Mặc dù Diệp Phàm và Hạo Thiên là bạn thân, nhưng Hạo Thiên chưa bao giờ nhắc đến xuất thân của mình khi còn sống!
Những điều mà Diệp Phàm biết thì cũng chỉ có nhiêu đó.
"Tôi nhớ có lần, Hạo Thiên đã từng nói với tôi vài điều về Phong Hậu và Hoàng Đế! Nghe nói sau khi đánh bại Xi Vưu, Hoàng Đế và Phong Hậu đã xảy ra xung đột!"
"Hơn nữa, gia tộc Phong Hậu đã bị Hoàng Đế xử tử. Theo như Hạo Thiên nói, năm đó Hoàng Đế đã chặt đầu Phong Hậu, để mặc cho mọi người lấy đầu Phong Hậu làm bóng đá”.
“Vì vậy, tôi nghĩ rằng cậu ấy rất có khả năng là con cháu của Phong Hậu!” Diệp Phàm cau mày nói.
Anh ta không dám giấu Tiêu Chính Văn bất cứ điều gì, phải biết rằng bây giờ đối với nhà họ Diệp, Tiêu Chính Văn chính lại đại Phật không thể đắc tội!
Trong một ngày, có thể liên tiếp đánh bại ba cường giả đỉnh cao, nhân vật như vậy chắc chắn sẽ trở thành bậc đế vương ở âm phủ trong tương lai!
Bây giờ ở âm phủ Hoa Quốc, thân phận của Tiêu Chính Văn đang được bàn luận sôi nổi, thập điện Diêm Vương và Âm Tư cũng bị kinh hãi bởi hành động của Tiêu Chính Văn!
Thậm chí, nhiều lão quái vật sống ở ẩn nhiều năm cũng lần lượt xuất hiện, chỉ để nhìn thấy vẻ ngoài của Tiêu Chính Văn!
Nhiều thế lực lớn đang bí mật dò hỏi về lai lịch và xuất thân của Tiêu Chính Văn, thậm chí nhiều người đã chủ động lấy lòng nhà họ Diệp!
Thật ra, những hành động này của bọn họ cũng không hề quá đáng, bất cứ khi nào và ở đâu, loại nhân vật kinh thiên động địa như Tiêu Chính Văn đều trở thành tâm điểm chú ý của mọi người!
Nhưng trước khi nhà họ Diệp được Tiêu Chính Văn gật đầu đồng ý, họ đâu dám tiết lộ nửa lời!
Giờ phút này, nhà họ Diệp đã bị rất nhiều thế lực lớn nhìn chằm chằm, vô số cặp mắt đều chú ý đến từng hành động của nhà họ Diệp!
Ngày thường không ai hỏi thăm đến những người giúp việc, giờ phút này họ cũng trở thành nhân vật quan trọng!
Còn Tiêu Chính Văn sớm đã được nhiều thế lực công nhận là người đứng đầu trong âm phủ Hoa Quốc!
Cho dù là thế hệ trẻ hay những lão quái vật đều đang chủ động tiếp cận Tiêu Chính Văn, để nịnh bợ hoặc lôi kéo anh!
Tóm lại, tất cả mọi người đều có mục đích, tiếp cận Tiêu Chính Văn, tiếp cận nhà họ Diệp!
Bất kỳ thế lực một phương nào cũng đều không dễ dàng bỏ lỡ cơ hội kết bạn với Tiêu Chính Văn, nếu ngộ nhỡ thành công lôi kéo Tiêu Chính Văn về phía mình thì đồng nghĩa với việc bản thân sẽ một bước lên mây!
Thậm chí có khả năng sẽ vượt qua danh vọng hiện giờ của Tả Bạch Đào trong âm phủ, nói không chừng còn có thể thống nhất thập điện Diêm Vương!
"Hiên Viên?"
Tiêu Chính Văn cúi đầu lẩm bẩm.
Truyền thuyết về Hoàng Đế Hiên Viên luôn rất tốt đẹp, thậm chí nhiều người còn ca tụng ông ta như một vị hoàng đế nhân từ!
Nhưng nếu theo những gì Diệp Phàm nói, sau khi đánh bại Xi Vưu, Hoàng Đế lập tức chém đầu Phong Hậu thì có nghĩa là tất cả truyền thuyết đều là giả!
Hoàng Đế cũng không phải là một vị vua nhân từ, nói cách khác, dù ở thời cổ đại hay hiện đại, căn bản chưa từng có một vị vua nhân từ!
Vậy thì, mối quan hệ giữa con cháu của tộc Phong Hậu và con cháu dòng dõi Hoàng tộc còn vi diệu hơn nhiều!
Theo ghi chép trong Thiên Sơn Thư Lục, tộc Phong Hậu còn có con cháu nối dõi, mà con cháu Hoàng tộc cũng cũng lập được chiến công lớn ở đời sau!
Nhưng vẫn còn một nghi vấn, từ cổ chí kim Hoa Quốc đã có truyền thuyết về âm phủ và truyền thuyết về thập điện Diêm Vương.
Tuy nhiên, âm phủ và thập điện Diêm Vương căn bản không liên quan gì đến đám người Hoàng Đế, vậy ai đã tung những tin tức này đến dân gian?
"Không đúng!"
Tiêu Chính Văn khẽ cau mày!
“Anh Tiêu, sao vậy?”, Diệp Phàm khó hiểu nhìn Tiêu Chính Văn.
Tiêu Chính Văn liếc nhìn Diệp Phàm, cũng không giải thích quá nhiều.
Điều khiến Tiêu Chính Văn khó hiểu nhất là nếu Hạo Thiên thực sự là con cháu của gia tộc Phong Hậu, tại sao gia tộc Phong Hậu lại không có phản ứng gì sau khi anh ta bị giết!
Trông có vẻ cái chết của Hạo Thiên chỉ là một tai nạn ngoài ý muốn, nhưng thực tế không phải như vậy!
Nếu Hạo Thiên thực sự là con cháu của gia tộc Phong Hậu, thì sao gia tộc Phong Hậu có thể ngồi nhìn Hạo Thiên bị giết mà không ứng cứu?
Chắc chắn đằng sau có một bí mật lớn!
Hơn nữa, hai người mấu chốt nhất trong này đều là thủy tổ của Hoa Quốc là Hoàng Đế và Phong Hậu!
Mặc dù Phong Hậu chỉ là quân sư của Hoàng Đế, nhưng không thể phủ nhận rằng nếu không có ông ta, Hoàng Đế đã không thể đánh bại Xi Vưu!
Mà tại sao hai người họ lại trở mặt thành kẻ thù, để rồi cuối cùng Phong Hậu bị giết.
Đây mới là điểm khó hiểu nghìn năm, cũng là căn nguyên của tất cả mọi bí ẩn!
Thấy Tiêu Chính Văn im lặng, Diệp Phàm do dự mấy lần định nói nhưng lại thôi.
“Có gì muốn nói thì cứ nói thẳng!”, Tiêu Chính Văn quay đầu nhìn về phía Diệp Phàm.
Chương 2618: Nhà họ Trần ở âm phủ
“Anh Tiêu, trong thời gian anh đến đồi Ước Cự, tôi nhận được một bức thư gửi cho anh!"
Diệp Phàm vừa nói vừa đưa bức thư cho Tiêu Chính Văn.
Về lý mà nói, từ khi đặt chân vào âm phủ, Tiêu Chính Văn đã hoàn toàn cắt đứt mọi liên lạc với vùng ngoài lãnh thổ!
Mà theo truyền thuyết, thông qua việc đốt giấy có thể giúp những người ở cõi âm nhận được tiền tài cũng là lời nói vô căn cứ.
Suy cho cùng, âm phủ cũng là một thế giới rộng lớn, giống như thế tục và vùng ngoài lãnh thổ, hoàn toàn là mảnh trời độc lập!
Tiêu Chính Văn cầm lấy lá thư và liếc nhìn nó!
Trong thư nói rằng, Trần Huy Tổ đã trở về nhà họ Trần, hơn nữa từ miệng nhà họ Trần biết được rằng Tiêu Chính Văn đã tới âm phủ, ông ta luôn muốn giúp Tiêu Chính Văn một tay!
Do đó, ông ta đã sử dụng một vài thế lực của nhà họ Trần trong âm phủ.
Suy cho cùng, Tiêu Chính Văn lần này đến âm phủ một mình, thế lực non yếu, Trần Huy Tổ lo lắng Tiêu Chính Văn sẽ gặp bất trắc nên mới giấu người nhà họ Trần, điều động thế lực nhà họ Trần ở âm phủ.
Hả?
Tiêu Chính Văn hơi ngạc nhiên khi đọc đến đây!
Chẳng lẽ giữa họ Trần và âm phủ vẫn có mối liên hệ?
“Âm phủ cũng có người họ Trần sao?” Tiêu Chính Văn cau mày hỏi.
"Họ Trần? Tôi không biết anh Tiêu đang nói đến họ Trần nào? Trần Quỷ Thủ à?", Diệp Phàm cau mày hỏi.
Có rất nhiều nhà họ Trần, trước tiên anh ta phải xác nhận nhà họ Trần mà Tiêu Chính Văn đang nói đến là nhà họ Trần nào.
“Con cháu của Trần Khánh Chi!” Tiêu Chính Văn nghiêm nghị hỏi.
“Đương nhiên là có, ở Thiên Nam thuộc bảy tỉnh phía Nam!” Diệp Phàm vội vàng giải thích.
Mặc dù Diệp Phàm chưa bao giờ rời khỏi phương Bắc, nhưng anh ta từng nghe nói về một số gia tộc lớn nổi tiếng trong âm phủ!
"Chỉ là, nhà họ Trần này từ trước đến nay vô cùng khiêm tốn. Cho tới nay không ai biết nhà họ Trần rốt cuộc có bao nhiêu con át chủ bài, cũng không biết họ mạnh hơn bao nhiêu lần so với nhà họ Diệp chúng ta!"
"Ngay cả khi Hạo Thiên còn sống, cậu ấy cũng không dám trêu chọc nhà họ Trần này!"
"Theo tôi được biết, ngay cả thập điện Diêm Vương cũng nể mặt nhà họ Trần vài phần. Hơn nữa, bên trong Âm Tư hình như cũng có người nhà họ Trần, tóm lại nhà họ Trần này sâu không lường được!", Diệp Phàm nói ra hết tất cả những gì anh ta biết.
Tiêu Chính Văn khẽ gật đầu rồi cất lá thư đi!
Đây là lòng tốt của Trần Huy Tổ nên Tiêu Chính Văn cũng không có lý do gì để từ chối!
Dù sao, một mặt anh cũng không có ân oán gì với nhà họ Trần, mặt khác, bây giờ Trần Huy Tổ đang ở trong nhà họ Trần, vì sự an toàn của Trần Huy Tổ, Tiêu Chính Văn sẽ không đắc tội với nhà họ Trần!
Đồng thời, Tiêu Chính Văn cũng có thể nhân cơ hội này để tìm hiểu chi tiết về nhà họ Trần!
Giờ phút này, ngay cả Tiêu Chính Văn cũng bùi ngùi cảm thán, Hoa Quốc trăm ngàn năm qua, thế gia nhiều vô kể, thế lực các phương càng vô cùng phức tạp!
Giống như một mớ hỗn độn!
“Thay mặt tôi liên lạc với nhà họ Trần, mấy ngày nữa tôi sẽ đích thân đến thăm!” Tiêu Chính Văn quay đầu ra lệnh với Diệp Phàm.
"Vâng!"
Diệp Phàm ôm quyền về phía Tiêu Chính Văn một cách cung kính, sau đó đi ra khỏi đại sảnh.
Sau khi mọi việc được thu xếp ổn thỏa, ngày hôm sau Tiêu Chính Văn lên đường đến tỉnh Thiên Nam.
Lúc này, bên ngoài phủ nhà họ Trần, tất cả con cháu nhà họ Trần đã xếp hàng dài để chào đón từ sớm, thậm chí Trần Thiên Nam – người quản lý nhà họ Trần ở Thiên Nam cũng đang đích thân đợi ở cổng.
"Bố, không phải chỉ là đón một người thôi sao? Có cần bố phải đích thân ra nghênh đón vậy không?"
Một thanh niên bước tới trước, tỏ vẻ khinh thường.
"Trần Thành, khi nào cái tính bốc đồng của con mới chịu thay đổi hả? Bố đã nói với con bao nhiêu lần rồi, đừng nên xem thường bất cứ ai, cũng không được đề cao bản thân mình quá”.
Trần Thiên Nam lạnh lùng hừ một tiếng, nhưng sắc mặt bình tĩnh như nước, hoàn toàn không có ý trách móc Trần Thành.
Chương 2619: Trần Doanh
Một người đàn ông trung niên bên cạnh liếc nhìn Trần Thành, cau mày nói: "Sau này học hỏi Trần Doanh nhiều thêm đi, người ta nhỏ hơn con nhưng lại trưởng thành hơn con rất nhiều!”
Nghe vậy, Trần Thành lạnh lùng liếc nhìn cô gái trẻ đứng phía sau.
Thực ra cô ta chỉ là con nuôi nhà họ Trần, nếu nhà họ Trần không nhận làm con nuôi thì có lẽ bây giờ cô ta đã chết rồi.
Trần Thành lạnh lùng hừ một tiếng, nhưng không dám phản bác, quay sang nói với Trần Thiên Nam: “Bố, rốt cuộc là nhân vật lớn nào đến mà bố phải đích thân ra đón thế?”
“”Còn nữa, con có thể không đón tiếp cùng mọi người được không? Con có hẹn với bạn đi chào hỏi nhân vật thần bí hôm qua rồi, bố thấy…”
“Tiêu Chính Văn!” Trần Thiên Nam bình tĩnh nói.
“Tiêu Chính Văn? Hắn có lai lịch thế nào? Hắn là người chưa đến ba mươi tuổi đã đạt đến Thiên Cảnh ở vùng ngoài lãnh thổ sao?” Trần Thành cau mày nói.
Mặc dù Tiêu Chính Văn nổi danh ở vùng ngoài lãnh thổ, nhưng nơi đây là âm phủ, cho dù là người mạnh nhất ở vùng ngoài lãnh thổ thì ở âm phủ cũng chẳng là gì cả.
Sao nhà họ Trần phải tiếp đón nồng nhiệt như vậy chứ?
Trần Thiên Nam hắng giọng, cau mày nói: “Chẳng phải bố vừa bảo con phải trưởng thành hơn sao? Dù sao cậu ta cũng là thiên tài bậc nhất ở vùng ngoài lãnh thổ, lát nữa gặp người ta nhất định phải khách khí đấy!”
“Hơn nữa đây là cuộc gặp mặt do phía nhà chính của nhà họ Trần sắp xếp, hiểu chưa?”
Trần Thành cười giễu cợt, tên thiên tài bậc nhất kia đến âm phủ thì chẳng là cái thá gì cả.
Hắn chỉ dám nói thầm những lời này trong lòng.
Dù sao đây cũng là ý của nhà chính, mặc dù bọn họ ở âm phủ, nhưng cũng chỉ là một nhánh của nhà họ Trần.
“Bố, tên này chính là người hẹn đấu võ với Tả Phượng Kiều ở âm phủ một tháng sau phải không? Tốt hơn hết là nhà họ Trần chúng ta đừng xen vào chuyện này!”
“Chắc bố hiểu rõ kế hoạch của Tả Bạch Đào và Âm Tư hơn con”.
Trần Thành nói với sắc mặt khó coi.
Mặc dù nhà họ Trần cũng có tiếng nói nhất định ở âm phủ, nhưng hoàn toàn không thể so sánh với Âm Tư.
Hơn nữa, bọn họ cũng không biết rõ kế hoạch chi tiết của Tả Bạch Đào và Âm Tư, nếu nóng vội nhúng tay vào thì sẽ mang lại tổn thất cho nhà họ Trần.
Đặc biệt là Tả Bạch Đào còn âm thầm cấu kết với Sở Giang Vương, ngay cả thập điện Diêm Vương cũng nhúng tay vào, có thể thấy thế cục không thể đơn giản như vẻ bề ngoài.
Quan trọng nhất là Trần Thành luôn yêu thầm Tả Phượng Kiều, cho dù Tiêu Chính Văn và hắn không liên quan gì đến nhau, nhưng trong lòng hắn đã coi Tiêu Chính Văn là kẻ thù của mình từ lâu rồi.
“Cậu ta có ân lớn với nhà họ Trần chúng ta, cho nên chúng ta phải báo đáp cậu ta, hiểu chưa?” Trần Thiên Nam bình tĩnh nói.
“Bố, chuyện đó không liên quan gì đến nhà họ Trần ở âm phủ chúng ta. Muốn báo đáp ân tình thì người vùng ngoài lãnh thổ báo đáp mới phải, liên quan gì đến chúng ta?” Trần Thành khịt mũi nói.
“Haiz, đây là ý của gia chủ, không thể không nghe theo! Thực ra bố cũng nghi ngờ chuyện này, nghe nói kết cục của trận chiến giữa Tiêu Chính Văn và Tả Phượng Kiều đã được định sẵn rồi, nhà họ Trần hà tất gì phải sa vào vũng bùn này?”
“Nhưng đây là lệnh của gia chủ, chúng ta chỉ có thể làm theo mà thôi”.
Trần Thiên Nam lắc đầu thở dài.
“Theo lời bố, chúng ta cứ tiếp đón Tiêu Chính Văn tử tế, đừng tự chuốc họa vào thân là được”.
Trần Thành nói xong, quay lại nhìn Trần Doanh.
Trần Doanh không thèm để ý đến Trần Thành, coi như không nghe thấy lời hắn vừa nói.
Thấy Trần Doanh coi thường mình, sắc mặt Trần Thành tối sầm lại.
Nhưng hắn còn chưa kịp mở miệng thì Trần Thiên Nam đã ngẩng đầu nói: “Cậu ta tới rồi!”
Ông ta là cao thủ Thiên Cảnh, có giác quan hơn người, vì vậy có thể phát hiện ra được khí tức của Tiêu Chính Văn đầu tiên.
“Cậu Tiêu, tôi là Trần Thiên Nam, rất hân hạnh được gặp cậu!”
Trần Thiên Nam vừa nói vừa chắp tay ôm quyền cúi chào Tiêu Chính Văn.
Thấy Trần Thiên Nam làm vậy, đám người nhà họ Trần cũng lần lượt chắp tay cúi chào Tiêu Chính Văn.
Đôi mắt vô cảm của Trần Doanh cũng lóe lên tia sáng.
Một giây sau, Tiêu Chính Văn đã dừng lại trước cổng nhà họ Trần.
“Cậu Tiêu, nghe danh cậu đã lâu, hôm nay được gặp mặt, quả nhiên là anh hùng xuất thiếu niên!” Trần Thiên Nam nói, tiến lên một bước, trên mặt nở nụ cười.
Những người khác trong nhà họ Trần chưa kịp bước lên chào hỏi, Trần Doanh đã nói trước: “Trần Doanh xin chào anh Tiêu, thay mặt anh trai là Trần Huy Tổ gửi lời chào đến anh Tiêu!”
Tiêu Chính Văn nghe vậy liền quay lại nhìn Trần Doanh, cau mày hỏi: “Cô là em gái ruột của Trần Huy Tổ à?”
“Đúng vậy, sau khi chết tôi đã đến thành Uông Tử ở âm phủ, may mắn được nhà họ Trần ở âm phủ giúp đỡ, nên mới có được ngày hôm nay!”
Trần Doanh mỉm cười với Tiêu Chính Văn.
Trần Huy Tổ đã bí mật thông báo cho Trần Doanh mọi chuyện xảy ra ở vùng ngoài lãnh thổ, vì vậy Trần Doanh đã biến đến Tiêu Chính Văn và biết ơn anh từ lâu.
Dù sao Tiêu Chính Văn cũng đã đích thân ra tay báo thù cho nhà họ Trần.
Nghe Trần Doanh nói vậy, Trần Thành vô thức nhíu mày, lộ ra vẻ oán hận.
Chương 2620: Thảm họa
“Cậu Tiêu, mời vào trong!”
Trần Thiên Nam không hề để ý mà làm động tác mời Tiêu Chính Văn vào trong.
Vào trong sảnh lớn, mọi người ổn định chỗ xong Trần Thiên Nam mới nói với Tiêu Chính Văn: “Cậu Tiêu, mặc dù nhà họ Trần chúng tôi ở âm phủ thấp cổ bé họng, nhưng chỉ cần cậu có lệnh, chúng tôi cũng sẽ cố hết sức để làm!”
“Cảm ơn ông!” Tiêu Chính Văn bình tĩnh khách sáo đáp.
“Cậu Tiêu khách sáo quá! Nếu không phải chúng tôi không có khả năng phá vỡ kết giới âm phủ thì tôi đã đến vùng ngoài lãnh thổ để chào hỏi cậu Tiêu từ lâu rồi”.
“Nhân vật lớn như cậu Tiêu đến nhà họ Trần, thật là vinh hạnh cho chúng tôi quá!” Trần Thiên Nam cười nói.
Vừa dứt lời, Trần Thiên Nam đã phất tay ra hiệu cho người phía sau, không lâu sau, yến tiệc đã được dọn lên.
Trần Doanh ngồi bên cạnh lặng lẽ nhìn Tiêu Chính Văn.
Nhưng Tiêu Chính Văn không hề để ý đến Trần Doanh, mà vẫn trò chuyện cùng Trần Thiên Nam, điều này khiến Trần Doanh lòng như lửa đốt.
“Cậu Tiêu, chúng ta đều là người một nhà, nếu đã là người nhà thì tôi cũng không cần giấu giếm nữa. Thật ra, lần này cậu đến âm phủ sẽ gặp nguy hiểm lớn’.
Trần Thiên Nam cầm ly rượu nói.
Dù sao Trần Thiên Nam cũng là cao thủ Thiên Cảnh, là người có địa vị, vì vậy, chỉ cần ngồi đó cũng có năng lực bao quát tứ phương.
Đám người nhà họ Trần nghe vậy cũng gật đầu lia lịa.
“Thật ra, người khiêu chiến cậu lần này không chỉ có hai bố con Tả Bạch Đào, mà thập điện Diêm Vương và Âm Tư cũng tham gia”.
“Chắc cậu cũng nghe nói đến Sở Giang Vương rồi nhỉ! Người này cũng có quan hệ với Tả Bạch Đào, ngoài ra, Âm Tư ở âm phủ cũng là một thế lực không thể coi thường!”
“Những thế lực này đều là thế lực hàng đầu ở âm phủ!”
Trần Thiên Nam nói tiếp.
Mặc dù nhà họ Trần chỉ là thế gia ở tỉnh Thiên Nam, nhưng bọ cũng hiểu rất rõ thế cục trong âm phủ.
Nhà họ Trần không thể sánh bằng phía Sở Giang Vương hay Âm Tư.
“Dưới chướng Sở Giang Vương có mười vị phán quan, hơn nữa tất cả đều là cao thủ Thiên Cảnh”.
Trần Thiên Nam giải thích tiếp cho Tiêu Chính Văn.
Nghe vậy, Tiêu Chính Văn khẽ nhíu mày.
Anh đương nhiên là biết Sở Giang Vương, ông ta là ngũ điện trong thập điện Diêm Vương.
Nhưng Tiêu Chính Văn không ngờ dưới trướng của Sở Giang Vương lại có đến mười vị cao thủ Thiên Cảnh.
Nếu là ở vùng ngoài lãnh thổ thì thế lực này có thể độc chiếm cả vùng ngoài lãnh thổ.
Dù sao ở vùng ngoài lãnh thổ cũng chỉ có vài cao thủ Thiên Cảnh mà thôi. Còn về giới thế tục, cả thiên tài hay cao thủ cảnh giới Nhân Hoàng đều không thể so sánh với âm phủ.
Nhưng ở âm phủ thì khác, nơi đây có vô số cao thủ Thiên Cảnh, nghe thôi cũng đủ dọa người.
Nhưng nghĩ kỹ lại, dù sao âm phủ không tham gia vào trận chiến ở vùng ngoài vũ trụ, cho nên cao thủ Thiên Cảnh nhiều hơn cũng là điều đương nhiên.
Nếu tất cả nhân tài của vùng ngoài lãnh thổ trở lại thì thực lực chưa chắc đã yếu hơn âm phủ.
Nếu ranh giới giữa âm phủ và vùng ngoài lãnh thổ bị phá vỡ thì sẽ là thảm họa cho cả giới thế tục và vùng ngoài lãnh thổ.
“Người có thể áp chế Sở Giang Vương lúc này e rằng chỉ có nhánh chính của gia tộc Hiên Viên, nhưng nhánh chính của gia tộc Hiên Viên đã mai danh ẩn tích từ mấy trăm năm trước rồi!”
Trần Thiên Nam thở dài nói.
“Tôi nghe nói Hạo Thiên có liên quan đến nhánh chính của gia tộc Hiên Viên. Vậy tại sao năm đó bọn họ lại trơ mắt nhìn Hạo Thiên chết dưới tay Tả Phượng Kiều?” Tiêu Chính Văn cau mày hỏi.