Ở bên cạnh ông ta còn có mấy nho sĩ thanh niên đang đua nhau bình phẩm về cảnh tượng xảy ra trước cổng!
“Tên này vừa mới tới đã dám đắc tội với người của Tề Thiên Thư Viện, đúng là không biết tự lượng sức!”, một văn sĩ trong số đó lên tiếng nói.
“Theo tôi được biết, Lưu Trường An là cháu trai của Lưu Vũ Ôn, hậu quả của việc đắc tội với Lưu Trường An, dù có là mười cái mạng của tên này thì cũng không gánh nổi!”
“Hừ, vừa khéo trừ khử được một đối thủ cạnh tranh!”
Mấy nho sĩ anh một câu tôi một câu bàn tán xôn xao, thế nhưng trong mắt ông lão lại loé lên tia sáng, khẽ lắc đầu nói: “Chưa chắc! Bây giờ nói vẫn còn là quá sớm!”
Ở một bên khác, Tiêu Chính Văn lạnh lùng nhìn Lưu Trường An, nói: “Bọn họ chỉ muốn uống một ngụm nước của nhà họ Phương mấy người, mấy người lại đánh cho họ thành tàn phế! Hình như chơi ức hiếp người thái quá rồi nhỉ!”
“Ôi chao, tên này vừa mở miệng đã chụp mũ lên trên đầu Lưu Trường An rồi! Chỉ là mấy tên đầy tớ thôi mà, muốn giết muốn chém, không phải đều do người ta quyết định hay sao?”
“Đây chính là tự cho mình thông minh ngược lại còn bị thông minh hãm hại!”
“Muốn nói lý trước mặt Tề Thiên Thư Viện, chỉ có thể nói rằng cậu ta đã đi sai nước cờ rồi!”
Mấy nho sinh cười lạnh lùng nhìn về phía Tiêu Chính Văn, rõ ràng trong mắt bọn họ, mọi sự vùng vẫy của Tiêu Chính Văn đều chẳng có ý nghĩa gì.
Lưu Trường An lạnh lùng cười nói: “Mấy tên đầy tớ mà thôi, bọn chúng vốn dĩ đã không xứng làm người, dù có giết chết thì cũng là chuyện nhà của Tề Thiên Thư Viện! Đầy tớ của nhà họ Lưu muốn xử lý thế nào cũng chưa đến phiên mày chõ mồm vào!”
“Ồ? Vậy có nghĩa là Tề Thiên Thư Viện của bọn mày căn bản không coi mạng của người bình thường như là mạng người à?”, Tiêu Chính Văn lạnh lùng chất vấn.
Hừm!
Nghe thấy lời này, Lưu Trường An cũng thấy hơi do dự!
Dù gì mấy nghìn năm nay, nhà họ Khổng vẫn luôn tự cho mình là nhân nghĩa, nếu như tiếp lời Tiêu Chính Văn thì sẽ thể hiện rằng thứ gọi là lễ nghĩa liêm sỉ, đạo đức quân tử của Nho gia đều là thứ lừa người!
Trách nhiệm lớn như vậy, hắn đâu thể gánh nổi?
“Cái này vốn dĩ bắt nguồn từ Chu Lễ! Tao chỉ theo đó mà làm!”, Lưu Trường An đảo mắt, lớn tiếng biện bạch.
Dựa theo Chu Lễ mà Khổng Khưu từng sửa đổi, là gia chủ, đương nhiên có thể tuỳ tiện xử lý đầy tớ nhà mình, thế nhưng Chu Lễ ban đầu lại nghiêm cấm loại hành vi như vậy!
Tiêu Chính Văn nghe vậy thì cười lạnh lùng hỏi ngược lại: “Thứ mày nói là Chu Lễ của nhà họ Khổng hay là Chu Lễ của Cơ Thị thế?”
Lời này vừa mới thốt ra, biểu cảm của Lưu Trường An cũng không khỏi đờ ra!
Hắn không thể ngờ ở thành Thiên Đô lại có người dám chất vấn Chu Lễ, hơn nữa còn chỉ rõ Chu Lễ của nhà họ Khổng khác với Chu Lễ của Cơ Thị!
Nếu đổi lại là trước đây, chỉ cần nhắc tới danh hiệu của Tề Thiên Thư Viện thì đối phương thông thường đều sẽ nể mặt hắn vài phần, thế nhưng cậu thanh niên trước mặt này rõ ràng không chịu nể nang gì hắn ta!
Chuyện nhà họ Khổng bóp méo Chu Lễ, mặc dù không phải là bí mật, thế nhưng mọi người đều biết mà không nói, hiện tại lại bị Tiêu Chính Văn công khai bóc mẽ, vấn đề cũng trở nên nghiêm trọng hơn rất nhiều rồi!
Chỉ cần một câu nói không đúng thì sẽ ảnh hưởng tới hình tượng chính trực mà Nho gia xây dựng cả trăm nghìn năm nay!
“Mày…mày đừng có mà ăn nói linh tinh! Dù là Chu Lễ của nhà nào thì đều xuất phát từ miệng của thánh nhân, thánh nhân…”
Không để cho hắn nói hết câu, Tiêu Chính Văn đã thẳng tay giáng một bạt tai.
“Bốp!”
Cùng với một tiếng kêu vô cùng vang dội, trên mặt của Lưu Trường An lập tức xuất hiện vết hằn bàn tay cực kỳ rõ ràng!
Mặc dù Lưu Trường An là cao thủ ở cảnh giới Nhân Hoàng cấp ba, thế nhưng ở trước mặt Tiêu Chính Văn, ngay cả tư cách đánh trả hắn cũng không có nốt!
Chỉ một cái tát đã khiến cho hắn văng ra xa bốn, năm mét, đầu đập thẳng lên trên trụ đá phía bên cạnh!
“Mày…mày dám đánh tao?”
Lưu Trường An ôm lấy bên má bị đánh, đứng dậy chỉ vào Tiêu Chính Văn, gầm lên đầy phẫn nộ: “Tao thấy mày chán sống rồi!”
“Bốp!”
Lưu Trường An vừa nói dứt lời, lại thêm một cái tát như trời giáng nhắm thẳng xuống mặt hắn, lần này Tiêu Chính Văn lại tăng thêm hai tầng lực đạo.
Ngay cả trụ đá kim cương dày như vại nước phía bên cạnh cũng xuất hiện rất nhiều vết nứt!
Mặt Lưu Trường An còn bị đánh đến mức máu me đầm đìa!
Cùng lúc này, một luồng khí tức của Nhân Hoàng cấp bảy cũng đột nhiên bộc phát!
“Dừng tay!”
Chấp sự Cao Vũ của Thiên Cung Bắc Cực đứng bên cạnh lập tức ngăn Tiêu Chính Văn lại.
“Nơi này chính là Thiên Cung Bắc Cực, bất cứ ai cũng đều không được phép gây chuyện thị phi ở đây!”, Cao Vũ lạnh lùng nhìn Tiêu Chính Văn, trầm giọng nói.
Mới đầu, ông ta chỉ có thái độ xem kịch hay, xem mấy tên đầy tớ kia bị đánh tàn phế, căn bản không muốn can dự vào chuyện bao đồng này!
Thế nhưng nhìn thấy Lưu Trường An của Tề Thiên Thư Viện bị đánh cho nổ đom đóm mắt, sao ông ta còn có thể khoanh tay đứng nhìn được nữa?
Người của Tề Thiên Thư Viện mà có bất cứ tổn hại gì ở Thiên Cung Bắc Cực thì ông ta đều sẽ phải gánh vác tội trạng không hề nhỏ!
Vậy nên vào khoảnh khắc Tiêu Chính Văn định ra tay, Cao Vũ đã lập tức đứng ra chắn đường đi của Tiêu Chính Văn, tránh cho việc Lưu Trường An lại bị đánh thêm.
“Ông bảo tôi gây chuyện thị phi à?”