Mục lục
Chiến Thần Bất Bại - Tiêu Chính Văn - Khương Vy Nhan
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Dùng bốn nhát kiếm để giết tám vị cường giả cảnh giới Thiên Vương long cấp ư?

Vừa dứt lời, hầu như tất cả mọi người đều kinh hãi!

Từ đó có thể thấy được, thực lực của Trương Đạo Linh mạnh đến mức nào!

Nhưng đúng lúc này, cổ tay Trương Đạo Linh chợt lật lên, phóng ra vô số đóa hoa kiếm, mỗi đóa hoa kiếm lại vô cùng lớn!

Sau đó, vô số thanh kiếm khổng lồ xuất hiện trên bầu trời.

Cảnh tượng này giống hệt với cảnh tượng Độ Thiên Chân Nhân thi triển Kiếm Cảnh!

Nhưng nguồn uy lực của Kiếm Cảnh do Độ Thiên Chân Nhân tạo ra cũng khó có thể so sánh bằng!

Chỉ thấy vô số kiếm ảnh khổng lồ chồng chất lên nhau trên bầu trời, tầng tầng lớp lớp.

Khi thanh kiếm khổng lồ cao hàng trăm mét ngưng tụ thành thực thể, trên mũi kiếm cũng đồng thời lóe lên ánh sét, từng tia sét điện xẹt ngang xẹt dọc.

Tiêu Chính Văn vừa mới ngẩng đầu lên nhìn, Trương Đạo Linh đã vung kiếm xuống đầu Tiêu Chính Văn.

Nhát kiếm này quá nhanh, nhanh đến mức cả gió cũng không theo kịp, lại không mang theo âm thanh xé gió nào!

Nhưng tất cả mọi người đều có thể cảm nhận được sự ác liệt của kiếm khí.

Nhát kiếm này chém xuống như hóa thành hàng trăm hàng ngàn lưỡi kiếm, từ bốn phương tám hướng đồng thời cùng chém!

Dù sử dụng bất kỳ góc độ nào hay bất kỳ cách di chuyển nào thì cũng sẽ bị chém thành thịt vụn trong nháy mắt.

Ngay khi Tiêu Chính Văn sắp bị kiếm ảnh này chém chết thì từ ngực Tiêu Chính Văn đột nhiên lóe lên một luồng sáng, một mũi nhọn màu đỏ đột nhiên bắn ra.

“Đinh!”

Thanh giáo dài Liệt Long màu đỏ đâm chuẩn xác vào kiếm Thất Tinh Tang Môn của Trương Đạo Linh!

“Ầm!”

Cùng với tiếng ầm vô cùng lớn vang lên, bầu trời bắn ra vô số tia lửa, bay tán loạn khắp bốn phía với tốc độ mà mắt thường có thể nhìn thấy được.

“Hả?”

Trương Đạo Linh bỗng thấy nghi ngờ.

Nhát kiếm này của cụ ta không phải cứ vung tay lên là sẽ tiếp được, sự ảo diệu của nó ở chỗ trận pháp được bố trí kiếm trong kiếm.

Cho dù là con dao quân đội năm cạnh của Tiêu Chính Văn cũng khó mà đỡ nổi!

Vậy thì chắc chắn là do thanh giáo dài trong tay Tiêu Chính Văn có vấn đề!

Ít nhất thì thanh giáo dài này cũng có sức mạnh của trận pháp.

Vãi!

Mọi người xung quanh cũng không khỏi xuýt xoa, Tiêu Chính Văn lại đón đỡ được nhát kiếm thứ nhất?

Mọi người vẫn chưa hết ngạc nhiên, Trương Đạo Linh cũng không dừng tay, mà chém xuống nhát kiếm thứ hai.

Chỉ thấy kiếm ảnh rợp trời, tựa như mưa phùn đổ ập xuống người Tiêu Chính Văn.

“Giết!”

Thật ra Tiêu Chính Văn đã từng được học hỏi ở chỗ Độ Thiên Chân Nhân.

Có điều, chiêu thức mà Trương Đạo Linh thi triển có uy lực mạnh và phạm vi sát giáo rộng hơn mà thôi.

Muốn phá vỡ cả bầu trời đầy kiếm ảnh này, Tiêu Chính Văn chỉ có một phương pháp duy nhất, đó là từng bước tiến về phía trước!

Thanh giáo dài Liệt Long màu đỏ thỉnh thoảng đâm ra, ngăn cản kiếm ảnh chém xuống.

Trong phút chốc, Tiêu Chính Văn đã hoàn toàn bước ra khỏi phạm vi bao phủ của kiếm ảnh.

“A?”

Con ngươi của Trương Đạo Linh co lại!

Từ phản ứng ung dung của Tiêu Chính Văn, có thể nhìn ra được, đây không phải là lần đầu tiên Tiêu Chính Văn đối diện với Kiếm Cảnh, có thể trước đây…

Ngay sau đó, khóe mắt của Trương Đạo Linh liếc qua Độ Thiên Chân Nhân, trong lòng khẽ động, lập tức hiểu rõ nguyên do!

Dù là vậy, Trương Đạo Linh vẫn thầm giật mình vì sự ung dung của Tiêu Chính Văn.

Nhát kiếm thứ hai đã bị Tiêu Chính Văn hời hợt hóa giải, không hề ảnh hưởng gì tới Trương Đạo Linh.

Ngay sau đó, cụ ta lại chém ra nhát kiếm thứ ba.

“Chắc chắn cậu chưa từng thấy nhát kiếm như này!”

Vừa nói, Trương Đạo Linh vừa giơ kiếm lên, mũi nhọn của thanh kiếm đón lấy sức gió lập tức bay lên, đâm thẳng vào bầu trời trong nháy mắt.

Trên trời kéo mây dày đặc, vô số tia điện màu tím xẹt qua, trong nháy mắt đã bị thân kiếm thu hút, một thanh kiếm sét tím cao xuyên tầng mây được hình thành!

Hơn nữa, sấm sét trong mây vẫn đang tiếp tục ngưng tụ về phía thân kiếm to lớn kia với tốc độ mà mắt thường có thể thấy được!

Trùng trùng điệp điệp, đan xen cài cắm khiến người nhìn tê cả da đầu.

Cảnh tượng này khiến tất cả mọi người sợ hãi!

Nhất là Độ Thiên Chân Nhân, bởi Kiếm Cảnh của cụ ta là do Trương Đạo Linh truyền lại.

Vì vậy mà chiêu thức của cụ ta mới tương đồng với hai nhát kiếm trước của Trương Đạo Linh!

Còn nhát kiếm thứ ba này, Độ Thiên Chân Nhân không thể nào lĩnh ngộ được.

“Vèo!”

Không chờ thanh kiếm khổng lồ trong tay Trương Đạo Linh chém xuống lần nữa, Tiêu Chính Văn đã đâm ra một mũi giáo.

Thanh giáo dài Liệt Long màu đỏ đột nhiên mang theo một tia sáng trắng lóa mắt, Trương Đạo Linh khinh thường phất tay áo, cụ ta cho rằng chỉ cần giơ tay lên là có thể hóa giải được đòn tấn công này của Tiêu Chính Văn.

Nhưng ngoài dự liệu của cụ ta, thanh giáo dài Liệt Long màu đỏ mang theo uy thế vô địch, đâm thủng phòng ngự, gây ra va chạm cực mạnh với thân kiếm trên tay cụ ta!

Keng!

Lại là một tiếng vang lớn do kim loại va chạm gây ra, ánh sáng sấm sét đan cài vào nhau cũng biến mất, kiếm ảnh to lớn theo đó tan thành khói mây!

“Phụt!”

Cánh tay Trương Đạo Linh tê rần, ngay sau đó, cơn đau dữ dội từ gan tỳ phế phổi truyền tới, khóe miệng cụ ta tràn đầy máu tươi!

Bởi vì nhát kiếm này bị mũi giáo dài của Tiêu Chính Văn phá vỡ, nên Trương Đạo Linh bị thiên uy mạnh mẽ phản kích, chấn động tới mức hộc máu!

Đến tận lúc này, Trương Đạo Linh mới hoàn toàn kinh ngạc!

Sao Tiêu Chính Văn có thể phá vỡ chiêu thức của cụ ta?

Không thể nào!

Bởi ngay thời điểm những ánh sét kia tụ tập lên thân kiếm trong tay cụ ta, xung quanh có rất nhiều mạch từ trường, đừng nói chỉ một thanh giáo dài, cho dù là một khẩu đại bác cũng đừng hòng cắt đứt!

Tất cả mọi người nhìn thấy cảnh tượng này đều sững sờ!

Tiêu Chính Văn phá vỡ tuyệt kỹ thành danh của Trương Đạo Linh rồi sao?

“Tiêu Chính Văn! Cậu… Cậu thật đáng chết!”

Hai mắt Trương Đạo Linh tóe lửa, con ngươi đỏ ngầu chỉ trong nháy mắt.

Giờ phút này, Trương Đạo Linh cảm thấy vô cùng nhục nhã, cho dù năm đó đối mặt với cao thủ của mười lăm nước, cụ ta chưa từng bị thương chút nào!

Mà ngay hôm nay, đối mặt với một thằng nhóc mới hơn hai mươi tuổi, lại bị thương?

“Thiên Sơn Thất Kiếm! Phá Long Thức!”

Trương Đạo Linh giận dữ gầm lên, thanh kiếm trong tay run run, vô số kiếm ảnh tỏa ra, đồng thời xuất hiện!

Trong chu vi mấy mét xung quanh, mây đen giăng đầy, trong tầng mây lại như có tiếng rồng gào thét.

Vô số tia chớp lóe lên, rạch ngang bầu trời, nhanh chóng tụ lại thành hình một con rắn điện to như thùng phuy, nó phóng về phía Tiêu Chính Văn, há cái miệng to như chậu máu!

Bảy thanh kiếm xuất hiện, uy lực lớn khó mà tưởng tượng nổi.

“Không ổn rồi!”

Mặt mũi ông Lư trắng bệch, nhát kiếm này chém xuống, không chỉ Tiêu Chính Văn xui xẻo, ngay cả những kẻ hóng chuyện như bọn họ cũng đừng mong thoát khỏi.

Chu vi mấy cây số xung quanh đây sẽ bị san phẳng trong nháy mắt!

“Ông Trương! Tuyệt đối không thể làm vậy, xung quanh còn có rất nhiều người dân vô tội! Bọn tôi… Bọn tôi cũng nát thành bùn mất, ông Trương ơi!”

Nửa câu sau của ông Lư mới là điều cụ ta thực sự muốn nói.

Trong vòng mấy cây số xung quanh đây, cho dù cụ ta có mọc thêm hai cánh cũng không thể nào tránh thoát được nhát kiếm hủy diệt đất trời của Trương Đạo Linh!

“Hừ! Cho dù máu chảy thành sông thì hôm nay Tiêu Chính Văn cũng phải chết!”

Hai mắt Trương Đạo Linh đỏ ngầu, giận đến phát điên!

Con rắn điện khổng lồ trên trời mang theo thiên uy cuồn cuộn, lao vụt về phía Tiêu Chính Văn.

Cùng lúc đó, một cảnh tượng quỷ quái hơn xuất hiện, trên mặt đất đột nhiên xuất hiện vô số bụi gai!

Nếu nói là bụi gai thì chi bằng gọi đúng hơn là vô số mũi kiếm đâm lên từ dưới lòng đất!

Vãi chưởng!

Vẻ mặt Tiêu Chính Văn thay đổi, đây là Địa Tuyệt Trận!

Tên Trương Đạo Linh này đúng là không phải kẻ đơn giản, chỉ vẫy tay một cái mà cả ba trận pháp Thiên Tuyệt, Địa Tuyệt và Nhân Tuyệt cùng xuất hiện!

Nếu Tiêu Chính Văn chưa từng nghiên cứu Tam Tuyệt Trận thì lần này cũng đủ để khiến Tiêu Chính Văn luống cuống tay chân.

“Ầm!”

Mặt đất lúc này như đang rung chuyển dữ dội vì sự giận dữ của Trương Đạo Linh, mọi người xung quanh không thể đứng vững, hầu như đều nằm bò ra đất.

“Tiêu Chính Văn! Mày chết đi!”

Một tay khác của Trương Đạo Linh khẽ vẫy, chỉ thấy trong tay cụ ta bỗng chốc hình thành một lưỡi đao gió màu trắng mà mắt thường cũng nhìn thấy được!

Thiên Địa Nhân Tam Tuyệt Trận đồng thời hình thành, sấm sét, gai nhọn cùng đao gió đồng thời truy sát Tiêu Chính Văn!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK