Nghe tin giám đốc Lý cũng xảy ra tai nạn, bỗng chốc cả công ty Vy Nhan đều cảm thấy lo sợ.
Trong cùng một ngày mà hai nhân viên quản lý cấp cao lần lượt chết oan uổng, rõ ràng là có người đang nhắm vào công ty Vy Nhan.
Chỉ là lần này đối phương không nhắm mục tiêu vào người Khương Vy Nhan mà là ra tay với quản lý cấp cao của công ty!
“Mọi người quay về làm việc trước đi, công ty đã báo chuyện này cho cảnh sát rồi, đội điều tra sẽ tới giải quyết nhanh thôi, mọi người yên tâm làm việc, đừng có gánh nặng về tâm lý!”
Khương Vy Nhan vội trấn an những nhân viên khác trong công ty.
Dù Khương Vy Nhan có nói vậy thì nhân viên công ty vẫn tỏ vẻ sợ hãi, nhao nhao rời đi.
“Chồng ơi, có khi nào chuyện này có liên quan tới Dược Vương Cốc không?”
Khương Vy Nhan đang suy ngẫm, lên tiếng hỏi.
Tiêu Chính Văn khẽ lắc đầu.
Chắc chắn chuyện này không có khả năng là do Dược Vương Cốc làm!
Người của Dược Vương Cốc dù rất ngông cuồng, mỗi người đều tỏ vẻ hơn người khác một bậc, nhưng Dược Vương Cốc cũng có rất nhiều cao thủ để thực hiện việc giết người như vậy.
Hơn nữa, giám đốc Lý và phó giám đốc Kiều đều là người bình thường.
Cử bừa một tông sư cũng có thể lấy mạng hai người họ một cách dễ dàng, căn bản không cần phải mời sát thủ!
“Chắc chắn là có người khác, em đừng lo, anh sẽ cho người điều tra kỹ chuyện này!”
Dứt lời, Tiêu Chính Văn lấy điện thoại ra, gọi cho Long Ngao.
“Long Vương!”
Đầu bên kia điện thoại truyền tới âm thanh cung kính của Long Ngao.
“Lập tức cử người điều tra kẻ chủ mưu đứng sau gây ra hai vụ tai nạn, vụ tai nạn xe xảy ra với giám đốc Lý vào chiều nay và vụ phó giám đốc Kiều bị sát hại ở công ty Vy Nhan!”
Tiêu Chính Văn nói với giọng điệu lạnh như băng.
“Vâng! Thuộc hạ sẽ cử người đi điều tra ngay!”
Tiêu Chính Văn đặt điện thoại xuống, liếc nhìn thi thể phó giám đốc Kiều, trong lòng ngẫm nghĩ.
Lúc này, trong một câu lạc bộ cao cấp ở Giang Trung.
Lý Quốc Hào khoác tay lên vai hai cô gái trẻ, ngồi đối diện ông ta là một người đàn ông đeo mắt kính gọng đen khoảng tầm ba mươi tuổi.
Trong lòng người đàn ông đó đang ôm một cô gái trẻ tuổi trang điểm đậm, chìa một tay ra giơ ly rượu nói: “Sếp Lý, rất cảm ơn sự nâng đỡ của ông, nếu Lý Bình Dương đã chết thật thì tôi có thể thuận lợi trở thành giám đốc bộ phận sản xuất của công ty thay anh ta rồi!”
Lý Quốc Hào khẽ cười, lấy điện thoại từ trong túi áo trước ngực ra, mở trang web, tìm kiếm tin tức ở Giang Trung, sau đó đưa cho người đàn ông đối diện, nói: “Xem đi, cậu Trần! Hắn đã chết không kịp ngáp luôn rồi”.
Trần Hoài An nhận điện thoại của Lý Quốc Hào,đọc tin tức trên đó, trước tiên hắn hết sức kinh ngạc, sau đó vui mừng, nói: “Sếp Lý, chuyện này, chẳng lẽ là ông…”
“Ồ? Cậu không nên nói lung tung, đây là chuyện xảy ra ngoài ý muốn! Chẳng qua chỉ là tôi báo cho cậu một tiếng, cậu đừng quên giao kèo giữa hai chúng ta!”