Mục lục
Chiến Thần Bất Bại - Tiêu Chính Văn - Khương Vy Nhan
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Không cần biết đó là gì, tất cả máy bay chiến đấu lập tức cất cánh! Nổ súng, nổ súng cho tôi!”

Spier hoàn hồn lại, vội vàng lớn tiếng hô lên với tất cả mọi người!

Ngay lập tức, vô số máy bay chiến đấu bay lên trên không với tốc độ nhanh nhất, vô số đại bác của tàu chiến đấu đều nhắm chuẩn vào tàu mặt nước của Hoa Quốc, điên cuồng phun ra tia lửa!

Thế nhưng vào khoảnh khắc những chiếc máy bay đó cất cánh, chỉ thấy bảy trụ sáng lập tức biến thành một mành lưới rất rộng chụp thẳng xuống dưới!

Những máy bay vừa mới cất cánh chỉ cần động phải mành lưới lớn đó thì đều đồng loạt hoá thành tro bụi!

Mà những đạn pháo này giống như bị một thứ gì đó cố định giữa không trung, vừa mới xuất nòng chưa đến trăm mét đã dừng lại ngay giữa không trung!

Lúc này, tất cả mọi người đều cầm kính viễn vọng tìm kiếm khắp bốn phía!

Ngay cả tướng lĩnh hải quân bên phía Mễ Quốc cũng sợ tới mức đổ mồ hôi lạnh!

Lẽ nào Hoa Quốc đã nghiên cứu ra được loại vũ khí kiểu mới gì đó rồi sao?

Thế nhưng vào lúc bọn họ nhìn thấy một người đàn ông tóc dài giơ một tay chỉ lên bầu trời qua kính viễn vọng, mà bảy trụ sáng đó đều phát ra từ bảy ngôi sao Bắc Đẩu từ trên đỉnh đầu người này thì không khỏi sợ tới mức ngu người!

Điều này đã vượt xa so với phạm trù của vũ khí laser rồi thì phải?

Chỉ một lần chỉ tay tuỳ ý đã đánh chìm được toàn bộ mấy trăm tàu chiến, khiến cho hàng nghìn máy bay hoá thành tro bụi!

Điều quan trọng nhất là mấy loạt đạn pháo kia bị làm sao vậy chứ?

Sao lại cố định giữa không trung như thế kia?

Nhất thời, tất cả mọi người đều đầm đìa mồ hôi, bọn họ thậm chí đã hối hận khi đi theo Spier tới Hoa Quốc!

Mà bên phía Hoa Quốc cũng ngẩn ra ngay tại chỗ!

Tướng quân Lý nhìn mãi một lúc mới nhận ra người đang đạp trên mặt nước kia chính là vua Bắc Lương - Tiêu Chính Văn!

“Hôm nay, tôi sẽ không chỉ tiêu diệt hải quân Mỹ Lục của mấy người mà còn giết hết con dân của Mỹ Lục!”

Giọng nói của Tiêu Chính Văn giống như lời của một vị thần từ trên không trung vang dội xuống dưới!

Không đợi tướng lĩnh hải quân Mễ Quốc kịp phản ứng lại, mành lưới phủ trời đó đã bao trọn lấy tất cả đội tàu!

“Rầm rầm rầm rầm!”

Ngay tức thì, cả mặt biển đột ngột dâng lên cao!

Tất cả tàu chiến và máy bay của Mễ Quốc gần như chìm xuống dưới đáy biển cùng một lúc!

Nhìn thấy cảnh tượng này, tướng quân Lý không khỏi nuốt nước bọt, kính quân lễ tiêu chuẩn với Tiêu Chính Văn từ phía xa: “Thuộc hạ là tổng chỉ huy đội tàu vùng biển phía Đông…”

Không đợi ông ta nói xong, Tiêu Chính Văn đã khẽ xua tay nói: “Lãnh đạo tàu chiến của ông tiến về phía Mễ Quốc, đi qua nơi nào thì giết sạch người và vật ở nơi đó!”

Tướng quân Lý không khỏi sững sờ, mệnh lệnh này tượng trưng cho điều gì, không cần nói cũng có thể biết rõ!

“Còn ngây ra đấy làm gì? Thực thi mệnh lệnh!”, Tiêu Chính Văn trầm giọng nói.

“Rõ!”

Tướng quân Lý vội vàng đứng nghiêm, sau đó nói với vẻ không hiểu: “Vua Bắc Lương nhưng mạt tướng có một vấn đề muốn hỏi, làm như vậy sẽ dẫn đến tranh chấp quốc tế!”

Nếu như không phải lo lắng điều này thì tướng quân Lý đã hạ lệnh cho đội tàu khai hoả từ lâu rồi!

“Ông cho rằng bọn chúng đưa nhiều tàu chiến đến đây để chúc Tết chúng ta sao? Nói cho ông biết, nếu như cường giả vùng ngoài lãnh thổ của các nước mà giành chiến thắng thì nhiệm vụ của bọn chúng chính là giết sạch con dân Hoa Quốc chúng ta!”

“Bây giờ ông đã hiểu mình cần phải làm gì chưa?”

Nghe thấy lời này, tướng quân Lý không khỏi ngơ ngác!

Giết sạch con dân Hoa Quốc?

“Rõ! Mạt tướng nhận lệnh! Kẻ nào dám động đến Hoa Quốc, có xa đến mấy cũng giết không tha! Toàn quân nghe lệnh, kiểm tra trang bị, mục tiêu là bờ biển phía Tây Mễ Quốc, tăng tốc xông lên!”

Mệnh lệnh được đưa ra, cả đội tàu cùng xuất phát, tiến thẳng đến bờ biển phía Tây của Mễ Quốc!

Tiêu Chính Văn đưa mắt nhìn theo đội tàu đi xa, sau đó chắp một tay sau lưng, đạp sóng tiến thẳng về phía Đông Bắc!

Lúc này, tại thủ đô của Vy Hào, một người thanh niên đang tổ chức một buổi tiệc rượu linh đình bên trong khách sạn Lập Quốc!

Người được mời đến đều là những nhân vật trong giới thượng lưu rất có danh vọng tại thủ đô Vy Hào!

Mà đứng bên cạnh người thanh niên đó là hai cô gái trẻ trung yêu kiều.

Một tay cô gái khoác lên cánh tay của người thanh niên đó, nũng nịu nói: “Edo, anh trẻ tuổi phong độ đã có được thành tựu như bây giờ, e rằng cả Vy Hào cũng chẳng có ai kiệt xuất hơn anh nữa rồi!”

“Không đâu cô Haruko, nói chính xác ra thì phải là người kiệt xuất nhất của cả Á Lục mới đúng! Bởi vì sau ngày hôm nay thì Hoa Quốc không còn tồn tại nữa rồi!”

Người thanh niên tên Edo cao ngạo lên tiếng.

Hắn tên là Edo Yuuo, vẫn luôn là người xếp ở vị trí số một trong thế hệ trẻ của nước Vy Hào!

Nghe nói từ hồi ba tuổi hắn đã đạt tới cảnh giới Quân Thần, lên năm tuổi đã đạt được cảnh giới chủ soái địa cấp ba sao!

Mà bây giờ, hắn cũng chỉ còn nửa bước là chạm tới được cảnh giới Thiên Thần một sao!

Càng đáng sợ hơn là trong gia tộc hắn không chỉ có một mình hắn là thiên tài!

Chú của hắn là Ryo Edo bây giờ đã là một cường giả ở cảnh giới Thiên Thần một sao!

Trong một gia tộc cùng có hai cường giả ở cảnh giới Thiên Thần, đây rõ ràng là điều khiến cho tất cả mọi người không theo kịp!

Không chỉ như vậy, ông nội của hắn còn là người có địa vị rất cao của gia tộc Edo ở vùng ngoài lãnh thổ!

Chỉ dựa vào ba điểm này, ở Vy Hào, thậm chí là cả Hoa Quốc đều chẳng có ai sánh bằng!

Đây cũng là điều khiến cho hắn cao ngạo tới thế!

Mặc dù Haruko đứng bên cạnh hắn cũng có chút hiểu biết về gia tộc Edo, thế nhưng lại không thể ngờ được thực lực của gia tộc Edo lại mạnh tới vậy!

Chỉ cần một cuộc điện thoại, tất cả những nhân vật hàng đầu thường ngày cao không với tới của thủ đô đều tụ tập lại đây chỉ để chúc mừng sinh nhật hắn!

“Edo, chỉ có người đàn ông như anh mới là anh hùng thực sự!”

Haruko khoác lấy cánh tay của Edo Yuuo, nũng nịu nói.

Rất rõ ràng, cô ta đã chuẩn bị kỹ lưỡng để dâng hiến bản thân cho người thanh niên trước mắt này rồi!

Chỉ cần bám được vào cây đại thụ như nhà họ Edo, sau này cả nước Vy Hào đều sẽ bị cô ta giẫm dưới gót chân!

“Ừ, nếu như cô Haruko có hứng thú thì tối nay tôi có thể dành ra năm phút để chúng ta thảo luận về nhân sinh!”

Edo Yuuo nhìn cặp chân thon dài của Haruko, khẽ cười nói.

Gia đình Haruko cũng có bối cảnh không hề tầm thường, là con gái của tài phiệt số một nước Vy Hào, nếu như cô ta có thể gả cho Edo Yuuo thì đây chắc chắn là sự giúp đỡ lớn đối với gia tộc Edo!

Thế nhưng, Haruko vẫn chưa kịp lên tiếng, bên ngoài cửa đã vang lên những tiếng hét thất thanh!

“A! Máu… máu!”

“Cứu mạng với! Cứu…”

Nghe thấy tiếng thét của mọi người bên ngoài cửa, Edo Yuuo không khỏi nhíu mày, vừa bước nhanh về phía cửa vừa nói với đàn em bên cạnh: “Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?”

Những người tới tham gia buổi tiệc tối nay đều là tinh anh các giới của nước Vy Hào!

Haruko bên cạnh cũng đi theo với vẻ mặt hiếu kỳ.

Chỉ là, khi bọn họ vừa đi tới phía trước thì đã nhìn thấy một cảnh tượng vô cùng khủng bố!

Chỉ thấy trước cửa đã có mấy chục cái xác bị chém đứt đôi, ngã bên trong vũng máu!

Một người thanh niên của nhà họ Edo lạnh lùng nhìn về phía người đàn ông tóc dài đang đứng trước cửa, nói: “Mày to gan quá nhỉ? Dám hành hung giết người ở đây?”

“Mày có biết những người tới tham gia buổi tiệc ngày hôm nay là ai hay không? Gây ra án mạng trong tiệc mừng sinh nhật của gia tộc Edo chúng tao, cả nhà mày sẽ đều phải chết!”

Thế nhưng, hắn vừa mới dứt lời, một tia sáng màu vàng đã lập tức lao tới, cơ thể của người thanh niên gia tộc Edo đó lập tức đứt lìa thành hai mảnh rồi ngã trong vũng máu!

“Mày là ai?”

Cùng với một tiếng gầm phẫn nộ, khí tức của cường giả cảnh giới Thiên Vương cấp long năm sao lập tức bộc phát từ trên người Edo Yuuo!

“Tiêu Chính Văn!”

Người đàn ông tóc dài đứng trước cửa bình thản thốt ra ba chữ!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK