Cùng lúc đó, thiên kiếm treo ngay trên bầu trời thành Thiên Đô, quanh người Hồng Ấn đằng đằng sát khí.
"Hồng Ấn, xin hãy bớt giận!", Khổng Hồng Triết vội vàng bay lên trời, lên tiếng ngăn cản.
Nếu hôm nay Hồng Ấn tiếp tục ra tay, nhất là với Điền Văn - một trong bốn cậu chủ Chiến Quốc thì sẽ hoàn toàn trở thành chuyện lớn!
Ông ta là người nhà họ Khổng cũng chỉ có thể khuyên can, nhưng căn bản không dám quát tháo đối phương.
Nhất thời, tất cả mọi người đều kinh hoảng nhìn về phía Khổng Hồng Triết, phải biết rằng, ông ta là cao thủ Đế Cảnh cấp tám, cảnh giới Đế Quân chân chính đấy!
Trong các thế lực khắp nơi, Đế Quân đều có thể xem như địa vị rất cao, dẫu sao ngày nay Đế Quân chân chính ở vùng ngoài lãnh thổ đã chỉ có thể đếm được trên đầu ngón tay!
Trừ phi là những cao thủ ở chiến trường vùng ngoài vũ trụ trở về, nếu không, vị cao thủ cảnh giới Đế Quân nào không phải là tâm điểm trong cốt lõi của một thế lực?
Hơn nữa, nhà họ Khổng có địa vị cao ở vùng ngoài lãnh thổ, lại thêm Khổng Hồng Triết lại là nhân vật lão làng chân chính của Tề Thiên Thư Viện, với thân phận của ông ta mà còn phải khách sáo với Hồng Ấn như vậy ư?
Chỉ là Hồng Ấn không hề có ý thu hồi khí tức, ngược lại sát khí còn nặng hơn mấy phần, thanh thiên kiếm đã treo cao ở đỉnh đầu, giống như bất cứ lúc nào cũng sẽ có thể bộc phát một đòn tấn công hủy diệt trời đất!
Giờ phút này, hai anh em Điền Văn và Điền Khải cũng bay lên trời!
Hai người mang khí thế bừng bừng, sát ý ngút trời!
Có điều, họ không nhằm vào Hồng Ấn, mà là gây khó dễ lẫn nhau!
"Ầm!"
Điền Văn vung ống tay áo lên, khí tức điên cuồng bùng nổ, phóng thẳng về phía Điền Khải!
Điền Khải cũng không cam lòng yếu thế, tung ra một luồng kiếm khí, nghênh đón đòn tấn công của Điền Văn!
Hai khí tức vô cùng mạnh mẽ va vào nhau trên không, ngay cả bầu trời cũng rung động dữ dội!
Tất cả mọi người phía dưới đang xem cuộc chiến đều bị chấn động đến mức hoa mắt váng đầu!
Nhất thời, trên trời, ba người Điền Văn, Điền Khải và Hồng Ấn trừng mắt nhìn nhau từ xa, không ai nhường ai!
Dẫu sao cảnh giới ba người gần như hoàn toàn giống nhau, ngày thường, ngại vì tình cảm, nể mặt nhau, nhưng đã đến bước này, ba người gần như đồng thời tháo bỏ lớp ngụy trang!
Giờ phút này, khí tức ba người họ điên cuồng bùng nổ, che phủ toàn bộ thành Thiên Đô, cả bầu trời đều rung chuyển, nền đất cũng xuất hiện nhiều vết nứt!
Tựa như giây kế tiếp, toàn bộ thành Thiên Đô đều sẽ bị lật đổ!
Tất cả mọi người trong thành Thiên Đô đều ngẩng đầu lên, nhìn ba người trên không, áp lực ba người họ tạo ra quả thực quá mức mạnh mẽ quyết liệt, rất nhiều người bây giờ ngay cả hít thở cũng khó khăn.
Cho dù là cao thủ Đế Cảnh, lúc này, cũng có thể miễn cưỡng tự vệ, có người còn trốn vào trong đại trận bảo vệ!
Cho tới giờ khắc này, mọi người mới hiểu được, bốn cậu chủ Chiến Quốc đáng sợ đến mức nào!
Sự chênh lệch này gần giống như vực thẳm trời cao!
Cho dù Khổng Hồng Triết cũng là cảnh giới Đế Quân, nhưng kém quá xa anh em Điền Văn, thậm chí so sánh với Hồng Ấn cũng có phần miễn cưỡng!
"Không đúng! Chắc là do người khác!"
Ngay khi tất cả mọi người đều nín thở, chờ đợi đại chiến bùng nổ, Hồng Ấn đột nhiên thu hồi sát khí quanh người, lạnh lùng nói.
Nghe Hồng Ấn nói, hai anh em Điền Văn cũng đồng thời thu hồi khí thế, sau đó, ba người quay lại bay về phía Đế Khư!
Dọc theo con đường này, vô số núi đồi đều bị khí tức mạnh mẽ san bằng, vô số kiến trúc cổ xưa đều hóa thành ngói vụn trong nháy mắt!
Ngay cả người đứng xem cũng thấy rõ, ba người họ đang đi tìm Tiêu Chính Văn gây sự, hoặc là họ muốn đi ép cung!
Các tông môn và thế lực gần Đế Khư cũng đều như gặp phải kẻ địch mạnh.
"Anh Tiêu, hãy ra đây nói vài lời!", giọng nói của Điền Văn như chuông đồng, lạnh lùng nói vọng vào trong Đế Khư.
Nói rõ ra, ảnh hưởng của chuyện này đã quá lớn, dù Điền Văn vẫn luôn không muốn bộc phát xung đột chính diện với Tiêu Chính Văn, nhưng vào giờ phút này, hắn phải nhanh chóng đổ mối họa này đi, nếu không, sau này ắt sẽ gặp phiền toái không ngừng!
Triệu Xá cũng không phải người làm công của Triệu Thắng, mà là người trong dòng họ, giết Triệu Xá chính là đang khiêu chiến nước Triệu!
Một khi Triệu Thắng tức giận, đánh tới ồ ạt, ngay cả Điền Văn cũng chưa chắc chống đỡ được!
Vì vậy, nhân lúc Triệu Thắng chưa tức giận, phải cho Triệu Thắng một lời giải thích vừa ý!
Thậm chí kể cả phía Hồng Ấn cũng phải cho đối phương một câu trả lời hài lòng!
Tuy Hồng Ấn chỉ có một mình, cũng không phải là một thế lực, nhưng sau lưng ông ta lại là cả đại tộc vùng ngoài vũ trụ!
Điền Văn không muốn có bất kỳ mâu thuẫn gì với Hồng Ấn trước khi chuyện quá rõ ràng!
"Anh Tiêu, bất kể thế nào, hôm nay anh cũng phải gặp mặt chúng tôi một lần!", Điền Khải cũng bộc lộ ra uy nghiêm vô cùng!
Tay Hồng Ấn cũng cầm thiên kiếm, chân đạp lên ánh sáng mà đi!
Ba người đồng thời đứng ngạo nghễ trên trời, lạnh lùng nhìn xuống Đế Khư phía dưới!
Chương 2422: Hỏi tội
Nếu Tiêu Chính Văn không thể cho bọn họ một câu trả lời hài lòng, hoặc không thể chứng minh Tiêu Chính Văn không liên quan đến chuyện này thì thứ chờ đợi anh chính là tai họa ngập đầu!
Giờ phút này, vô số người cũng thay đổi sắc mặt, không khỏi lo lắng nhìn về phía Đế Khư!
Tình thế bây giờ đã rất rõ ràng, hai anh em Điền Văn đến vì nhằm vào Tiêu Chính Văn!
Bất kể chuyện này có liên quan đến Tiêu Chính Văn hay không, chỉ cần giết Tiêu Chính Văn, đuổi điện Thần Long đi, nhà họ Khổng sẽ có thể chính thức làm chủ Đế Khư!
Có điều, ngay trước mặt Hồng Ấn, họ không thể làm tất cả những chuyện này một cách trắng trợn mà thôi!
Hai anh em Điền Văn vừa dứt lời, vô số ảo ảnh cây giáo bạc lập tức xuất hiện trên bầu trời Đế Khư, Từ Huy Tổ là người đầu tiên bay lên trời, đứng từ xa đối đầu với đám người Điền Văn!
"Ba vị, nếu tới gặp cậu Tiêu, xin hãy thu hồi uy áp! Nếu là tới tuyên chiến, vậy chúng tôi bằng lòng theo đến cùng!"
Cùng lúc đó, không chỉ Viên Thiên Canh và Tần Lương Ngọc, mà gần như tất cả cao thủ của điện Thần Long đồng thời bay lên trời.
Giờ phút này, trên trời, hai luồng khí tức bùng nổ, va chạm nhau trên không, thậm chí còn ma sát tạo ra tia lửa dữ dội!
Khí tức của Tần Lương Ngọc đã tung ra hết, mơ hồ có khí phách của Đế Quân, còn hai người Từ Huy Tổ và Viên Thiên Canh cũng có khí tức của Đại Đế đỉnh cao!
Ở phía sau họ là mấy trăm cao thủ cảnh giới Đế Cảnh và Nhân Hoàng, cùng với hơn ngàn Ngự Lâm Vệ!
Toàn bộ cao thủ điện Thần Long đều xông ra, như gặp kẻ địch mạnh!
"Chúng tôi chỉ muốn kiểm chứng một chuyện với anh Tiêu, không phải tới vì tuyên chiến!", Điền Văn lạnh lùng nhìn Điền Khải, trầm giọng nói.
Điền Khải thấy vậy, cũng chỉ đành thu hồi khí tức, không cam lòng nhìn về phía Đế Khư!
Chỉ có Hồng Ấn vẫn cầm thiên kiếm, căm tức nhìn đám người Tần Lương Ngọc!
Toàn bộ mười mấy tên tay sai của ông ta đều bị giết, giờ phút này, ông ta chỉ muốn giết thẳng vào Đế Khư, khiến toàn bộ điện Thần Long ngập trong máu mới có thể hả giận!
"Mọi người muốn nói gì thì cứ nói đừng ngại!", Tần Lương Ngọc bước về phía trước một bước, lạnh lùng chất vấn.
"Chúng tôi chỉ muốn hỏi, người chặn đánh cậu chủ Triệu Xá có phải anh Tiêu hay không?", Điền Văn trầm giọng hỏi.
"Điền Văn nói đùa phải không? Cậu Tiêu đã bị thương nặng, hôm nay vẫn còn dưỡng thương, sao có thể chặn đánh Triệu Xá? Chẳng lẽ mấy người muốn sỉ nhục cậu Tiêu sao?"
Tần Lương Ngọc không hề nhún nhường, lạnh lùng mắng lại.
Lời vừa dứt, đám người Điền Văn cũng không khỏi nhíu mày lại.
Tiêu Chính Văn quả thật bị thương nặng, đây là chuyện ai ai cũng biết, hơn nữa lúc ấy cũng không ít người tận mắt nhìn thấy!
Tuy rằng Tiêu Chính Văn có khả năng là hung thủ chặn đánh đám người Triệu Xá nhất, nhưng lúc này dù Tiêu Chính Văn muốn đánh cũng đâu thể mang thương tích ra chiến đấu, chém giết Triệu Xá một cách áp đảo như thế?
"Tôi nghĩ, có mấy lời không cần tôi nói quá rõ, người đánh lén cậu Tiêu ngày đó chắc là một trong ba vị đúng không? Hôm nay người chặn đánh cậu chủ Triệu Xá chắc hẳn cũng là người thần bí kia!"
"Trái lại ba vị lại dẫn người tới tận nơi hỏi tội, thật là vô lý!"
Tần Lương Ngọc không hề che giấu, nói ra người đánh lén Tiêu Chính Văn ngày đó chính là một trong ba người họ!
Sắc mặt hai anh em Điền Văn hơi thay đổi, ngay sau đó tiến lên phía trước nói: "Quấy rầy rồi!"
Nói xong, Điền Văn bỏ lại hai người Hồng Ấn và Điền Khải, xoay người rời đi!
Đã nói rõ ràng như vậy, nếu bọn họ còn tiếp tục ép cung thì chính là ỷ thế ức hiếp người, dẫu sao thân là một trong bốn cậu chủ Chiến Quốc, Điền Văn vẫn phải giữ mặt mũi!
"Hừ!"
Hồng Ấn thấy Điền Văn đã rời đi, thậm chí còn không chào hỏi gì, cũng lạnh lùng hừ một tiếng rồi lập tức rời khỏi Đế Khư!
"Sao vậy, cậu chủ Khải còn có điều gì dạy bảo sao?", Tần Lương Ngọc nhìn Điền Khải vẫn không rời đi, nói.
"Tôi muốn mời anh Tiêu cùng đến núi Bách Long, không biết anh Tiêu có hứng thú không?", Điền Khải trơ tráo không cười, nói.
"Xin lỗi, cậu Tiêu đang bị thương nặng, thời gian này cần bế quan chữa thương!", Tần Lương Ngọc lạnh lùng đáp.
"Ồ? Chẳng lẽ thành chủ Tần có thể quyết định thay Tiêu Chính Văn sao? Rốt cuộc điện Thần Long do Tiêu Chính Văn đứng đầu, hay thành chủ Tần là người có quyền nhất vậy?", Điền Khải không cam lòng cười nhạt nói.
"Chuyện này quan trọng lắm sao? Chắc chắn không bao lâu nữa, người người khắp cả Đông Vực đều sẽ biết, ba vị tới Đế Khư ép cung, mà cậu Tiêu e sợ ba vị nên tránh né không gặp!"
"Mục đích của ba vị đã đạt được, cần gì phải tiếp tục dây dưa chứ?", Tần Lương Ngọc lạnh đáp lại.
"Thành chủ Tần quá lời, tôi chỉ quý tài năng của anh Tiêu, không muốn để anh ta bỏ lỡ báu vật xuất thế, nếu như bà nói vậy thì tôi đi trước một bước!"
Tuy nói vậy nhưng trên mặt Điền Khải rõ ràng lại lộ ra vẻ không cam lòng!
Chương 2423: Lãng quên
Bây giờ, hầu hết mọi người ở cả Đông Vực đều tận mắt chứng kiến thời khắc này.
Tiêu Chính Văn đúng là bị dọa sợ chết khiếp, thậm chí không dám lộ mặt, có thể thấy Tiêu Chính Văn tỏ ra mạnh mẽ trước đó đã không còn nữa.
Điều này chỉ có thể chứng tỏ bốn cậu chủ Chiến Quốc đã trấn áp được Tiêu Chính Văn, nếu không cậu ta sao có thể chịu đựng cơn giận này?
Hôm nay ba người họ trông có vẻ đến để hỏi về việc Triệu Xá bị giết hại, nhưng thật ra là đến để ép cung, dù là tông môn nhỏ nào cũng sẽ không nuốt trôi cơn giận này.
Mà bây giờ Tiêu Chính Văn lại có thể nhẫn nhịn.
“Haizz, tiếc quá, thế tục hiếm khi có một thiên tài như vậy nhưng cũng chỉ có thể đi đến bước này”, lúc này không ít người đều thở dài.
“Hừ, chẳng phải Tiêu Chính Văn bất khả chiến bại sao? Lúc ở thành Đại Phong, cậu ta ngông cuồng đến cỡ nào? Thậm chí xem thường ngành y, bây giờ thì sao?”
“Khá lắm, uy phong lúc anh ta giết ông lão Trục Nhật ở đâu rồi? Bây giờ sao lại giống như rùa rụt cổ vậy?”
“Xem ra Tiêu Chính Văn cũng chỉ có thế, lấn ép ức hiếp người yếu, sợ hãi kẻ mạnh, không dám ra mặt”.
Lúc này không chỉ nhà họ Phương mà ngay cả nhà họ Ngụy, nhà họ Khổng và bên Tề Thiên Thư Viện cũng có người ra mặt lớn tiếng chế giễu.
Nhưng cho dù thế giới bên ngoài có cười nhạo thế nào thì trong Đế Khư vẫn bình yên như thường, Tiêu Chính Văn cũng không quan tâm đến những gì xảy ra ở bên ngoài.
Cả Đế Khư vẫn phát triển từng bước như không có chuyện gì xảy ra.
Thật ra lúc này Tiêu Chính Văn không có ở Đế Khư mà đã đến núi Bách Long trước một bước.
Ngay khi Tiêu Chính Văn đến núi Bách Long không lâu, Tần Lương Ngọc và Viên Thiên Canh cũng đến.
“Núi Bách Long này có vẻ còn có càn khôn khác”, Tiêu Chính Văn đứng dưới chân núi nhìn về hướng núi Bách Long.
Lúc này trên núi Bách Long mây mù bao phủ, đứng ở xa nhìn mây hệt như có hàng trăm Thương Long đang lượn vòng quanh các đám mây.
Thế núi và hình dạng này đừng nói thế tục, ngay cả ngoài lãnh thổ cũng không có nhiều.
“Cậu Tiêu, tương truyền núi Bách Long từng là nơi ẩn náu của Long tộc vào mấy chục ngàn năm trước. Hơn nữa núi Bách Long và khí vận Thiên Đô có liên quan mật thiết với nhau”.
“Lúc mấy người Mạnh Hồng Nho hỏi tội, Thanh Liên đã lặng lẽ thu lại khí vận của Thiên Đô, bây giờ chắc đang được bảo quản trong tay Thanh Liên”.
“Nhưng núi Bách Long này lại có khí tức của rồng, mặc dù khí tức của rồng khác với khí vận nhưng khí tức của rồng càng tuyệt diệu, có thể lấy được khí tức của rồng cũng xem như không uổng công đi chuyến này”.
Tần Lương Ngọc cũng nhìn về phía núi Bách Long thở dài.
Long tộc là truyền thuyết hàng chục ngàn năm trước, là người thống trị thế giới vào thời đó.
Chính vì Long tộc bị hủy diệt nên cường giả ngoài vũ trụ mới dám xâm lấn trái đất.
Thế nên mới có trận chiến hàng chục ngàn năm giữa cường giả ngoài lãnh thổ và ngoài vũ trụ, nhưng nguyên nhân của mọi chuyện là thế nào thì cho đến giờ vẫn chưa được nghiên cứu.
Năm đó rốt cuộc tại sao Long tộc lại bị diệt vong, cho đến hiện tại ngay cả vùng ngoài lãnh thổ cũng không biết.
Thậm chí vài truyền thuyết đã bị người đời sau lãng quên.
Trong thế tục vẫn còn các ghi chép về rồng, chẳng qua những câu chuyện thần thoại đó cùng lắm cũng chỉ có thể xem là một loại truyền thuyết.
Còn Long tộc thật sự rốt cuộc thế nào, mạnh ra sao, hiện tại đã không ai biết nữa.
Thậm chí đến khi Đại Minh sụp đổ, tất cả người dân, vua, địa chủ đều tự gọi mình là Thiên Tử Chân Long, mọi người đều hy vọng có thể được Long tộc công nhận.
Chỉ có người được Long tộc công nhận mới có thể được trời đất công nhận, cuối cùng lấy được khí tức của rồng, trở thành Đế Vương chân chính một thời.
Ngay cả Thương Thang và Chu Võ Vương cũng luôn cho rằng mình là con cháu của Long tộc, hơn nữa Chu Võ Vương còn từng hợp lực với huyết tộc ép Đế Tuấn vào đường cùng.
Có thể thấy ngay cả người được gọi là thần vương cũng không thể chống đối lại Long tộc.
Bởi vì Long tộc sụp đổ mới khiến tự nhiên mất đi Đế Vương, cũng làm dấy lên lòng tham của các thế lực để hình thành trật tự mới cho thiên hạ.
Năm đó Lưu Bang giết rắn để thề rằng dấy binh chống Tần.
Nhưng rất nhiều người thế hệ sau đều hiểu sai ý định ban đầu của Lưu Bang, giết rắn thực chất đang ám chỉ Tần Vương chỉ là một con rắn chứ không phải rồng.
Lưu Bang có thể giết rắn chứng tỏ ông ta là chân long, ý chỉ có thể thay thế nhà Tần.
Lần này bảo vật thiên địa lại xuất hiện từ trong núi Bách Long, chứng tỏ không phải chỉ trong di tích Long tộc mới có thông tin về Long tộc, khắp nơi trên thế giới đều có di tích của Long tộc để lại cho thế hệ sau.
“Lần này mấy người họ chọn hợp sức với nhau, tôi nghĩ có lẽ không chỉ là vì bảo vật gì đó đâu. Các cậu chủ thời Chiến Quốc có bảo vật nào mà chưa nhìn thấy chứ?”
Chương 2424: Không cần thiết
“Mấy ngàn năm nay có vô số bảo vật thiên địa, tại sao lần này họ lại để tâm đến chuyện này như thế? Tôi cứ có cảm giác chuyện này có liên quan đến tim rồng Bạch Long”.
Tần Lương Ngọc nhíu mày phân tích.
Ngoài tim rồng ra thì bà ta không nghĩ ra được bảo vật gì mà lại khiến bốn cậu chủ Chiến Quốc xem trọng như thế.
Mặc dù họ lấy tim rồng không đúng thứ tự đã xác định không thể mở di tích Long tộc, nhưng Tiêu Chính Văn cũng sẽ không tập hợp được đủ năm tim rồng vì không lấy được tim rồng Bạch Long.
Thế thì mọi người đều không thể đi vào di tích Long tộc, đồng nghĩa với việc tất cả mọi người đều quay về điểm xuất phát.
“Tim rồng Bạch Long? Tôi nghĩ chưa chắc, nếu có tim rồng Bạch Long xuất hiện thật, họ có thể sẽ phô trương tuyên bố với bên ngoài sao? Tôi lại nghĩ họ chỉ đang lấy chuyện này để bày bố một cái bẫy mà thôi”.
“Một mặt muốn thăm dò thực lực của tôi, mặt khác nhân cơ hội này càn quét hết tất cả các thế lực có tâm tư không chính đáng”, Tiêu Chính Văn lạnh lùng nói.
Thật ra chuyện mấy người Điền Văn đánh đến cửa đã nằm trong dự đoán của Tiêu Chính Văn, hơn nữa đã sắp xếp hoàn hảo cả rồi.
Thế nên mấy người Điền Văn vừa đến Đế Khư sẽ được mấy người Tần Lương Ngọc “nồng nhiệt chào đón”.
“Nhưng cậu Tiêu à, hiện giờ ở Đông Vực có rất nhiều tin đồn bất lợi với danh tiếng của cậu, nếu cứ như thế e là điện Thần Long sẽ trở thành mục tiêu công kích”, Tần Lương Ngọc hơi lo lắng nói.
Ngoài lãnh thổ là nơi sử dụng “luật rừng”, càng yếu sẽ càng trở thành mục tiêu bị các thế lực thâu tóm, trước đó chưa từng ai biết đến điện Thần Long nhưng có Trương Nghi làm chỗ dựa nên dù những người khác có thèm muốn điện Thần Long cũng không dám làm bừa.
Bây giờ bốn cậu chủ Chiến Quốc đã quay về, Trương Nghi đã không thể làm chỗ dựa cho điện Thần Long nữa, nếu không tức là tuyên chiến với bốn cậu chủ Chiến Quốc và quốc gia đằng sau họ.
Cho đến nay điện Thần Long có thể tồn tại nữa hay không đều phải xem Tiêu Chính Văn thể hiện thế nào.
Một điện Thần Long lớn mạnh dĩ nhiên sẽ bị các thế lực săn đón và nịnh nọt, nhưng một điện Thần Long nhỏ bé sẽ trở thành mục tiêu chà đạp của các thế lực.
“Đầu lưỡi có thể đè chết người, nhưng chưa chắc có thể đè chết người thật, chỉ cần chúng ta có thực lực, họ muốn nói thế nào cũng mặc họ”.
“Nếu có người đến tận cửa khiêu khích thì cứ giết là được”.
Tiêu Chính Văn cười mỉa nói.
Ban đầu Tiêu Chính Văn muốn nhân cơ hội này che mắt người đời, mượn cơ hội làm vẩn đục hoàn toàn Đông Vực.
Ở một nơi khác, trong Tề Thiên Thư Viện, Khổng Tề Thiên đang vừa thưởng thức trà vừa thưởng thức âm nhạc tao nhã.
Tề Thiên Thư Viện như cái tên thì người sáng lập thật sự chính là Khổng Tề Thiên.
Thế nên ông ta mới là chủ nhân nơi này.
Bên cạnh có một thanh niên bưng chén trà nhấp một ngụm trà thơm nhưng vẻ mặt lại rất lạnh nhạt.
“Đáng tiếc quá, tôi nghe nói hôm đó Tiêu Chính Văn bị người ta đánh bị thương nặng, đến giờ vẫn đang đóng cửa từ chối tiếp khách”.
Khổng Tề Thiên quay sang nhìn Võ Anh Hào bên cạnh, nở nụ cười đắc ý.
Dù sao Tề Thiên Thư Viện cũng là địa bàn của ông ta nên mới cố ý nói tin tức này cho Võ Anh Hào.
“Vậy à?”, Võ Anh Hào lạnh lùng hỏi.
“Không chỉ thế, vừa rồi ba người Điền Văn đã đến Đế Khư để ép cung, kết quả Tiêu Chính Văn sợ hãi đóng cửa không ra, chỉ bảo mấy người Tần Lương Ngọc xử lý chuyện này”.
“Xem ra Tiêu Chính Văn không đáng để nhà họ Võ quan tâm quá mức”, Khổng Tề Thiên đắc ý nói.
“Thăm dò mà thôi, anh Tiêu không chịu tiếp khách dĩ nhiên có lý do của anh ấy”, Võ Anh Hào không khách sáo đáp lại.
“Ừ, cũng có lý! Nhưng tôi lại nghĩ họ làm thế hơi dư thừa, không cần thiết phải thăm dò”, nói đến đây, ánh mắt Khổng Tề Thiên lóe lên tia sát khí.
“Muốn trả thù à? Vậy ông có thể tự mình đến đó”, Võ Anh Hào cười nhạo.
“Ồ? Tôi tự mình đến? Tiêu Chính Văn xứng sao?”, Khổng Tề Thiên cười mỉa.
“Tôi nghĩ không phải vấn đề là anh Tiêu có xứng hay không mà là ông lo sợ trúng kế mới là thật. Lỡ đâu anh Tiêu không bị thương thì e rằng ông sẽ có đi mà không về đấy”, Võ Anh Hào vạch trần suy nghĩ của Khổng Tề Thiên.
Chương 2425: Không còn đường lui
Khổng Tề Thiên nheo mắt, liếc nhìn Võ Anh Hào, lắc đầu cười nói: “Không, cậu quá coi thường Điền Văn rồi!”
“Một người từng làm tể tướng của hai nước Tần Nguỵ thì sẽ đơn giản như thế sao? Vả lại, Hồng Ấn cũng không phải hạng dễ đối phó!”
“Hai người bọn họ đích thân tới, cậu cho rằng Tiêu Chính Văn qua được pháp nhãn hai người bọn họ hay sao?”
Khổng Tề Thiên vẫn rất có niềm tiên vào Điền Văn và Hồng Ấn có thể lưu danh sử sách, hơn nữa trong niên đại nhân tài xuất hiện nhan nhản thời Chiến Quốc, có thể trở thành nhân vật tiêu điểm vạn người trông vào, có ai không phải là con cưng của trời?
“Pháp nhãn? Ông đề cao bọn họ quá rồi!”, Võ Anh Hào nhấp một ngụm trà thơm, bình thản nói.
“Không thể không nói, Tiêu Chính Văn quả thực khiến cho tôi phải kinh ngạc, vậy mà lại suýt giết chết một phân thân của tôi!”
“Thế nhưng cậu có biết so với cậu chủ Chiến Quốc thì Tiêu Chính Văn thiếu gì hay không?”
Khổng Tề Thiên cao ngạo chất vấn.
“Thứ ông muốn nói chẳng qua chỉ là xuất thân mà thôi, ông tự nhận mình xuất thân cao quý, có thể áp chế người khác, thế nhưng sự thực thì chưa chắc! Nếu không thì sao ông lại bỏ lỡ mất Thánh Huyết Đế Tuấn?”, Võ Anh Hào lạnh lùng hỏi ngược lại.
“Hừ! Ông đừng có quên, nếu như không phải vì ông xuất thân từ thế gia của Nữ Đế thì hiện tại ông cũng chỉ là một người bình thường mà thôi! Có tư cách gì mà ngồi ở nơi này uống trà đàm đạo cùng tôi?”
Sắc mặt của Khổng Tề Thiên lập tức trở nên khó coi, thậm chí trong mắt còn ẩn hiện cả sát khí!
“Sao thế, muốn giết tôi à? Nhà họ Khổng có dũng khí khai chiến với nhà họ Võ sao? Điền Văn sẽ trơ mắt nhìn ông vì việc nhỏ để mất việc lớn sao? Mặc dù Tề Thiên Thư Viện là thế lực của nhà họ Khổng, thế nhưng Điền Văn chỉ tôn Nho chứ không tôn Khổng!”
“Chỉ cần ông dám ra tay, tôi dám khẳng định Điền Văn chắc chắn sẽ giết ông trước tiên, sau đó bắt gia chủ của nhà họ Khổng mấy người đích thân tới nhà họ Võ nhận tội!”
Võ Anh Hào đối diện với sát khí ngút trời của Khổng Tề Thiên nhưng không một chút e sợ, biểu cảm lại cực kỳ ung dung kiên định!
“Nói hay lắm!”
“Cuối cùng không phải cậu vẫn phải nương nhờ vào nhà họ Võ hay sao? Vậy nên điều này cũng chứng minh được cách biệt giữa Tiêu Chính Văn và mấy người Điền Văn!”
“Đương nhiên, cậu không giống với Tiêu Chính Văn, cậu là truyền nhân của nhà họ Võ, thậm chí còn là truyền nhân mà Nữ Đế đích thân lựa chọn!”
“Vậy nên tôi mới cảm thấy tôi và cậu nên liên thủ lại chứ không phải liên thủ với Tiêu Chính Văn!”
Khổng Tề Thiên vừa uống trà vừa móc nối với Võ Anh Hào!
“Liên thủ với ông? Hừ!”, Võ Anh Hào khinh thường bật cười lạnh lùng.
“Sao hả? Lẽ nào cậu còn có lựa chọn khác sao? Ngay cả nhà họ Chu cũng đã khuất phục nhà họ Khổng rồi, hoàng thất Lý Đường hiện tại còn dám cạnh tranh với nhà họ Khổng chúng tôi sao?”
“Cậu cho rằng với thực lực của nhà họ Võ thì có thể lo cho thân mình được à? Loạn thế sắp tới rồi, đoàn kết mới là cách sinh tồn duy nhất!”
Khổng Tề Thiên vừa mới thốt ra lời này, trên mặt Võ Anh Hào lập tức lộ ra vẻ kinh ngạc!
Nhà họ Chu, nhà họ Lý đã nghiêng về phía nhà họ Khổng rồi ư?
Nếu thật sự là như thế thì hậu quả ngay tới Võ Anh Hào cũng không dám tưởng tượng!
Nhà họ Võ hiện tại đã không còn đường lui nữa rồi, căn bản không thể liên thủ với nhà họ Khổng!
Phải biết rằng, Thượng Quan Uyển Nhi đã gia nhập vào điện Thần Long, nói cách khác, nhà họ Võ hiện tại chỉ có thể quyết đấu một trận, vào sinh ra tử cùng với điện Thần Long!
Đối kháng với nhà họ Khổng, bên phía nhà họ Võ còn có sự ủng hộ của nhà họ Doanh, thêm cả nhà họ Bạch cũng đứng về phía Tiêu Chính Văn, chỉ điểm này đã không cần phải sợ nhà họ Khổng rồi!
Thế nhưng mấy gia tộc lớn bên trong hoàng tộc đều đứng bên phía đối lập thì kết quả sẽ hoàn toàn khác!
Mặc dù trong lòng hết sức kinh ngạc nhưng trên mặt Võ Anh Hào vẫn nở một nụ cười lạnh lùng, nói: “Hai mươi sáu Đế dưới triều Chu Minh Vương đều chết trong tay nhà họ Khổng, bọn họ sẽ đứng về phía nhà họ Khổng sao?”
“Không phải ông đang nói đùa với tôi đấy chứ?”
“Hoàng thất Lý Đường, từ sau Huyền Tông, có ai không bị nhà họ Khổng ông hạ độc chết? Bảo hoàng thất Lý Đường đứng về phía nhà họ Khổng, trừ phi trời long đất lở!”
Nghe tới đây, sắc mặt của Khổng Tề Thiên chợt biến đổi!
“Cậu biết thật sự không ít nhỉ, để tôi đoán xem nhé, cậu là cháu ngoại của Nữ Đế nhỉ? Ngay cả cái tên Võ Anh Hào này nói không chừng cũng là giả!”
Vẻ mặt của Khổng Tề Thiên đột nhiên đanh lại, lạnh lùng chất vấn.
Nếu như không phải người của niên đại Nữ Đế thì căn bản không thể biết những chuyện phía sau này!
Thiên Tử Đại Đường sau Đường Huyền Tông gần như đều chết trong tay phi tần bị quan văn mua chuộc!
Đồng thời, tới thời đại Đại Minh, nho sinh vẫn làm theo như vậy, bao gồm cả hoàng đế Hồng Vũ, tất cả hoàng đế của nhà họ Chu gần như đều bị hạ độc chết!
Đây cũng là lý do tại sao trước chiến dịch Tịnh Nan, Chu Đệ vừa mới nhận được sắc lệnh và binh phù của Chu Nguyên Chương thì cũng nhận được thánh chỉ mà Chu Doãn Văn giả mạo, khiến cho ông ta phải trở về Yên Kinh!
Dù gì Chu Nguyên Chương cũng bị hạ độc chết, chỉ cần bị Chu Đệ thấy được di hài của Chu Nguyên Chương thì mấy người Tề Thái và Hoàng Tử Trừng nhất định sẽ bị Chu Đệ diệt trừ cả gia tộc để thị chúng với đại tội phản quốc giết vua!
Những đoạn lịch sử chân thật này cũng chỉ có thành viên nòng cốt lãnh đạo của nhà họ Khổng mới biết rõ!