạt sinh khí của bọn họ đều có dễ dàng!

“Hừ, muốn tước đoạt sinh khí của tôi? Cậu còn quá trẻ! Người đâu, mau kích hoạt đại trận phòng ngự!”

Đổng Thừa nói với vẻ mặt bình tĩnh.

Chẳng mấy chốc, các thế gia ở vùng ngoài lãnh thổ cũng bắt đầu chú ý đến việc này.

“Tiêu Chính Văn muốn làm gì? Lẽ nào hắn muốn tước đoạt hết sinh khí của chúng ta?”

“Hừ, hắn nghĩ thật đơn giản! Sinh khí ở vùng ngoài lãnh thổ nồng đậm hơn giới thế tục rất nhiều. Ngay cả huyết tộc cũng không thể chuyển hóa hết sinh khí thành tử khí!”

“Đúng vậy, dù sao năng lực của một mình hắn cũng có hạn, vậy mà hắn còn dám ảo tưởng đến chuyện ngay cả huyết tộc cũng không làm được!”

Nhiều người đang chế nhạo Tiêu Chính Văn.

Nhưng thời gian dần trôi qua, gia tộc Buckingho ngày càng tiến gần Hoa Quốc. Lúc này, ở phía tây bắc Hoa Quốc đã xảy ra cuộc hỗn loạn lớn.

Mây đen phủ kín bầu trời, sấm sét chớp giật ầm ầm.

Gió lớn nổi lên, vô số cây cối bị bật gốc.

Không chỉ chuyến bay bị hủy mà ngay cả tàu hỏa, đường cao tốc cũng bị phong tỏa. Không ít thành phố bị bão tố càn quét, vô số người dân phải di dời, không có nhà để về.

Hàng chục nghìn người dân Hoa Quốc đã thiệt mạng trong bão tố.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK