Mục lục
Chiến Thần Bất Bại - Tiêu Chính Văn - Khương Vy Nhan
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lúc này, trong Dược Vương Cốc, tất cả trưởng lão đang xem truyền hình trực tiếp, cũng không khỏi thở ngắn than dài.

Tuy Dược Vương Cốc và Tiêu Chính Văn có thù oán, nhưng cả đời Tiêu Chính Văn làm người quang minh lỗi lạc, khiến ai cũng thấy kính nể!

“Haiz! Đời này của vua Bắc Lương thật quá ngắn ngủi, nếu như cho cậu ta thêm mười năm nữa thì chắc sẽ không đến nỗi rơi vào bước đường chết không thấy xác!”

“Nhiệt độ cao hơn mấy chục ngàn độ, ai mà chẳng biến thành hơi nước! Nhưng có thể được an táng di vật ở núi Đế Lăng cũng coi như là một loại đặc ân!”

Mấy vị trưởng lão sôi nổi bàn luận.

Chỉ có Ngũ trưởng lão dùng ánh mắt thâm sâu nhìn màn hình chằm chằm, nói: “Theo như tôi thấy, không đến mấy ngày nữa, người võ tông sẽ đánh đến tận cửa! Dược Vương Cốc chúng ta lúc trước đứng cùng chung trên một con thuyền với Tiêu Chính Văn, bây giờ có nên tính toán con đường khác hay không?”

Lời này của cụ ta nhanh chóng khiến mọi người chú ý.

“Ông Ngũ, cho dù ông từng thua trong tay Tiêu Chính Văn, nhưng cũng không nên nói mấy lời như vậy khi hài cốt người ta còn chưa nguội lạnh chứ?”

Đại trưởng lão hơi nhíu mày.

Trong võ tông, lợi ích là lớn nhất!

Nhưng dù sao thì cũng phải có mặt mũi mới được.

Tiêu Chính Văn vừa mất mạng, Dược Vương Cốc đã vạch rõ giới hạn với Tiêu Chính Văn, nếu bị truyền đi thì rất mất mặt!

Sẽ vô cùng tổn hại danh dự của Dược Vương Cốc!

“Tôi cũng không phải vì ân oán cá nhân, mà là vì toàn bộ Dược Vương Cốc chúng ta, Đoàn Hải Long, nhà họ Viên và nhà họ Đông Phương, những người này thì tạm thời không nói!”

“Nhưng nhà họ Trương, Thiên Sơn, Hoa Sơn và Hằng Sơn, mấy người này sẽ bỏ qua cho Tiêu Chính Văn sao?”

“Bên nào chúng ta cũng không đắc tội được, trước đây người ta không dám động đến nhà họ Tiêu là bởi vì có Tiêu Chính Văn và Nhạc Trung Kỳ, nhưng tôi nghe nói, vợ chồng Nhạc Trung Kỳ cũng đã chết!”

“Hơn nữa, đã có người dùng trực thăng để chụp lại ảnh thi thể của hai vợ chồng họ!”

Cái gì?

Mấy vị trưởng lão đang ngồi bỗng lộ vẻ kinh hãi.

Nhạc Trung Kỳ chết rồi ư?

Đây là một tin tức động trời!

Tiêu Chính Văn có thể đối kháng với Thiên Sơn, đánh với nhà họ Trương cũng là nhờ người này!

“Môn chủ, ý ông thế nào?”

Đại trưởng lão nói, nghiêng đầu nhìn dược sư Hoàng.

Dược sư Hoàng vẫn luôn im lặng không nói gì, nhìn chằm chằm cảnh tượng trên màn hình, khẽ lắc đầu: “Mọi việc, phải cẩn thận! Các ông cũng không suy nghĩ thử, ngay cả thi thể của Nhạc Trung Kỳ và Đinh Phụng Kiều cũng có tung tích, vậy thi thể Tiêu Chính Văn ở đâu?”

“Nếu nói là bốc hơi trong nhiệt độ cao thì càng vô căn cứ!”

“Chẳng lẽ thi thể vợ chồng Nhạc Trung Kỳ không bị đốt trong nhiệt độ cao ư? Tại sao không bốc hơi! Bởi vì bọn họ chết, còn Tiêu Chính Văn thì chưa chắc!”

“Mọi việc phải nhìn bằng mắt mới là thật, thậm chí có nhiều lúc, ngay cả tận mắt nhìn thấy cũng chưa chắc đã là sự thật! Tuyệt đối không được hành động thiếu suy nghĩ, một khi Tiêu Chính Văn chưa chết…”

Dược sư Hoàng đang nói lại chợt nghiêng đầu nhìn về phía vệt sáng mờ nơi chân trời!

Nửa câu sau cũng không cần cụ ta nói nhiều thêm nữa.

Nếu Tiêu Chính Văn chưa chết thì giờ phút này, Tiêu Chính Văn chính là cao thủ duy nhất đột phá cảnh giới Thiên Thần trong cả trăm năm nay!

Tìm vợ Tiêu Chính Văn tính sổ ư?

Đúng là nhảy vào hố lửa!

Đa mưu túc trí như dược sư Hoàng sao có thể phạm vào sai lầm cấp thấp này chứ?

“Môn chủ nói đúng lắm! Hôm qua, Thiên Tử đã phái một đội người ngựa lớn để đi tìm thi thể của Tiêu Chính Văn, nhưng đáng tiếc cho dù mây mù tan đi cũng không tìm thấy gì!”

“Điều này chứng tỏ Tiêu Chính Văn chưa chắc đã chết, nhưng nấm mồ chôn di vật này cũng khiến cho lòng người ngứa ngáy không yên!”

Đại trưởng lão nói đến đây, trên mặt lộ vẻ tiến thoái lưỡng nan.

“Đám người Đoàn Hải Long nếu không sợ chết thì sẽ đi tìm vợ Tiêu Chính Văn gây chuyện, chúng ta tuyệt đối không được tham gia, nếu có người dám đến Dược Vương Cốc quấy rối thì tôi sẽ cho bọn họ nếm thử thủ đoạn của mình!”

Dược sư Hoàng nói xong, phất ống tay áo, xoay người rời khỏi phòng khách.

Người bình thường chỉ biết, y thuật của dược sư Hoàng vô cùng cao siêu, không ai sánh bằng.

Nhưng rất ít người biết, dược sư Hoàng cũng là một cường giả cảnh giới Thiên Vương chân chính, hơn nữa, thực lực cũng không chênh lệch bao nhiêu so với Võ Thí Thiên!

Cho dù đích thân Đoàn Hải Long tới thì cũng chưa chắc chiếm được ưu thế khi giao đấu với dược sư Hoàng.

Tất cả mọi chuyện quả nhiên giống như dược sư Hoàng đã dự tính từ trước. Khi biết tin Tiêu Chính Văn đã chết, cả nhà họ Trương lẫn Đoàn Hải Long đều không mảy may sợ hãi.

Dù Tiêu Chính Văn đã chết nhưng vợ con Tiêu Chính Văn vẫn còn sống.

Người nhà họ Trương đương nhiên không thể chết một cách vô ích được, việc Đoàn Hải Long chịu nhục trước mặt nhiều người cũng không thể cứ thế cho qua.

Nhạc Trung Kỳ còn sống thì đương nhiên bọn họ không dám tùy tiện gây sự với Tiêu Chính Văn.

Nhưng nghe lời đồn, Nhạc Trung Kỳ cũng chết ở núi Côn Luân, vậy thì đã không còn bất kỳ mối lo về sau nào nữa!

Đám người ông Lư tích cực đi khắp nơi liên lạc với các thế lực.

Hoa Sơn và Hằng Sơn cũng tích cực hưởng ứng.

Chỉ cần Khương Vy Nhan vừa về tới Giang Trung, bọn họ sẽ đến tìm Khương Vy Nhan để đòi công bằng ngay lập tức!

Nhìn bề ngoài, cả Hoa Quốc trông vẫn như bình thường, nhưng trên thực tế, những cơn sóng ngầm đang cuộn trào mãnh liệt!

Trong bốn gia tộc lớn, nhà họ Đông Phương và nhà họ Viên kết thù oán sâu nhất với Tiêu Chính Văn, ngay lúc này, bọn họ cũng không kiềm chế được.

“Gia chủ, theo tôi biết, ông Lư và liên minh võ thuật đã liên hệ với mười mấy tông môn, định đến nhà Tiêu để đòi công bằng, chúng ta có nên chuẩn bị bắt tay với ông ta không?”

Viên Sùng Long nhìn người đang nói chuyện, khẽ gật đầu: “Cho dù ông không nói thì thù của nhà họ Viên chúng ta cũng không thể cứ thế cho qua!”

“Tiêu Chính Văn, khi mày còn sống đã làm tổn hại không biết bao nhiêu mạng người nhà họ Viên tao, nay mày đã chết rồi thì đừng trách lòng dạ chúng tao độc ác!”

Nói xong, Viên Sùng Long nhìn người kia: “Viên Sùng Hổ, ông đại diện cho nhà họ Viên chúng ta đến Giang Trung, đòi lý lẽ với Khương Vy Nhan đi!”

“Nhớ, cho dù thế nào cũng không được để cho con trai của Tiêu Chính Văn sống sót! Phải nhổ cỏ tận gốc!”

“Rõ!”

Viên Sùng Hổ đứng dậy đáp.

“Gia chủ, vậy… Khương Vy Nhan thì sao?”

Sau khi ngồi xuống, Viên Sùng Hổ lại cau mày hỏi.

Viên Sùng Long ngửa mặt cười nói: “Còn Khương Vy Nhan, ắt sẽ có người đến đòi mạng cô ta, có điều, chết thế nào thì có thể sẽ không dễ nhìn đâu! Ha ha ha…”

Nghe đến đây, tất cả mọi người trong nhà họ Viên đều ngầm hiểu trong lòng, phá lên cười.

Ngày hôm sau, khi Khương Vy Nhan đích thân đưa di vật của Tiêu Chính Văn vào núi Đế Lăng xong thì vội vàng quay trở về Giang Trung.

Cũng không phải bởi Khương Vy Nhan không muốn ở lại thêm, mà ngay trong ngày phát tang của Tiêu Chính Văn, Giang Trung lại xảy ra chuyện lớn!

Đêm hôm đó, Lãnh Hàn Băng bị người ta dùng súng bắn bị thương tay trái, xe của Lãnh Kế Hồng cũng bị cài bom hẹn giờ.

Cùng lúc đó, một số đệ tử của Thiên Kiếm Tông cũng chết bất đắc kỳ tử ngay trước cửa biệt thự nhà họ Tiêu!

Tất cả dấu hiệu đều cho thấy, có người đang muốn hãm hại ba mẹ con cô!

Trong nhà ngoài hai đứa bé ra thì chỉ có mấy người giúp việc, sao Khương Vy Nhan có thể yên tâm được đây?

Tin tức Khương Vy Nhan quay về Giang Trung lập tức truyền ra ngoài.

Không ít lãnh đạo giới kinh doanh trong thành phố Giang Trung đang lạnh lùng quan sát.

Lần này, Khương Vy Nhan không thể không đơn độc đối mặt áp lực từ các phe phái.

Hơn nữa, minh chủ của liên minh võ thuật là Đoàn Hải Long đã đích thân đến Giang Trung.

Bên cạnh đó, đại diện của nhà họ Trương là Trương Hách Tuyên cũng dẫn theo mười mấy vệ sĩ cảnh giới Thiên Vương của nhà họ Trương đến Giang Trung!

Nhà họ Đông Phương và nhà họ Viên thuộc bốn gia tộc lớn cũng cùng lúc đến Giang Trung!

Tất cả mũi nhọn đều chỉ về phía nhà họ Tiêu, chĩa vào Khương Vy Nhan!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK