Mục lục
Chiến Thần Bất Bại - Tiêu Chính Văn - Khương Vy Nhan
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Không phải Đại trưởng lão võ tông vô cớ gây sự, mà thông qua ánh mắt vừa nãy của Đoàn Hải Long và Cừu Vạn Lý, ông ta đã nhìn ra được manh mối.

Đám người này ức hiếp người quá đáng!

Đặc biệt Đoàn Hải Long còn là minh chủ của liên minh võ thuật, nhưng những thủ đoạn hại người này rõ ràng khiến cho người ta phải căm phẫn!

Đầu tiên, bọn họ nhiều người như vậy, đối phó với một mình Tiêu Chính Văn đã nắm chắc phần thắng mà chẳng cần động tay rồi!

Không chỉ có mấy lão quái vật như minh chủ của liên minh võ thuật và Cừu Vạn Lý, mà còn có mười mấy cao thủ của năm đại danh sơn!

Vậy đã đành, giờ bọn họ còn dùng cả Thiên Tinh Trận, loại bỏ tất cả thực lực của Tiêu Chính Văn, biến anh trở thành một người bình thường!

Sau đó lại để Cừu Vạn Lý ra tay giết chết, đây rõ ràng chính là hành động hết sức vô liêm sỉ!

“Cái gì? Ý của Đại trưởng lão là chúng tôi đã thắng chắc rồi ư?”

Trong ánh mắt của Đoàn Hải Long loé lên vẻ sắc lạnh, nhìn chăm chăm về phía Đại trưởng lão!

“Đoàn Hải Long, dù sao ông cũng là minh chủ của liên minh võ thuật, thân phận địa vị phơi bày ra đó, mấy người lại còn đông như vậy, vây đánh một mình Tiêu Chính Văn đã là quá vô liêm sỉ rồi, mà ông còn dùng Thiên Tinh Trận…”

Không đợi Đại trưởng lão nói hết câu, Đoàn Hải Long đột nhiên giơ tay lên giáng xuống một cái tát rất kêu.

“Bốp!”

Đại trưởng lão hoàn toàn không thể ngờ được Đoàn Hải Long lại đột nhiên tát mình một bạt tai, ông ta bị đánh văng ra xa năm sáu mét vì không có chút phòng bị.

Mặc dù Đại trưởng lão cũng có thực lực ở cảnh giới Thiên Vương địa cấp ba sao, thế nhưng ông ta đâu phải là đối thủ của Đoàn Hải Long?

Dù ông ta có cùng cấp bậc với Đoàn Hải Long, thế nhưng trên phương diện trận pháp thì vẫn còn kém xa!

Cú tát này không chỉ khiến Đại trưởng lão ngơ ngác, ngay cả đám người bên dưới cũng hoàn toàn ngây ngốc!

Liên minh võ thuật và võ tông có thể nói là quyền thế ngang nhau, giữa Đoàn Hải Long và Đại trưởng lão cũng không hề phân biệt địa vị cao thấp!

Cú tát này rõ ràng đồng nghĩa với việc liên minh võ thuật đã khiêu chiến với võ tông.

“Đại trưởng lão, tôi muốn ông hiểu cho rõ một chuyện, đây là địa bàn của liên minh võ thuật chúng tôi, không phải của võ tông mấy người! Liên minh võ thuật chúng tôi làm việc chỉ dựa vào quy tắc của giang hồ, thu phục hết đám người trong giới chính trị kia!”

“Gì mà vua Bắc Lương, gì mà trung thành với đất nước, tất cả đều không liên quan tới liên minh võ thuật chúng tôi, càng không liên quan đến các tông môn trong thiên hạ!”

“Tôi chỉ biết rằng, giết người thì đền mạng, nợ nần ắt phải trả, nếu như ông cứ muốn lo chuyện bao đồng thì ngày hôm nay, ngay cả ông cũng khó mà nói lý lẽ!”

Vừa nghe thấy lời này, sắc mặt của Đại trưởng lão không khỏi thay đổi.

Đoàn Hải Long vừa dứt lời, Cừu Vạn Lý đã chắp hai tay ra sau lưng, dương dương tự đắc liếc nhìn Đại trưởng lão, cười khẩy nói: “Đại trưởng lão, ông biết rõ chúng tôi không thể tha cho Tiêu Chính Văn, nhưng lại cứ muốn đối đầu với chúng tôi!”

“Sao nào, ông cảm thấy mấy người chúng tôi sẽ cho các ông chút mặt mũi sao? Đừng nói là ông, dù có là Thiên Tử thì trong mắt tôi cũng chỉ như cọng rác mà thôi!”

Những lời này của Cừu Vạn Lý quá đỗi điên cuồng ngạo mạn!

Ngay cả thể diện của giới chính trị cũng không coi ra gì, ngay cả Thiên Tử cũng coi khinh như thế!

Tiêu Chính Văn đứng bên trên bục cao liếc mắt nhìn rồi chậm rãi bước xuống dưới.

“Thằng ranh kia, để tôi chỉ thêm cho cậu vài điều trước khi chết, kiếp sau đầu thai làm người thì đừng quên cảm kích tôi đấy nhé!”

Nói xong, Cừu Vạn Lý ngửa mặt cười lớn.

“Hừ, đây là chính nghĩa thiên lý mà liên minh võ thuật mấy người vẫn luôn rêu rao sao? Coi thường Thiên Tử, coi thường giới chính trị, thậm chí còn không coi dân chúng ra gì, lẽ nào mấy người không phải con dân của Hoa Quốc?”

Tiêu Chính Văn lạnh lùng chất vấn.

Nghe thấy lời này, Cừu Vạn Lý lạnh lùng hừ một tiếng, nói: “Ở trong mắt chúng tôi, đám người đó chẳng qua chỉ giống như loại tép riu mà thôi, chuyện sống chết của bọn chúng thì có dính dáng gì tới chúng tôi?”

“Chỉ có mấy người tầm thường giống như cậu mới coi tính mạng của bọn chúng cùng là một! Đám tép riu đó chết càng nhiều thì càng có lợi cho mấy người chúng tôi. Nếu như Quốc Vận bắt đầu, ai mà không muốn chiếm một phần vận khí về mình cơ chứ?”

“Ầm!”

Vào lúc Cừu Vạn Lý vừa dứt lời, một tia sáng màu bạc đột nhiên lướt xuyên qua đàn tế.

Mọi người chỉ cảm thấy khoảng không trên đỉnh đầu giống như bị bao phủ hết bởi một lớp kính mờ mịt.

Mặc dù những người khác đều chưa cảm nhận được sự khó chịu, thế nhưng Tiêu Chính Văn lúc này đã cảm thấy sức mạnh trong cơ thể đang điên cuồng tan biến.

Hừ!

Tiêu Chính Văn không khỏi thầm kinh ngạc, Thiên Tinh Trận này thật sự không phải khó đối phó ở mức độ thông thường!

Dù anh đã có chuẩn bị từ lâu nhưng vẫn bị đối phương chi phối!

Lúc này, luồng sức mạnh xung quanh người Tiêu Chính Văn đã hoàn toàn biến mất, anh đã trở thành một người bình thường!

Ngay cả Đại trưởng lão đang đứng trên bục cao cũng cảm nhận được sự thay đổi của Tiêu Chính Văn, đang định tiến lên trước thì đã bị Đông Phương Tiếu giơ tay ngăn lại.

“Đại trưởng lão, với sức lực của một mình ông thì sao có thể xoay chuyển trời đất, lẽ nào ông vẫn muốn ăn thêm một cú tát nữa của minh chủ Đoàn hay sao?”

Đại trưởng lão nghe xong, cơ thể khẽ run lên!

Cú tát đầu tiên chỉ là lời cảnh cáo của Đoàn Hải Long, nếu như còn ra tay tiếp, vậy thì mối quan hệ giữa liên minh võ thuật và võ tông sẽ hoàn toàn tan vỡ.

Tới lúc đó, võ tông của Hoa Quốc nhất định sẽ xảy ra tổn thất nội bộ trước nay chưa từng có.

“Đại trưởng lão, thật ra chúng tôi đều có thể hiểu được tâm trạng của ông, nhà họ Viên chúng tôi cũng không hy vọng vua Bắc Lương bỏ mạng như vậy, nhưng suy cho cùng chúng ta cũng chỉ là đám người thấp cổ bé họng, không thể xoay chuyển được gì!”

Viên Sùng Long lúc này cũng giả bộ đứng lên chắp tay nói với Đại trưởng lão.

“Mấy người…”

Đại trưởng lão bực bội giậm chân!

Quả thực như những gì hai người bọn họ đã nói, dù Đại trưởng lão có liều mạng thì cũng rất khó để xoay chuyển được kết cục trước mắt.

“Tôi…”

Nhớ lại những lời bản thân đã nói khi rời khỏi biệt thự nhà họ Tiêu, Đại trưởng lão lấy ra con dấu của trưởng lão võ tông, làm ra vẻ chuẩn bị đập vỡ, bản thân không còn là trưởng lão của võ tông, lời nói hành động đều không có liên quan gì đến võ tông nữa!

Dù có phải từ bỏ thân phận Đại trưởng lão của võ tông, ông ta cũng phải đồng sinh cộng tử, nói lời giữ lời cùng với Tiêu Chính Văn!

“Ông muốn chết à?”

Đoàn Hải Long híp mắt nhìn theo bóng lưng của Đại trưởng lão, lạnh lùng chất vấn.

Không đợi Đại trưởng lão lên tiếng, Tiêu Chính Văn đã ngẩng đầu nói với ông ta: “Đại trưởng lão, ông đã làm hết tất cả những gì có thể làm cho tôi rồi, chuyện còn lại cứ để tôi tự mình giải quyết!”

“Võ tông không thể loạn, ông cũng không thể rời khỏi võ tông, vẫn là câu nói đó, Tiêu Chính Văn tôi chỉ là một kẻ nhàn rỗi mà thôi!”

Nghe thấy những lời này của Tiêu Chính Văn, Đại trưởng lão không nén được nước mắt, quay đầu nhìn Tiêu Chính Văn, nói: “Vua Bắc Lương! Cả đời cậu cống hiến cho Hoa Quốc, tôi… sao tôi có thể không quan tâm tới sự sống chết của cậu cơ chứ!”

“Các vị! Lẽ nào mấy người đều không có bố mẹ người thân hay sao? Lẽ nào người thân của mấy người chưa từng nhận được sự bảo vệ của vua Bắc Lương? Vua Bắc Lương từng nhiều lần tắm máu trên sa trường là vì điều gì chứ?”

“Để bảo vệ cho giới chính trị Hoa Quốc sao? Không! Là để bảo vệ cho người dân! Người thân của mấy người, con cái của mấy người, có ai không từng nhận ơn nghĩa của vua Bắc Lương, lẽ nào hôm nay mấy người chỉ đứng đó nhìn bọn họ giết chết vua Bắc Lương hay sao?”

“Hừ, đó là do Tiêu Chính Văn vô dụng! Mạng của hắn không đáng tiền! Tình nguyện chết vì đám giun dế kia ư? Bọn họ không liên quan gì tới chúng tôi hết!”

Lý Thiên Lăng đứng phắt dậy chỉ thẳng vào mũi của Đại trưởng lão mà mắng chửi.

“Không sai, bảo vệ người dân Hoa Quốc, vậy thì bảo người dân tới cứu hắn đi, tôi thật sự muốn nhìn xem, Hoa Quốc nhiều người như vậy, ai sẽ nguyện chết vì Tiêu Chính Văn đây? Bớt lấy mấy chuyện không liên quan gì tới chúng tôi ra để doạ người đi!”

“Người không vì mình, trời tru đất diệt! Hắn muốn vì người khác, đó là chuyện của bản thân hắn, chúng tôi không cao thượng tới vậy!”

“Đúng! Tiêu Chính Văn sinh đã là một tên hèn hạ, còn tính mạng của chúng tôi đều vô cùng đáng tiền!”

Bên dưới bục, vô số đệ tử võ tông đồng loạt hô lên.

Nghe thấy những lời này, Đại trưởng lão suýt tức hộc máu!

“Ha ha ha!”

Cừu Vạn Lý ngửa mặt cười lớn, chỉ vào vô số bóng dáng xung quanh, nói với Tiêu Chính Văn: “Tiêu Chính Văn, sao nào? Dù cậu từng vào sinh ra tử thì đã sao?”

“Đám người giống như hạng giun dế này lại nói mạng cậu không đáng tiền! Đây chính là tính cách con người, con người đều ích kỷ cả!”

Tiêu Chính Văn lạnh lùng nhìn về phía Cừu Vạn Lý, lắc đầu nói: “Bảo vệ quốc gia là đạo nghĩa mà loại người giống như mấy người vĩnh viễn không bao giờ có thể hiểu được, bởi vì trong lòng mấy người căn bản không có đạo nghĩa, cách xa đạo nghĩa mà lại muốn bước lên cảnh giới Thiên Thần ư? Rõ ràng là nực cười!”

“Nực cười?”

Cừu Vạn Lý cười khẩy nói: “Không biết ai mới nực cười, hôm nay tôi sẽ khiến cậu tan xương nát thịt!”

“Nói đủ chưa, ra tay đi!”

Tiêu Chính Văn hơi mất kiên nhẫn thúc giục.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK