Lúc này, cả người Diệp Phàm đang cứng đờ, đây là lần đầu tiên anh ta được nhiều người tỏ ra cung kính như thế, mặc dù trong lòng anh ta hiểu rõ người mà bọn họ cung kính thật sự không phải anh ta mà là Tiêu Chính Văn!
Thế nhưng cũng đủ để khiến cho anh ta cảm nhận được sự kinh hãi!
“Tiền bối, nhà họ Diệp chúng tôi có sự tương trợ của cậu nên mới tránh được tai hoạ lần này, Diệp Thiên Thuận tôi đại diện nhà họ Diệp cảm tạ ân tình của tiền bối!”, Diệp Thiên Thuận chắp tay vái lạy và nói với Tiêu Chính Văn.
Diệp Thiên Thiên bên cạnh lại nói với vẻ cáu kỉnh: “Bố, Lý Phi Long chết rồi, nhà họ Lý chắc chắn sẽ điên cuồng báo thù, tới lúc đó nhà họ Diệp chúng ta biết ứng phó kiểu gì đây?”
Lý Phi Long là con trai độc nhất của Lý Thiên Tứ, cũng là người kế nhiệm trong tương lai của nhà họ Lý, cái chết của hắn, nhà họ Lý chắc chắn sẽ hay tin đầu tiên!
“Người là do anh ta giết, có liên quan gì tới tôi?”, Tiêu Chính Văn nhìn về phía Tư Mã Tư rồi nói với vẻ mặt hứng thú.
Lời này vừa được thốt ra, sắc mặt của Tư Mã Tư cũng lập tức biến đổi!
Tiêu Chính Văn đây là đang tiện tay đổ luôn một nỗi oan quá lớn cho hắn gánh!
Nhà họ Tư Mã ở bên phía âm phủ căn bản không có bất cứ tầm ảnh hưởng nào, tới lúc đó, thứ chờ đợi hắn sẽ chỉ là sự truy sát không ngừng nghỉ của nhà họ Lý!
Mà những người khác cũng đồng loạt nhìn về phía Tư Mã Tư.
Mặc dù Tư Mã Tư cũng là một cao thủ Đại Đế, thế nhưng vấn đề là một cao thủ Đại Đế căn bản chẳng làm gì được nhà họ Lý!
Chỉ cần Tư Mã Tư chết, người gặp hoạ tiếp theo sẽ chính là nhà họ Diệp!
“Tiền bối, chuyện này hết sức trọng đại, cậu xem chúng ta có cần…”
Mặc dù từ trong biểu cảm của Tiêu Chính Văn, ông ta không khó để nhìn ra Tiêu Chính Văn không hề bận tâm tới chuyện này, thế nhưng trước mắt, người có thực lực cao nhất ở đây chính là Tư Mã Tư!
Thế nhưng dù là Tư Mã Tư thì căn bản cũng không chặn được nhà họ Lý!
Hơn nữa lần này Lý Thiên Tứ nhất định sẽ đích thân tới phục thù. Ông ta là cường giả đỉnh cao Đại Đế ở ngưỡng Đế Cảnh cấp sáu đấy, ở trước mặt ông ta, Tư Mã Tư căn bản chỉ giống như đứa trẻ ba tuổi không đỡ nổi một đòn!
Hơn nữa, nhà họ Lý không chỉ có một cao thủ Đế Cảnh là Lý Thiên Tứ mà có tới mười lăm cao thủ Đế Cảnh, thế trận như vậy, dù là tất cả thế gia đang có mặt hợp sức lại cũng không đủ để cho nhà họ Lý đánh!
Vậy nên Diệp Thiên Thuận mới khuyên Tiêu Chính Văn mau chóng chạy khỏi nơi này!
“Tôi đang đợi bọn họ đây!”, Tiêu Chính Văn mỉm cười bình thản, vững như Thái Sơn!
“Thế nhưng nhà họ Lý…”, Diệp Thiên Thuận vẫn muốn nói thêm gì đó, thế nhưng phát hiện Tiêu Chính Văn liếc nhìn mình với gương mặt không chút biểu cảm, Diệp Thiên Thuận cuối cùng vẫn nuốt trở lại nửa vế câu sau!
Đúng vào lúc này, cùng với một tiếng gầm phẫn nộ vang lên, cả trang viên đều trở nên rúng động giống như đất rung núi chuyển!
Phía xa, một cỗ khí tức hết sức khủng bố cũng lập tức bộc phát, không chỉ Lý Thiên Tứ, mà mười lăm cao thủ Đế Cảnh của nhà họ Lý gần như đều lao về phía trang viên cùng một lúc!
Chỉ trong khoảnh khắc, cả trang viên đã bị áp lực khủng bố gây chấn động, hoá thành một đống đổ nát!
“Tư Mã Tư! Cậu to gan dám giết con trai tôi, còn không mau cút ra đây chịu chết!”
Vẻ mặt Lý Thiên Tứ hết sức nham hiểm, nhắm vào đám người đang có mặt mà gầm lên một tiếng kinh thiên.
“Gọi anh đấy!”
Tiêu Chính Văn quay đầu nhìn về phía Tư Mã Tư, nở một nụ cười vô hại, nói.
Lời này vừa mới thốt ra, Tư Mã Tư đã sợ tới mức mất hồn mất vía!
“Tiền bối, đây là ý gì?”, Diệp Thiên Thuận lúc này cũng hơi ngẩn ra.
Ông ta thật sự không hiểu những hành động này của Tiêu Chính Văn, theo lý mà nói thì nên để cho Tư Mã Tư trốn đi càng xa càng tốt, chỉ cần không tìm được Tư Mã Tư thì nhà họ Lý cũng sẽ không gây khó dễ cho những người khác.
Thế nhưng Tiêu Chính Văn nói như thế, Tư Mã Tư đã bị bại lộ rồi!
“Giết người đền mạng, nợ thì phải trả, nếu như anh ta đã giết con trai của người ta thì phải cho phép người nhà của người ta tới báo thù, đây là chuyện hết sức hiển nhiên!”
Tiêu Chính Văn khẽ cười nói.
Ở một bên khác, Lý Thiên Tứ đã dùng khí tức khoá chặt lấy Tư Mã Tư ngay từ giây phút đầu tiên!
Căn bản không có bất cứ lời thừa thãi nào, Lý Thiên Tứ thẳng thừng vung kiếm chém về phía Tư Mã Tư!
Một luồng kiếm khí đáng sợ dường như muốn xé toang bầu trời, mang theo tiếng sấm nặng nề cứ thế giáng thẳng xuống!
“Còn không mau giúp tôi!”
Tư Mã Tư quay đầu lại, kinh ngạc lên tiếng.
“Cậu chủ Tư Mã, anh nói như vậy chẳng có lý gì cả, tôi chỉ bảo anh ra tay chứ không bảo anh giết người, chuyện mà bản thân làm sai thì phải biết tỉnh táo thừa nhận sai lầm!”
Tiêu Chính Văn nói với giọng điệu chẳng có liên quan gì tới mình.
“Tiêu Chính Văn! Anh…Tôi…”
Tư Mã Tư tức tới độ phổi như sắp nổ tung nhưng luồng kiếm khí đó lại giống như tia điện lao tới trong nháy mắt, hắn đâu còn dám phí lời với Tiêu Chính Văn!
Chương 2587: Ngập ngừng
Sát chiêu của đối phương tới trong nháy mắt, mười lăm cao thủ Đế Cảnh gần như ra tay cùng một lúc, Tư Mã Tư sợ tới mức da đầu tê dại!
Đặc biệt là Lý Thiên Tứ đã đạt tới cảnh giới Đại Đế đỉnh cao, càng không phải là người mà Tư Mã Tư có thể đối kháng được!
Mặc dù chỉ là cách biệt hai cảnh giới nhỏ mà thôi, thế nhưng mỗi một cảnh giới nhỏ của Đế Cảnh gần như đều có cách biệt hết sức rõ rệt!
Lúc này, thanh kiếm dài trong tay Tư Mã Tư loé lên ánh sáng sắc lạnh, hắn gần như đã sử dụng hết tất cả những con át chủ bài của mình!
Dẫu sao hắn cũng là con cháu của hoàng tộc, thủ đoạn và bản chất tuyệt đối không phải là thứ mà người bình thường có thể so bì.
Một luồng kiếm khí giống như ngân hà rơi xuống!
Hàng trăm hàng nghìn kiếm khí đan kết lại với nhau, ngay cả đám người đứng quan sát bên cạnh cũng bị khí lưu mạnh mẽ ép đến mức liên tiếp lùi ra sau!
Chỉ dựa vào kiếm võng không chút kẽ hở này, Tư Mã Tư đã chống đỡ lại được thế công kích của mấy người Lý Thiên Tứ, thế nhưng trong lòng Tư Mã Tư lại hiểu rất rõ rằng bản thân chẳng qua chỉ có thể chống đỡ được nhất thời mà thôi.
Việc kiếm võng bị công phá thật ra cũng chỉ là vấn đề thời gian!
Dẫu sao cách biệt của cảnh giới cũng phơi bày ra đó, đặc biệt lúc này hắn còn bị mười mấy cao thủ Đế Cảnh bao vây công kích cùng một lúc.
Đòn công kích của Lý Thiên Tứ càng mang theo sức mạnh của đại đạo, giống như trời đất một phương đều đang áp chế Tư Mã Tư.
“Đó là kiến thức bị thất truyền của Hạo Thiên!”
Lúc này, trên mặt Diệp Phàm lộ ra vẻ kinh ngạc và phẫn hận.
Trận pháp mà Lý Thiên Tứ sử dụng lúc này chính là kiến thức bị thất truyền nổi tiếng của Hạo Thiên năm đó, mà Lý Thiên Tứ lại có thể vận dụng như thường, nguyên do bên trong, cho dù không nói thì Diệp Phàm cũng đã đoán ra được manh mối.
Sau khi Lý Thiên Tứ sử dụng La Võng Trận, cục diện trận đấu ngay lập tức nghiêng hẳn về một bên!
Kiếm Võng Trận của Tư Mã Tư cũng bị giam cầm, thậm chí ngay cả tứ chi của hắn cũng như bị một sợi dây vô hình trói chặt.
Khoảnh khắc này, giống như ngay cả đất trời một phương này cũng đang nằm trong lòng bàn tay của Lý Thiên Tứ!
“La Võng Trận? Ông…”
Tư Mã Tư lúc này chỉ cảm thấy da đầu tê rần!
Trước đây hắn đã từng nghe nói tới không ít truyền thuyết có liên quan tới Hạo Thiên, thế nhưng bấy lâu nay, hắn chỉ coi những lời đồn đoán đó như là câu chuyện bình thường, trước giờ chưa từng bận tâm!
Gì mà La Võng Trận, gì mà kiểm soát đất trời, cao thủ Đế Cảnh căn bản không đạt tới ngưỡng này, đó là cảnh giới mà chỉ cao thủ Thiên Cảnh mới có!
Thế nhưng ngày hôm nay, Lý Thiên Tứ thật sự sử dụng La Võng Trận, hơn nữa ý chí của đất trời một phương này đều đang chuyển biến dựa theo ý niệm của Lý Thiên Tứ, chuyện này quá đáng sợ!
Cảm giác đối chiến với người hoàn toàn không giống đối chiến với đất trời, hơn nữa cảm giác bị đất trời áp chế này cực kỳ rõ ràng, Tư Mã Tư có mạnh đến mấy thì cũng chỉ là một con người mà thôi, sao có thể đối kháng được với đất trời?
Không chỉ Tư Mã Tư cảm nhận được sức ép cực mạnh này, ngay cả vạn vật xung quanh cũng nhanh chóng bị sức ép mạnh này trấn áp cho tới chết!
“Ầm!”
Lý Thiên Tứ lại tung ra nắm đấm!
Cú đấm này giống như từ trên trời giáng xuống, như thể thứ đang lao tới không phải là bàn tay của Lý Thiên Tứ mà là đất trời một phương!
Kiếm Võng Trận của Tư Mã Tư vỡ nát, bản thân hắn cũng giống như một con diều đứt dây, máu văng tung tóe và cứ thế bay ra xa.
Cú đấm này rõ ràng bá đạo tới cực điểm, căn bản không phải là thứ mà sức người có thể đối kháng!
Lý Thiên Tứ lúc này cũng chỉ vừa mới hiểu biết sơ qua mà thôi, nếu như thật sự giống như những gì Tư Mã Tư nghĩ, đã hiểu biết tận tường thì e rằng cú đấm này đã đủ để lấy mạng của hắn luôn rồi!
Mấy người Diệp Thiên Thuận bên dưới thấy vậy cũng vô cùng kinh ngạc!
Bọn họ đều đã được tận mắt chứng kiến thực lực của Tư Mã Tư, ngay cả hắn cũng bị đánh hộc máu văng ra xa, vậy thì cả nhà họ Diệp cũng không thể tìm ra được người có thể chặn được Lý Thiên Tứ!
Nếu như Tư Mã Tư chết thì mục tiêu báo thù tiếp theo của Lý Thiên Tứ sẽ chính là nhà họ Diệp!
Tới lúc đó, nhà họ Diệp chắc chắn sẽ bị Lý Thiên Tứ tính sổ triệt để!
Cùng lúc Tư Mã Tư bay ngược ra sau, Tiêu Chính Văn vẫn luôn ngồi bên cạnh cuối cùng cũng hành động!
“Anh giao cơ thể cho tôi!”
Tiêu Chính Văn vừa nói dứt lời, một tia sáng đã bay thẳng về phía Tư Mã Tư!
Tư Mã Tư chỉ cảm thấy khắp người tê rần, ngay sau đó, thân ảnh của Tiêu Chính Văn đã hoà vào làm một với thân xác của hắn!
“Hả?”
Vào lúc Tiêu Chính Văn dung hoà với cơ thể của Tư Mã Tư, Lý Thiên Tứ không khỏi ngập ngừng.
Bởi vì Tư Mã Tư ban nãy vẫn còn lấm lem bụi đất, bây giờ khí tức cả người đã biến đổi!
Chương 2588: Cách biệt lớn
Thậm chí có thể nói, ngay cả Lý Thiên Tứ cũng cảm nhận được một luồng khí tức cực kỳ nguy hiểm!
Thế nhưng Lý Thiên Tứ cũng chỉ ngẩn ra một giây mà thôi, trong mắt ông ta, dù Tư Mã Tư còn có con át chủ bài như thế nào thì ở trước mặt La Võng Trận căn bản đều chẳng đáng nhắc đến!
Quan trọng nhất là ông ta đang ở cảnh giới Đại Đế đỉnh cao, chỉ riêng phương diện cảnh giới đã áp chế được Tư Mã Tư rồi, hắn cũng chẳng dấy lên được sóng to gió lớn gì đâu!
“Cậu Tiêu…chuyện này…chuyện này thật sự có thể sao?”
Diệp Thiên Thuận nhíu mày, có hơi nghi hoặc nhìn về phía Tư Mã Tư!
Mặc dù lúc này Tiêu Chính Văn đã kiểm soát được thân xác của Tư Mã Tư, thế nhưng dẫu sao thì bản thân Tư Mã Tư cũng chỉ mới ở ngưỡng Đế Cảnh cấp bốn mà thôi!
“Bố, bố phải tin tưởng anh Tiêu, tiếp theo chỉ cần đợi xem kịch hay thôi! Đừng nói là Lý Thiên Tứ, dù là cụ tổ của nhà họ Lý tới thì cũng chưa chắc đã là đối thủ của anh Tiêu!”
Diệp Phàm lại cực kỳ tin tưởng vào Tiêu Chính Văn.
Vào lúc Diệp Phàm vừa nói dứt lời, bên phía Tiêu Chính Văn đã ra tay!
Lúc này Lý Thiên Tứ cũng tung đòn ra, một sức ép cực mạnh cứ thể đổ ập xuống.
Giống như đất trời một phương đang muốn áp chế triệt để Tiêu Chính Văn, ngay cả bầu trời cũng như hạ xuống không dưới cả nghìn mét!
Cảnh tượng này khủng bố tới cực điểm, mọi người đang có mặt đều đồng loạt hít sâu.
Ngay sau đó, Lý Thiên Tứ lại tung ra thêm một cú đấm, cú đấm này mạnh hơn rất nhiều so với đòn đánh ban nãy, uy thế cũng thêm phần cường hãn!
Khoảng trời phía trên đỉnh đầu Tiêu Chính Văn dường như sẽ đổ sụp xuống chỉ trong nháy mắt!
Trời sập rồi?
Diệp Thiên Thuận sợ tới độ trợn mắt há mồm!
Đó là trời đất một phương đấy, dù Tiêu Chính Văn có mạnh tới đâu thì cũng không ngăn được uy thế của màn trời!
“Xem ra tin đồn là sự thật! Lý Thiên Tứ thật sự đã có được một bộ bí thuật từ mấy trăm năm trước!”
“Đây có lẽ là kiến thức thất truyền hơn người của Hạo Thiên, không biết bằng cách nào lại rơi vào trong tay của Lý Thiên Tứ!”
“Xem ra nhà họ Lý cũng có quan hệ mật thiết với cái chết của Hạo Thiên!”
Không ít người đồng loạt ngẩng đầu nhìn về phía bầu trời, nhỏ giọng bàn tán.
Đặc biệt là Diệp Thiên Thuận lúc này càng kinh động tới mức há hốc miệng!
Cú đấm đó nếu như thật sự giáng xuống thì sẽ không chỉ có một mình Tiêu Chính Văn bỏ mạng mà cả nhà họ Diệp đều sẽ bị liên luỵ!
Chỉ là một cú đấm đã áp chế cả nhà họ Diệp không ngóc đầu lên nổi!
Mặc dù thực lực của bản thân Lý Thiên Tứ vẫn chưa đạt tới độ cao như vậy, thế nhưng uy thế của cú đấm này quả thực không phải là thứ mà sức người có thể đối kháng!
Chỉ có điều, sau khi Tiêu Chính Văn khống chế được cơ thể của Tư Mã Tư thì khí tức cả người đều hoàn toàn khác!
Tư Mã Tư giờ thoạt nhìn cả người càng thêm giản dị chất phác, thậm chí đã không còn bất cứ khác biệt gì so với người bình thường.
Thế nhưng lại cho người ta một cảm giác hết sức khó lường!
Mặc dù trời đất một phương rất có uy thế, vậy nhưng Tiêu Chính Văn giờ lại giống như chiếc lá rụng bay lượn trong gió bão, phấp phới theo làn gió nhưng căn bản lại chẳng thể khiến cho Tiêu Chính Văn bị thương dù chỉ một chút!
Đối diện với uy thế của cú đấm như trời long đất lở đó, Tiêu Chính Văn cũng chỉ tuỳ ý vung ra một cú đấm!
Ở trước mặt Tiêu Chính Văn, những cách biệt về mặt cảnh giới, những trận pháp bí thuật hay là uy lực đất trời kia gần như đều trở nên vô hình chỉ trong nháy mắt!
Cú đấm hết sức bình thường của Tiêu Chính Văn giáng xuống, xuyên qua bầu trời!
“Ầm!”
Khi một tiếng vang lớn truyền tới, uy lực từ cú đấm kia của Lý Thiên Tứ lập tức không còn sót lại chút gì!
Một sức mạnh khủng bố vô hình cắn trả, một bên cánh tay của Lý Thiên Tứ cứ thế nổ tung!
Ngay lập tức, máu tươi bắn ra tứ phía, vô số vụn thịt cùng rơi xuống với máu tươi!
Lý Thiên Tứ nhìn về phía Tiêu Chính Văn với vẻ không dám tin, dù thế nào thì ông ta cũng không dám tin tất cả những chuyện này lại là sự thật!
Thật ra ông ta cũng cảm nhận được, người kiểm soát cơ thể của Tư Mã Tư lúc này đã không còn là bản thân hắn nữa!
Thế nhưng sao có thể có cách biệt lớn tới vậy cơ chứ?
Đừng nói là Lý Thiên Tứ đờ ra, dù là những người đứng xem xung quanh cũng chết lặng.
Chỉ là một cú đấm đã khiến cho Lý Thiên Tứ bị trọng thương, thậm chí ngay cả một bên cánh tay cũng bị đánh nát bươm!
Chuyện này rõ ràng vượt qua nhận biết của bọn họ!
Diệp Thiên Thuận càng kinh hãi tới độ há hốc miệng, dù Lý Thiên Tứ quá khinh suất thì cũng không đến nỗi bị một cú đấm của Tiêu Chính Văn đánh đến mức bị trọng thương chứ!
Nhưng suy cho cùng người đó là Tiêu Chính Văn!
Chương 2589: Bước ngoặt lớn
Dù sao Tiêu Chính Văn cũng đã đạt Thiên Cảnh, mà cú đánh của anh tương đương với một cú đánh của cường giả Thiên Cảnh.
Lý Thiên Tứ chẳng qua chỉ mới ở cảnh giới Đế Cảnh đỉnh cao, đâu thể chịu được một cú đánh của Tiêu Chính Văn?
Một cánh tay của ông ta bị nổ cũng chỉ là bắt đầu mà thôi.
Ngay khi Lý Thiên Tứ sửng sốt, bầu trời bỗng vang lên tiếng nổ lần nữa.
“Ầm!”
Lý Thiên Tứ thậm chí còn chưa hoàn hồn, cả người đã nổ tung thành vô số mảnh theo tiếng vang này.
Chỉ một cú đánh mà lại khiến Lý Thiên Tứ bị nổ tung.
Nhìn thấy thế, Diệp Thiên Thuận đang quan sát bên dưới bị ngạc nhiên đến mức rơi cằm.
Ngay cả Diệp Phàm cũng trợn to mắt, không dám tin nhìn cảnh tượng trước mắt.
Sau đó máu và vô số mảnh thịt từ không trung rơi xuống, Tiêu Chính Văn kiêu ngạo đứng đó, lạnh lùng nhìn xung quanh.
Tất cả mọi người đều nín thở nhìn Tiêu Chính Văn, lúc này không ai dám thở mạnh.
Đó là Lý Thiên Tứ, cường giả cảnh giới Đại Đế đỉnh cao đấy, còn là người nắm quyền của một trong bốn gia tộc lớn phía Bắc âm phủ cứ thế bị một cú đánh của Tiêu Chính Văn đánh bại.
Dù có nói ra cũng không ai dám tin mọi thứ đều là thật chứ đừng nói là mọi người ở đó.
Mười mấy cao thủ cảnh giới Đại Đế đánh đến tận cửa với Lý Thiên Tứ cũng khiếp sợ đến mức hồn lìa khỏi xác, ngây người không biết làm gì.
Không đợi họ hoàn hồn, Tiêu Chính Văn giơ tay chỉ vào một điểm.
“Ầm!”
Một luồng sức mạnh nổ tung phía trước Tiêu Chính Văn, sau đó mười mấy cao thủ cảnh giới Đại Đế đều bị nổ tung như Lý Thiên Tứ.
Chỉ mong ngón tay khiến mười lăm cao thủ cảnh giới Đại Đế đều trở thành vũng máu.
Ngay cả Tư Mã Tư tận mắt nhìn thấy cảnh tượng này cũng lộ ra vẻ kinh sợ.
Đồng thời Tư Mã Tư cũng cảm thấy mình may mắn khi chưa làm gì chọc giận Tiêu Chính Văn, nếu không bây giờ e là hắn cũng đã bị nổ tung như vậy rồi.
Cho dù thế nào hắn cũng không dám tin từ cuộc chiến tranh giành Thánh Huyết Đế Tuấn lần trước đến nay mới chỉ vài tháng ngắn ngủi mà Tiêu Chính Văn đã mạnh đến mức này.
Trong khi hắn còn đang ngơ ngác, một luồng sáng bắn ra từ trong người, Tiêu Chính Văn lại đến gần Diệp Phàm rồi hợp làm một thể với anh ta.
Ông cụ nhà họ Diệp là Diệp - Hồng Đồ cũng ngây ngốc nhìn cảnh tượng trước mắt.
Bá đạo là gì?
Đây mới là bá đạo thật sự.
“Tôi… Diệp Hồng Đồ xin chào tiền bối”.
Diệp Hồng Đồ chắp tay với Diệp Phàm.
Hai bố con Diệp Thiên Thuận ở bên cạnh cũng chắp tay với Tiêu Chính Văn: “Hậu bối xin chào tiền bối”.
Mặc dù người trước mặt này vẫn còn con trai Diệp Phàm của Diệp Thiên Thuận, nhưng họ biết rõ hơn ai hết thần hồn trong người Diệp Phàm có thực lực đáng sợ.
Nhất là uy lực chỉ tay vừa rồi quả thật khủng khiếp.
Nghĩ đến trước đó mình coi thường Tiêu Chính Văn, Diệp Thiên Thiên càng hoảng sợ toát cả mồ hôi, cũng may Tiêu Chính Văn không so đo với cô ta, nếu không chỉ cần một cái chỉ tay thì cả nhà họ Diệp sẽ bị diệt cả gia tộc mất.
Thảo nào Diệp Phàm lại tự tin như thế.
Lúc này ánh mắt người nhà họ Diệp nhìn Diệp Phàm cũng trở thành cung kính hơn, không còn vẻ khinh thường như trước nữa.
Chỉ một chiêu đã giải quyết gọn gàng Lý Thiên Tứ, lại một cái chỉ tay tiêu diệt mười năm cao thủ Đế Cảnh của nhà họ Lý, đây đã không đơn giản là nghịch thiên nữa rồi.
Lúc này tất cả người nhà họ Diệp đều cực kỳ kính sợ Tiêu Chính Văn.
Các gia chủ của gia tộc xung quanh đều đứng lên quỳ rạp dưới đất, không ít người đều sợ đến mức run rẩy.
Hôm nay họ đến để gây phiền phức cho nhà họ Diệp, nhưng không ngờ chuyện này lại có bước ngoặt lớn đến thế?
Mọi người đều mơ hồ cảm thấy cả phía Bắc đều thay đổi.
Nhất là những người nắm quyền các gia tộc lớn đó càng biết rõ cuộc chiến hôm nay có ý nghĩa thế nào.
Một ông lão tóc bạc bên cạnh hoảng sợ đến mức cả người run rẩy.
Ông ta cũng là người nắm quyền nhà họ Trần – một trong bốn gia tộc lớn.
Bây giờ cũng có tu vi Đế Cảnh cấp bốn, hơn nữa cả phương Bắc có tiếng là hung dữ.
Nhắc đến danh hiệu Trần Quỷ Thủ, có mấy ai không biết?
Nhưng ngay cả ông ta cũng toát mồ hôi lạnh với cảnh tượng đáng sợ trước mắt.
Ánh mắt không khỏi hiện lên vẻ kính sợ và ghen tị với nhà họ Diệp.
Chương 2590: Hợp sức
Có một cao thủ như vậy bảo vệ, nhà họ Diệp muốn bay cao cũng chỉ là vấn đề thời gian thôi.
Chỉ cần vị cao nhân này có được thân xác thích hợp thì đừng nói là cả phía Bắc sẽ bị thu phục, thậm chí có khả năng trở thành thế lực lớn xưng bá một phương ở cả âm phủ kể từ sau Tả Bạch Đào.
“Từ hôm nay phía Bắc chỉ có một mình tôi”.
Tiêu Chính Văn lạnh lùng nói.
Tiêu Chính Văn lạnh lùng nhìn mọi người, mọi người đều cúi đầu xuống.
Ai còn dám nghi ngờ dù chỉ một chút chứ?
“Bọn tôi sẵn lòng nghe theo lệnh của tiền bối, làm theo tiền bối”.
Mọi người đều đồng thanh nói.
Ngay cả mấy người Diệp Thiên Thuận cũng đều quỳ xuống đất.
“Giữa các gia tộc ở phía Bắc âm phủ đã tranh đấu không ngừng hàng ngàn năm nhưng chưa từng có ai có thể thống nhất các gia tộc phía Bắc”.
“Nhưng ai ngờ được nhà họ Diệp thế mà lại nổi lên, chỉ trong tích tắc đã trở thành con chim đầu đàn phía Bắc”.
Lúc này rất nhiều người đều thầm cảm thán.
“Tiền bối, nhà họ Trần tôi đã chuẩn bị tiệc ở quán rượu phía Nam thành phố, mong tiền bối có thể đến tham dự”.
Người nắm quyền nhà họ Trần nói.
Ở phía Bắc này, nhà họ Trần là gia tộc chỉ đứng sau nhà họ Diệp và nhà họ Lý, ba đầu định đứng về phe nhà họ Lý để phân chia nhà họ Diệp nhưng không ngờ lại thay đổi nhanh đến thế.
Không chỉ là người đứng đầu nhà họ Trần nhanh chóng thay đổi việc triển khai trước đó mà ngay cả những người nắm quyền vài gia tộc khác cũng bắt đầu gảy bàn tính của mình.
Thậm chí càng có người nhìn Diệp Phàm với ánh mắt sáng rực.
Dù sao bây giờ Diệp Phàm chưa cưới vợ, nếu có thể kết thông gia với nhà họ Diệp thì gia tộc mình cũng có thể leo lên chiếc thuyền lớn nhà họ Diệp.
Con gái của các gia tộc này có người nào không có mắt nhìn cao, có người nào mà không có diện mạo như tiên đâu?
Nhưng lúc này ngay cả họ cũng tràn đầy ngưỡng mộ nhìn Diệp Phàm.
Tiêu Chính Văn cũng không từ chối ý tốt của nhà họ Trần, đi thẳng đến quán ở phía Nam thành phố.
Bữa tiệc hôm nay là bữa tiệc long trọng nhất hàng trăm năm trở lại đây, không chỉ là các gia tộc đều cử đại diện tham gia mà ngay cả bên Âm Tư cũng phái người đến.
Không ít người trẻ tuổi tranh bước đến mời rượu Tiêu Chính Văn.
Dù có thể nói với Tiêu Chính Văn một câu cũng là lợi ích khá lớn với họ rồi.
Nếu được Tiêu Chính Văn chọn trúng, thu nhận làm đệ tử thì có nghĩa là một bước lên trời.
Con cháu các gia tộc nhỏ lại chỉ có thể đứng ở xa nhìn, không dám bước đến nửa bước.
Ngược lại người nắm quyền nhà họ Trần và Diệp Thiên Thuận được Tiêu Chính Văn giữ lại bên cạnh mình.
Trước đó Diệp Phàm từng nhắc đến chuyện điện U Minh với Tiêu Chính Văn, anh cũng có ý muốn lập ra thế lực của riêng mình ở âm phủ thông qua điện U Minh.
“Tôi nghe nói âm phủ các ông có một điện U Minh? Không biết có đúng thế không?”, Tiêu Chính Văn bình thản hỏi.
Thật ra lần này đến âm phủ, Tiêu Chính Văn không đơn giản chỉ vì trận chiến với Tả Phượng Kiều.
Chung quy Tiêu Chính Văn vẫn muốn lập ra thế lực của mình ở đây giống như lúc đầu mới vào ngoài lãnh thổ, có điện Thần Long rồi, ngoài lãnh thổ cũng không dám có ý định gì với thế tục.
“Đúng là âm phủ có một điện U Minh nhưng từ sau khi Hạo Thiên chết, điện U Minh được dời vào lòng đất”, Diệp Thiên Thuận không dám giấu giếm.
“Ừ, nếu thế thì ông nghĩ cách liên hệ với điện U Minh, bảo các gia tộc phía Bắc đều quy phục nhà họ Diệp đi”.
Tiêu Chính Văn thản nhiên nói.
Vừa nghe anh nói thế, ngay cả Diệp Hồng Đồ cũng sửng sốt.
Dù sao vừa rồi chính Tiêu Chính Văn cũng đã nói, cả phía Bắc chỉ có mình tôi.
Nhưng không ngờ Tiêu Chính Văn sẽ thu nạp tất cả gia tộc lại.
Hơn nữa còn muốn trao đổi tin tức với điện U Minh, điều này đã động đến vài điều kiêng kị của âm phủ, dù sao bên Âm Tư cũng sẽ không cho phép thế lực bên ngoài nào có địa vị ngang với Âm Tư.
Mặc dù bây giờ điện U Minh đã không còn huy hoàng như trước nhưng uy lực sót lại vẫn còn, hơn nữa phía Bắc còn có một phần của điện U Minh.
Người nắm quyền điện U Minh còn là một cao thủ cảnh giới Đế Quân.
“Tiền bối, bảo tất cả gia tộc đều quy phục nhà họ Diệp e là không ổn lắm, dù sao không ít gia tộc đều là cấp dưới của điện U Minh, nếu thu nhận như thế có khiến điện U Minh bất mãn không?”
Diệp Thiên Thuận lo lắng nói.
“Nếu ông đã nói thế thì cũng không phải không thể cho họ một bậc thang bước xuống, ông đi mời đại diện của họ, nói là hai bên chúng ta có thể hợp sức”.
“Hơn nữa năm đó Hạo Thiên chết không rõ ràng, chúng ta có thể giúp anh ta trả mối thù này”.
Tiêu Chính Văn lại nói.