Mục lục
Chiến Thần Bất Bại - Tiêu Chính Văn - Khương Vy Nhan
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 2164: Châu chấu đá xe

Những lời mà thị nữ nói tuy ngay cả Bạch Ngọc Trinh cũng không cách nào phản bác, nhưng cô ta có thân phận gì?

Chỉ là một thị nữ không đáng kể mà thôi, lại dám giễu cợt Tiêu Chính Văn ngay trước mặt mọi người?

Nhất là câu cuối cùng của cô ta rõ ràng là đang giễu cợt Tiêu Chính Văn tầm nhìn hạn hẹp giống như ếch ngồi đáy giếng, vừa xem thường vùng ngoài lãnh thổ, lại đánh giá mình quá cao!

Không chỉ Bạch Ngọc Trinh tức giận, ngay cả sắc mặt Lý Bạch cũng vì lời nói này của thị nữ mà trở nên sa sầm lại, lúng túng đến cùng cực!

Dẫu sao Hứa Thương Long là người mà chính miệng ông ta tiến cử cho Tiêu Chính Văn, ông ta vốn tưởng dựa vào mối quan hệ giữa mình và Hứa Thương Long, chỉ cần ông ta đưa Tiêu Chính Văn đích thân tới mời, Hứa Thương Long sẽ vui vẻ nhận lời!

Nhưng không ngờ Hứa Thương Long lại có thái độ này!

Hơn nữa, cho dù Hứa Thương Long xem thường Tiêu Chính Văn, hẳn cũng chỉ nói thẳng ra mặt thôi, không nên mượn miệng một thị nữ để sỉ nhục Tiêu Chính Văn vậy chứ!

"Cô Bạch, xin cô bớt giận! Con bé Sương Nhi này, bình thường đã bị tôi chiều hư, không hiểu lễ phép, mong rằng các vị thông cảm cho!"

Hứa Thương Long chắp tay với Bạch Ngọc Trinh, trên mặt cười tươi, nói.

Nhưng dù Bạch Ngọc Trinh nổi giận, sắc mặt Lý Bạch cũng sa sầm, Hứa Thương Long lại không hề áy náy chút nào.

"Chẳng lẽ tôi nói sai sao? Ông chủ nhà tôi cũng chỉ còn cách Nhân Hoàng cấp bảy một bước, hơn nữa ở khắp cả Đông Vực này, cũng coi như có danh tiếng lẫy lừng”.

"Mà dõi mắt toàn bộ Đông Vực, người tài giỏi nhiều vô số kể, thế lực khắp nơi có thế lực nào không có nhân tài? Đây đều là thứ thế tục không thể nào theo kịp!"

"Có lẽ anh Tiêu không ai sánh bằng ở thế tục, nhưng ở vùng ngoài lãnh thổ thì khó nói lắm! Cũng như các cuộc thi ở thời đại của chúng tôi, đoạt được thứ hạng ở kỳ thi Hương nhưng sau đó còn có kỳ thi Huyền, thi Thử, thi Phú nữa!"

"Cho dù đứng đầu ở kỳ thi Hương chẳng qua chỉ là hạng nhất của đám tép riu mà thôi! Chả là cái thá gì cả!”

"Nếu như đặt trong một tỉnh thì càng bị chìm trong biển người, bé nhỏ vô danh!"

"Muốn thực hiện cam kết lúc trước của anh Tiêu, sợ rằng không phải là Trạng nguyên thì không thể làm được! Nhưng một người vừa mới thể hiện tài năng ở kỳ thi Hương, lại muốn được đề tên trên bảng vàng thì chẳng phải là chuyện cười sao?"

Nói đến mức này cũng đã hết sức khó nghe, bất kể Lý Bạch hay Bạch Ngọc Trinh cũng mang sắc mặt vô cùng khó coi!

Nếu không phải nể mặt Tiêu Chính Văn còn phải lôi kéo Hứa Thương Long, cho dù nơi này là núi Long Minh, cho dù Sương Nhi này là thị nữ thân cận nhất của Hứa Thương Long, Bạch Ngọc Trinh cũng chắc chắn phải khiến cô ta đổ máu!

"Hơn nữa, trong cái anh Tiêu gọi là điện Thần Long, chỉ sợ cũng chỉ có một mình anh đạt tới cảnh giới Nhân Hoàng cấp năm thôi nhỉ!"

"Trên thế tục, quả thật Nhân Hoàng cấp năm là rất tài giỏi, nhưng nơi này là vùng ngoài lãnh thổ!"

"Huống chi anh Tiêu vừa mới tới vùng ngoài lãnh thổ, đã ra tay với Bát Hiền Từ, còn giết Chu Hi! Cho dù thực lực Chu Hi không đủ, nhưng thế lực sau lưng ông ta, mới là chỗ dựa chân chính của ông ta!"

"Toàn bộ Đông Vực, không biết bao nhiêu thế gia, bao nhiêu tông môn, cũng thề sống chết với nhà họ Khổng! Mà Bát Hiền Từ lại là thế lực một tay nhà họ Khổng bồi dưỡng lên, chẳng lẽ anh Tiêu chưa từng nghĩ đến việc sau khi giết Chu Hi sẽ có hậu quả gì sao?"

"Xa không đề cập tới, tôi nghĩ đến mấy vị đang ở đây, dù hận Chu Hi tận xương tủy cũng tuyệt đối không dám ra tay chém chết ông ta nhỉ? Chẳng lẽ anh Tiêu chỉ để ý đến chuyện giải quyết ân oán nhất thời, bất chấp hậu quả sao?"

"Nếu anh Tiêu là người như vậy, hừ...!", Sương Nhi cười nhạt nói tiếp: "Có thể cung cấp võ đài vô tận cho ông chủ nhà tôi hay không tôi không biết, sợ rằng không lâu sau, anh Tiêu sẽ bỏ mạng giữa đất trời!"

Sương Nhi thao thao bất tuyệt, hết câu này đến câu khác chê bai Tiêu Chính Văn, mà Hứa Thương Long lại vẫn cúi đầu thưởng thức trà, thỉnh thoảng nâng mí mắt lên nhìn Tiêu Chính Văn, từ đầu đến cuối không hề có ý ngắt lời Sương Nhi.

Rất rõ ràng, những lời này căn bản không phải một thị nữ có thể nói ra được, mà là trước đó Hứa Thương Long đã tự mình dặn dò thị nữ này nói ra!

"Tôi muốn hỏi anh Tiêu, anh có biết thế lực nhà họ Khổng lớn mạnh thế nào không? Chẳng lẽ anh tưởng rằng chỉ dựa vào một mình Viên Thiên Canh là có thể đứng ngang hàng chống lại nhà họ Khổng?"

"Tiền bối Viên từng được gọi là Đạo Thuật Chi Tôn không phải là giả, nhưng cũng chỉ có thể nhếch nhác đánh được một trận cùng cao thủ Đế Cảnh, cao thủ Đế Cảnh dưới quyền nhà họ Khổng nhiều vô số kể, anh Tiêu lấy đâu ra tự tin có thể dựa vào sức lực một người mà khiêu chiến nhà họ Khổng!"

"Chuyện này chẳng khác gì châu chấu đá xe!"
Chương 2165: Cân nhắc thiệt hơn

Lời Sương Nhi vừa nói ra khiến xung quanh lập tức rơi vào trầm lặng!

Mặt Tiêu Chính Văn không đổi sắc hớp một ngụm trà, sau đó nhẹ nhàng đặt ly trà xuống bàn, lạnh nhạt nói: "Trà này tuy trong suốt, nhưng lại nhạt như vô vị!"

Nói xong, anh đứng dậy, xoay người rời đi!

Đây là đang dùng trà để ám chỉ mắt nhìn của Hứa Thương Long thiển cận, chỉ nhìn mọi việc qua bề ngoài, căn bản không thấy được bản chất của sự vật!

Chính vì không cùng ý chí không thể cùng đường, Tiêu Chính Văn cũng lười giải thích lại quá nhiều với người như vậy, còn việc Hứa Thương Long có gia nhập điện Thần Long hay không, Tiêu Chính Văn căn bản không để tâm.

Thấy Tiêu Chính Văn xoay người rời đi, hai người Bạch Ngọc Trinh và Lý Bạch cũng vội vàng đuổi theo.

"Anh Tiêu, tuy ánh mắt Hứa Thương Long thiển cận, nhưng lôi kéo người này gia nhập là chuyện cực kỳ quan trọng đối với điện Thần Long!"

Mặt Lý Bạch đỏ bừng, nhỏ giọng khuyên can.

Thấy ba người trước sau rời đi, Hứa Thương Long cười nhạt nói: "Các vị đi thong thả, không tiễn!"

Thật ra lúc Viên Thiên Canh trở lại, Hứa Thương Long đã chú ý tới Tiêu Chính Văn trước tiên!

Một người có thể khiến Viên Thiên Canh cam tâm quy phục, tất nhiên có chỗ xuất sắc hơn người!

Ông ta cũng đã từng muốn móc nối quan hệ với Tiêu Chính Văn, nhưng sau khi Tiêu Chính Văn ra tay chém chết Chu Hi, Hứa Thương Long đã hoàn toàn thay đổi ý định.

Vùng ngoài lãnh thổ không ưa nhà họ Khổng, thậm chí chuyện kẻ đối địch với nhà họ Khổng nhiều vô số kể không phải giả, nhưng trong lòng mọi người cũng biết rõ, thế lực nhà họ Khổng khổng lồ, cây lớn rễ sâu!

Có thể phản, có thể chống đối, thậm chí có thể ra tay, nhưng tuyệt đối không thể giết người nhà họ Khổng!

Nhất là Bát Hiền Từ, đó là mặt mũi nhà họ Khổng, giết người của Bát Hiền Từ chẳng khác nào hung hăng tát cho nhà họ Khổng một bạt tai!

Chỉ dựa vào một Viên Thiên Canh mà đã muốn sống mái với nhà họ Khổng, đây quả thực là suy nghĩ hão huyền!

Nhưng Hứa Thương Long lại không muốn thông qua miệng mình, đắc tội với Tiêu Chính Văn, vì vậy mới đạo diễn màn kịch vừa rồi.

"Anh Tiêu, lời Lý Bạch nói không sai, Hứa Thương Long..."

"Không cần phải nói nữa, đã không hợp ý thì không thể cùng đi!", Tiêu Chính Văn không thèm để ý, xua tay cắt ngang lời của Bạch Ngọc Trinh.

"Anh Tiêu, ý của anh là...", Bạch Ngọc Trinh cũng bị lời nói của Tiêu Chính Văn làm cho sửng sốt!

Hứa Thương Long là ai?

Ở Đông Vực mà nói, đó là một sự tồn tại có sức ảnh hưởng tập trung cực lớn, nhất là trong giới người tu luyện, thanh danh Hứa Thương Long rất lẫy lừng.

Người như vậy mà không chiêu mộ thì sao có thể khuếch đại thanh thế của điện Thần Long?

"Điện Thần Long quả thật cần người mới, nhưng cũng không là bọn chuột nhắt kiểu gì cũng có tư cách gia nhập!"

"Thế tục có một câu nói rất hay, anh coi thường tôi hôm nay thì sẽ không với tới tôi ngày sau! Người thật sự bỏ qua cơ hội không phải điện Thần Long tôi, mà là Hứa Thương Long!"

"Sau này tự nhiên ông ta sẽ biết, mình đã bỏ lỡ điều gì!"

Tiêu Chính Văn thản nhiên nói.

Không phải anh giận dỗi, cũng không phải Tiêu Chính Văn tự cao tự đại, mà là anh có sức mạnh như vậy!

Trông thấy bóng dáng đám người Tiêu Chính Văn càng lúc càng xa, Sương Nhi nghiêng đầu nhìn Hứa Thương Long nói: "Ông chủ, chúng ta như vậy, liệu có đắc tội cả nhà họ Bạch hay không..."

Những lời vừa nãy đúng là Hứa Thương Long đã dạy cô ta nói từ trước, nhưng đắc tội Tiêu Chính Văn cô ta không coi là gì, nhưng đắc tội Bạch Ngọc Trinh lại là một chuyện khác!

Thế lực của nhà họ Bạch ở vùng ngoài lãnh thổ cực lớn, còn có quan hệ lằng nhằng dây mơ rễ má với nhà họ Doanh, cũng là một thế lực không thể khinh thường!

"Không cần để ý, nhà họ Bạch tuyệt đối sẽ không trở mặt với chúng ta vì Tiêu Chính Văn! Tiêu Chính Văn đến nay vẫn không hiểu rõ, tại sao hắn đắc tội với nhà họ Khổng nhiều lần, lại có thể bình an vô sự!"

"Đây tuyệt đối không phải nhờ thực lực của cậu ta mà là kết quả của việc mấy đại hoàng tộc trong Đế Vương Các âm thầm đọ sức với Thiên Đạo Minh Ước!"

"Bất kể Thiên Đạo Minh Ước hay là nhà họ Khổng, chỉ cần phái cao thủ chém chết Tiêu Chính Văn thì nhà họ Doanh, nhà họ Chu, nhà họ Võ cũng có cớ phái cao thủ diệt Khổng Khâu bất cứ lúc nào!"

"Rất hiển nhiên, cậu ta có thể sống đến hôm nay là kết quả của việc các phe cân nhắc thiệt hơn! Mà chính cậu ta lại hồn nhiên không biết!"

Nói đến đây, Hứa Thương Long tự rót một ly trà, vừa uống trà, vừa cười nhạt nói: "Cậu ta tuyệt đối không nên dẫn người đến làm chủ Đế Khư!"

"Như thế, ngay cả Đế Vương Các, cậu ta cũng đã đắc tội rồi, sau này, đường cậu ta đi sẽ càng lúc càng hẹp, sau khi mất đi sự che chở của Đế Vương Các, cậu ta còn có thể hoành hành không kiêng dè như vậy sao?"

"Cậu ta cũng quá coi thường Đông Vực, quá khinh thường nhà họ Khổng rồi, bởi vì không ra khỏi giếng, thì bầu trời vĩnh viễn chỉ bằng cái vung!", Hứa Thương Long đắc ý mở miệng nói.
Chương 2166: Sâu không thể lường

Mấy người Tiêu Chính Văn vừa mới rời khỏi núi Long Minh, bên trong Bát Hiền Từ đã truyền tới những tiếng cười lớn.

Dù gì trên con đường này, mấy người Tần Cối lúc nào cũng quan sát nhất cử nhất động của Tiêu Chính Văn, ngay cả mấy lời của Sương Nhi cũng lọt vào tai của mấy người Bát Hiền Từ không sót một chữ!

Ban đầu, đám người đứng đầu là Dương Hiến vẫn còn lo lắng Hứa Thương Long sẽ tiếp nhận lời mời của Tiêu Chính Văn, thế nhưng bây giờ xem ra nỗi lo lắng của họ là dư thừa rồi.

Những lời của Sương Nhi không chỉ nói ra tiếng lòng của Hứa Thương Long mà còn chỉ rõ cái nhìn thật sự của mấy người ở Bát Hiền Từ dành cho Tiêu Chính Văn!

Ngay cả đám đệ tử chuyên làm việc vặt cũng cảm thấy Tiêu Chính Văn không biết tự lượng sức, công khai đối đầu với nhà họ Khổng chính là đang tự tìm đường chết!

Dù gì người mà Tiêu Chính Văn có thể chiêu mộ được bây giờ cũng chỉ có một mình Viên Thiên Canh mà thôi, mà bên trong Bát Hiền Từ, ngoại trừ Tần Cối ra thì quả thực có một cao thủ Đế Cảnh đang trấn thủ!

Chỉ có điều, người này là do nhà họ Khổng cử tới Bát Hiền Từ để canh giữ giúp cho bọn họ, không có chỉ thị của nhà họ Khổng thì tuyệt đối không thể ra tay giết Tiêu Chính Văn chỉ vì cái chết của Chu Hi!

Thế nhưng điều này cũng chỉ có thể nói lên rằng Tiêu Chính Văn gặp may mà thôi, tuyệt đối không thể hiện anh có năng lực đối kháng lại với Bát Hiền Từ!

Mà hành vi của Tiêu Chính Văn lại bị mấy người Dương Hiến coi như biểu hiện ấu trĩ của việc giận dỗi bỏ đi!

Có thể nói, chuyện có thể thu phục được Hứa Thương Long cực kỳ quan trọng đối với Tiêu Chính Văn, vấp phải cái đinh trên núi Long Minh, chặng đường tiếp theo của Tiêu Chính Văn sẽ càng trở nên khó đi hơn!

Mà lúc này, không chỉ có Bát Hiền Từ đang quan sát nhất cử nhất động của Tiêu Chính Văn, ngay cả thế tử nhà họ Doanh - Doanh Tử Chi bên trong Tần Vương Cung cũng đang từng giây từng phút quan sát động thái phía bên này của Tiêu Chính Văn.

“Báo! Báo cáo thế tử, Tiêu Chính Văn đi ra khỏi núi Long Minh rồi!”

Một người mặc đồ đen quỳ trước mặt Doanh Tử Chi, lớn tiếng bẩm báo.

“Ồ? Kết quả thế nào rồi! Mau nói!”, Doanh Tử Chi nghe vậy thì đứng dậy rời khỏi chỗ ngồi, vội vàng nhìn người mặc đồ đen kia và hỏi.

“Hứa Thương Long từ chối thẳng mặt Tiêu Chính Văn, hơn nữa còn âm thầm chỉ thị thị nữ ăn nói lỗ mãng với Tiêu Chính Văn, cuối cùng Tiêu Chính Văn phải rời đi trong bực dọc!”

Người mặc đồ đen thuật lại.

“Ôi…tiền bối Trương, chuyện này…”

Doanh Tử Chi nhíu chặt chân mày nhìn về phía Trương Nghi.

Trương Nghi không nhanh không chậm đưa một miếng thịt xông khói vào trong miệng, rồi lại rửa rửa tay vào thau nước đặt bên cạnh, vừa nhai thịt vừa cười nói: “Thế tử cho rằng Tiêu Chính Văn đã bỏ lỡ mất cơ hội sao?”

“Nếu không thì…?”, Doanh Tử Chi trầm giọng hỏi.

“Hứa Thương Long tầm nhìn hạn hẹp, ông ta tự cho rằng bản thân đã đưa ra lựa chọn đúng đắn, thực ra không phải như vậy, ông ta chỉ bỏ lỡ cơ hội duy nhất để một bước lên trời trong cuộc đời này mà thôi!”, Trương Nghi cực kỳ khinh thường cười nói.

“Tiền bối Trương, sao ông lại nói như vậy?”, Doanh Tử Chi nhìn về phía Trương Nghi với vẻ không hiểu.

“Từ sau khi linh khí trở về thế tục, đường qua lại vùng ngoài lãnh thổ được mở ra, Tiêu Chính Văn đã từng quy phục ai chưa? Nhà họ Khổng, nhà họ Nguỵ, nhà họ Lương và cả năm đại danh sơn, lần lượt có bao nhiêu người đã chết trong tay Tiêu Chính Văn?”

“Thế tử cho rằng tại sao cho tới bây giờ cậu ta vẫn ung dung tự tại? Lẽ nào thật sự giữa Đế Vương Các và Thiên Đạo Minh Ước đang kìm hãm lẫn nhau sao? Theo tôi thấy thì không hẳn vậy!”

“Nếu như bên trong hàng ngũ lãnh đạo cấp cao của Thiên Đạo Minh Ước không có ai nói đỡ cho Tiêu Chính Văn, không một ai xem trọng tương lai của cậu ta, tôi có thể bảo đảm lúc cậu ta đánh Nguỵ Nguyên Cát bị thương thì đại nạn đã ập xuống đầu rồi!”

“Giết cậu ta, đối với Thiên Đạo Minh Ước mà nói chỉ là một chuyện quá nhỏ, vậy nên Tiêu Chính Văn không chỉ được Đế Vương Các xem trọng mà bên trong Thiên Đạo Minh Ước cũng có số lượng lớn lãnh đạo cấp cao xem trọng cậu ta!”

“Hoặc là nói do muốn có được bí mật trên người cậu ta! Thế nhưng bất luận xuất phát từ nguyên nhân nào, tiền đồ tương lai của loại người như vậy là không có giới hạn! Vậy nên Doanh Thị chúng ta tuyệt đối không được bắt chước y chang! Hy vọng thế tử suy nghĩ cho kỹ càng rồi mới hành động!”

Trương Nghi vừa thốt ra mấy lời này, Doanh Tử Chi mới như bừng tỉnh ngộ!

Lúc này, nhà họ Khổng và nhà họ Tư Mã cũng đang âm thầm liên lạc, giống như những gì mà Hứa Thương Long suy đoán, giết chết Chu Hi quả thực đã làm tổn hại nghiêm trọng tới lợi ích của nhà họ Khổng, thậm chí khiến cho chiêu bài số một Bát Hiền Từ của nhà họ Khổng bị sỉ nhục!

Chuyện giống như vậy, dù thế nào thì nhà họ Khổng cũng sẽ không tha cho Tiêu Chính Văn!

Thế nhưng, chỉ dựa vào thế lực ở Đông Vực của nhà họ Khổng bọn họ thì căn bản chẳng thể làm gì được Viên Thiên Canh, vậy nên họ mới chủ động làm hòa với nhà họ Tư Mã!

Lúc này, Tư Mã Viêm đang uy phong lẫm liệt ngồi trên Thất Tinh Bảo Toạ, nhìn bức thư mà nhà họ Khổng đưa đến trong tay, trên mặt dần lộ ra một nụ cười.

“Gia chủ, trên thư của nhà họ Khổng viết gì thế?”, một chủ quản của nhà họ Khổng quan tâm hỏi han.

“Nhà họ Khổng muốn liên kết với nhà họ Tư Mã chúng ta cùng loại trừ Tiêu Chính Văn và Viên Thiên Canh!”

Nghe thấy lời này, đám người nhà họ Tư Mã không khỏi đưa mắt nhìn nhau!

Tiêu Chính Văn chỉ là một tiểu bối trong thế tục, thế nhưng Viên Thiên Canh thì không, ông ta là Đạo Thuật Chi Tôn đó!

Thực lực có thể phân cao thấp với cao thủ Đế Cảnh, dù là cao thủ Đế Cảnh duy nhất trấn giữ ở nhà họ Tư Mã, một mình đối diện với Viên Thiên Canh cũng chẳng có cơ hội chiến thắng!

“Gia chủ, chuyện này…chỉ dựa vào chúng ta và nhà họ Khổng, đối phó với Viên Thiên Canh dường như chẳng thấm vào đâu! Trừ phi ông…”

Nói tới đây, chủ quản của nhà họ Tư Mã vội vàng thu lại nửa vế câu sau.

Tư Mã Viêm đường đường là Đế Vương một đời, thực lực sâu không thể lường, nếu như đích thân ra tay với nhân vật nhỏ bé như Tiêu Chính Văn thì rõ ràng là đang tát lên mặt nhà họ Tư Mã!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK