Mục lục
Chiến Thần Bất Bại - Tiêu Chính Văn - Khương Vy Nhan
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Đúng thế, không tin ông có thể nhìn đi, hàng nghìn người trên đàn tế này đều đang nhắm vào vua Bắc Lương. Hơn nữa vừa nãy trưởng lão liên minh võ thuật còn tuyên bố có thể giải quyết mọi thù hận ở đây”.

“Ý trong lời nói là hôm nay không lấy mạng vua Bắc Lương thì không chịu dừng tay”.

Nói đến đây Đại trưởng lão chỉ vào tất cả mọi người đang ở đó.

Lúc này Đại trưởng lão vẫn chưa nhận ra, cứ tưởng rằng Bạch Diên Vũ chỉ vô tình đi ngang qua đây nên mới muốn lão đòi lại công bằng giúp.

Một câu của Bạch Diên Vũ có thể khiến đám người này lùi mấy bước.

Tiêu Chính Văn cũng có thể bình yên rời khỏi đây.

Thật ra với thực lực của Tiêu Chính Văn, cũng không phải không thể giết đám người này.

Nhưng hôm nay có hơn một nửa tông chủ võ tông tề tựu lại đây, sát khí quá nặng, võ tông Hoa Quốc cũng sẽ bị ảnh hưởng nặng nề.

Đại trưởng lão không muốn nhìn thấy cảnh tượng này xảy ra, càng không muốn nhìn thấy Tiêu Chính Văn vì chuyện hôm nay mà đứng về phe đối lập với võ tông.

“Có thật là thế không?”

Bạch Diên Vũ quay đầu lại nhìn đám người Đoàn Hải Long.

Dù là Đoàn Hải Long cũng phải cúi đầu trước mặt Bạch Diên Vũ.

Thiên Tinh Trận của lão không hề có tác dụng với Bạch Diên Vũ.

Nếu so về bản lĩnh thật sự, dù có hai Đoàn Hải Long cũng không phải là đối thủ của Bạch Diên Vũ.

“Ông Bạch, ông đừng nghe ông ta nói bậy bạ. Tôi không biết rõ Tiêu Chính Văn có phải là vua Bắc Lương hay không, nhưng Tiêu Chính Văn giết Trương Nguyệt Đông, sau đó lại giết Trương Đạo Linh”.

“Hôm nay bạn của Trương Đạo Linh là Cừu Vạn Lý chỉ tranh cãi với cậu ta nhưng không ngờ Tiêu Chính Văn bỗng ra tay giết Cừu Vạn Lý ngay trên đàn tế”.

“Đây là nơi nào chứ, đàn tế chiến thần Xi Vưu cổ xưa đấy, là nơi thiêng liêng mà hàng nghìn đệ tử tông môn chúng ta tôn kính nhất, sao có thể để cho Tiêu Chính Văn nhuốm máu được chứ?”

“Sau đó trưởng lão liên minh võ thuật và Lâm Phi Dương – đệ tử của thủ lĩnh của Thiên Sơn mới tranh cãi với Tiêu Chính Văn, bảo cậu ta quỳ xuống nhận lỗi với chiến thần Xi Vưu. Thế nhưng Tiêu Chính Văn không những không nói chuyện đàng hoàng, mà còn giết hết hai người bọn họ”.

“Hứa Hoài Viễn bước đến khuyên can Tiêu Chính Văn, dù cậu ta làm việc cho Thiên Tử cũng nên kính trọng võ tông chứ, nhưng Tiêu Chính Văn lại nhân lúc ông Hứa sơ suất đột nhiên ra tay, Hứa Hoài Viễn cũng…”

Nói đến đây, Đoàn Hải Long còn rơi vài giọt nước mắt cá sấu.

Nghe thế Bạch Diên Vũ khẽ gật đầu.

Sắc mặt lão lộ ra vẻ khó coi nói: “Hai bên đều có lý lẽ của mình, tôi quả thật không biết nên nghe theo bên nào. Thế này nhé, cậu là Tiêu Chính Văn à?”

Thấy Bạch Diên Vũ xoay người về phía mình, Tiêu Chính Văn khẽ gật đầu.

“Vậy được, tôi hỏi cậu, có phải cậu đã giết Trương Nguyệt Đông không?”

Bạch Diên Vũ nhíu mày hỏi.

“Phải!”

Tiêu Chính Văn lạnh lùng đáp.

“Cậu có biết nhà họ Trương là người canh giữ mộ của Tổ Long không?”

Bạch Diên Vũ hỏi tiếp.

“Biết!”

Tiêu Chính Văn lạnh lùng đáp.

“Ôi trời, Tiêu Chính Văn, đừng kích động, đừng kích động!”

Đại trưởng lão vội bước đến kéo tay Tiêu Chính Văn nói.

Bạch Diên Vũ chắp hai tay sau lưng, vừa đi qua đi lại vừa hỏi tiếp: “Thế có nghĩa là những gì Đoàn Hải Long nói vừa rồi đều là thật à?”

“Có phải sự thật hay không quan trọng lắm sao?”

Tiêu Chính Văn lạnh lùng nhìn Bạch Diên Vũ.

Thấy thái độ của Tiêu Chính Văn lạnh lùng như thế, Đại trưởng lão bước đến nói: “Ông Bạch, Tiêu Chính Văn còn trẻ, ông đừng để bụng những lời cậu ấy nói, đều là mấy lời trong lúc tức giận”.

“Cậu ấy giết Trương Nguyệt Đông là có nguyên do, người này xúc phạm đến vua Bắc Lương, không hề có ý tốt. Thế nên vua Bắc Lương mới giết cậu ta, rồi mới xảy ra một loạt những chuyện sau đó”.

“Nhưng hôm nay đám người Cừu Vạn Lý không hề tranh cãi gì với vua Bắc Lương mà đã ra tay muốn giết cậu ấy, vua Bắc Lương rơi vào tình huống cấp bách nên mới…”

Bạch Diên Vũ giả vờ gật đầu nói: “Ừ, ông không cần sốt ruột, tôi tự có kết luận của mình”.

Dứt lời, Bạch Diên Vũ đến gần Tiêu Chính Văn nói: “Tiêu Chính Văn, dù thế nào thì nhà họ Trương cũng có công với Hoa Quốc, hơn nữa còn là công lớn. Cậu giết người nhà họ Trương đã là sai trước rồi”.

“Sau đó còn giết thêm Trương Đạo Linh và Cừu Vạn Lý quả thật là cậu đuối lý”.

“Nhưng tôi đã đến đây, tất nhiên sẽ không để tình thế trở nên xấu hơn nữa, bất cứ việc gì thì hòa hợp cũng là điều quan trọng nhất”.

Bạch Diên Vũ bỗng xoay người tức giận nhìn Đoàn Hải Long: “Đoàn Hải Long, ông đúng là to gan! Lợi dụng đàn tế của chiến thần Xi Vưu để giở trò với một thanh niên”.

“Ông to gan quá đấy!”

Bạch Diên Vũ quát lên, sắc mặt Đoàn Hải Long thoáng chốc trở nên trắng bệch.

Lẽ nào Bạch Diên Vũ đến đây không phải để giúp mình sao?

Nếu Bạch Diên Vũ đến giúp Tiêu Chính Văn, vậy thì chuyện hôm nay e là khó giải quyết rồi.

Có thể nói là từ đầu đến cuối Tung Sơn vẫn luôn đứng ngoài nhìn, chưa từng có ý lộ diện.

Nếu Bạch Diên Vũ trợ giúp cho Tiêu Chính Văn thì chắc chắn sẽ tỏ rõ lập trường với năm đại danh sơn và võ tông.

“Chuyện này… ông Bạch, ông hãy suy xét rõ ràng, mấy người Cừu Vạn Lý quả thật chết trong tay người này. Chúng tôi… chúng tôi…”

Đoàn Hải Long gằn giọng, rõ ràng đã sợ hãi với sự thay đổi đột ngột này.

“Các ông làm mất mặt người võ tông chúng ta quá, hàng nghìn người có vai vế cao, môn chủ trưởng lão của các tông phái, hơn nữa còn có tiếng thế mà lại hợp sức tính kế với một thanh niên trẻ, lẽ nào các ông không thấy xấu hổ à?”

Giọng Bạch Diên Vũ vang dội khiến tai mọi người kêu ong ong, ai nấy cũng đều hổ thẹn cúi đầu xuống.

Sự việc đã phát triển đến bước này, Đại trưởng lão lo lắng nãy giờ cũng cảm thấy yên tâm.

Quả nhiên Bạch Diên Vũ không khiến ông ta thất vọng, ít nhất vẫn có người đòi lại công bằng.

Nhưng ngay sau đó Bạch Diên Vũ bỗng xoay người lại, nói với Tiêu Chính Văn: “Tiêu Chính Văn, dù cậu có thân phận gì ở giới chính trị thì bây giờ cậu cũng là thành viên của võ tông, đúng không?”

“Đã là thành viên của võ tông thì nên xử sự theo quy tắc của võ tông. Theo tôi nghĩ hay là thế này nhé, họ âm thầm tính kế cậu, thậm chí định bao vây tấn công cậu là do họ sai”.

“Nhưng cậu giết người nhà họ Trương cũng sai, tôi nghĩ chi bằng cậu quỳ xuống nhận sai với liên minh võ thuật và các vị môn chủ ở hiện trường, thế nào?”

Nghe thế, Đoàn Hải Long vừa mới toát mồ hôi vì sợ hãi lập tức lộ ra vẻ vui mừng.

Nhưng Đại trưởng lão lại kinh ngạc đến há hốc mồm.

Đây là quy tắc gì vậy chứ?

Tiêu Chính Văn quỳ xuống nhận sai, chuyện đám người Đoàn Hải Long bao vây tấn công Tiêu Chính Văn cứ thế mà cho qua à?

“Bạch Diên Vũ, ông nói thế có ý gì? Bảo vua Bắc Lương quỳ xuống nhận sai ư?”

Đại trưởng lão xanh mặt.

Đã đến bước này rồi mà còn tiền bối gì nữa, Đại trưởng lão không thèm đếm xỉa gì sất.

Ông ta chỉ vào Bạch Diên Vũ lớn giọng hét tên lão lạnh lùng chất vấn.

“Sao thế, lẽ nào tôi nói không đúng ư? Nhà họ Trương có công lớn với Hoa Quốc, ai mà không biết nếu không có Tổ Long thì Hoa Quốc đã không còn rồi. Thế nên bảo Tiêu Chính Văn quỳ xuống nhận sai, đó là lời giải thích với nhà họ Trương”.

“Hơn nữa cậu ta đã giết bốn người, lẽ nào không nên an ủi linh hồn người chết sao? Chuyện này có gì sai à?”

Bạch Diên Vũ ưỡn ngực tự tin hỏi với vẻ cây ngay không sợ chết đứng.

“Tôi nghĩ ông Bạch nói chí phải, nên bảo Tiêu Chính Văn nhận sai với nhà họ Trương, sau đó nhận sai với người đã khuất. Quả nhiên ông Bạch là tiền bối có tiếng, nhìn xa trông rộng, khiến tôi bội phục”.

Đoàn Hải Long là người đầu tiên lên tiếng nịnh bợ.

“Đúng thế, vẫn là cách giải quyết của ông Bạch tốt, vừa không làm mất hòa thuận vừa có thể cân bằng mọi chuyện”.

Lúc này Thương Nhan Bách cũng đắc ý cười nói.

Bạch Diên Vũ gật đầu, xoay người nhìn Tiêu Chính Văn nói: “Tiêu Chính Văn, không biết cậu có hài lòng với quyết định của tôi không?”

Không để Tiêu Chính Văn lên tiếng, Đại trưởng lão bước đến chặn trước người Tiêu Chính Văn, chỉ vào Bạch Diên Vũ nói: “Bạch Diên Vũ, đồ không biết liêm sỉ, tôi thấy ông chẳng phải đến để đòi lại công bằng gì cả mà là nhân lúc cháy nhà đến hôi của”.

“Uổng công tôi xem ông là tiền bối, mẹ kiếp, ông chẳng phải…”

“Hỗn láo!”

Không chỉ Bạch Diên Vũ mà đám người Đoàn Hải Long cũng đồng loạt tức giận mắng chửi Đại trưởng lão.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK