Tiêu Chính Văn khẽ gật đầu nói: “Đại trượng phu đi không đổi tên, ngồi không đổi họ, tôi quả thực mang họ Tiêu!”
Nghe thấy lời này, Tề Kính Hào ngửa mặt cười lớn, nhìn Tiêu Chính Văn với vẻ hết sức khinh thường, nói: “Cậu sẽ không nói với tôi rằng cậu chính là vua Bắc Lương Tiêu Chính Văn trong thế tục đấy chứ?”
Tiêu Chính Văn lại gật đầu nói: “Chính là tôi!”
Lời này vừa thốt ra, cả không gian lập tức trở nên yên tĩnh, thế nhưng một giây sau đã phát ra những tiếng thở dài của đám người nhà họ Võ và tiếng cười điên cuồng của Tề Kính Hào.
Đám người nhà họ Võ đương nhiên cho rằng Tiêu Chính Văn đang cố ý giúp nhà họ Võ giữ thể diện, thế nhưng giả thì chung quy vẫn là giả!
Người ta đường đường là vua Bắc Lương Tiêu Chính Văn, dù thật sự tới vùng ngoài lãnh thổ thì cũng sẽ được Võ Anh Hào đích thân đi đón tới chủ gia, căn bản không có khả năng tới chỗ bọn họ được!
Mà Tề Kính Hào lại không hề cười nhạo Tiêu Chính Văn mà đang cười nhà họ Võ.
Bây giờ ông ta cũng coi như hiểu được dự định của Võ Thiên Nghiệp, lấy một người bình thường trong thế tục giả mạo làm Tiêu Chính Văn để doạ sợ Lương Cảnh Long!
Ngoài ra còn giúp ổn định lòng người sớm đã dao động bất an của nhà họ Võ!
Mặc dù toan tính này cũng không tệ, thế nhưng đáng tiếc là người mà ông ta mời đến, thậm chí ngay cả chút khí tức của cường giả cũng không có, hoàn toàn là một người bình thường!
Trình độ diễn xuất vụng về như vậy, ngay cả ông ta cũng chẳng thể lừa nổi thì sao có thể lừa được Bích Hà Cung cơ chứ?
“Ông Tề, tôi nghĩ là ông hiểu nhầm rồi, cậu Tiêu này chỉ tới nhà họ Võ chúng tôi làm khách, không phải là vua Bắc Lương bên trong thế tục đâu! Nhà họ Võ chúng tôi cũng sẽ không dùng mấy thủ đoạn mất mặt như thế!”
“Dù nhà họ Võ chúng tôi có phải liều mình tới giọt máu cuối cùng thì cũng tuyệt đối không cúi đầu trước Bích Hà Cung!”
Võ Thiên Nghiệp đầu tiên là nhìn Tiêu Chính Văn bằng ánh mắt cảm kích, sau đó ngửa đầu ưỡn ngực đứng dậy, lớn tiếng nói với Tề Kính Hào.
“Võ Thiên Nghiệp, đây là lời nói thật lòng của ông à?”, Tề Kính Hào nhướn mắt nhìn về phía Võ Thiên Nghiệp, trong giọng điệu mang theo mấy phần uy hiếp.
“Đương nhiên! Dẫu sao nhà họ Võ chúng tôi cũng có huyết mạch hoàng tộc, thà đứng chết chứ tuyệt đối không quỳ mà sống! Huống hồ gì Bích Hà Cung có là thứ gì đâu, nhà họ Võ chúng tôi việc gì phải cúi đầu trước bọn họ!”
“Võ Thiên Nghiệp!”
Tề Kính Hào lập tức nổi điên, đập mạnh tay xuống bàn rồi đứng phắt dậy.
Võ Thiên Nghiệp cười lạnh lùng, nói: “Làm sao, lẽ nào ông Tề cũng về dưới trướng nhà họ Khổng rồi! Nếu là như vậy thì tôi và ông không còn lời gì để nói với nhau nữa đâu!”
“Võ Thiên Nghiệp, có những lời một khi đã thốt ra khỏi miệng, có muốn thu lại cũng khó lắm đấy!”
“Hơn nữa, ông thật sự định để cho Tinh Nhi và Học Tư rơi vào hiểm nguy sao? Chỉ cần người nhà họ Võ mấy người xuất hiện bên trong danh sách thi đấu, Bích Hà Cung sẽ ngay lập tức đoán ra được thái độ cuối cùng của nhà họ Võ mấy người!”
“Ông cho rằng, tới lúc đó rồi, nhà họ Võ mấy người vẫn còn cơ hội hay sao?”
“Dù trận đấu kết thúc, Võ Học Tư thật sự đứng trong top 3 thì nhà họ Võ mấy người có thể ngăn cản Bích Hà Cung hỏi tội hay sao?”
Những lời này của Tề Kính Hào vừa mới được thốt ra, cả nhà họ Võ đều rơi vào trầm mặc!
Ông ta nói không sai chút nào, ngoài mặt, người nhà họ Võ lấy được hạng 3 tương đương với việc lấy được một lá bùa hộ thân!
Thế nhưng đó chỉ là bề ngoài mà thôi, nếu như Bích Hà Cung không muốn bỏ qua cho nhà họ Võ, tuỳ tiện tìm một cái cớ là có thể hỏi tội nhà họ Võ được rồi, tới lúc đó, thứ mà mọi người liều mình chiến đấu chính là thực lực!
Mặc dù Lương Cảnh Long không hề xuất chúng trong đám thế tử, thậm chí có thể nói trong số mấy người Khổng Thiên Tường thì cũng coi như một kẻ hết sức bình thường.
Thế nhưng với thực lực và sức ảnh hưởng của hắn thì nhà họ Võ căn bản chẳng thể chống đỡ nổi!
“Ông Võ, tôi khuyên ông trước khi đưa ra quyết định cuối cùng thì suy nghĩ cho kỹ càng một chút! Nếu không, cung giương lên rồi thì mũi tên chẳng thể quay trở lại được đâu!”
Tề Kính Hào đứng dậy, khẽ vỗ vỗ lên vai Võ Thiên Nghiệp, ngửa mặt cười lớn rồi bước ra khỏi hậu hoa viên.
“Ầm!”
Ngay sau đó, Võ Thiên Nghiệp đột nhiên giơ tay lên, biến một cây đại thụ bên trong hậu hoa viên trở thành vụn gỗ!
“Đều trách tôi vô dụng, nếu như tôi có thể có chiến lực ở cảnh giới Nhân Vương thì làm gì có chuyện nhà họ Võ phải chịu đựng sự sỉ nhục lớn tới vậy! Nào có chuyện đi tới bước đường ngày hôm nay?”
Võ Thiên Nghiệp khẽ nhắm mắt, hai hàng nước mắt cứ thế âm thầm chảy xuống!
Người ta vẫn thường nói, đàn ông không rơi lệ chỉ là vì chưa tới lúc thương tâm!
Bây giờ nhà họ Võ quả thực giống như Tề Kính Hào nói, đã rơi vào bước đường cùng rồi!
Những lời hùng hồn ban nãy của Võ Thiên Nghiệp thật ra cũng chỉ là nói mà thôi, thật sự lật mặt với Bích Hà Cung ư?
Bản thân Võ Thiên Nghiệp không sợ chết, thế nhưng ông ta không thể dùng tính mạng của cả nhà họ Võ đi đối chọi với Bích Hà Cung được!
“Trận đấu Vinh Thành mà mấy người nhắc tới ban nãy là có ý gì? Đạt được top 3 thì làm sao?”
Đúng vào lúc này, Tiêu Chính Văn đột nhiên lên tiếng hỏi.
“Anh Tiêu, không chỉ có Vinh Thành, tất cả thành phố lớn ở vùng ngoài lãnh thổ, cứ cách một khoảng thời gian là sẽ lại tổ chức một buổi đấu võ giữa thế hệ thanh niên, nếu như đứng trong top 3 thì có khả năng sẽ được Thiên Đạo Minh Ước hoặc là Đế Vương Các cho gia nhập!”
“Có sự bảo hộ thân phận là đệ tử dưới trướng Đế Vương Các, dù là Bích Hà Cung hay là nhà họ Khổng thì đều không dám tuỳ tiện động tới!”
Võ Học Tư vội vàng giải thích với Tiêu Chính Văn.
“Đế Vương Các?”, Tiêu Chính Văn hơi nhíu mày.
“Không sai, Đế Vương Các và Thiên Đạo Minh Ước đều chiêu mộ đệ tử bằng phương thức này, vậy nên bọn họ mới trở thành sự tồn tại có thế lực mạnh đếm được trên đầu ngón tay ở vùng ngoài lãnh thổ chúng tôi!”
“Chỉ có điều, Đế Vương Các vẫn luôn bị Thiên Đạo Minh Ước áp chế, thế nhưng dù là như vậy thì cũng đủ để khiến cho nhà họ Khổng và Bích Hà Cung phải chấn động rồi!”, Võ Học Tư tiếp tục giải thích.
Trong mắt Võ Tinh Nhi lại lộ ra vẻ tuyệt vọng, với thực lực của cô ta và Võ Học Tư thì căn bản không thể tiến vào top 3!
Mà ở trong trận đấu kiểu như vậy, gần như tất cả mọi người đều không thể lơ là, dẫu sao đây cũng là cơ hội duy nhất để đặt chân vào trong hai thế lực lớn như Thiên Đạo Minh Ước và Đế Vương Các, ai lại hai tay dâng cho người khác tiền đồ tốt như vậy chứ?
“Thế lực của Đế Vương Các ở vùng ngoài lãnh thổ lớn tới vậy sao?”, Tiêu Chính Văn nhíu mày hỏi.
Theo như quan sát của Tiêu Chính Văn, Đế Vương Các thật ra đã suy tàn rồi, nói đúng hơn thì có lẽ là miệng hùm gan sứa!
Về điểm này, từ trên người Bạch Chiến Sinh đã có thể nhìn ra được manh mối.
So với Bạch Chiến Sinh, dẫu là nhà họ Khổng hay nhà họ Nguỵ, mặc dù nói thế lực không ăn thua gì, thế nhưng sự kiên cường một mất một còn lại không thể giả vờ được.
Điều này nói lên rằng thế lực sau lưng bọn họ rất lớn!
Mà thế lực đứng sau lưng nhà họ Khổng và nhà họ Nguỵ chính là Thiên Đạo Minh Ước!
“Thật ra, thực lực của Đế Vương Các đã kém xa cho với ban đầu rồi, dù gì sau khi mấy người Hạng Vương bỏ mạng, Đế Vương Các vẫn luôn không có cao thủ đẳng cấp trấn giữ!”
“Có điều, Đế Vương Các ở vùng Tây Nam khu vực phía Đông vẫn có một cao thủ ở cảnh giới Đế Cảnh cấp hai trấn thủ, vậy nên thế lực các phương vẫn phải nể mặt Đế Vương Các vài phần!”
Võ Thiên Nghiệp vội vàng giải thích với Tiêu Chính Văn.
Nói tới đây, trên mặt Võ Thiên Nghiệp cũng lộ ra vẻ sùng kính!
Dù gì đó cũng là sự tồn tại cao hơn cảnh giới Nhân Hoàng một bậc!
Loại thiên tài giống như vậy cũng là sự tồn tại mà Võ Thiên Nghiệp hết mực ước ao, gần như chẳng có lúc nào ông ra không mơ tưởng tới một ngày nào đó bản thân cũng có thể sánh vai với những thiên tài như thế!
Thế nhưng ít nhất bây giờ ông ta cũng chỉ có thể mơ tưởng mà thôi!
Chương 2033: Điện Dược Vương
Thật ra địa vị giữa các gia tộc ở Vinh Thành cũng đang không ngừng thay đổi, dù là đệ tử của gia tộc nào được về dưới trướng của Đế Vương Các hay Thiên Đạo Minh Ước thì đều sẽ một bước lên trời!
Dù nhà họ Võ không có cao thủ ở cảnh giới Nhân Vương trấn thủ, chỉ cần có người tiến vào Đế Vương Các thì cũng có thể thay đổi hết tất cả mọi thứ ở bây giờ, thậm chí còn có thể chiếm cứ địa vị số một trong những gia tộc hàng đầu ở Vinh Thành!
Đây không chỉ là sự thay đổi địa vị đơn giản mà còn tượng trưng cho việc tài nguyên của cả Vinh Thành đều sẽ chảy vào nhà họ Võ!
“Chỉ cần một cao thủ ở cảnh giới Nhân Vương, hoặc gia nhập vào Đế Vương Các là có thể thay đổi hiện trạng của nhà họ Võ à?”, Tiêu Chính Văn hơi nhíu mày.
Trước đây, sau khi những cao thủ ở vùng ngoài lãnh thổ tới thế tục thì luôn nói cao thủ ở vùng ngoài lãnh thổ nhiều như mây, thậm chí ngay cả cao thủ ở cảnh giới Nhân Vương cũng chỉ như con kiến ở vùng ngoài lãnh thổ.
Thế nhưng tới khi Tiêu Chính Văn thật sự tới vùng ngoài lãnh thổ rồi, những thứ anh nghe thấy và nhìn thấy lại hoàn toàn trái ngược với những gì mà đám thế tử kia từng nói khi trước!
“Cậu Tiêu, thật ra Vinh Thành chúng tôi chỉ được tính là một nơi nhỏ bé ở vùng ngoài lãnh thổ, không phải chuyện lớn gì cũng biết, vậy nên cao thủ chỉ đếm trên đầu ngón tay, cao thủ ở cảnh giới Nhân Vương cực kỳ hiếm gặp!”
“Mà Vinh Thành được mấy thế gia lớn xem trọng cũng là vì Vinh Thành có một nhân vật lớn! Vậy nên mấy người chúng tôi cũng có thể được hưởng sái theo, có thể được mấy thế lực lớn thu nhận về dưới trướng, nhân cơ hội củng cố thế lực gia tộc!”
Võ Thiên Nghiệp hết sức nhẫn nại giải thích với Tiêu Chính Văn.
Theo ông ta thấy, Tiêu Chính Văn vừa mới tới vùng ngoài lãnh thổ, cảm thấy hiếu kỳ với tất cả là chuyện thường tình, hơn nữa, nói không chừng sau này Tiêu Chính Văn cũng sẽ trở thành môn khách của nhà họ Võ bọn họ, vậy nên giúp anh hiểu thêm một chút về vùng ngoài lãnh thổ thì cũng không có gì xấu!
“Nhân vật lớn?”, Tiêu Chính Văn khẽ nhíu mày, Vinh Thành là phạm vi thế lực của nhà họ Tư Mã, Tư Mã Lôi không phải có xuất thân từ Vinh Thành đấy chứ?
“Không sai, thánh y Vinh Thành! Mặc dù cảnh giới của ông ta không cao, thế nhưng lúc còn ở thế tục đã là một đại thánh có tiếng của gia tộc y dược! Chắc hẳn cậu Tiêu cũng từng nghe nói tới tên hiệu của ông ta rồi, Trương Cảnh Nhạc!”
Tiêu Chính Văn gật đầu, người này có lẽ là đại y nổi tiếng nhất thời Minh, không ngờ ông ta cũng tới vùng ngoài lãnh thổ, hơn nữa còn ở Vinh Thành!
Như vậy thì lại khiến cho Tiêu Chính Văn nghĩ tới một loại khả năng khác, đó chính là mấy người Tư Mã Tư và Khổng Tề Thiên cũng rất có khả năng đã chạy tới Vinh Thành để trị thương!
Từ tin tình báo của nhà họ Võ, Khổng Tề Thiên vẫn chưa trở về nhà họ Khổng mà cũng chẳng rõ tăm hơi đâu!
Khổng Tề Thiên khi đó cũng bị nội thương rất nặng, dù trở về vùng ngoài lãnh thổ thì trị thương cũng là nhiệm vụ cấp bách cần làm trước tiên của ông ta!
Vậy thì thánh y ở Vinh Thành chính là lựa chọn duy nhất của ông ta!
“Trương Cảnh Nhạc định cư ở Vinh Thành sao? Ông ta cũng rất được tôn sùng ở vùng ngoài lãnh thổ à?”, Tiêu Chính Văn khẽ cười hỏi.
Thật ra người này cũng có chút dây dưa với nhà họ Tiêu, thế nhưng đó chỉ là có chút qua lại với tổ thượng nhà họ Tiêu vào mấy trăm năm trước mà thôi.
Chỉ là nhà họ Tiêu bình phẩm về người này rất tệ, hoàn toàn không tốt như trong lời đồn!
“Đó là đương nhiên, chính vì ông Trương định cư ở Vinh Thành, vậy nên Khổng Tề Thiên của nhà họ Khổng mới thường xuyên tới Vinh Thành thăm hỏi, những nhân vật nhỏ bé giống như tôi mới có vinh hạnh được nhìn thấy hào quang của đứa con của trời!”
“Ồ? Trương Cảnh Nhạc cũng là người nhà họ Khổng à?”, Tiêu Chính Văn nhíu mày hỏi.
Võ Thiên Nghiệp khẽ lắc đầu, nói: “Không phải, người của gia tộc y dược có chỗ đứng riêng ở vùng ngoài lãnh thổ, giống như hậu nhân của Tôn Tư Mạc, Trương Trọng Cảnh đều tự lập nên môn phái riêng!”
“Hơn nữa, gia tộc y dược thường sẽ không tham gia vào việc tranh đấu giữa các gia tộc lớn ở vùng ngoài lãnh thổ, thế nhưng cũng chính vì như vậy nên mới nhận được sự kính trọng của các thế gia lớn!”
“Dù gì vùng ngoài lãnh thổ mỗi ngày đều xảy ra chuyện đánh đánh giết giết, không một ai dám bảo đảm bản thân sẽ không bị thương, càng không thể bảo đảm có người nào không phải cầu cạnh tới gia tộc y dược, vậy nên điện Dược Vương mà gia tộc y dược tự lập nên không thuộc trong bất cứ thế lực nào!”
“Thế nhưng, thế lực của điện Dược Vương ở vùng ngoài lãnh thổ lại không được xem thường, nếu như cậu Tiêu cũng thông hiểu y thuật thì có thể nghĩ cách để gia nhập vào điện Dược Vương, tới lúc đó, cậu Tiêu cũng sẽ rất được tôn kính ở vùng ngoài lãnh thổ!”
Võ Thiên Nghiệp vừa nói dứt lời, Võ Học Tư đứng bên cạnh đã xen vào: “Không sai! Chỉ cần có thể gia nhập vào điện Dược Vương, đừng nói là Bích Hà Cung nhỏ bé không dám đắc tội với anh, ngay cả người của Thiên Cung Bắc Cực khi gặp anh cũng phải gọi một tiếng tiền bối!”
Tiêu Chính Văn khẽ gật đầu, về phương diện này thì vùng ngoài lãnh thổ và thế tục lại có chút tương đồng!
Dù gì người cũng không tránh khỏi sinh lão bệnh tử, địa vị của danh y trong thế tục cũng được trọng vọng y như thế.
Sau một hồi trò chuyện, Võ Thiên Nghiệp mới đứng dậy nói với Võ Học Tư: “Học Tư, cũng không còn sớm nữa, lát nữa con đích thân đưa cậu Tiêu trở về nghỉ ngơi nhé!”
Chương 2034: Hấp ta hấp tấp
Võ Thiên Nghiệp lại nói với Tiêu Chính Văn: “Cậu Tiêu, tửu lượng của tôi không được tốt, uống nhiều vài chén là lại không còn tỉnh táo nữa, có điểm gì thất lễ, mong cậu bỏ qua cho!”
“Gia chủ Võ khách khí rồi!”, Tiêu Chính Văn gật đầu nói với Võ Thiên Nghiệp.
Đợi Võ Thiên Nghiệp đi rồi, Võ Học Tư mới dẫn Tiêu Chính Văn đi về phía nhà ngang.
Vừa đi, Võ Học Tư vừa nói với vẻ mặt khó xử: “Anh Tiêu, vốn muốn dẫn anh đi thăm thú quanh Vinh Thành, không ngờ nhà họ Võ lại xảy ra chuyện lớn như vậy, để cho anh Tiêu phải chê cười rồi!”
“Không có sao, hơn nữa, nể mặt Võ Anh Hào, chỉ cần nhà họ Võ của anh cần giúp thì có thể lên tiếng bất cứ lúc nào, tôi nhất định sẽ tận lực tương trợ!”, Tiêu Chính Văn lắc đầu nói.
“Anh Tiêu, vùng ngoài lãnh thổ khác biệt rất lớn với thế tục, rất nhiều chuyện đều phải dựa vào cái này để nói!”, Võ Học Tư vừa nói vừa siết chặt nắm đấm.
“Chỉ một tên Lương Cảnh Long mà thôi, đáng sợ tới vậy sao?”, Tiêu Chính Văn lắc đầu cười khổ.
Nghe thấy lời này, Võ Học Tư không khỏi đưa mắt quan sát Tiêu Chính Văn nhiều hơn, thế nhưng bất luận anh ta có nhìn thế nào thì Tiêu Chính Văn cũng chỉ là một người bình thường mà thôi!
Một người bình thường mà lại dám dùng loại khẩu khí này để bình luận về cao thủ ở cảnh giới Nhân Vương cấp năm?
Có điều một giây sau, Võ Học Tư liền ngộ ra ngay!
Dù gì Tiêu Chính Văn cũng đến từ thế tục, có lẽ người trong thế tục căn bản không biết tới sự đáng sợ của Lương Cảnh Long!
Đứng trước cửa nhà ngang, đưa mắt nhìn theo bóng Tiêu Chính Văn trở về căn nhà gỗ hai tầng, Võ Học Tư không khỏi bật cười tự giễu,
“Nói kỹ ra thì người này thật sự hơi đặc biệt! Rõ ràng bản thân là một người bình thường mà lại dám coi thường cao thủ ở cảnh giới Nhân Vương cấp năm như thế!”
“Rõ ràng là lần đầu tới vùng ngoài lãnh thổ mà lại có dáng vẻ như thể không sợ trời không sợ đất, thật sự không biết bản lĩnh này của anh ta tới từ đâu!”
Vào lúc Võ Học Tư đang ngẩn ra, giọng nói của Võ Tinh Nhi đột nhiên vang lên sau lưng anh ta.
“Chị, sao chị lại tới rồi?”, Võ Học Tư vội vàng tiến lên trước chào hỏi.
“Sao chị lại không thể đến chứ? Thuận tiện qua thăm mọi người, có điều anh ta quả thực rất đáng tiếc, nếu như anh ta xuất thân từ một thế gia lớn nào đó ở vùng ngoài lãnh thổ thì tốt rồi!”
Mắt Võ Tinh Nhi lấp lánh giống như đang nghĩ ngợi chuyện gì đó.
“Chị, không phải chị…động lòng với anh ta rồi đấy chứ?”, Võ Học Tư cũng từng tới thế tục để rèn luyện, cũng có mấy cô bạn gái ở thế tục!
Vậy nên nhất cử nhất động của phụ nữ đều không qua được mắt anh ta!
“Động lòng thì làm sao? Em không nghe người ta nói à, miệng là cánh cửa của trái tim, người có thể khiêm tốn giống như anh ta nhất định chí hướng cũng sẽ không kém, ít nhất mạnh hơn tên Lương Cảnh Long kia gấp trăm lần!”
“Hơn nữa, từ đầu tới cuối, anh ta đều nói đỡ cho nhà họ Võ chúng ta, so với mấy môn khách kia thì có phong thái hơn nhiều! Dù anh ta chỉ là một người bình thường thì cũng hơn nhiều so với đám người ngoài kia!”
Võ Tinh Nhi hơi tiếc nuối nhìn về phía bóng người phản chiếu trên góc cửa sổ căn phòng thứ hai, nhỏ giọng nói.
“Nếu như anh ta không tên là Tiêu Thiên Sách mà là Tiêu Chính Văn, vậy thì nguy cơ của nhà họ Võ chúng ta thật sự được giải trừ rồi!”, Võ Học Tư cũng quay đầu nhìn về phía Tiêu Chính Văn.
Lần này tới vùng ngoài lãnh thổ, để không gây thêm rắc rối nên Tiêu Chính Văn vẫn dùng cái tên Tiêu Thiên Sách.
“Tiêu Thiên Sách? Tiêu Chính Văn?”
“Vùng ngoài lãnh thổ có mấy người từng được gặp Tiêu Chính Văn? Ngoại trừ mấy người Khổng Tề Thiên và Tư Mã Tư ra thì chẳng có ai từng được gặp anh ta!”
Nói tới đây, trong mắt Võ Tinh Nhi không khỏi loé lên tia sáng lấp lánh!
“Chị…chị đi đâu thế?”
Thấy Võ Tinh Nhi quay người chạy về phía thư phòng của Võ Thiên Nghiệp, Võ Học Tư liền vội vàng đuổi theo.
Lúc này, Võ Thiên Nghiệp đang nhắm mắt suy tư bên trong thư phòng, cẩn thận suy tính xem nên hoá giải nguy cơ lần này của nhà họ Võ như thế nào.
Đúng vào lúc này, Võ Tinh Nhi đột nhiên đẩy cửa lao vào, cắt đứt mạch suy nghĩ của ông ta.
“Tinh Nhi! Nói với con bao nhiêu lần rồi, con là con gái! Sao có thể hấp ta hấp tấp như vậy chứ!”, Võ Thiên Nghiệp nhíu mày nhìn về phía Võ Tinh Nhi.
Con gái của mình, ngoại trừ vẻ ngoài xinh đẹp như tiên nữ ra thì chẳng có điểm như giống như thiếu nữ, rõ ràng giống hệt với một đứa con trai!
“Bố! Con đột nhiên nghĩ ra một cách, nói không chừng có thể giải trừ được đại hoạ của nhà chúng ta!”, Võ Tinh Nhi nói với vẻ mặt kích động.