Lúc này, trong sân nhà họ Lý, Lý Chính Đạo không khỏi lắc đầu.
Tiêu Chính Văn thật không biết trời cao đất dày, ở trước mặt cường giả cảnh giới Nhân Vương mà dám nói năng thô lỗ như vậy, chuyện này không còn nằm trong tầm kiểm soát của nhà họ Lý nữa.
Dù sao Tiêu Chính Văn cũng là người có tài, bây giờ phải chết thì thật đáng tiếc.
Nhưng nhà họ Lý sẽ không vì người ngoài mà lật mặt với Thiên Sơn.
Sau lưng cụ ta, một ông lão kính cẩn nói: “Thế Tử, việc này chúng ta…”
Lý Chính Đạo nhấp một ngụm trà, khẽ lắc đầu nói: “Tiêu Chính Văn đã phá vỡ quy tắc, tất cả những gì nhà họ Lý có thể làm là nói đúng sự thật thôi!”
“Nhưng Tiêu Chính Văn không hề biết ơn mà còn muốn đấu với Kiếm Tiên Thiên Sơn. Đây là hành động khiêu khích với Thiên Sơn, không phải là trò đùa. Với thực lực của Thiên Sơn, ngay cả nhà họ Lý cũng phải kiêng sợ! Đâu phải là thế lực cậu ta có thể tùy tiện động vào!”
“Đã cho cậu ta đường lui mà cậu ta lại không muốn xuống, vậy thì không thể trách chúng ta được! Haiz…”
Lý Chính Đạo nói xong liền thở dài.
Trước đây Hoa Quốc cũng từng có rất nhiều anh tài xuất chúng như Tiêu Chính Văn, nhưng cuối cùng đều bị xóa sổ khỏi lịch sử vì ngạo mạn không biết trời cao đất dày.
Võ tông không bao giờ để ý đến tình cảm, càng không nói đến tình yêu đất nước.
Chỉ có thực lực mới là nền tảng của mọi thứ.
Tiêu Chính Văn chỉ có một mình, không có thế lực nào đứng sau hỗ trợ, đi được đến ngày hôm nay đúng là một kỳ tích!
Hiển nhiên, Lý Chính Đạo đã không còn muốn nói đỡ cho Tiêu Chính Văn nữa.
“Khiêu chiến với Thiên Sơn đã đành, cậu ta còn dám thách thức Kiếm Tiên Thiên Sơn, đây đều là do cậu ta tự làm tự chịu!”
Ông lão nói xong liền ngẩng đầu nhìn về phía Long Kinh.
Theo ông lão thấy, Tiêu Chính Văn đã đi quá giới hạn, một mình khiêu chiến với võ tông, đặc biệt là năm đại võ tông cao quý nhất trong võ tông, đây đúng là tự tìm đường chết!
Lúc này, Hạo Thiên ở cách xa vạn dặm chậm rãi mở mắt, ánh mắt như điện quang, nhìn về phía Long Kinh.
“Tôn Thượng, Chính Văn nó…”
Lúc này, trong lòng Tiêu Long cũng thấp thỏm không yên.
Cho tới nay, Tiêu Long vẫn chỉ là cường giả cảnh giới Thiên Thần thiên cấp bốn sao, chưa thể đột phá lên Bán Bộ Nhân Vương.
Nhìn thấy TIêu Chính Văn công khai khiêu chiến với Thiên Sơn, trong lòng cụ ấy vô cùng lo lắng cho Tiêu Chính Văn.
Hạo Thiên khẽ cười nói: “Tiêu Long, theo ông, Tiêu Chính Văn có thực lực ứng chiến với Kiếm Tiên Thiên Sơn không?”
“Chuyện này...”
Tiêu Long nhíu mày, sau đó lắc đầu nói: “Chính Văn khó có cơ hội sống sót, cho dù tài giỏi đến đâu thì cũng...”
Không phải Tiêu Long không có lòng tin với Tiêu Chính Văn, mà là Tiêu Chính Văn quả thực quá trẻ.
Từ cảnh giới Bán Bộ Nhân Vương lên Nhân Vương phải mất hàng trăm năm mới có thể đột phá được.
Tiêu Chính Văn có thể giết Bán Bộ Nhân Vương, đó thực sự là do may mắn.
Còn đối mặt với cảnh giới Nhân Vương thì chắc chắn không có cơ hội chiến thắng.
“Ha ha!”
Hạo Thiên lãnh đạm cười nói: “Kiếm Tiên Thiên Sơn chết chắc!”
Nói xong, Hạo Thiên từ từ nhắm mắt lại.
Bởi vì vừa rồi, cụ ta đã nhìn cảm nhận được chân khí thấy chân khí trên bầu trời Long Kinh.
Tiêu Chính Văn đã giác ngộ được chân khí, có nghĩa là cấp bậc của anh đã vượt qua Nhân Vương.
Ít nhất, cảnh giới Nhân Vương cấp một không phải là đối thủ của Tiêu Chính Văn.
Khi một lĩnh ngộ được chân khí từ từ trường, và có thể tự do sử dụng chân khí thì đã đạt đến cảnh giới siêu phàm.
Lúc sử dụng trận pháp hoàn toàn có thể phản ngược lại.
Hơn nữa, không chỉ có thể vượt qua cảnh giới lớn mà còn có thể vượt qua cảnh giới nhỏ.
Suy cho cùng, thực lực của hai bên hoàn toàn không ngang hàng.
Điều này giống như dùng mười kg bông và mười kg sắt để đánh người, tuy trọng lực giống nhau như kết quả cuối cùng lại khác nhau.
Trong tay Tiêu Chính Văn đang giữ mười kg sắt, còn Kiếm Tiên Thiên Sơn chỉ có mười kg bông.
Kết quả của trận đấu giữa hai người này đã quá rõ ràng!
Sau khi Tiêu Chính Văn thách đấu với Kiếm Tiên Thiên Sơn, cả nước gần như rơi vào khung cảnh tĩnh lặng.
Tất cả mọi người đều hướng sự chú ý vào Kiếm Tiên Thiên Sơn.
Trong thời gian ngắn ngủi, hình chiếu trên bầu trời chuyển động kịch liệt.
Ngay sau đó, trên đỉnh chính của Thiên Sơn, một tiếng sét nổi lên từ mặt đất.
Một đạo huyền quang đi thẳng lên chín tầng mây.
Cho dù đang là ban ngày nhưng đạo ánh sáng đó vẫn cực kỳ rõ ràng.
Lúc này, ngay cả người bình thường cũng có thể đoán được chuyện gì sắp xảy ra.
“Kiếm Tiên Thiên Sơn đích thân ra tay rồi!”
“Đúng vậy, đó là huyền quang của cảnh giới Nhân Vương!”
“Sự ngông cuồng của Tiêu Chính Văn đã đến lúc kết thúc!”
Trong năm đại danh sơn, không ít người nghiến răng nói.
Một thanh kiếm khổng lồ màu đỏ xuất hiện trên bầu trời, nhanh như tia chớp, bay thẳng lên bầu trời phía trên Long Kinh.
Thanh kiếm khổng lồ màu đỏ này chính là thanh kiếm thép xanh vô thường của Kiếm Tiên Thiên Sơn biến hóa thành.
Nhìn thấy kiếm ảnh này, Lý Chính Đạo nhắm mắt, tiếc nuối cho Tiêu Chính Văn.
Hỏa Long Chân Quân lạnh lùng bật cười, nhìn lên bầu trời, vì cái gọi là bọ ngựa bắt ve, chim sẻ chực sẵn.
Kiếm Tiên Thiên Sơn giết Tiêu Chính Văn, tất nhiên sẽ bị người đời bêu danh, rồi ông ta sẽ đích thân giết tất cả.
Sau đó, đến giới chính trị, ép Thiên Tử thoái vị...
Nghĩ đến đây, Hỏa Long Chân Quân ngẩng mặt cười lớn.
Cùng lúc này, các cao thủ từ khắp nơi trên thế giới đều vô cùng kinh ngạc.
Cao thủ cảnh giới Nhân Vương ra tay rồi sao?
Khí tức này vô cùng mạnh mẽ, dường như ngay cả núi sông đều bị ảnh hưởng, thậm chí mặt đất còn khẽ rung chuyển.
“Hoa Quốc xảy ra chuyện lớn rồi! Cường giả cảnh giới Nhân Vương đã đích thân ra tay!”
Ở Âu Lục, một ông lão tóc bạc trắng nhíu mày nói.
Ở Phi Lục, một pho tượng màu đen trong tháp vàng đột nhiên rung chuyển rồi mở trừng hai mắt.
“Kiếm Tiên Thiên Sơn?”
Đó là một ông lão mặc đồ lót ngồi yên hàng nghìn năm trong tháp vàng giống như một pho tượng.
Nhưng khi cụ ta cảm nhận được khí tức của cường giả cảnh giới Nhân Vương, cụ ta liền tỉnh dậy.
Trong chốc lát, cả thế giới đều đang bàn tán về chuyện này.
Trong cùng một ngày, Tiêu Chính Văn vừa giết hai cao thủ cảnh giới Bán Bộ Nhân Vương, trong nháy mắt, lại ứng chiến với Nhân Vương.
“Tiêu Chính Văn thật sự cho rằng mình là thánh nhân hạ phàm bất thành sao?”
Ở Vy Hào, một ông lão nghiến răng tức giận nói.
Sau khi ông cụ của gia tộc Kanter nghe được tin tức này, lại bắt đầu do dự.
Tiêu Chính Văn quả thực rất tài giỏi, nhưng đối phương lại là cao thủ cảnh giới Nhân Vương.
“Ông nội, ông còn chần chừ gì nữa? Chúng ta phải nhanh chóng liên lạc với sứ giả Hoa Quốc để...”
“Đợi đã!”
Ông cụ khẽ xua tay, nói với Filkant: “Lần này, Tiêu Chính Văn đối đầu với cường giả cảnh giới Nhân Vương, e rằng khó nói kết quả cuối cùng sẽ như thế nào!”
Có câu sai một li đi một dặm.
Vì lợi ích của gia tộc, cụ ta phải suy nghĩ kỹ càng.
“Ông nội!”
Filkant sốt ruột giậm chân.
Không biết vì sao, trong ý thức hời hợt của Filkant, Tiêu Chính Văn vẫn sẽ thắng trận chiến này.
Đây là cơ hội cuối cùng để gia tộc Kanter bám lấy Tiêu Chính Văn, chỉ khi mời được sứ giả Hoa Quốc đến đây để trả lại thành trước khi trận chiến kết thúc thì bọn họ mới có thể lọt vào mắt xanh của Tiêu Chính Văn.
Trên bầu trời Long Kinh, Kiếm Tiên Thiên Sơn đạp trên thanh kiếm khổng lồ màu đỏ, cả người đằng đằng sát khí.
Chim thú trong vòng trăm km đều bay đi, mỗi người đều cảm thấy rùng mình.
Lẽ nào đây chính là khí thế của cường giả cảnh giới Nhân Vương?
Đại trưởng lão võ tông nhìn chằm chằm vào bóng dáng kiêu hãnh trên bầu trời, cũng chỉ có thể bất lực thở dài.
Mặc dù là Đại trưởng lão, nhưng ông ta vẫn không đủ tư cách để nói chuyện trước mặt Kiếm Tiên Thiên Sơn.
Lúc này, Kiếm Tiên Thiên Sơn tỏa ra uy lực ngút trời, hiển nhiên là đã giết chết Tiêu Chính Văn rồi.
Lúc thanh kiếm khổng lồ màu đỏ dừng lại trên bầu trời Long Kinh, ngay cả bầu trời cũng khẽ rung chuyển như thể bầu trời sắp sụp đổ.
Vô số người dân Long Kinh đều sững sờ trước cảnh tượng này.
“Đời này, tôi đã từng trải qua vô số trận chiến lớn nhỏ! Cậu chỉ là một tiểu bối cảnh giới Thiên Thần nhỏ bé mà cũng dám khiêu chiến tôi? Hôm nay, tôi sẽ giết cậu!”
Thanh âm của Kiếm Tiên Thiên Sơn chấn động cả bầu trời, truyền đến mọi ngóc ngách của Hoa Quốc!
Chương 1572: Thiên Song Kiếm Trận
Lúc này, giọng nói của Kiếm Tiên Thiên Sơn vang vọng khắp nơi.
Ngay tức thì, năm đại danh sơn và các phái trong võ tông đều vì thế mà chấn động!
Trong Võ Thần Tông, Võ Thí Thiên đang nhìn về phía Long Kinh bằng đôi mắt loé ra tia điện!
“Tông chủ, người này quả nhiên đáng sợ! Không biết trận chiến này Tiêu Chính Văn có thất bại hay không, nếu như anh ta chết, năm đại danh sơn chắc chắn sẽ ép vua thoái vị, Võ Thần Tông chúng ta liệu có…”
Võ Thí Thiên khẽ sờ lên vị trí ngực của bản thân, ánh mắt của ông ta càng trở nên u tối!
“Tiêu Chính Văn đã dung hợp ba trái tim rồng, lẽ nào chỉ có chút chiến lực như vậy thôi sao? Nếu như cậu ta chỉ dừng lại ở đó, thế thì thật sự khiến cho tôi thất vọng!”
“Ba trái tim rồng đó, nếu như Võ Thí Thiên tôi cũng có cơ hội đó thì cả thiên hạ này có ai hơn được tôi!”
Trong vòng năm năm qua, Võ Thí Thiên vẫn luôn ẩn mình không lộ diện chính là đang loại bỏ cảm giác bài xích giữa trái tim rồng và cơ thể của ông ta!
Mãi tới không lâu trước đây, sau khi Võ Thí Thiên hoàn toàn dung hợp được một nửa trái tim Hắc Long thì mới thật sự hiểu ra điểm cường đại của trái tim Bạch Long!
Đừng nói là Tiêu Chính Văn đã dung hợp được ba trái tim rồng, dù là Võ Thí Thiên lúc này thì cũng sẽ không coi Kiếm Tiên Thiên Sơn ra gì!
Trên thực tế, dù thực lực của Tiêu Chính Văn không mạnh, năng lực không cao, vào lúc mà anh khó khăn nguy hiểm nhất, trái tim rồng cũng sẽ bộc phát ra sức mạnh dị thường!
Đâu phải là thứ mà mấy người như Kiếm Tiên Thiên Sơn có thể đối chọi được?
Lúc này, Tiêu Chính Văn nhìn về phía không trung với vẻ mặt hết sức bình tĩnh.
Ngay cả Đại trưởng lão võ tông và Tần Vũ cũng sợ tới độ mặt mày trắng bệch!
“Cậu Tiêu, người này hết sức đáng sợ, theo như tôi thấy, tuyệt đối không thể đối đầu trực diện với hắn được đâu!”
Tần Vũ giơ tay túm lấy góc áo của Tiêu Chính Văn, hết sức lo lắng nói.
“Không đối đầu thì còn có thể làm gì? Nếu như ông ta đã muốn chết thì tôi sẽ cho ông ta được toại nguyện”.
Biểu cảm của Tiêu Chính Văn vẫn bình thản như cũ, căn bản không có chút gợn sóng nào!
Đúng vào lúc này, từ trong kiếm ảnh cực đại đó đột nhiên loé ra một tia sáng màu đỏ!
Khi tia sáng đó loé ra, cả bầu trời Long Kinh đều biến thành một màu đỏ như máu!
Giống như bầu trời có thể nhỏ máu bất cứ lúc nào, khiến cho những người bên dưới hết sức khiếp sợ!
Kiếm Tiên Thiên Sơn lại vẫn cao ngạo đứng trên thanh kiếm lớn như cũ, ánh mắt xa xăm giống như thần quang muôn đời quét xuống mặt đất!
Xung quanh, những ngọn lửa màu đỏ giống như một con rắn lửa uốn lượn trên bầu trời.
Lúc này, không chỉ có người dân Long Kinh có thể nhìn thấy cảnh tượng đáng sợ này, ngay cả nghìn dặm phía xa cũng có thể nhìn thấy rất rõ!
“Cậu Tiêu, cậu nhất định phải suy nghĩ cho kỹ!”
Tần Vũ đổ mồ hôi lạnh, lại khuyên nhủ tiếp.
Lúc này, ông cụ Quý cũng bị uy thế mạnh mẽ này doạ cho đổ mồ hôi lạnh!
Như thể khi nhát kiếm đó chém xuống, cả Long Kinh đều sẽ hoá thành tro bụi ngay tức thì!
Kiếm Tiên Thiên Sơn chắp tay đứng đó, trong mắt ngập tràn sát khí, lạnh lùng nhìn về phía Tiêu Chính Văn!
“Thằng ranh Tiêu Chính Văn, giờ cậu còn dám khiêu khích tôi nữa không? Đã biết hối hận hay chưa?”
Kiếm Tiên Thiên Sơn vô cùng cao ngạo, lạnh lùng chất vấn.
Thông qua quan sát, Kiếm Tiên Thiên Sơn đã xác nhận Tiêu Chính Văn chỉ có tu vi của cảnh giới Thiên Thần thiên cấp bốn sao, thậm chí ngay cả cảnh giới Bán Bộ Nhân Vương cũng còn chưa chạm tới!
Dù cho trên người Tiêu Chính Văn có bao nhiêu bí mật, năng lực mạnh tới độ nào thì đã sao?
Cách biệt cảnh giới giữa bọn họ quả thực quá lớn.
Trong mắt ông ta, Tiêu Chính Văn đáng thương giống như một hạt cát bé nhỏ!
Tiêu Chính Văn bình thản ngẩng đầu lên, nhìn thẳng vào mắt Kiếm Tiên Thiên Sơn, nhưng chẳng có chút căng thẳng nào!
“Ầm!”
Đột nhiên, trên bầu trời phát ra một tiếng vang rất lớn, ngay sau đó, không gian xung quanh đều trở nên rúng động!
Mặc dù hai người vẫn còn chưa bắt đầu đánh nhau, nhưng đã âm thầm đọ sức luôn rồi!
Một giây sau, Tiêu Chính Văn bất chợt nhún mình, cơ thể nhảy vọt lên không trung chỉ trong nháy mắt, nhìn về phía Kiếm Tiên Thiên Sơn từ tít đằng xa!
“Tiêu Chính Văn thật sự muốn giao đấu với Kiếm Tiên Thiên Sơn sao?”
Đại trưởng lão toát mồ hôi lạnh, cổ họng thắt chặt lại, hai mắt nhìn chăm chăm vào hai người Tiêu Chính Văn và Kiếm Tiên Thiên Sơn.
Mặc dù chặng đường bước tới của Tiêu Chính Văn vô cùng mạnh mẽ bá đạo.
Thế nhưng người mà anh phải đối diện dù sao cũng là cường giả ở cảnh giới Nhân Vương trong truyền thuyết!
Chẳng bao lâu sau, Nhân Vương sẽ là danh từ mạnh nhất trong thế tục!
Dù là hơn một trăm năm trước, trận chiến giữa Hoa Quốc và Vy Hào cũng là vì cường giả ở cảnh giới Nhân Vương bên phía Hoa Quốc quá ít nên mới thất bại!
Nếu không, Hoa Quốc sao lại phải chịu nhục cả trăm năm như thế?
Thế nhưng bây giờ, người mà Tiêu Chính Văn ứng chiến lại là cường giả ở cảnh giới Nhân Vương cả mấy trăm năm trước.
So với cụ ta, dù là kinh nghiệm chiến đấu, khảo nghiệm thời gian hay là thứ bậc cảnh giới thì Tiêu Chính Văn vẫn còn kém xa!
Trong năm đại danh sơn cũng cử ra không ít lính gác ngầm tới Long Kinh thăm dò tình hình!
Kết quả của trận chiến này rất quan trọng, thậm chí còn ảnh hưởng tới sự cân bằng thực lực giữa năm đại danh sơn và giới chính trị!
Một khi sự cân bằng này bị phá vỡ, nhất định sẽ có một bên rơi vào thế yếu.
Năm đại danh sơn khổ sở chờ đợi gần hai trăm năm mới có được cơ hội hiếm có lần này!
Sao bọn họ có thể cam tâm để cho một mình Tiêu Chính Văn phá huỷ hết?
“Rầm!”
Khi tiếng nổ lớn vang lên, hai luồng thiên lôi cứ thế rền vang khắp không trung!
Đột nhiên, một tia sáng mạnh mẽ vô cùng chói mắt rọi sáng cả bầu trời Long Kinh!
Tất cả mọi người đều không hẹn mà cùng quay đầu lại, không dám nhìn gần thêm nữa!
Tiêu Chính Văn bình thản khẽ giơ tay lên, vút!
Một tia sáng màu bạc cứ thế loé ra, vẫn là Tiêu Chính Văn ra tay trước tiên!
Hơn nữa vừa mới bắt đầu, Tiêu Chính Văn đã trực tiếp sử dụng chân khí.
Vậy nên, tốc độ con dao quân đội năm cạnh lao về phía Kiếm Tiên Thiên Sơn cũng nhanh hơn không chỉ một lần!
Chỉ thấy tia sáng đó nhanh như điện giật, lao thẳng về phía Kiếm Tiên Thiên Sơn.
Một luồng sức mạnh sục sôi giống như núi cao đổ ụp về phía Kiếm Tiên Thiên Sơn.
Dù là mặt đất thì cũng trở nên nứt toác vì luồng sức mạnh quá lớn này.
Khoảnh khắc này, sức mạnh mà Tiêu Chính Văn thể hiện ra đủ để khiến cho người đời phải khiếp sợ!
Ngay cả mấy người Đại trưởng lão võ tông và Tần Vũ cũng chưa từng nhìn thấy Tiêu Chính Văn bộc lộ ra uy thế mạnh mẽ tới vậy!
Ngay cả đệ tử của năm đại danh sơn đang đứng phía xa quan sát cũng không kiềm chế được mà thót tim!
Dẫu sao lần này, người mà Tiêu Chính Văn ứng chiến là cường giả ở cảnh giới Nhân Vương thực thụ!
Tiêu Chính Văn đã cảm nhận được uy thế long trời lở đất đó từ lâu, vậy nên vừa ra tay đã là đòn chí mạng!
Bản thân anh cũng biết rõ, trận chiến với Kiếm Tiên Thiên Sơn tuyệt đối không thể nhẹ nhàng giống như khi trước nữa!
Nhìn thấy tia sáng bạc đó lao về phía mình, Kiếm Tiên Thiên Sơn cười khẩy, sau đó giơ tay lên, thanh kiếm lớn màu đỏ kia bay thẳng lên bầu trời!
Giống như có một bức tường lớn đang chắn trước người Kiếm Tiên Thiên Sơn.
“Vô Song Kiếm Trận?”
Hoả Long Chân Quân đứng tại Huệ Mi xa xôi hai mắt loé lên tia sáng, kinh ngạc thốt lên.
Vô Song Kiếm Trận này chính là bí kíp bị thất truyền đã lâu của Thiên Sơn, trước đây được coi là một trong số năm bí kíp bị thất truyền của Thiên Sơn!
Thế nhưng cho tới bây giờ, năm bí kíp lớn bị thất truyền của Thiên Sơn cũng chỉ còn lại ba mà thôi!
Ngay cả Hoả Long Chân Quân cũng chưa từng nghĩ tới chuyện Kiếm Tiên Thiên Sơn lại có bản lĩnh như vậy!
Chỉ thấy thanh kiếm lớn trên bầu trời, một hoá thành mười, mười hoá thành trăm chỉ trong nháy mắt!
Giống như hình thành nên một bức tường vây bao vây lấy hai người Tiêu Chính Văn và Kiếm Tiên Thiên Sơn!
Thoạt nhìn, Tiêu Chính Văn chỉ bị kiếm trận bao vây lại mà thôi, nhưng chỉ có người trong cuộc mới cảm nhận được sự đáng sợ của trận pháp này!
Giống như mỗi một phần tử trong không khí đều mang theo sức ép xé toang trời đất, tấn công vào da thịt Tiêu Chính Văn từng giây từng phút.
Mà nhiệt độ cao bên trong kiếm trận thì còn có thể dung hoà được cả sắt thép!
Mặc dù đôi bên chỉ mới vừa giao đấu, thế nhưng đều đã sử dụng hết những tuyệt kỹ cả đời!
Tiêu Chính Văn cảm nhận được nhiệt độ cao trong không khí và cả luồng sát khí rất mạnh kia, không khỏi cau mày đưa một tay lên, con dao quân đội năm cạnh lại lao về phía Kiếm Tiên Thiên Sơn với một góc độ không thể lường nổi!
Ngay sau đó, một tia sáng vàng đột nhiên dâng lên từ dưới chân Tiêu Chính Văn, bảo vệ toàn bộ cơ thể Tiêu Chính Văn trong màn ánh sáng màu vàng đó!
Cùng lúc này, hình thái cực âm dương rất lớn cũng xuất hiện dưới chân Tiêu Chính Văn, đồng thời chuyển động cực nhanh!
Sức sống và tử khí xuất hiện cùng lúc.
Không khí giống như bị hình thái cực âm dương rút cạn chỉ trong nháy mắt, ngay cả đám mây trên bầu trời cũng trở nên móp méo mấy phần!
Nhìn thấy Tiêu Chính Văn đã bị nhốt trong kiếm trận, Kiếm Tiên Thiên Sơn đắc ý cười nói: “Tiêu Chính Văn, ngày chết của cậu tới rồi!”
Chương 1573: Thiên Kiếm
Lúc này, Lý Chính Đạo chậm rãi ngẩng đầu lên nhìn về phía Long Kinh.
Khi nhìn thấy Tiêu Chính Văn bị mắc kẹt trong Kiếm Trận, cụ ta không khỏi nặng nề thở dài nói: "Haiz, số kiếp của Tiêu Chính Văn đã tận rồi!"
Không những Lý Chính Đạo nói thế, ngay cả Hỏa Long Chân Quân của núi Huệ Mi cũng cười khinh miệt và nói: "Kiếp này của Tiêu Chính Văn đã đến lúc kết thúc!"
Nghe vậy, người đàn ông trung niên bên cạnh khó hiều nói: "Sư phụ, hai người bọn họ rõ ràng vừa mới đấu với nhau, hình như Tiêu Chính Văn còn có sức chiến đấu, sao ông nói số kiếp anh ta đã tận chứ?"
Hai bên rõ ràng chỉ vừa mới đánh nhau, cho dù Tiêu Chính Văn không thắng, nhưng cũng sẽ không đến nỗi bị đánh bại bởi một đòn!
Hơn nữa, tình hình cho thấy Tiêu Chính Văn lúc này dường như có thể lật ngược tình thế.
Hình như còn lâu mới bị đánh bại mà!
Tuy rằng nội tâm hắn cũng hy vọng Tiêu Chính Văn chết sớm như những đệ tử của các năm đại danh sơn khác, nhưng dựa theo tình hình lúc này cho thấy, Tiêu Chính Văn vẫn chưa ở thế bại trận!
"Đây là phần đáng sợ của Vô Song Kiếm Trận!"
"Có nhiều người không quan tâm đến việc bị bao vây bởi bức tường kiếm, có vẻ như vẫn còn sự sống trong bức tường kiếm đó, nhưng sự thật lại không như vậy đâu!"
"Trong bức tường kiếm đó, ngay cả sắt thép cũng sẽ lập tức hóa thành nước, và cả không khí cũng sẽ tràn ngập sát khí! Ai có thể sống sót dưới Vô Song Kiếm Trận?"
"Khi ở trong Vô Song Kiếm Trận sẽ giống như rơi vào địa ngục, cho dù được làm bằng sắt cũng có thể hóa thành tro bụi! Nếu không, Vô Song Kiếm Trận này sao có thể trở thành một trong năm bí kíp muôn đời của Thiên Sơn!"
Khi Hỏa Long Chân Quân nói những lời này, vẻ mặt đầy kiêng dè!
"Sư phụ, chẳng lẽ không có cách phá giải Vô Song Kiếm Trận này sao?"
Người đàn ông trung niên chau mày nói.
Trận pháp dù mạnh đến đâu cũng không phải là vô địch, đây là điều ai cũng biết trong võ tông.
Hỏa Long Chân Quân khẽ gật đầu nói: "Dĩ nhiên là có! Cách duy nhất để phá giải chính là không để bị mắc kẹt trong kiếm trận, nhưng đáng tiếc Tiêu Chính Văn hiểu biết quá ít, hoàn toàn không biết sự lợi hại của kiếm trận này!"
Khi giọng nói của Hỏa Long Chân Quân vừa dứt, vô số kiếm ảnh khổng lồ đã hoàn toàn phủ kín dưới chân và đỉnh đầu của Tiêu Chính Văn.
Lúc này, nếu nhìn từ bên ngoài, Tiêu Chính Văn chỉ bị nhốt chặt trong cái lồng sắt được hình thành từ vô số thanh kiếm khổng lồ!
Nhưng nếu bước vào bên trong kiếm trận thì sẽ phát hiện, xung quanh đã trở nên đỏ rực, bất kể là trên trời dưới đất, tất cả đều là những ngọn lửa nóng rực!
Vô Song Kiếm Trận này quả thật đáng sợ, nhưng thực tế lại không như những gì Hỏa Long Chân Quân nói, suy cho cùng Tiêu Chính Văn đã có thể thuộc lòng cuốn Thiên Sơn Thư Lục một cách trôi chảy!
Thật ra từ lúc bắt đầu, Tiêu Chính Văn đã nhận ra đây là Vô Song Kiếm Trận, một trong năm tuyệt chiêu của Thiên Sơn!
Nhưng cách phá giải trong ghi chép của cuốn Thiên Sơn Thư Lục lại hoàn toàn khác với những gì Hỏa Long Chân Quân nói!
Như câu nói, không vào hang cọp làm sao bắt được cọp con?
Tiêu Chính Văn bằng lòng bị mắc kẹt trong kiếm trận, là bởi vì những gì được ghi trong cuốn Thiên Sơn Thư Lục: Muốn phá vỡ trận kiếm này, nhất định phải lấy đi sự sống của đối phương!
Nếu là người bình thường, thì hoàn toàn không thể phá giải.
Bởi vì cho dù bạn chạy trốn nhanh đến đâu cũng sẽ bị kiếm ảnh đuổi kịp, cuối cũng vẫn bị kẹt chết bên trong!
Nhưng Tiêu Chính Văn thì khác, từ khi có được trái tim rồng Bạch Long, anh đã có thể hút hết sự sống và cái chết xung quanh bất cứ lúc nào!
Chỉ cần sự sống xung quanh không liên tục chảy vào cơ thể của Tiêu Chính Văn, cho dù trong kiếm trận có nóng rực cỡ nào, cũng không thể làm Tiêu Chính Văn bị thương!
Ngược lại, cùng với việc tiêu hao sự sống, thì người thật sự bị tổn thương lại là Kiếm Tiên Thiên Sơn!
Chỉ vì trong Vô Song Kiếm Trận thật ra là một không gian cách biệt với thế giới bên ngoài, Tiêu Chính Văn có thể nhận được nguồn sinh khí không ngừng, nhưng sự sống xung quanh Kiếm Tiên Thiên Sơn lại ngày càng giảm đi!
Nhìn thấy hình thái cực âm dương dưới chân Tiêu Chính Văn càng xoay càng nhanh, hơn nữa không khí xung quanh cũng xảy ra một biến hóa nhỏ.
Kiếm Tiên Thiên Sơn không khỏi cau mày nói: "Ồ? Đó không phải là Tam Tuyệt Trận của nhà họ Trương ở Thiên Sơn sao?"
Tiêu Chính Văn chỉ đáp lại cụ ta bằng nụ cười hờ hững: "Trương Tuyệt Trận của nhà họ Trương của Thiên Sơn, thật sự không thể lọt vào mắt tôi!"
Cùng lúc này, có một tiếng rồng gầm vang lên trời!
Một con rồng vàng đột nhiên bay lên. toàn bộ không gian đều bị nó làm chấn động!
Vào lúc này, toàn thân Tiêu Chính Văn đều tràn ngập cả chân khí và sức sống.
Con rồng vàng lại càng sống động hơn, giống như một thực thể!
Nhìn thấy cảnh tượng này, sắc mặt của Kiếm Tiên Thiên Sơn hết sức u ám, ngay cả toàn bộ kiếm trận cũng đều rung lên!
"Cậu… Cậu đang sử dụng không gian trận pháp bí mật để biến hóa thành hình rồng ư?"
Con ngươi của Kiếm Tiên Thiên Sơn từ từ co lại!
"Coi như ông cũng có hiểu biết!"
Tiêu Chính Văn mỉm cười, khuôn mặt vẫn vô cùng điềm tĩnh!
"Tốt lắm, có vẻ như hôm nay tôi đích thân ra tay là quyết định đúng đắn, nếu cho cậu thời gian, e rằng sau này sẽ trở thành mối nguy hiểm!”
Vẻ mặt Kiếm Tiên Thiên Sơn đột nhiên đông cứng lại, sau đó khí thế xung quanh cụ ta tăng cao.
"Thiên Kiếm!"
Cùng với tiếng rống giận của Kiếm Tiên Thiên Sơn, ngọn lửa rực cháy từ từ kết tụ thành một thanh kiếm khổng lồ!
Ánh kiếm trên thanh kiếm khổng lồ trông vô cùng chói mắt, ánh sáng đỏ rực xuyên thấu qua Kiếm Trận không chút khe hở, ngay cả người ở thế giới bên ngoài cũng nhìn rõ mồn một!
"Đây là Thiên Hỏa Kiếm?"
"Đúng thế, đúng thế, chính là Thiên Hỏa Kiếm, cũng là tuyệt kỹ lợi hại nhất của Kiếm Tiên Thiên Sơn đấy!"
"Không ngờ, Tiêu Chính Văn lại có thể khiến Kiếm Tiên Thiên Sơn sử dụng hết con át chủ bài của mình, thật sự là không dễ dàng!"
Những đệ tử của năm đại danh sơn đang xem trận đấu bàn tán xôn xao.
Một giây sau, chỉ thấy ánh lửa xông lên trời và thanh kiếm khổng lồ nằm ngang trên không trung.
Kiếm Tiên Thiên Sơn hất tay lên, thanh kiếm dài đỏ rực trong nháy mắt chém về phía Tiêu Chính Văn!
Điều kỳ lạ ở nhát kiếm này là không có bất kỳ âm thanh nào, hơn nữa cả thế giới như thể đã bị giam cầm.
Tiêu Chính Văn đừng nói là né tránh, ngay cả việc di chuyển cũng vô cùng khó khăn!
Nhìn thấy tình cảnh này, Kiếm Tiên Thiên Sơn không khỏi cười khẩy nói: "Nhóc con Tiêu Chính Văn, cậu quá xem thường tôi rồi! Cậu tưởng rằng Vô Song Kiếm Trận chỉ đơn giản như thế thôi sao?”
Có thể nói, ngay từ đầu, Kiếm Tiên Thiên Sơn đã ra hết tuyệt chiêu của mình, gần như liên tiếp đánh dồn Tiêu Chính Văn!
Hơn nữa, Tiêu Chính Văn lúc này lại bị mắc kẹt trong kiếm trận, không gian lại hết sức chật hẹp, ngoài việc cố đỡ lấy đòn của Kiếm Tiên Thiên Sơn ra thì không còn lựa chọn nào khác!
"Ngọn lửa luyện ngục, đập trời phá đất!"
Kiếm Tiên Thiên Sơn hét lên, thanh kiếm khổng lồ trong tay lại càng mạnh thêm vài phần, xông thẳng về phía Tiêu Chính Văn!
Chỉ thấy ánh lửa đỏ rực, ngay cả bầu trời cũng được chiếu sáng đỏ rực, những mỏm núi đá trên mặt đất đều bị nung chảy bởi sóng nhiệt!
Vào lúc này, tất cả mọi người đều chảy mồ hôi hột cho Tiêu Chính Văn!
"Hừ! Nhóc con Tiêu Chính Văn, tôi đã nói, cậu chỉ là một hạt bụi trong võ tông, người giỏi còn có người giỏi hơn, sao cậu có thể vô địch thiên hạ được chứ?
Tiêu Chính Văn không trả lời ông ta, anh chỉ tay một cái, con rồng vàng khổng lồ đã chắn ngay trước mặt anh!
"Keng!"
Khi thanh kiếm khổng lồ chém lên cơ thể con rồng vàng, lập tức hiện lên những vết nứt trên thân rồng vàng khổng lồ .
"Thằng ranh con, cậu muốn chặn đường kiếm của tôi sao? Nằm mơ đi!"
Khi giọng nói của Kiếm Tiên Thiên Sơn vừa dứt, ông ta lại chém nhát kiếm thứ hai lần nữa.
Cơn sóng nhiệt mạnh mẽ gần như đã đốt cháy toàn bộ không khí xung quanh Tiêu Chính Văn!
So với những cường giả cảnh giới Bán Bộ Nhân Vương, Kiếm Tiên Thiên Sơn hoàn toàn đè bẹp được những người đó trong mọi phương diện!
Sau khi đánh liên tiếp hai nhát kiếm, con rồng vàng khổng lồ đã từ từ trở nên trong suốt.
Điều này đủ để chứng mình thực lực của Kiếm Tiên Thiên Sơn rất cao!
Ngay cả Tiêu Chính Văn cũng bị ép lùi lại nửa bước bởi uy lực của Kiếm Tiên Thiên Sơn!
Tuy rằng lúc này Tiêu Chính Văn đang gặp thế bất lợi, nhưng biểu cảm trên mặt anh vẫn bình thản như trước!
Thấy vẻ mặt của Tiêu Chính Văn vẫn vô cùng bình tĩnh, Kiếm Tiên Thiên Sơn không khỏi cười nhạo: "Nhóc con Tiêu Chính Văn, lại dám coi thường lão già này sao? Cậu tới số rồi!"
Kiếm Tiên Thiên Sơn vừa nói vừa vung tay chém một nhát kiếm!