Mặc dù rất bấn mãn, nhưng Diệp Thiên Thuận cũng không tiện thể hiện trước mặt mọi người, chỉ bình tĩnh nói: “Cháu là thanh niên tuấn kiệt, lại là người thừa kế của nhà họ Lý, tiếp quản thay anh Thiên Tứ cũng là điều hợp lý!”
“Ồ? Ngay cả chú Diệp cũng cho rằng cháu là thanh niên tuấn kiệt sao?” Lý Phi Long từ từ đặt tách trà trên tay xuống, hỏi với nụ cười ẩn ý.
“Đương nhiên rồi!”
Diệp Thiên Thuận thản nhiên trả lời, nhưng cũng cảm nhận được ẩn ý trong lời nói của Lý Phi Long.
Đúng như dự đoán, Lý Phi Long đứng dậy, nhìn Diệp Thiên Thiên phía sau Diệp Thiên Thuận, nói: “Chú Diệp, thật ra cháu ngưỡng mộ cô Diệp đã lâu, không biết chú Diệp có thể kết duyên cho cháu và cô Diệp Thiên Thiên hay không?”
Nghe vậy, sắc mặt của Diệp Thiên Thuận lập tức thay đổi, vẻ mặt của Diệp Thiên Thiên cũng trở nên khó coi.
Những người có mặt ở đây đều là nhân vật có tên tuổi, chinh chiến nhiều năm, sao có thể không nghe ra được Lý Phi Long muốn thu phục nhà họ Diệp mà không cần động đến dao?
Ai cũng biết nhà họ Diệp sau này sẽ do Diệp Thiên Thiên tiếp quản, kết hôn với Diệp Thiên Thiên đồng nghĩa với việc có được nhà họ Diệp.
“Cháu trai, chuyện này e rằng không ổn. Thiên Thiên đã định hôn từ ba năm trước rồi!” Diệp Thiên Thuận bình tĩnh nói, nhưng ánh mắt vô cùng lạnh lẽo.
Cho dù nhà họ Lý thèm muốn tài sản của nhà họ Diệp, nhưng cũng không nên công khai cướp đoạt như vậy, làm thế chẳng khác gì cướp giữa ban ngày cả.
“Chú Diệp, lẽ nào chú thật sự không muốn thúc đẩy mối quan hệ tốt đẹp giữa cháu và Thiên Thiên sao?” mặt Lý Phi Long không đổi sắc hỏi.
Thực ra hắn đang uy hiếp Diệp Thiên Thuận.
“Cháu trai, chú nghĩ trò đùa này không vui đâu!” Diệp Thiên Thuận lạnh lùng đáp lại.
“Được rồi, nếu chú Diệp đã nói vậy thì cháu cũng không cưỡng ép!” Lý Phi Long vừa cười vừa nói với Diệp Thiên Thuận, rồi quay lại chỗ của mình.
Lý Phi Long vừa ngồi xuống, một ông lão với đôi lông mày trắng đứng bật dậy nói: “Diệp Thiên Thuận, sao ông lại cố chấp như vậy! Nếu nhà họ Lý và nhà họ Diệp kết thông gia thì đây sẽ là cơ hội ngàn năm hiếm có cho nhà họ Diệp!”
“Hơn nữa, thân là trưởng bối, làm mất thể diện của hậu bối như vậy thật không ổn thỏa!”
Ông lão lông mày trắng này là một trong những người dưới trướng nhà họ Lý, tu vi của ông ta đã đạt Đế Cảnh cấp ba, có thể áp đảo Diệp Thiên Thuận.
Nghe vậy, mọi người đều chuyển hướng mắt về Diệp Thiên Thuận.
“Ông Cừu nói vậy nghiêm túc quá rồi, chuyện hôn nhân của con cái, tôi cũng không tiện can thiệp vào quá nhiều!” Diệp Thiên Thuận cười nói.
“Hôn nhân của con cái vốn nên là do cha mẹ làm chủ, đây là chuyện đương nhiên!” ông Cừu lạnh lùng nói.
“Ông Cừu, trong những năm qua, nhà họ Diệp chúng tôi quả thực phát triển không tốt, nhưng phía sau nhà họ Diệp là ai, chắc ông Cừu không cần tôi nói cũng biết nhỉ!”
Diệp Thiên Thuận nói tiếp.
Ông lão của nhà họ Diệp là Diệp Hồng Đồ vẫn còn sống, cộng thêm có Tư Mã Tư, hai con át chủ bài này cũng đủ để khiến Diệp Thiên Thuận tự tin.
“Chú Diệp, thật ra cháu đã thầm mến mộ Thiên Thiên từ lâu, hơn nữa chúng cháu còn là thanh mai trúc mã, vì vậy cháu mong chú Diệp hãy nể tình giữa hai gia đình chúng ta, tác thành cho hai đứa chúng cháu!”
Lý Phi Long nói lại lần nữa.
Diệp Thiên Thuận sầm mặt nhìn Lý Phi Long nói: “ Cháu trai, có gì thì nói thẳng đi, tại sao phải mập mờ như vậy?”
“Được thôi, chú Diệp thật nhanh nhạy!”
“Nếu chú Diệp đã thẳng thắn như vậy thì cháu cũng không lòng vòng nữa. Tình hình hiện tại không cần nói nhiều, chắc chú Diệp cũng rõ thế nào gọi là một ngọn núi không thể có hai con hổ. Nhà họ Diệp trước mắt chỉ có hai con đường!”
Lý Phi Long giơ hai ngón tay lên nói với vẻ chế nhạo.
“Ồ? Chi bằng nói ra thử xem!”
Diệp Thiên Thuận nhìn Lý Phi Long đầy sát khí.
“Hoặc là quy phục nhà họ Lý, giúp đỡ nhà họ Lý chúng cháu, hoặc là cút khỏi phương Bắc!” Lý Phi Long lạnh lùng nói.
“Lý Phi Long, có phải nhà họ Lý đã quên trước đây nếu không có nhà họ Diệp thì nhà họ Lý các người đã bị nhà họ Tề xóa sổ từ lâu rồi, sao có thể đi được đến ngày hôm nay!”
“Bây giờ nhà họ Lý định lấy oán báo ơn sao?”
Diệp Thiên Thuận lạnh lùng hỏi.
Nghe vậy, Lý Phi Long cười lớn nói: “Các người giúp đỡ nhà họ Lý chẳng phải là để ổn định thế lực của nhà họ Diệp sao?”
“Bây giờ nhà họ Lý đã lấy lại thế lực, chú nghĩ cả phương Bắc này còn chỗ cho nhà họ Diệp à?”
Lý Phi Long cũng chế nhạo.
Chương 2582: Chân lý vĩnh hằng
“Cháu trai, nhà họ Lý các người bám chân Tả Bạch Đào mới có thể trèo cao lên chút, nhưng nhà họ Diệp chúng tôi cũng không dễ bắt nạt”, Diệp Thiên Thuận nói.
Nghe vậy, Lý Phi Long cười khẩy: “Chú Diệp, chú đừng nóng vội, kẻo làm hỏng hòa khí giữa mọi người! Dù sao bốn gia tộc lớn chúng ta cũng như anh em thân thiết trong một nhà!”
“Có một người, nếu chú Diệp gặp rồi thì chắc chắn sẽ thay đổi ý định!”
Nói xong Lý Phi Long ra hiệu cho thuộc hạ phía sau.
Không lâu sau, một người bước vào sảnh lớn.
Nhìn thấy người này, sắc mặt của mọi người đều thay đổi, đặc biệt là bố con Diệp Thiên Thuận, biểu cảm vô cùng khó coi.
Người bước vào chính là ông cụ nhà họ Diệp, Diệp Hồng Đồ!
Nhưng sắc mặt của Diệp Hồng Đồ lúc này tái mét, ánh mắt đảo loạn, toàn thân bị trói chặt.
Phía sau, một thanh niên chậm rãi bước vào.
“Tư Mã Tư!”
Tư Mã Tư là do Diệp Thiên Thiên mời tới nhà họ Diệp, hơn nữa, để giữ Tư Mã Tư ở lại, nhà họ Diệp còn chia sẻ cả những bí mật của tổ tiên cho Tư Mã Tư.
Chính vì vậy mà nhà họ Diệp đã phơi bày tất cả trước mặt Tư Mã Tư.
Bây giờ Tư Mã Tư lại lợi dụng lúc Diệp Hồng Đồ không có sự chuẩn bị, bắt sống lão, hơn nữa với tình hình hiện tại của Diệp Hồng Đồ, có vẻ như đã bên bờ vực sống chết rồi.
Nói cách khác, Tư Mã Tư đã phản bội nhà họ Diệp, nghiêng về phía nhà họ Lý.
Cả Diệp Thiên Thuận và Diệp Thiên Thiên đều sững sờ tại chỗ.
“Thế nào hả chú Diệp? Bây giờ chú đã nghĩ thông chưa?” Lý Phi Long nhìn Diệp Thiên Thuận với vẻ chế nhạo.
Lúc này, tâm trí của Diệp Thiên Thuận đã hoàn toàn trống rỗng.
Không ngờ, phòng ngày phòng đêm mà cuối cùng vẫn không thể phòng nổi trộm nhà, tên trộm này còn do chính Diệp Thiên Thiên dẫn vào nhà.
“Mời anh Tư Mã ngồi!”
Lý Phi Long chỉ vào chỗ ngồi bên cạnh, làm động tác mời.
Tư Mã Tư ngồi xuống rồi nói với Diệp Thiên Thuận: “Kẻ thức thời mới là trang tuấn kiệt, tôi khuyên ông một câu, đừng làm gì ngu ngốc!”
Cùng lúc đó, Lý phi Long cũng liếc nhìn Diệp Thiên Thiên với vẻ khinh nhờn.
“Sao tôi có thể không biết con át chủ bài của nhà họ Diệp chứ! Nhưng đáng tiếc là các người lại không biết anh Tư Mã là đệ tử của sư phụ Khổng Thánh!”
“Các người không biết ưu điểm lớn nhất của nhà họ Khổng sao? Có lúc ăn cây táo rào cây sung là tật xấu, nhưng có lúc nó lại là đức tính tốt!”
“Như anh Tư Mã đã nói, kẻ thức thời mới là trang tuấn kiệt, cô nói xem có đúng không?”
Lý Phi Long vừa nói vừa vươn tay nâng cằm Diệp Thiên Thiên lên, hất cằm nói.
Diệp Thiên Thiên vội vàng quay mặt sang một bên, tránh cái miệng hôi hám của Lý Phi Long.
“Hừ!”
Lý Phi Long nhìn Diệp Thiên Thiên với vẻ khinh thường, sau đó quay sang nói với Diệp Thiên Thuận: “Chú Diệp, bây giờ số phận của cả nhà họ Diệp đều nằm trong tay chú!”
“Một câu nói của chú có thể quyết định sự sống chết của nhà họ Diệp và cả ông cụ nhà các người nữa!”
“Lý Phi Long!”
Diệp Thiên Thuận tức giận đập bàn, đứng bật dậy, cả người bừng bừng sát khí.
Nhưng ông ta còn chưa kịp ra tay, Tư Mã Tư đã khịt mũi, phất tay, một luồng khí tức đáng sợ lập tức đè Diệp Thiên Thuận về chỗ cũ.
Mọi người xung quanh kinh hãi nhìn cảnh tượng đó.
“Tôi nói rồi, đừng có mà không biết điều!” Tư Mã Tư cười nhạo.
“Chú Diệp, bây giờ cháu chỉ đợi một câu nói của chú mà thôi. Chú nói đi, chú muốn ông già này chết hay sống?”
Lý Phi Long chắp tay sau lưng, nhìn Diệp Thiên Thuận.
“Tư Mã Tư! Nhà họ Diệp đối xử tốt với anh, vậy mà anh lại…”
Diệp Thiên Thiên còn chưa kịp nói xong, Tư Mã Tư đã cười lớn: “Ha ha! Cô còn quá trẻ, tình nghĩa hay đạo đức gì đó chỉ để lừa đứa trẻ ba tuổi mà thôi!”
“Trên đời này chỉ có lợi ích mới là chân lý vĩnh hằng!”
Tư Mã Tư không biết xấu hổ, ngược lại còn ba hoa ra vẻ dạy dỗ người khác.
“Bố! Con đồng ý với bọn họ! Vì ông nội…” Diệp Thiên Thiên nói trong nước mắt.
“Câm miệng! Nhà họ Diệp chúng ta không thể để nhà họ Lý dễ dàng khống chế được!” Diệp Thiên Thuận nói rồi chậm rãi đứng dậy, với ánh mắt kiên quyết.
Chương 2583: Ngoan ngoãn
Chỉ mấy câu nói ngắn ngủi, nhà họ Diệp đã sắp đến bờ vực nguy hiểm, thậm chí ngay cả ông cụ cũng trở thành con tin của nhà họ Lý, chuyện này gần như đã đẩy nhà họ Diệp đến đường cùng.
Diệp Thiên Thuận là người nắm quyền nhà họ Diệp của thế hệ này, thà đánh chết cũng không thể đồng ý với nhà họ Lý, nếu không làm sao ông ta có thể đối mặt với tổ tông nhà họ Diệp?
Khi Diệp Thiên Thuận định quyết đánh đến cùng, cùng sống chết với nhà họ Lý thì một bóng người chạy vào sảnh lớn.
“Bố! Nhà họ Diệp chúng ta tuyệt đối không thỏa hiệp”, Diệp Phàm tức giận, siết chặt nắm đấm nói.
“Diệp Phàm?”
Lý Phi Long khinh thường nhìn Diệp Phàm.
Trong bốn gia tộc lớn thì Diệp Phàm là tên cậu ấm đào hoa có tiếng, bây giờ Lý Phi Long càng không xem cậu hai này ra gì cả.
“Anh đến đúng lúc lắm, ba đời nhà họ Diệp các anh đều tụ tập ở đây, cũng đỡ cho tôi phải đi khắp nơi tìm anh”, Lý Phi Long cười nhạo không hề xem trọng Diệp Phàm chút nào.
Một tên công tử bột thôi, không chỉ là Lý Phi Long mà bất kỳ ai ở đó đều sẽ không cho rằng anh ta có thể làm ra trò trống gì.
“Tôi cho chú mười giây cuối cùng để suy nghĩ, tôi mong chú Diệp có thể đưa ra quyết định sáng suốt”.
Nói rồi Lý Phi Long xoay người đi, không thèm nhìn người nhà họ Diệp một cái.
Không để Diệp Thiên Thuận lên tiếng, Diệp Phàm bỗng lạnh lùng nói: “Anh vẫn chưa ngồi đủ à?”
Mặc dù giọng nói này là được phát ra từ chỗ Diệp Phàm nhưng rõ ràng không phải của Diệp Phàm, hơn nữa nghe có vẻ cực kỳ xa lạ.
Nhưng giọng nói này lại vô cùng quen thuộc với Tư Mã Tư còn đang đắc ý.
Thậm chí ngay khi vừa nghe thấy giọng nói này, tách trà trong tay Tư Mã Tư rơi xuống đất, ngẩng phắt đầu lên nhìn về phía Diệp Phàm.
Lúc này khí thế quanh người Diệp Phàm cũng thay đổi, lạnh lùng nhìn về phía Tư Mã Tư đang ngây người.
Cuối cùng nhìn qua ánh mắt Tư Mã Tư không khỏi rùng mình.
Sau đó Tư Mã Tư từ từ đứng dậy trước cái nhìn chăm chú đầy ngạc nhiên của mọi người rồi lùi sang một bên với tốc độ nhanh nhất, như thể đang nhường chỗ cho Diệp Phàm.
Tiêu Chính Văn lại không do dự sải bước đi đến trước mặt Tư Mã Tư, không cảm xúc nhìn Tư Mã Tư: “Đã lâu không gặp”.
Chỉ một câu ngắn ngủi đã khiến Tư Mã Tư hoảng sợ toát cả mồ hôi lạnh.
Hắn biết người trước mặt này không phải là Diệp Phàm mà là Tiêu Chính Văn.
Hay nói cách khác hiện giờ cơ thể Diệp Phàm đã bị Tiêu Chính Văn khống chế.
Người đàn ông này đúng là cơn ác mộng của hắn, hắn đã thấy được sự đáng sợ của Tiêu Chính Văn trong trận chiến Thánh Huyết Đế Tuấn, sau đó mặc dù nhà họ Tư Mã và hắn cũng từng muốn trả thù Tiêu Chính Văn.
Nhưng thời gian gần đây, động tĩnh của Tiêu Chính Văn ngày càng lớn, thậm chí có tin đồn Tiêu Chính Văn đã đạt đến Thiên Cảnh.
Tư Mã Tư càng không dám làm bậy trước mặt Tiêu Chính Văn.
Tiêu Chính Văn vừa dứt lời, khí tức của Tư Mã Tư cũng lập tức bộc phát, chẳng qua hắn đang chuẩn bị tháo chạy.
Mặc dù đằng sau Tư Mã Tư là nhà họ Lý, hơn nữa nơi này là âm phủ nhưng hắn lại không có can đảm đối mặt với Tiêu Chính Văn.
Nếu chọc giận đối phương, dù hắn có chạy về nhà họ Tư Mã cũng sẽ bị Tiêu Chính Văn bắt lại hành hạ chết mất.
Dù sao hiện giờ Xa Anh, Hắc Bá nhà họ Doanh đã đứng về phía Tiêu Chính Văn, nhà họ Tư Mã không bảo vệ được hắn.
Thế nên bây giờ suy nghĩ duy nhất của hắn là rời khỏi cái chốn thị phi này càng nhanh càng tốt.
“Muốn bỏ chạy à? Chỉ cần anh dám bước ra ngoài một bước, dù là ngoài lãnh thổ hay thế tục thì cũng không có chỗ cho anh dung thân”.
Nói rồi Tiêu Chính Văn ngồi vào vị trí trước đó của Tư Mã Tư, thậm chí lười ngước mắt nhìn hắn.
Tư Mã Tư đã bước một chân ra ngoài bỗng chốc dừng lại, do dự một lúc cuối cùng vẫn quay về vị trí ban đầu.
Lúc này Tư Mã Tư thậm chí còn muốn khóc.
Hắn xem như không có may mắn, rõ ràng đã chạy đến âm phủ phát triển mà vẫn có thể gặp phải sát thần Tiêu Chính Văn, ông trời đang chơi đùa với hắn sao?
Những người khác cũng sửng sốt khi nhìn thấy thế.
Thậm chí đa số đều không hiểu thế tử của nhà họ Tư Mã đã trở thành một người ngoan ngoãn, nghe lời từ bao giờ?
Chỉ thấy Tư Mã Tư cúi đầu xuống đứng phía sau Tiêu Chính Văn như học sinh tiểu học phạm lỗi, thậm chí còn không dám thở mạnh.
Chương 2584: Mở rộng tầm mắt
Theo kế hoạch ban đầu của hắn, sau khi giúp đỡ nhà họ Lý thu phục nhà họ Diệp, hắn có thể mượn thế lực hiện tại của nhà họ Diệp để trở nên lớn mạnh hơn ở âm phủ, thậm chí mở ra một phương trời của riêng hắn ở đây.
Nhưng người tính không bằng trời tính, khi kế hoạch đã đi đến cuối thì lại gặp phải người mà hắn không muốn gặp cả đời này nhất.
Thân là thế tử hoàng tộc, dĩ nhiên Tư Mã Tư cảm thấy hơi đau đầu, ngay lúc hắn nhận ra Tiêu Chính Văn thì hắn đã biết chuyến đi đến âm phủ lần này của mình e là lại không có kết quả gì.
Hơn nữa chỉ cần là nơi có Tiêu Chính Văn chắc chắn sẽ gây ra làn sóng lớn, lần này không chỉ kế hoạch của hắn bị sụp đổ mà ngay cả nhà họ Lý cũng sẽ không có kết quả tốt đẹp.
“Sao lại thế…”, Diệp Thiên Thiên không dám tin nhìn Tư Mã Tư.
Trong mắt cô ta Tư Mã Tư là người rất mạnh, đó là thế tử nhà họ Tư Mã rất kiêu ngạo, cao thủ cảnh giới Đại Đế đỉnh cấp.
Đến nhà họ Diệp cũng phải sợ thủ đoạn và cách làm việc của hắn.
Hơn nữa một phút trước đó còn khống chế nhà họ Diệp trong lòng bàn tay, thoáng chốc sao lại biến thành một người khác vậy, trở nên cực kỳ ngoan ngoãn?
Lúc này cô ta dời mắt nhìn sang Diệp Phàm, trước đó cô ta nghe nói Diệp Phàm mời được một vị cao thủ tuyệt thế, chẳng qua lúc đó cô ta không để tâm nhiều đến mấy lời nói này.
Mặc dù đó là em ruột của cô ta nhưng nhiều năm qua Diệp Phàm đã từng làm việc gì đáng tin cậy chưa?
Lý Phi Long càng hoang mang hơn cô ta.
Hắn khó hiểu nhìn Tư Mã Tư, muốn nhận được ám hiệu từ Tư Mã Tư nhưng lúc này bản thân Tư Mã Tư còn khó được bảo toàn, còn tâm tư nào quan tâm đến Lý Phi Long nữa chứ?
“Ra tay đi!”
Tiêu Chính Văn vừa uống trà, vừa bình thản nói.
Nghe thấy thế, Tư Mã Tư nhíu mày.
Dĩ nhiên hắn hiểu ý nói ra tay của Tiêu Chính Văn là ra tay với người nhà họ Lý chứ không phải nhà họ Diệp.
Nhưng Lý Phi Long là con trai duy nhất của Lý Thiên Tứ, một khi động vào hắn thì nhà họ Lý cũng sẽ không tha cho Tư Mã Tư.
Nhưng so với Tiêu Chính Văn, sức đe dọa của nhà họ Lý vẫn còn rất nhỏ.
Sau này bị nhà họ Lý tính sổ vẫn tốt hơn bây giờ chết trong tay người đàn ông trước mặt này.
Sau khi cân nhắc lợi và hại giữa hai bên, ánh mắt Tư Mã Tư lóe lên tia lạnh lùng, giơ tay lên vung một kiếm đánh về phía Lý Phi Long với tốc độ cực nhanh.
“Anh Tư Mã, anh...”
Lý Phi Long thấy Tư Mã Tư ra tay đánh mình cũng kinh ngạc thốt lên.
Bên cạnh hắn cũng có cao thủ Đế Cảnh bảo vệ, sao có thể ngồi nhìn Tư Mã Tư bị đánh bị thương được?
Tên đó giơ tay lên, hai tia sáng lạnh lẽo đánh về phía Tư Mã Tư.
Nhưng không luồng kiếm quang đó chưa đánh tới, Tư Mã Tư cười khẩy, sau đó lật cổ tay lại, tia lạnh lẽo lướt qua, hai đầu người đồng loạt rơi vào giữa không trung.
Một Đế Cảnh cấp một, một Đế Cảnh cấp ba thì sao có thể là đối thủ của Tư Mã Tư?
Hắn vừa giơ tay lên đã khiến hai đệ tử của nhà họ Lý ngã xuống chết.
Cùng lúc đó Lý Phi Long cũng nhân cơ hội này đi đến cảnh cửa sảnh lớn.
Từ khoảnh khắc Tư Mã Tư hung hăng ra tay với mình, hắn đã đoán được thân phận của Tiêu Chính Văn chắc chắn là người mà ngay cả Tư Mã Tư cũng phải sợ hãi.
Nhưng dù thế nào, hắn cũng không muốn chết ở đây.
“Tư Mã Tư, nơi này là âm phủ, nếu anh dám giết tôi, nhà họ Lý chắc chắn sẽ không tha cho anh”.
Dù đã đến lúc này, Lý Phi long vẫn muốn đe dọa Tư Mã Tư để cứu vãn tình hình.
“Anh ngây thơ thật đấy, sau ngày hôm nay nhà họ Lý sẽ không còn tồn tại nữa”.
Vừa dứt lời Tư Mã Tư giơ kiếm lên, chỉ thấy tia sáng lóe lên, đầu Lý Phí Long lăn xuống đất như quả cầu.
Cho đến khi chết Lý Phi Long cũng không biết tại sao người đó chỉ nói một câu mà Tư Mã Tư có thể mặc kệ thế lực hùng mạnh của nhà họ Lý để ra tay tàn nhẫn với hắn.
Lúc này cả hiện trường đều tĩnh lặng, ngay cả Diệp Thiên Thuận và Diệp Thiên Thiên, thậm chí là Diệp Hồng Đồ và Diệp Phàm đều bị sốc với cảnh tượng xảy ra trước mắt.
Nhất là bố con Diệp Hồng Đồ và Diệp Thiên Thuận, càng được mở rộng tầm mắt. Mặc dù những nhân vật tầm cỡ này thường chỉ cần một câu nói đã có thể quy định sống chết của người khác, nhưng…
Tiêu Chính Văn lại nói một câu làm lật ngược ván cờ lại với đối phương, người này đáng sợ đến mức nào?
Nói cách khác, sự kính sợ của Tư Mã Tư với người này đã đạt đến mức độ nào.
Chương 2585: Phẫn nộ
Khoảnh khắc này, giống như người đàn ông trước mắt kia vẫn là con trai Diệp Phàm của mình, chỉ có điều Diệp Thiên Thuận lại biết rất rõ rằng bên trong cơ thể Diệp Phàm lúc này đang có một thần hồn hết sức khủng bố ngự trị!
Cùng lúc này, bên trong một ngôi nhà xa hoa ở thành Thiên Nguyệt, một người đàn ông trung niên đang chắp hai tay sau lưng, ngắm hoa ở trong hậu hoa viên.
Người đàn ông trung niên này có phong thái cao quý, mới thoạt nhìn ra đã có thể khẳng định ông ta nhất định là một người đứng ở vị trí cao đã lâu.
Mà ông ta quả thực cũng chính là người cầm lái của nhà họ Lý, Lý Thiên Tứ!
Phía sau lưng ông ta còn có một cao thủ cấp Đại Đế ở ngưỡng Đế Cảnh cấp bốn.
“Chủ nhân, chi bằng cứ để tôi đích thân đi xem coi sao nhé!”, cao thủ Đế Cảnh cấp bốn bên cạnh chính là một trong số những trợ thủ của nhà họ Lý!
Trong những năm gần đây, nhà họ Lý mượn thế lực của Tả Bạch Đào để phát triển hết sức lớn mạnh, đương nhiên đã vượt qua ba thế gia lớn còn lại để trở thành gia tộc số một ở phương Bắc!
Thế nhưng Lý Thiên Tứ vẫn đang chiêu mộ binh sĩ, không ngừng mở rộng thế lực của nhà họ Lý!
Tương lai âm phủ nhất định sẽ tiến quân vào giới thế tục, Lý Thiên Tứ không muốn bỏ lỡ cơ hội cực tốt này!
Thế tục không chỉ có di tích Long tộc mà còn có vô số bảo vật ẩn giấu!
Dưới sự nỗ lực kinh doanh vất vả của ông ta, nhà họ Lý đã sở hữu mười lăm cao thủ Đế Cảnh!
Với thực lực bây giờ của nhà họ Lý, dù đặt ở vùng ngoài lãnh thổ cũng coi như thế lực cấp trung!
Dẫu sao cao thủ Thiên Cảnh cũng chỉ có hạn, các tông môn và thế gia lớn ở vùng ngoài lãnh thổ cũng lấy cao thủ Đế Cảnh làm chủ, mà tông môn nhỏ bình thường đều chẳng thể mời được mười lăm cao thủ Đế Cảnh chỉ trong chốc lát!
Còn đây cũng chỉ là một nơi xó xỉnh của phương Bắc âm phủ mà thôi!
“Có Tư Mã Tư ở đây, tất cả đều nằm trong sự kiểm soát của tôi, cộng thêm sự thông minh tài chí của con trai tôi, chiếm nhà họ Diệp nhỏ bé kia vẫn quá dư sức!”
Lý Thiên Tứ cười bình thản, nói.
“Chủ nhân nói chí phải, bây giờ nhà họ Diệp đã như mặt trời xuống núi từ lâu, với thực lực của nhà họ Lý, có thể để lại cho nhà họ Diệp một con đường sống đã là ban ơn cho bọn họ rồi!”
“Dù Diệp Thiên Thuận không chịu quy phục, với thủ đoạn của cậu chủ Tư Mã thì nhất định có thể bắt sống đám người nhà họ Diệp!”, ông lão nói tới đây thì trên mặt cũng nở một nụ cười khinh thường.
“Chuyện này cũng chưa chắc, dẫu sao nhà họ Lý chúng ta cũng chưa phải gia tộc số một ở phương Bắc!”, Lý Thiên Tứ nói với ánh mắt lạnh tanh.
“Sao chủ nhân lại nói vậy?”, ông lão không khỏi nghi hoặc nhìn về phía Lý Thiên Tứ.
Phương Bắc bây giờ đâu còn gia tộc nào có thể so sánh được với nhà họ Lý?
Điểm khác biệt giữa âm phủ và vùng ngoài lãnh thổ, ngoại trừ thế lực của thế gia thì chính là thế lực của âm phủ và âm ty, không hề có tông môn lớn nhỏ, cũng chẳng có quá nhiều phe phái!
Chỉ xét riêng thực lực của gia tộc, nhà họ Lý có thể phát triển tới ngày hôm nay, đặt ở vùng ngoài lãnh thổ cũng coi như thế lực cấp trung đổ lên rồi!
“Ông có từng nghe nói tới điện Minh Vương?”
Lý Thiên Tứ vừa thốt ra lời này, ngay cả ông lão kia cũng không khỏi kinh ngạc!
Điện Minh Vương!
Không chỉ có danh tiếng rất lớn ở phương Bắc, ở âm phủ cũng là một sức mạnh không thể xem thường!
Thế nhưng sau cái chết của Hạo Thiên, thực lực của điện Minh Vương đã giảm sút rất nhiều, dù là như vậy thì không phải ai cũng có thể so bì với họ, ít nhất bây giờ nhà họ Lý vẫn bé nhỏ chẳng đáng là gì ở trước mặt điện Minh Vương!
“Ý của Tả Bạch Đào là chúng ta sẽ tập hợp bốn thế gia lớn ở phương Bắc, sau đó lại nghĩ cách tìm ra điện Minh Vương ở phương Bắc và tiêu diệt luôn!”
“Chỉ có điện Minh Vương mới là kẻ địch mạnh mà nhà họ Lý chúng ta phải đối diện thật sự!”, Lý Thiên Tứ ngẩng đầu lên nói với vẻ lo âu.
Chỉ một nhà họ Diệp thì người như Lý Thiên Tứ căn bản sẽ không buồn bận tâm, thế nhưng điện Minh Vương lại là sự tồn tại mà nhà họ Lý không thể không xem trọng!
Dù chỉ là một bộ phận ở phương Bắc của điện Minh Vương thì nhà họ Lý cũng buộc phải dùng đến một trăm phần trăm tinh lực để toàn lực ứng phó.
Đúng vào lúc này, một luồng hào quang xé ngang bầu trời, ngay sau đó, một trang sách lụa liền xuất hiện trong lòng bàn tay của Lý Thiên Tứ.
Bên trên chỉ viết hai hàng chữ nhỏ, Lý Thiên Tứ cúi đầu xem, vừa liếc qua thì cả người đã sững sờ tại chỗ.
Một giây sau, trên mặt Lý Thiên Tứ xuất hiện vẻ phẫn nộ!
“Thông báo với tất cả trợ thủ của nhà họ Lý xuất phát cùng tôi!”
Lý Thiên Tứ vừa nói dứt lời, sách lụa trong tay cũng bị một luồng khí vô hình làm cho nát bươm!
“Nhà họ Tư Mã dám giết con trai ta, ta quyết không đội trời chung với các ngươi!”
Hai mắt Lý Thiên Tứ đỏ ngầu, lửa giận đã hoàn toàn lấn át lý trí!
Mà lúc này, trong đại sảnh của buổi họp, mấy người Diệp Thiên Thuận đã mời Tiêu Chính Văn lên vị trí chủ toạ, tất cả mọi người đều ngoan ngoãn đứng hai bên đại sảnh, vô cùng cung kính nhìn về phía Diệp Phàm!