Mục lục
Chiến Thần Bất Bại - Tiêu Chính Văn - Khương Vy Nhan
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Cơ thể Tiêu Chính Văn cũng dịch chuyển theo.

Không gian căn phòng này khá nhỏ hẹp, cực kỳ bất lợi với Tiêu Chính Văn.

Đối phương tấn công cùng lúc từ ba hướng khác nhau, không gian dịch chuyển của Tiêu Chính Văn càng bị hạn chế.

Hơn nữa anh cũng không thể sử dụng chiêu thức Du Long Bộ trong Thiên Sơn Thư Lục được.

Chỉ cần mất tập trung thì sẽ bị tấn công từ phía sau.

Sau khi né được mấy đòn tấn công của Karle và Rode, Tiêu Chính Văn định lui về cạnh cửa sổ.

Cùng lúc La Hải Bằng đánh một đòn tới, Tiêu Chính Văn giơ một cánh tay đè lên nắm đấm của La Hải Bằng.

Hơn nữa cơ thể anh hơi ngã về sau, mượn lực cú đấm của La Hải Bằng phá cửa sổ để nhảy xuống sân.

Khoảnh khắc Tiêu Chính Văn đáp đất, xung quanh lập tức trở nên tối đen.

Màu đen này khác hoàn toàn với sắc đen trong đêm tối, tối đen như mực hoàn toàn không thấy gì.

Ngay lúc chạm chân xuống đất, Tiêu Chính Văn lập tức nhận ra trong sân cũng có trận pháp.

Mặc dù trận pháp này không làm giảm sức mạnh của đối thủ bằng trận pháp Tiêu Chính Văn đã bày bố trước đó.

Nhưng trong trận pháp, trước mặt Tiêu Chính Văn chỉ còn một màu đen, còn đối phương lại nhìn thấy Tiêu Chính Văn rất rõ ràng.

Điều này có nghĩa là địch ở ngoài sáng, anh ở trong tối.

Thấy Tiêu Chính Văn lùi về trong sân, Karle nhếch môi nở nụ cười.

Quả nhiên như hắn dự đoán, Tiêu Chính Văn chắc chắn sẽ chọn đấu với ba người họ ở trong sân.

“Hắn trúng kế rồi!”

Ánh mắt Karle lóe lên tia sáng.

Cũng may Karle đã từng học trận pháp này của Âm Dương Tôn, chứ nếu không ba người họ cũng không có nhiều lợi thế khi đánh với Tiêu Chính Văn trên khoảng đất trống.

Theo tư liệu trước đó, thực lực của Tiêu Chính Văn chỉ là Thiên Vương một sao, nhưng chính thức đánh với anh, họ mới nhận ra sức mạnh của Tiêu Chính Văn lại không hề thua kém gì cảnh giới Thiên Vương thiên cấp bốn sao.

Đánh với người cùng cấp bậc, nhất là đối thủ có nhiều thủ đoạn như Tiêu Chính Văn lại càng khó bắt được nhược điểm.

Nhưng tình hình hiện giờ lại cực kỳ bất lợi với Tiêu Chính Văn.

Karle vừa dứt lời, Rode ném ba bó rơm đã chuẩn bị sẵn xuống dưới.

“Bịch bịch bịch!”

Ba âm thanh trầm đục vang lên, Tiêu Chính Văn cảnh giác chuyển tầm mắt sang ba hướng phát ra ba tiếng vang đó.

Nhìn thấy hành động của Tiêu Chính Văn, Karle nở nụ cười nham hiểm, con dao ngắn màu đen trong tay chĩa vào Tiêu Chính Văn nói: “Chính là lúc này, ngày chết của Tiêu Chính Văn đến rồi! Giết hắn!”

Thật ra Tiêu Chính Văn không hành động theo quán tính mà anh đang nhân lúc kẻ địch không chú ý để phá vỡ trận pháp của đối phương.

Trận pháp này không khó, chỉ cần tìm được và đánh gãy bất kỳ một trong bảy cây gậy gỗ chống đỡ trận pháp này thì sẽ lập tức làm giảm hiệu quả của trận pháp.

Dựa vào cảm ứng của trái tim rồng Kim Long với trận pháp, Tiêu Chính Văn không khó để tìm được mắt trận pháp.

Có điều đám người Karle không quen thuộc trận pháp lắm, nên đâu hề biết những động tác nhỏ này của Tiêu Chính Văn.

Khi họ tràn đầy tự tin nhảy xuống từ trên tầng, chĩa kiếm về phía Tiêu Chính Văn, Tiêu Chính Văn đã có thể nhìn thấy rõ bóng dáng của ba người nhưng vẫn còn hơi mờ.

“Phân tán ra đi!”

Karle vung tay, ba người làm theo từng bước đã diễn tập trước đó đứng vào ba chỗ khác nhau vây Tiêu Chính Văn lại bên trong.

Hiển nhiên là Karle đang cố gắng hết sức hạ gục Tiêu Chính Văn mà không để ai bị thương.

Khóe môi Tiêu Chính khẽ nhếch lên.

Lúc này đã không còn là địch ngoài sáng, anh trong tối nữa.

Ngược lại xét về mặt tâm lý thì anh ở ngoài sáng, địch ở trong tối.

Nhìn theo tất cả hành động cả ba người, Tiêu Chính Văn lập tức rút con dao quân đội năm cạnh ra lớn tiếng hét lên: “Đi!”

Hả?

Karle sửng sốt, con dao quân đội năm cạnh đâm về phía La Hải Bằng có thực lực yếu nhất trong ba người.

La Hải Bằng vốn cho rằng Tiêu Chính Văn chỉ là cá nằm trên thớt nhưng không ngờ Tiêu Chính Văn lại tấn công chuẩn xác vào mình trong tình thế trước mặt tối đen như mực thế kia.

“Xoẹt!”

Một âm thanh xé tan không khí vang lên, con dao quân đội năm cạnh đâm vào La Hải Bằng như một tia chớp.

“A!”

La Hải Bằng hoảng sợ hét lên thành tiếng.

Thấy con dao quân đội năm cạnh đâm về phía mình, La Hải Bằng vội vàng lăn sang một bên muốn né đòn tấn công chí mạng của Tiêu Chính Văn.

Nhưng chỗ La Hải Bằng đứng lại là góc tường trong sân, cú lăn của ông ta quá đột ngột khiến ông ta không thể lui được mà đâm sầm vào bức tường.

“Ầm!”, La Hải Bằng bị đâm vào tường đến mức đầu óc choáng váng.

Sau đó một luồng gió mạnh đánh từ sau lưng, La Hải Bằng hoảng sợ vội vàng đứng dậy nhảy sang một bên.

Thoát được một vố.

Tiêu Chính Văn cũng thuận thế thu con dao quân đội năm cạnh lại, cả người bỗng lao về phía Karle.

Vì sự việc vừa nãy chỉ diễn ra trong chớp nhoáng, La Hải Bằng suýt nữa mất mạng, sự chú ý của Rode đã bị bên La Hải Bằng thu hút.

Chỉ thoáng sửng sốt một chút, Tiêu Chính Văn đã đánh đến chỗ Karle.

Vừa nãy thấy con dao quân đội năm cạnh của Tiêu Chính Văn đâm về phía La Hải Bằng cực kỳ chuẩn xác, Karle đã chuẩn bị sẵn, thấy Tiêu Chính Văn đột ngột ra tay với mình, hắn vội vã vung dao lên đánh trả.

“Keng keng keng!”

Liên tiếp đỡ được ba đòn công kích của Tiêu Chính Văn, Karle không khỏi cảm thấy kinh ngạc.

Mặc dù chỉ đỡ ba đòn tấn công của Tiêu Chính Văn, nhưng lại khiến hai cánh tay hắn hơi tê, toát cả mồ hôi lạnh.

Ban nãy mỗi một đòn tấn công của Tiêu Chính Văn gần như khiến hắn muốn gục ngã.

Nếu không phải ham muốn sống sót khiến hắn cắn răng chống đỡ thì Karle đã không thể trụ vững quá đòn thứ hai.

Lúc này sở dĩ Tiêu Chính Văn liều mạng như vậy là vì một mình anh đánh với ba người nên phải sử dụng tốc độ, chỉ có nhanh chóng giải quyết dứt điểm một đối thủ thì mới có cơ hội sống sót.

Cùng lúc đó, Rode cũng hoàn hồn lại từ nỗi kinh ngạc, hắn vung nắm đấm sắt lên đấm vào giữa lưng Tiêu Chính Văn.

Hắn cực kỳ giỏi cách đánh cận chiến giống Karle.

Hắn nghĩ nếu đánh với khoảng cách gần thì hắn và Karle gần như bất khả chiến bại.

Chỉ vài chiêu đã có thể khống chế được Độ Thiên Chân Nhân chính là minh chứng rõ ràng.

Nhưng hắn đâu biết Tiêu Chính Văn xuất thân từ trong quân đội, không hề giống Độ Thiên Chân Nhân.

Ngay từ đầu thứ họ phải rèn luyện chính là chiến đấu với khoảng cách gần, nếu so về bản lĩnh cận chiến thì Karle và Rode thua xa Tiêu Chính Văn.

Bỗng dưng cảm nhận được luồng gió từ phía sau, Tiêu Chính Văn vội né người sang bên cạnh, không tấn công Karle nữa mà chuyển mục tiêu sang Rode ở một bên.

La Hải Bằng vừa thoát được cái chết cũng chạy đến tấn công anh.

Lúc này Tiêu Chính Văn không quan tâm gì nhiều, ngay khi La Hải Bằng tấn công Tiêu Chính Văn, trước ngực Tiêu Chính Văn bỗng lóe lên luồng sáng màu đỏ.

“Hả?”

La Hải Bằng vẫn chưa kịp nhìn rõ chuyện gì xảy ra thì chỉ thấy một thanh giáo dài màu đỏ bỗng lao ra từ trước ngực Tiêu Chính Văn.

“Phụt!”

Tốc độ của thanh giáo dài Liệt Long cực kỳ nhanh, không cho La Hải Bằng có thời gian sửng sốt.

Ông ta còn chưa hoàn hồn lại thì một vật thể lạnh như băng đã đâm xuyên qua ngực của ông ta.

Ngay sau đó, ông ta chỉ cảm thấy bóng người trước mặt chồng lên nhau, Tiêu Chính Văn đã xoay họng giáo đâm về phía Rode.

La Hải Bằng ngây ngốc đứng tại chỗ, máu tươi chảy xuống dọc theo lỗ đâm cực lớn ở trước ngực ông ta.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK